Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giang Sơn Mỹ Sắc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 437: Người Ngoài Ỷ Muốn (1)
T
iêu Bố Y võ công không tính là cao nhất, nhưng mà bản làrih cù cưa cù nhầy là hạng nhất.
Cho dù là năm đó, Lý Huyền Bá gặp hắn, cũng bị hắn nói cho á khẩu không trả lòi được.
Nhiều khi, đạo lý chính là nắm đấm ai cứng, ai đù vô sỉ, mới có thể ở lại! Tiêu Bố Y đà thàrih công đem đạo lý này lưu tại bên mình.
Tề Thiện Hạnh tuy cảm thấy Tiêu Bố Y nói có vẩn đề, nhưng dù là hắn học rộng tài cao. trong lúc nhất thời cũng không rò vấn đề xuất hiện ờ noi nào.
Rõ ràng Tiêu Bố Y có ý đồ ngắp nghé Hà Bắc. nhung trải qua Tiêu Bố Y hiên ngang lẫm liệt nói một hồi, Tề Thiện Hạnh ngược lại cảm thấy như vậy mới là đồng minh.
Đậu Hồng Tuyến không có tâm tư phức tạp nhiều như vậy, dứt khoát hóa rắc rối thành đơn giản nói: “Nếu nói như th4 Tây Lương vương ngang nhiên xuất binh, binh bức ba vùng Hà Bắc. hoàn toàn là có chút bất đắc dĩ?”
Tiêu Bố Y gật đầu, “Hồng Tuyến cô nương cho tới bây giờ, rốt cuộc đã hiểu rò dụng tâm lương khổ của bổn vương”.
Đậu Hồng Tuyển cười lạrih nói: “Chúng ta cảm kích ý tốt cùa Tây Lương vương, nhung hôm nay giặc đã bị bắt, Tây Lương Vương Tổng cũng không tiện đi qua nhà bên chứ?”
Tề Thiện Hạnh gật đầu, thẳm nghĩ Đậu Hồng Tuyến gậy ông đập lung ông. những lời này chất vấn ngược lại có khí thế bóc người.
Tiêu Bố Y trầm ngâm nói: “Giặc đã bị bắt, chúng ta đương nhiên không tiện ở lại nhà chù. Nhưng trên thực tế. hình như giặc vẫn còn mà?”
Đậu Hồng Tuyến cười lạnh nói: “Đều nói Tây Lương vương bày mưu nghĩ kế, quyết thắng ngàn dặm... Thù hạ nhân tài rất nhiều..
Tiêu Bố Y đối với sự tán thường, xưa nay đều khiêm tốn tiệp nhận, “Hồng tuyến cô nương nói rất đúng”.
“Nhưng không ngờ... ” Đậu Hồng Tuyến chủ đề chợt chuýền. “Tây Lương vương tin tức bế tắc như thế. Thật sự làm cho người ta thất vọng. Tây Lương vương chẳng lẽ không biết. Vũ Văn Hóa Cập đãbị gia phụ chém sao?”
Tiêu Bố Y sắc mặt khẽ biển nói: “Quả thực. Ta sao lại không biết?” Hắn mặt đầy kinh ngạc. Hai người Tề Thiện Hạnh đều nhìn không ra thật giả. Tôn Thiếu Phương chi có thể trong lòng thở dài, thẳm nghĩ Tây Lương vương này thật sự là một kẻ lừa đảo bậc thầy. Hơn nữa là loạilùa gạt người chết không đền mạng. Tin tức Vũ Văn Hóa Cập chết, mấy ngày trước đà truyền đến. Hơn nữa là Tôn Thiểu Phương đích thân thông báo cho Tiêu Bố Y. Nhưng giờ phút này, Tiêu Bố Y lại làm ra bộ dáng không biết chút nào.
Đậu Hồng Tuyến lạrih lùng nói: “Quả thực không biết? Ta chi sợ là ra vẻ không biết! Nhưng vô luận không biết hay không, hiện tại đà không còn quan trọng. Ta có thể rõ ràng nói cho Tây Lương vương, Vũ Văn Hóa Cập đã chết, là cực kỳ chính xác”.
“Vũ Văn Hóa Cập phi thường giảo hoạt, cho đù bổn vương cũng bắt hắn không được. Tại sao nói chết là chết?” Tiêu Bố Y hoài nghi nói: “Chi sợ là Hồng Tuyến cô nương trêu bổn vương?”
Đậu Hồng Tuyến khoát tay chặn lại, sớm có thù hạ cầm cái hộp trong tay đưa lẻn. Tôn Thiếu Phương bỗng nhiên ngăn ờ trước người Tiêu Bố Y quát: “Làm cái gì?”
