Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ẩn Sát
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 413: Nhà Nhỏ Cạnh Bờ Sông (2)
N
àng là con người không thích thiếu của người khác thứ gì, buổi tối thứ 8, nàng tan tầm tương đối muộn, khi tới cái ngã tư kia đã là 10h15 phút, người bán hạt dẻ rang đường đã đẩy xe nhỏ rời đi.
Nàng suy nghĩ một chút, liền lái xe đi theo.
Tuyết vẫn rơi, vết bánh xe lưu lại còn rõ, khi tới một sườn núi tuyết đọng kín đường, nàng dừng lại, đoạn đường tiếp theo tương đối khó đi, chắc phải đi bộ.
Phủ thêm áo khoác ngoài, mang theo mũ, khăn quàng cổ, tuyết nơi này dày chừng 10 phân, bước chân lên phát ra những tiếng sa sa, nàng đi theo vết xe hàng, không khỏi cảm thán, nơi này nàng chỉ đi một mình cũng rất khó khăn rồi, vậy mà hắn còn phải đẩy cả một chiếc xe hàng.
Đi qua một sườn núi lại là một sườn núi, hiện giờ đã tới biên giới thành phố, không xa là một con sông đen ngòm, hai bên bờ cây cối rất nhiều.
Nơi xa kia có một căn nhà, có hàng rào tre khoanh lại thành một cái vườn nhỏ, đèn đường rất ít, phải cách một đoạn xa mới có một cái, trong căn nhà kia cũng có ánh sáng, hiện giờ đã đóng cửa, mơ hồ còn nghe thấy thanh âm của tivi.
Tóm lại, con đường này hơi tối, gió từ bờ sông thổi tới tuy rằng có chút trong lành nhưng lại lạnh thấu xương.
Đi dọc theo vết bánh xe, bên bờ sông có một căn nhà nhỏ hai tầng, nàng đi tới gần mới phát hiện vết bánh xe quẹo vào trong nhà. Căn nhà này vẫn mở cửa, bên cạnh là một cái quầy tạp hóa nhỏ, có một bà già đang ngồi sưởi ấm xem tivi, thấy Mục Thanh Thanh đi qua, người này liếc mắt nhìn nàng.
Đột nhiên, một thanh âm a a từ trong căn phòng kia vang ra, giống như tiếng rên rỉ thống khổ, lại giống như tiếng dã thú gào thét đêm khuya.
Mục Thanh Thanh ngây ra một lúc, mắt thấy bà già kia vẫn xem phim nàng đành đi tới:
"Bà ơi, bên kia có chuyện gì vậy?"
Tính khí của bà già này tương đối tốt, liếc mắt nhìn sang bên, nói:
"A, đại khái là có một tiểu tử đau đầu..."
"Ách?"
"Cô không biết đâu...Căn phòng kia là một căn phòng rách, trước đây có một số kẻ ăn xin thường ở lại, xin cơm thừa về đó ăn, nhưng mà do căn phòng này xây ở bên cạnh bờ sông, nhiều khi rung động người khác phát sợ, chẳng biết lúc nào sẽ đổ xuống, cho nên không còn ai dám ở nữa. Năm ngoái tiểu tử này tới, không biết từ nơi nào có được một chiếc xe bán hạt dẻ rang đường..."
"...Ai, đầu óc của hắn không biết bị bệnh gì, bình thường thì hơi rõ ràng một chút, có một số buổi tối hắn đau đầu, không phải một lần hai lần, tôi đã tới xem rồi, đau ghê gớm lắm, hành hạ người khác vô cùng...Rất may là bây giờ ít hơn một chút, nhưng mà thời gian lại kéo dài hơn. Một lát nữa hắn sẽ khỏi thôi, ai, thực ra tiểu tử này tốt lắm, mới chỉ hơn hai mươi tuổi đầu, không ai quan tâm tới hắn nên hắn chỉ có thể như vậy...Cô quen hắn ư?"
Mục Thanh Thanh nghe bà lão kia nói xong, từ chối cho ý kiến gật đầu, sau đó xoay người đi về phía căn nhà nhỏ, thấy tối nàng mở đèn pin cho sáng hơn.
Căn nhà nhỏ này được xây sát bờ sông, tuyết rất nhiều, thoạt nhìn nó đã bỏ hoang rất lâu rồi, đất nền hơi xốp, gió thổi u u, quả nhiên là sắp đổ.
Đi lên bậc cửa, mở căn phòng không khóa, đẩy cửa ra mới biết là gió thổi ù ù, hóa ra bốn phía đều có gió cả, trông vô cùng đơn sơ.
Một bức tường đã đổ thủng một lỗ to đùng, kính trên cửa sổ đã không còn, ngay cả khung gỗ cũng chẳng ra hình thù gì nữa, sàn nhà đã bắt đầu nghiêng, cái đèn sắc quy vẫn sáng, trong phòng có hai cái giá nhỏ, hiện đang nằm lăn lóc, góc phòng có một cái chăn nhỏ, đại khái có thể coi đó là giường, bên cạnh có một bao hạt dẻ.
