Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 532: Kẻ Thức Thời Mới Là Trang Tuấn Kiệt
Đ
áp lại Hắc Hùng là một luồng gió sắc bén, đánh thẳng vào mặt gã, nếu bị đánh trúng thì có khi đầu sẽ nổ tung như dưa hấu ấy chứ.
Hắc Hùng thấy kẻ đám chủ động công kích gã thiếu niên nhỏ nhất, chỉ là đan sư thải cấp nhất phẩm mà cũng dám công kích gã?
Trong mắt Hắc Hùng lóe lên vẻ kinh ngạc, gã không thèm để ý tới công kích nhẹ hều này, hơn nữa bản thể của gã là một con gấu cao cấp, da dày thịt béo, dù có trực tiếp dùng cơ thể đỡ cũng trầy chút da mà thôi.
Quan trọng nhất là, gã tung hoành ở thành Tự Nhiên này đã lâu, lần đầu gặp được người chưa nói câu gì đã dám ra tay với gã.
Hắc Hùng cười lạnh, đã vậy, gã không cần khách khí nữa.
Hắc Hùng giơ tay lên, cánh tay vốn rắn chắc bỗng chốc phồng lớn, giơ lên đón lấy luồng gió kia, cánh tay gã như có tính đàn hồi, đột nhiên khiến luồng gió bắn ngược lại.
Đáng lẽ sự việc sẽ diễn ra như gã muốn, nhưng ngay lúc luồng gió bị lắn ra, chính giữa đột nhiên phát ra tiếng xì xì, tia lửa bắn tung tóe, sau đó “Bùm” một tiếng, tia lửa như bị châm thêm dầu, đột ngột bùng cháy, chỉ trong giây lát đã quấn lên cánh tay của Hắc Hùng…
Sắc mặt Hắc Hùng đại biến, tốc độ lan tràn của ngọn lửa quá nhanh, tay áo bị đốt thành tro trong nháy mắt, dòng lửa kia quấn lên cánh tay gã, da thịt như bị nướng cháy, tiếng vang đùng đùng cùng tiếng rống giận dữ của Hắc Hùng vang lên.
Hắc Hùng hoàn toàn không ngờ được lại có lửa xuất hiện, đợi gã dập tắt, cánh tay đã gần như phế bỏ.
Ngọn lửa như có ý thức, mắt thấy nó sắp lan tràn ra toàn thân, Hắc Hùng cắn răng, trực tiếp chém đứt cánh tay phải của mình.
Máu tươi phun mạnh ra ngoài, còn chưa kịp văng ra mặt đất đã bị bốc hơi vì sức nóng của ngọn lửa.
Hắc Hùng mất một cánh tay, sắc mặt âm u tới nỗi có thể nhỏ ra nước đen xì, từng cơn đau đớn kịch liệt liên tiếp truyền vào đại não, may mà gã còn chịu được.
Nghĩ đến tình huống quỷ dị này, Hắc Hùng không dám xem nhẹ ba người này nữa.
Gã có thể trở thành người mạnh nhất thành Tự Nhiên, sao có thể ngu được, trước mắt còn hai kẻ chưa động thủ, nhưng gã đã mất đi một cánh tay.
Hắc Hùng phát giác có chuyện kì lạ, nhanh chóng tóm bà chủ đang choáng váng lên, vội vàng lao ra ngoài.
Nhưng người kia lại không muốn buông tha cho gã.
Trong mắt Lăng Tiêu lóe lên tia u ám, thân hình bỗng nhiên biến mất tại chỗ.
Thành Tự Nhiên vẫn náo nhiệt như trước kia, nhưng hôm nay nhất định khác mọi ngày.
Trên con khố phồn hoa nhất thành, thời điểm người đến người đi, đột nhiên vang lên tiếng động ầm ầm.
Lúc mọi người ngẩng đầu lên, một bóng người màu đen bị đá văng khỏi quán rượu, đâm thẳng vào tòa nhà đối diện, bức tường cao năm mét lập tức sụp đổ.
Người đi đường rối rít lui đến khu vực an toàn, đợi họ nhìn thấy người bị đá văng kia, trên đường cái chỉ còn lại tiếng hít khí. Người khó bị đá bay nhất thành Tự Nhiên, giờ phút này lại đang bê bết trước mặt họ.
“Ôi trời ơi, ai nói cho ta biết, kia có phải là Hắc Hùng đại nhân không?”
“Trong lòng hắn còn có một người!”
“A, là bà chủ.”