Tề Thiện Hạnh mỉm cười nói: “Trước khi chúng ta tiến đến. Trường Nhạc vương cũng chỉ sợ Tây Lương vương không tin, lúc này mới đem đầu của Vũ Văn Hóa Cập niêm phong cất vào hộp mang tới. Vũ Văn Hóa Cập hành thích vua, thần nhân cùng tức giận. Trường Nhạc vương có lòng thảo phạt, không chút nào thua Tây Lương vương. Trong hộp nàv chính là thù cấp cùa Vũ Văn Hóa Cập, kính xin Tây Lương vương kiềm tra” Sớm có binh sì tiến lên tiệp nhận hộp, nhung cũng không mờ ra.
Tiêu Bố Y ngóng nhìn hộp thật lâu, lúc này mới cười ha hả nói: “Trường Nhạc vương quả thật biết rõ lòng ta tru sát phản nghịch, vạn dân ca ngợi! Nói như thạ ta cùng Trường Nhạc vương cũng là giống nhau”.
“Tây Lương vương, không mở hộp sao?” Tôn Thiếu Phương hỏi.
Tiêu Bố Y khoát tay chặn lại, “Bổn vương còn không tin Trường Nhạc vương sao? Cái hộp này, không mở cũng được”.
Tôn Thiếu Phương nói: “Tây Lương vương tốt bụng nhản hậu. Thiếu Phưcrag bội phục”.
Tiêu Bố Y quyết định thật nhanh nói: “Nếu phản nghịch đã trừ, đại quản bồn vương ờ tại Hà Bắc, vậy thật không hợp lý. Thiếu Phương, nhanh chóng truyền lệnh xuống, lập tức triệu hồi hai vị tướng quàn Tẳn Thúc Bảo, Trình Giảo Kim”.
Tôn Thiểu Phương lĩnh mệrih lui ra, Đậu Hồng Tuyến thấy thế. trong lòng vui mừng. “Tây Lương vương quả nhiên là là người giữ chữ tín, thật ra chúng ta lằn này tiến đến. Còn muốn cùng Tây Lương vương..
Nàng lời còn chưa dứt, một người trầm giọng nói: “Tây Lương vương, khỏng biết truyền vi thần đến, là có chuyện quan trọng gi?”
Tiêu Bố Y vừa thấy, mỉm cười nói: “Trương đại nhân, mau mòi ngồi. Hai vị này là thù hạ của Trường Nhạc vương, Trường Nhạc vương tru sát phản nghịch, là mav mắn của quốc gia”.
Tề Thiện Hạnh thấy người nọ trang phục võ tướng, tuy tuổi đã già, nhung tinh thẳn quắc thước, trong lòng chợt trầm xuống nói: “Vị này chính là Trương Trấn Chu Trương đại nhân sao?”
Tiêu Bố Y gật đầu nói: “Không sai, Tề tiên sinh quen biết sao?”
Tể Thiện Hậnhịắc đầu nói: “Cừu ngưỡng đại danh, hôm nay được gặp, tam sinh hữu hạnh”. Đậu Hồng Tuyển nghe được cái tên Trương Trấn Chu. cũng không khòi nhìn lại, thấy hắn tướng mạo xấu xí, gầy còm. thẩm nghĩ cái này thật đúng là người không thể xem bề ngoài. Ai cũng nghĩ không ra, chính là lão giả này, chinh chiến hải ngoại, thanh danh hiển hách, tuồi đà già, lại mặc giáp trụ, liều chết kháng cự thế công của Lý Mật.
Tiêu Bố Y đem ý đồ cùa đám người Tề Thiện Hạnh đến nói ra, Trương Trán Chu tán thường nói: “Tây Lương vương, Trường Nhạc vương suy nghĩ cho người trong thiẻn hạ, diệt trừ phàn nghịch, trà lại an bình cho thiên hạ, quả thật là chuyện may mắn của đàn chúng”.
Chờ sau khi Trương Trắn Chu ngồi xuống, Tiêu Bố Y lúc này mới hòi: “Hồng Tuyến cô nương, cô muốn cùng bổn vương làm cái gì?”
Đậu Hồng Tuyển mặt đò lên, hồi lâu mới nói: “Không phải ta muốn cùng người... Mà là ta muốn thay mặt gia phụ cùng Tây Lương vương thương nghị lại về chuyện lành địa”.
