Chương 531: Một Quyền Đánh Chết (thượng)
rong biệt thự ở Côn Ngọc Hà, lúc này Hạ Y Na và Tần Đông Tuyết đang xuống bếp làm thức ăn.
Thấy Bùi Đông Lai giờ này vẫn chưa có về thì Hạ Y Na liền lấy điện thoại ra rồi gọi cho Bùi Đông Lai:
- Đồ ăn đã làm xong rồi, khi nào thì cậu về.
Điện thoại được chuyển, Hạ Y Na mở miệng hỏi.
- 10" nữa thì tớ về đến nhà.
Chiếc Mercedes-Benz S600 đã chạy vào khu nhà giàu, Bùi Đông Lai cầm điện thoại nói.
- Chúng tớ đợi cậu về rồi dọn cơm.
Hạ Y Na cười trả lời một câu, cúp điện thoại rồi tỏ ra vui mừng nói với Tần Đông Tuyết:
- Hắn nói rằng 10" hắn sẽ trở về.
- Vậy thì tốt rồi, dù sao thức ăn cũng gần làm xong.
- Để tớ giúp cậu cắt cà chua…
Sau đó 2 người lại bận rộn.
Dù sao thì đây là lần đầu tiên mà các nàng nấu cơm cho Bùi Đông Lai.
Trong xe, sau khi cúp điện thoại thì Bùi Đông Lai mở TV trong xe ra, mở tới kênh CCTV1.
1" sau, kim đồng hồ chỉ đúng 7h, tin thời sự liền xuất hiện.
"Két"
Bùi Đông Lai giẫm phanh lại, tiếng ma xát giữa lốp xe và mặt đường liền vang lên.
Khi xe dừng lại, tiếng nhạc buồn vang lên, trên màn hình xuất hiện di ảnh của Tiêu gia lão thái gia, dưới di ảnh có viêt một dòng chữ: Đồng chí Tiêu Vạn Phúc đã ra đi vào ngày hôm nay tại Yên Kinh.
Nghe bản nhạc buồn, nhìn vào gương mặt đầy tàn nhang mà quen thuộc của lão nhân gia kia thì Bùi Đông Lai yên lặng mở cửa xe, xuống xe, thân mình giống như là cây thương.
Hả?
Thấy một màn như vậy thì Lãnh Vô Cực ngồi trong xe và Diệp Tranh Vanh đứng trên ban công liền ngẩn ra, nhìn thây sau khi xe dừng lại thì bọn hắn đều nghĩ đến Bùi Đông Lai phát hiện ra cái gì, mà biểu hiện lúc này của Bùi Đông Lai thì cũng không phải là như vậy.
Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú của Lãnh Vô Cực và Diệp Tranh Vanh thì Bùi Đông Lai đứng trước cửa xe, rồi vái 3 cái thật sâu vào di ảnh của Tiêu gia lão thái gia ở trong màn hình TV.
- Xuất hiện đi.
Vái xong, Bùi Đông Lai cũng không vào xe, cũng không quay đầu lại mà kêu một tiếng.
- Tam rất hiếu kỳ là mày đang làm gì?
Trong màn đêm, Lãnh Vô Cực một thân đạo bào từ trong xe đi ra, vẻ mặt vô cùng thảnh thơi, thảnh thơi rất nhiều lại có vài phần tò mò, tò mò hành động vừa rồi của Bùi Đông Lai.
- Tao đã thấy mày.
Bùi Đông Lai xoay người, ánh mắt bình tĩnh nhìn vào Lãnh Vô Cực đứng cách đó 10m, nói:
- Ngày đó ta cùng cha tao nghênh chiến với người NB thì mày đã từng xuất hiện ở võ quán Vịnh Xuân, mày là đại đệ tử Võ Đang Lãnh Vô Cực.
- Trí nhớ không tệ.
Lãnh Vô Cực hài hước cười cười, cảm giác kia giống như hắn chính là Như Lai Phật Tổ mà Bùi Đông Lai đó là Tôn Ngộ Không. Bất kể như thế nào đều trốn không thoát lòng bàn tay của hắn
- Nếu tao đoán không sai thì Diệp Tranh Vanh muốn tìm mày đến giết ta?
Bùi Đông Lai vẫn không nhúc nhích mà nhìn vào Lãnh Vô Cực, hắn đã chuẩn bị nghênh chiến.
- Toàn bộ Đảng ủy, nhân dân của TQ….
Không đợi Lãnh Vô Cực trả lời thì giọng nói trong TV lại truyền ra.
- Thì ra là mày đang bái tế chỗ dựa vững chắc của mình, thật là thú vị.
Lãnh Vô Cực đã bước vào cảnh giới Hóa Kính nhập môn cho nên thính lực vô cùng biến thái, hắn đã nghe được giọng nói trong TV, vẻ hài hước trên mặt càng đậm:
- Không cần tế bài, rất nhanh mày sẽ gặp hắn ở trên đường đi xuống dưới kia.