Hắc Hùng cũng là người có tình có nghĩa, đến giờ phút này vẫn biết che chở cho bà chủ, nhưng thực lực của ả quá yếu, ngay cả Hắc Hùng cũng bị đá bay, sao bà chủ có thể bình yên vô sự, đợi mọi người thấy rõ, bộ dạng của ả thảm thiết chật vật khủng khiếp.
Hắc Hùng lôi bà chủ ra khỏi đống đá vụn, chật vật nhìn lên trên, khuôn mặt sặc mùi âm tàn.
Lầu hai đã bị phá vỡ một mảng lớn, bên trong đang có ba người ló đầu ra, người đá bay Hắc Hùng đúng là Lăng Tiêu, dùng thực lực cấp mười một bảy sao của Hắc Hùng, chỉ cần không gặp phải cường giả cấp mười hai, gã có thể xưng vương xưng bá đến cuối đời, nhưng lần này gã thảm rồi.
Tuy Lăng Tiêu biết Hắc Hùng không có bao nhiêu thù hận với họ, nhưng vì làm phu nhân nhà mình vui lòng, y đã muốn giết gã.
Thời điểm Hắc Hùng nhìn lên, bàn tay phải của Lăng Tiêu phát ra tiếng ‘xì xì’, một quả bóng lửa đột ngột xuất hiện.
Nhìn thấy hỏa cầu này, sắc mặt Hắc Hùng càng khó coi hơn, gã chưa quên ngọn lửa này chính là thủ phạm khiến tay gã đứt rời, tuy cánh tay mất đi có thể dùng linh đan để tái sinh, nhưng giờ khắc này đã tạo ảnh hưởng không nhỏ tới thực lực của gã.
Xem ra sẽ có một trận đại chiến, người trên phố đã được chứng kiến lực phá hoại của Hắc Hùng, ai cũng sợ bị vạ lây, cả đám đều chạy.
Cũng không lâu lắm, cả con phố trở nên vắng vẻ chỉ còn lại mấy bóng người.
Thời điểm Hắc Hùng bị đánh bay, bà chủ đã ngơ ngác, ả có nghĩ sao cũng không ngờ nổi mình lại chọc đến một người mà chính Hắc Hùng cũng đánh không lại, vận khí thật sự kém tới mức nhân thần cộng phẫn.
Mãi tới khi Hắc Hùng hô lớn, ả mới phản ứng được, như thể bị kích thích, đột nhiên phát ra tiếng gào thét chói ai, hai tay vung vẩy loạn xạ: “A a, ta không muốn chết, đừng, không được!” Khuôn mặt vạn phần hoảng sợ.
Toàn tộc Yêu Miêu đều quý trọng tính mạng, nhất là đệ nhất mỹ nữ như bà chủ, ả còn chưa hưởng thụ đủ, sao có thể chết ở chỗ này!
“Câm miệng!” Rốt cục Hắc Hùng cũng không nhịn nổi, quát một tiếng, tiện tay vứt ả qua một bên.
Bà chủ không kịp kêu than phàn nàn gì, vội vàng đứng dậy, lảo đảo chạy về phía cuối phố.
Mao Cầu đứng trên lầu hai thấy thế, khóe miệng lộ ra một nụ cười quái gở, quay sang nói với Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc: “Chủ nhân, đại nhân, ta có chút việc muốn làm, gặp lại ngoài thành.”
Nói xong, Mao Cầu liền đuổi theo hướng bà chủ bỏ trốn.
Khóe miệng Du Tiểu Mặc giật một cái, tuy bà chủ có chết cũng chưa hết tội, nhưng đến tình trạng này mà vẫn còn đuổi theo, Mao Cầu đúng là có thù tất báo.
Xem ra hắn hiểu quá ít về yêu thú khế ước của mình rồi, sau này cứ để cho chúng hoạt động tự do, ở trong không gian mãi cũng không tốt, làm thế sẽ khiến phạm vi lao động của chúng bị thu nhỏ quá nhiều…
Phía dưới, Hắc Hùng đã cảm nhận được thực lực của Lăng Tiêu.
Hai vai gã nặng như bị một tòa núi khổng lồ đè xuống, áp lực không thể kháng tự, cảm giác này, gã chỉ cảm nhận được từ một người.
Nếu không có người kia, chắc gã không bao giờ ngồi lên được ngôi vị thành chủ.
“Ta thừa nhận ta không phải là đối thủ của các hạ, nhưng các hạ nên suy nghĩ trước khi giết chết ta thì tốt hơn, nếu bị người đứng sau ta biết rõ, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Dù sao bồi dưỡng được một quân cờ cũng đâu có dễ.