Tiêu Bố Y nhướng mày nói: “Trường Nhạc vương lòi ấy sai rồi. nghĩ tới chúng ta cùng là Tùy thần, không được Thánh Thượng ban cho, tại sao lại nói là lãnh địa? Lúc trước cùng Trường Nhạc vương hứa hẹn, chính là hắn bình định đạo phỉ Hà Bắc. cùng nâng đờ núi sông Đại Tùy... Điểm ấy kính xin Hồng Tuyến cô nương chớ có lẫn lộn mới được”.
Đậu Hồng Tuyến sắc mặt ừng đò, trong lòng tức giận nói: “Tiểu nữ từ lỡ lời, kính xin Tây Lương Vương đại nhân đại lượng, chớ nên trách tội. Tây Lương vương nói không sai, gia phụ cùng Tây Lương vương cùng là Tùy thần, không phân biệt nặng nhẹ. đương cẩu họp lực tiả lại an bình cho thiên hạ. Ý cùa gia phụ, trước mắt chiến loạn nhiều năm, dân chúng ngày càng khổ, người chắc chắn sẽ hết lòng tuân thủ lời hứa, kính xin Tây Lương vương tuân thù hứa hẹn trước đây, cho Hà Bắc Hà Nam một sự anbùứi”.
Tiêu Bố Y gật đầu, nghiêm nghị nói: “Đây là tất nhiên, bồn vương lòi hứa đáng giá ngàn vàng. Chỉ là bổn vương nghe nói Dương Thiện Hội, La Nghệ hai người này vốn là Tùy thằn, hôm nay lại phạm thượng làm loạn..Đậu Hồng Tuy én thẩm nghĩ, hiện tại cũng là Tây Lương vương khó lường, muốn đánh ai thì sẽ đem cái mũ tạo phản chụp lên trên đầu người đó. nghe được tên cùa Dưang, La hai người, không khỏi lưu tâm. Tề Thiện Hạnh mỉm cười nói: “Hai loạn thần tặc tử này, làm cho Tây Lương vương không vui, Trường Nhạc vương đã sớm nghĩ đến, cũng không nhọc đến Tây Lương vương hao tâm tổn trí”.
Tiêu Bố Y mỉm cười, thẳm nghĩ cái Tề Thiện Hạnh này quả nhiên có chút môn lộ, không đợi mình đưa ra, đã vượt lên trước cự tuyệt.
Nguyên Tiêu Bố Y biết Đậu Kiến Đức tại Hà Bắc uy vọng rất cao. Mình ở Hà Bắc lại không có căn cơ. Hà Bắc hiện tại dân chúng quá khổ, oán hận chất chứa cũng lớn, mạo muội tiến công, dân ý khó lường, cho nên hắn muốn dựng nên danh vọng trước, mới từng bước suy yểu thể lực Đậu Kiến Đức. Nếu như có thể mượn cơ hội công kích Dương Thiện Hội. La Nghệ. Chọn tuyến đường đi Hà Bắc. dựng nên uy vọng thi cũng là diệu sách. Hắn vốn nghĩ lại mượn cái tên đại nghĩa xuất binh, không ngờ rằng T ề Thiện Hạnh, lại có thể xem thấu tâm tư của hắn.
Không muốn buông tha cho cơ hội này, Tiêu Bố Y mim cười nói: “Trường Nhạc vương bách chiến bách thắng, nguyên không cần bổn vương xuất mã. Nhưng bổn vương nghe nói mấy tháng gần đây, Trường Nhạc vương cùng La Nghệ. Dương Thiện Hội khi giao thủ. cũng không mấy thuận lọi, lúc này mới muốn phái binh tương trợ, Tề tiên sinh đừng vội ờ từ chối ý tốt của bổn vương. Nếu có khả năng, có thể sau khi cùng Trường Nhạc vương thương nghị thì mới quyết định”.
Tề Thiện Hạnh nói: “Ý tốt cùa Tây Lương vương, ta sẽ chuyển đạt lại. Nhưng mà tất cả cũng phải để Trường Nhạc vương làm chù, tại hạ không dám tự ý chuyên quyền. Hiểu lầm nếu đã trù; Trường Nhạc vương lo lắng, chúng ta cũng muốn sớm ngày quay lại bẩm báo”.
Tiêu Bố Y mỉm cười nói: “Đã như vậy, bổn vương cũng không tiện giữ lại. kính xin Tề tiên sinh đừng quên nhưng lời Bồn vương hôm nay nói”.
Tề Thiện Hạrih đáp ứng. cùng Đậu Hồng Tuyến đẵn thù hạ ra khỏi vương phù. Tiêu Bố
Y nhìn thấy bọn họ đà đi khuất, trầm giọng nói: “Trương đại nhân, phía Dương Thiện Hội thế nào rồi?”