- Đã có rất nhiều người từng muốn giết tao, nhưng mà kết quả bọn hắn đều chết hết.
Bên tai vang lên lời nói của Lãnh Vô Cực, ánh măt Bùi Đông Lai híp lại, giọng nói chuyển lạnh:
- Mày cũng không ngoại lệ.
- Không biết trời cao đất rộng!.
Lãnh Vô Cực cười lạnh một tiếng, sát ý trên người như núi lửa phun trào, trường bào trên người không gió mà bay, giống như là một đại kiếm khách đến trái đất.
- Nghe nói "'Thiên Đình Phát Kính, Túc Để Dũng Tuyền" trong "Bùi gia quyền" là bộ pháp đệ nhất thiên hạ, có thể đạt tới hiệu quả súc địa thành thốn. Ngoài ra, " Thất Thương" trong "Bùi gia quyền" cũng ẩn chứa thất trọng kình lực, uy lực vô cùng cường đại.
Vẻ mặt Lãnh Vô Cực ngạo nghễ nhìn vào Bùi Đông Lai, cười khinh thường:
- Ngày đó ở võ quán Vịnh Xuân, mày bằng vào "Bùi gia quyền" đánh bại tên tiểu tử NB kia, lần này tao sẽ cho ngươi một cơ hội để ra tay trước.
Cảm nhận được sát ý trên người Lãnh Vô Cực, bên tai vang lên lời nói cuồng ngạo của Lãnh Vô Cực thì Bùi Đông Lai cũng không ra tay, chiến ý trong người không ngừng tăng lên. Đồng thời, dư quang liền nhìn chỗ ban công mà Diệp Tranh Vanh đứng, thì mơ hồ thấy được Diệp Tranh Vanh cùng Hoàng Oanh đang dùng ốm nhòm quân sự mà nhìn về bên này.
"Keng"
Mắt thấy Bùi Đông Lai trầm mặc thì Lãnh Vô Cực đột nhiên rút kiếm, một tiếng thanh thúy vang lên, thanh kiếm lạnh như băng chỉ vào Bùi Đông Lai:
- Mày đã mất đi cơ hội xuất thủ.
Nói xong, bóng người động.
Trong màn đêm, Lãnh Vô Cực liền ra tay trước.
"Thanh long xuất hải thế nan đáng, bát vân kiến nhật định kiền khôn; tê ngưu vọng nguyệt hiển linh ky, bạch viên phàn chi tàng áo diệu."
"Thanh Long xuất hải che nạn thế, rẽ mây thấy mặt trời định càn khôn, Tê giác nhìn trăng hiển lộ linh cơ, Vượn trắng víu cành ẩn dấu ảo diệu" ( Tạm dịch, hên xui)
Thái Ất Huyền Môn kiếm, Tử Yến Xuyên Lâm!
Lãnh Vô Cực ra tay không theo quy tắc, vừa ra tay liền xuất ra 'Thái Ất Huyền Môn kiếm pháp uy chấn giới võ học TQ.
Trong phút chốc, cả người Lãnh Vô Cực hóa thành một đạo quang ảnh cùng dung hợp với thanh Thừa Ảnh trong tay, giống như là bóng chim xuyên qua rừng cây, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Thật nhanh.
Giờ phút này, khí huyết cảm nhận được Lãnh Vô Cực ra tay thì trong lòng Bùi Đông Lai cả kinh. Hắn liền không dám đón chiêu mà liền dùng "Thiên Đình Phát Kính, Túc Để Dũng Tuyền" để né tránh.
"Cong"
Một kiếm Lãnh Vô Cực đâm ra, uy lực vô cùng kinh khủng.
"Hừ!"
Một kiếm đâm vào không khí, Lãnh Vô Cực hừ lạnh một tiếng, thân hình đột nhiên di chuyển, cả người giống như liệt mã rồi đột nhiên dừng lại, sau đó bước về từng bước, chém về phía Bùi Đông Lai.
Mã Hậu Dương Tiên!
Nhanh, chuẩn, độc.Một chiêu 'Mã Hậu Dương Tiên' của Lãnh Vô Cực chẳng những " nhanh, chuẩn, độc" mà xuất kiếm vô cùng xảo quyệt, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
"Vù"
Một kiếm chém ra, kình phòng đảo qua làm cho hơi thở Bùi Đông Lai ngưng lại.
"Vù"
Thanh kiếm sắc bén chém ngang qua bả vai của Bùi Đông Lai, kình phong sắc bén trực tiếp làm nát áo của Bùi Đông Lai, đâm vào da thịt của hắ, máu tươi liền chảy ra.
Không để ý đến cơn đau trên vai, dưới chân Bùi Đông Lai phát kình, thân thể lui ra sau.
Nam tôn Võ Đang, Bắc sùng Thiếu Lâm.