Nam nhân bán hạt dẻ hiện đang rúc vào góc tường, hai hàm răng cắn chặt, thân hình run rẩy, mồ hôi như tắm, không ngừng tuôn ra trên trán.
Hoa tuyết từ bên ngoài không ngừng bay vào trong phòng, gió thổi từ sông vào, nhìn thấy nam tử kia nhịn đau dưới ánh đèn, Mục Thanh Thanh sửng sờ một chút, vội vã chạy tới.
"Này...Cậu..."
Làm cảnh sát hình sự nhiều năm, đã từng tận mắt chứng kiến nhiều hình ảnh đau đớn hoặc khí chịu, nhưng mà bây giờ nhìn thấy nam nhân này cắn chặt răng, toàn thân kịch liệt run rẩy, thậm chí ngay cả máu tươi từ môi cũng chảy ra, tim nàng đập kịch liệt.
Cho dù như thế nào, hắn cũng rất đau, nếu không tự trải qua sẽ không biết nó đạt tới mức độ nào.
Khi nàng chạm tay vào đối phương, trong trời đông giá rét vậy mà thân thể đối phương như một cái lò lửa, đây là một hiện tượng vô cùng không bình thường.
"Này..."
Vốn thấy người con trai này mặc không nhiều quần áo cho lắm, nàng đưa tay sờ vài cái, mới thấy là quần áo mỏng tới mức nào, cảm giác nóng hổi từ trong người hắn phả ra càng mạnh hơn, mồ hôi như mưa, giống như máu trong người hắn đang sôi sùng sục.
Nàng hít sâu hai cái, đi tới cạnh cửa, lấy điện thoại di động ra.
"Này, trực ban hôm nay là...Tiểu Trì phải không? Tôi là Mục Thanh Thanh, lập tức gọi giúp tôi một chiếc xe cứu thương tới đây, con đường ven sông, số...cứ bảo hắn tới đây là được, đi dọc theo bờ sông có một tòa nhà hai tầng, tôi đứng chờ ở chỗ này..."
Nàng gọi điện thoại xong, đứng ở bậc cửa hít một hơi, lại quay đầu lại, nhưng mà nam tử này đã khôi phục lại bình thường, hai tay đang chống trên mặt đất, thở phì phò, mồ hôi không ngừng rơi xuống.
"Đây là..."
Nàng đứng ở cửa nhìn một lúc lâu, người con trai kia chắc là đang điều chỉnh hô hấp, mồ hôi trên trán tuôn ra như suối, sau đó hắn lảo đảo đứng lên, rùng mình khoảng 10 giây, sau đó cầm lấy một cái thùng, đến cái bể nước bên ngoài, múc một thùng, ném khăn mặt vào trong đó lau mặt.
Ban đêm nước lạnh tới mức đóng băng, vậy mà hắn chẳng thèm để ý, sau kh lau mặt xong, mơ hồ có thể cảm thấy hơi nước bốc lên từ trên mặt.
Mục Thanh Thanh há miệng nhìn cảnh tượng này, thân thể người này đúng là biến thái, đau đầu tới mức lăn qua lăn lại, vậy mà sau đó đã đi rửa mặt.
Hắn quay trở lại chỗ có ánh đèn, cầm lấy dao, bắt đầu gọt hạt dẻ, từ đầu tới cuối không thèm nhìn nàng tới một lần.
Tuy không rõ sức khỏe đối phương như thế nào, nhưng nếu như mỗi ngày đều bị sự đau đớn này hạnh hạ, lại không có người thân bên cạnh, chắc là sẽ bị điên mất.
Mục Thanh Thanh đứng ở cửa thở phì phì, sau mấy phút, ánh đèn xe cứu thương xuất hiện trong màn đêm...
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, tuyết vẫn rơi như cũ, lúc nhỏ lúc lớn, thỉnh thoảng có dừng một hôm.
Dụ Giang là một thành phố gần núi, xung quanh không có khu công nghiệp, tuyết rơi là chuyện bình thường, nhưng mà kéo dài liên tục như năm nay đúng là bất thường.
Ở ngoại thành lúc này đã có không ít căn nhà bị sụp, cách tết chỉ còn có hơn một tuần lễ, cục công an đã có sự phân hóa, một nhóm người chuẩn bị buông bỏ công việc đón tết, nhóm người còn lại thì trở nên bận rộn hơn nhiều so với trước đây.
Mục Thanh Thanh vừa liên tục truy tìm những nơi ấn náu của Ngư Đầu, hôm trước đã tra ra địa chỉ lẩn trốn của hắn, nhưng mà khi chạy tới thì đối phương đã trốn thoát.
Tuy rằng mất dấu đối phương nhưng cũng khẳng định được một điều, chí ít đối phương không bỏ trốn.
Ngư Đầu đã dính một viên đạn, thương thế nghiêm trọng, mấy hôm nay lại không được trị liệu, đúng là rất là đau khổ.
Qua tổng hợp hết các tin tức, nàng cảm thán:
"Chịu đựng tới bây giờ mà không chết, đúng là kiên cường."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ẩn Sát
Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu
Ẩn Sát - Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu
https://isach.info/story.php?story=an_sat__phan_no_dich_huong_tieu