Trương Trấn Chu cau mày nói: “Người này thù vững thảnh trì khỏng ra, lào thẳn cũng không thể làm gì được hắn. Trong lúc nhất thòi tìm không ra sơ hờ của hắn. Nghe Tây Lương vương phân phó, lúc này mới quay lại”.
o O o
Lúc này Tề Thiện Hạnh, Đậu Hồng Tuyển đã ở trên đường. Đậu Hồng Tuyến thấy bốn bề vắng lặng, lúc này mới oán hận nói: “Tề tiên sinh. Tiêu Bố Y này... được tiện nghi còn khoe mẽ, ta thấy mà một bụng tức giận”.
Tề Thiện Hạnh thấp giọng nói: “Hồng tuyển, chúng ta thực lực không đủ. thi có thể làm gì được? Nhịn một chút đi”.
Đậu Hồng Tuyển nói: “Quân Tây Lương xem ra cũng không có lợi hại như lời đồn đãi!”
Tề Thiện Hạnh cười khổ nói: “Hồng Tuyển nếu nghĩ như vậy, đây chính là mười phần sai lầm. Kẻ không tin thực lực của quân Tây Lương, đến bây giờ đều đà thất bại mà về. Chỉ bằng khí tượng ờ thành Lê Dương, thì cũng đã biết chỗ không tầm thường của quân Tây Lương quân. Trường Nhạc vương phái ta tới này, mục đích để cho Tây Lương vương triệt binh, đàm phán một lần nữa định minh ước đều là phụ. mà quan sát thực lực cùa Tây Lương vương ngược lại mới là mục đích hàng đầu”.
Đậu Hồng Tuyển khó hiểu nói: “Thàrih Lê Dương thành có khí tượng gì? Ngươi thấy Tây Lương vương có thực lực gi? Ta thấy thành Lê Dương thù binh cũng loi lỏng binh thường. Những binh sĩ này tuy đội hình chinh tề, nhưng chúng ta cũng không có kém gi so với bọn họ”.
Tề Thiện Hạnh người ở trên ngựa, nhìn quarihmọi nơi. chậm rãi lắc đầu nói: “Ta nghe qua đại danh của Tây Lương vương, nghe nói tuồi còn trẻ mà đã có chỗ hơn người, vốn tưởng rằng hoặc ít hoặc nhiều có chỗ nói quá, không ngờ đồn đãi vẫn không thể hình dung một hai phẩn mười một thân âm hiểm đó. Vừa rồi một phen ngôn từ. Hồng Tuyến cô đà mấy lẩn bị hắn dùng ngôn ngữ chọc giận..
Đậu Hồng Tuyến mặt đò lên, “Ai bảo hắn mở miệng mập mờ khinh bạc, nếu khỏng có gia phụ nói qua, nhường nhịn là trên hết, thì ta đà cùng hắn trở mặt”.
Tề Thiện Hạnh cau mày nói: “Cô thật cho là hắn muốn khirih bạc cô?”
“Cái này... Tề tiên sinh, không cần thảo luận” Đậu Hồng Tuvến nhíu mày nói.
Tề Thiện Hạnh than thợ nói: ‘‘Người có thể thành đại sự, tuyệt sẽ không sa vào sắc đẹp! Hồng Tuyến cô mặc dù không kém. nhung đối với Tây Lương vương chí tại thiên hạ mà nói, thật sự tính không là cái gi. Trường Nhạc vưang. Tây Lương vương. Đường vương hiện tại đều là bá chù thiên hạ. ai cũng đều là người cực kỳ ản nhẫn tự hạn chế! Lý Uyên khi ở Đông Đô mặc dù truyền là đồ đệ từu sắc, nhưng ờ Tây Kinh tin tức truyền đến. người này mỗi ngày chi ngù một hai canh giờ mà thôi, phẳn lớn thời gian đều không phải tằm hoan tác nhạc, mà là củng cố dân sinh, phê duyệt tấu chương. Cha cô càng như thế, chỉ có cưới một mình mẹ của cô... nha hoàn nô bộc cũng chi hơn mười người, đơn giản giống nhau năm đó, chi là không dám một ngày lười biếng. Tây Lương vương cho tới bây giờ. thanh thế to lớn, cho dù hậu cung ba nghìn cũng không đủ. nhưng đến bây giờ. hắn chỉ mới cưới ba người mà thôi. Thử hòi người tự hạn chế như thể, tại sao hội không có việc gi lại đi khinh bạc cô?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Giang Sơn Mỹ Sắc
Mặc Vũ
Giang Sơn Mỹ Sắc - Mặc Vũ
https://isach.info/story.php?story=giang_son_my_sac__mac_vu