Võ Đang, Thiếu Lâm là 2 môn phái uy chấn Trung Hoa, Võ Đang thì dựa vào Kiếm còn Thiếu Lâm thì dùng Côn.
Lúc cùng Quý Hồng luyện tập 'Cô Độc Kiếm Pháp' thì Bùi Đông Lai từng nghe qua Quý Hồng nói về Võ Đang, lại còn biết so với " Cô Độc kiếm pháp" thì 'Thái Ất Huyền Môn kiếm pháp' lại càng lợi hại hơn, lúc dùng kiếm giống như Giao Long nổi trên mặt nước, tĩnh như mèo bắt chuột, khi ra tay thì tay phân âm dương, thân chứa bát quái, chân đạp cửu cung, nội hợp kỳ khí, ngoại hợp kỳ hình, là một trong những trấn sơn chi bảo của Võ Đang.
Hắn mơ hồ nhìn ra Lãnh Vô Cực đã bước chân vào cảnh giới Hóa Kính, nếu so về thực lực thì Lãnh Vô Cực có thể thắng hắn, hiện giờ lại xuất ra Thái Ất Huyền Môn kiếm pháp thì hắn tự biết bản thân không thể nào chống đỡ cho nên hắn tạm thời tránh đi mũi nhọn.
- Trốn đi đâu.
Mắt thấy Bùi Đông Lai làm bộ muốn chạy trốn thì Lãnh Vô Cực quát lên một tiếng lớn, cả người liền ngay tại chỗ bắn ra bay về phía Bùi Đông Lai rồi vung kiếm ra đâm.
"Phiên thiên hề kinh điểu phi, cổn địa hề bất triêm trần, nhất kích chi gian, hoảng nhược khinh phong bất kiến kiếm, vạn biến chi trung, đãn kiến kiếm chi bất kiến nhân".
Cả người Lãnh Vô Cực giống như Thanh Long xuất hải, người và kiếm cùng hợp nhất, thanh kiếm trong tay giống như là một bộ phận trên thân thể của hắn.
Người là kiếm, kiếm là người, Nhân Kiếm Hợp Nhất!
Thân là cường giả Hóa Kính nhập môn thì trong khoảnh khoắc tiến vào trạng thái Nhân Kiếm Hợp Nhất thì khí thế của Lãnh Vô Cực liền tăng lên, quả thật là thế tới không thể đỡ, Bùi Đông Lai tất phải chết.
Lui.
Lui nữa.
Đối mặt với một kiếm có uy lực tuyệt luân này của Lãnh Vô Cực thì Bùi Đông Lai chỉ có thể lui về sau.
Nhưng mà.
Sau khi lui về sau được khoảng 20m thì Bùi Đông Lai phát hiện phía sau hắn là một bức tường.
Phát hiện này làm cho trong lòng Bùi Đông Lai cả kinh!
Sau đó.
Hắn đột nhiên giảm tốc độ, thân mình cong lên, thuận thể ngửa mặt lên trời, 2 chân giống như là dính vào mặt đất, lưng lại càng sát đất.
Thiết Bản Kiều!
Trong lúc nguy hiểm, Bùi Đông Lai liền dùng chiêu " Thiết Bản Kiều!" để né một nhát đâm tuyệt thế này của Lãnh Vô Cực.
"Vù"
Thanh kiếm liền bay sát qua thân thể của Bùi Đông Lai, kình phong sắc bén đánh vào trên mặt Bùi Đông Lai làm cho hắn không tự chủ được mà nhắm chặt 2 mắt lại.
"Hừ!"
Một kiếm đâm hụt, Lãnh Vô Cực liền hừ lạnh một tiếng, chân phải đột nhiên giậm về phía trước mặt Bùi Đông Lai, cố gắng muốn giậm nát mặt của Bùi Đông Lai.
2 tay Bùi Đông Lai vung lên, che trước mặt, ngăn lấy bàn chân của Lãnh Vô Cực.
"Bốp"
Tiếng vang giòn truyền ra, kình lực bùng nổ, 2 tay Bùi Đông Lai đau đớn, dường như là mất đi cảm giác, lực đạo khủng bố làm cho thân thể của hắn đập vào đất, khí huyết trong cơ thể quay cuồng.
"Vù"
Mượn lực phản chấn, thân mình Lãnh Vô Cực bay lên không, sau đó làm ra một động tác lộn giống như con mèo, hướng về phía tường kia nhẹ nhàng rơi xuống.
"Bộp"
Không đợi thân mình rơi xuống, một cước Lãnh Vô Cực liền giẫm xuống, lại mượn phản lực, cả người giống như viên đạn bắn ra, thaanh mình như mãng xà xoay người, thanh Thừa Ảnh trong tay lại vung lên rồi chém về phía Bùi Đông Lai, lần này hắn nhắm vào đầu Bùi Đông Lai mà chém xuống.
Siêu Cấp Cường Giả Siêu Cấp Cường Giả - Phong Cuồng