Động tác của Lăng Tiêu dừng lại, ánh mắt hứng thú rơi trên người gã, “Vậy ngươi nói xem nào, người kia là ai?”
Hắc Hùng thấy y cảm thấy hứng thú, âm thầm thở phào trong lòng, “Ta không biết người kia là ai, chỉ biết mỗi tháng hắn đều phái người tới một lần, cũng đúng là hôm nay, hắn rất mạnh, ta có thể cảm nhận được điều ấy, có lẽ thực lực cao hơn các hạ một chút, hơn nữa thuộc hạ của hắn không vô dụng, đương nhiên, không phải ta nói các hạ sẽ thua người kia, chỉ là chắc hai vị đang có chuyện quan trọng, nhiều một việc không bằng ít một việc.”
Lăng Tiêu không nói gì.
Hắc Hùng cho rằng y kiêng dè, cố gắng nói thêm: “Các hạ là người đi ngang qua đây, lúc trước do Hắc Hùng ta có mắt như mù, nếu có chỗ mạo phạm, ta tình nguyện xin lỗi hai vị, không truy cứu chuyện hôm nay nữa, hai vị cảm thấy thế nào?”
Không ngờ Hắc Hùng này lại là kiểu người cầm được cũng buông được, thức thời quá à nha.
Lăng Tiêu cũng thay đổi cái nhìn về gã, quay sang Du Tiểu Mặc, “Phu nhân, em cảm thấy thế nào.”
“Thì quên đi chứ sao.” Du Tiểu Mặc có oán khí cũng là nhằm vào mụ điên kia, tuy ban đầu thái độ của gã Hắc Hùng này làm cho hắn bực bội dễ sợ, nhưng bây giờ gã đã cúi đầu xuống nước, hơn nữa vừa mới nãy nói còn sợ họ mất hứng, cố ý đính thêm một câu khen ngợi đằng sau.
Lăng Tiêu thu hồi hỏa cầu trong tay, “Phu nhân của ta đã nói vậy, thế thì dễ tính rồi.”
Hắc Hùng thở dài một tiếng.
Tuy việc gã cúi đầu hôm nay sẽ ảnh hưởng tới uy vọng của gã ở thành Tự Nhiên, nhưng nếu không cúi đầu, có lẽ gã sẽ sớm trở thành một chỗ thi thể, gã có anh dũng đến mấy cũng không thể thờ ơ với tử vong.
Nghĩ tới đây, Hắc Hùng đột nhiên lấy ra một cái túi trữ vật, ném cho Lăng Tiêu, “Đây là chút tâm ý của Hắc Hùng, kính xin hai vị vui lòng nhận cho.”
Lăng Tiêu nhận lấy túi trữ vật, kiểm tra một lần mới đưa cho Du Tiểu Mặc.
Du Tiểu Mặc mở ra, xem xét mới phát hiện hóa ra là một túi linh tinh, đếm sơ sơ cũng phải có gần một ngàn vạn linh tinh, hào phóng thật, hơn nữa con yêu thú này còn biết dùng tiền để tránh tai họa, oán khí gì hả, bay hết rồi, Du Tiểu Mặc nở nụ cười tươi rói, bạn nhỏ tham tiền đã bị mua chuộc bởi một túi linh tinh như thế đó.
Lăng Tiêu biết rõ kết quả sẽ thế này mà, y không nói gì thêm, sau đó hai người liền rời khỏi thành Tự Nhiên.
Sắc mặt Hắc Hùng trở nên u ám dữ tợn, đợi gã tìm được bà chủ, ả ta đã hấp hối, khuôn mặt xinh đẹp đã được tặng thêm một đống hoa văn vằn vện, đúng là kiệt tác của Mao Cầu.
Yêu Miêu cực kỳ coi trọng dung mạo của mình, đối với chúng, bị hủy dung là một chuyện sống không bằng chết.
Bà chủ đau đớn níu vạt áo Hắc Hùng, người nọ chán ghét đá văng ả, nổi giận mắng: “Đồ đê tiện, ngươi đã thèm khát như vậy, ông đây sẽ thỏa mãn ngươi, cho ngươi đi hầu hạ nam nhân cả ngày lẫn đêm.”
Bà chủ tuyệt vọng ngã quỵ.
Hắc Hùng hừ lạnh một tiếng, vung tay chuẩn bị bỏ đi, sau lưng đột nhiên truyền tới một âm thanh quen thuộc, đúng là người được phái tới bàn bạc mỗi tháng với gã.
“Hắc Hùng.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Doãn Gia
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân - Doãn Gia
https://isach.info/story.php?story=truyen_thuyet_chi_chu_dich_phu_nhan__doan_gia