Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Tộc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 378: Thu Nạp Bạch Y Quân (Thượng)
H
ắn thấy đại ca đã chạy đi gọi theo cũng không kịp đành phải chạy theo ra ngoài, hắn nhìn tình huống quân doanh dưới ánh trăng có binh sĩ di động tuy nhiên cũng không loạn, cũng không chạy trốn, hắn quay đầu nhìn về phía bắc chỉ thấy một nhóm lớn kỵ binh đang đứng ở bên cạnh đại doanh, huynh trưởng cùng với một tướng quân ngựa giải thích nghe người trên ngựa có ngữ khí vô cùng nghiêm khắc.
Chương Hiếu Hổ cũng chạy theo ra, có binh sĩ gọi theo:
- Nhị tướng quân đến rồi.
Người mặc bạch y nhìn hắn lạnh lùng nói:
- Ngươi là Chương Hiếu Hổ?
Chương Hiếu Hổ nghi hoặc trong lòng nhưng không dám thất lễ, lập tức bước lên phía trước thi lễ:
- Đúng là ty chức.
Tên đại tướng nở ra một nụ cười lạnh hắn vung tay lên nói:
- Làm học quân cơ bắt hắn lại cho ta.
Hai viên binh sĩ đồng loạt ấn ngã Chương thị huynh đệ xuống đất Chương Hiểu Hổ nhìn thấy người kia đắc ý cười lạnh liền thông suốt, Tư Mã Phương làm gì có khả năng tự mình tới đây tiếp bọn họ.
- Ngươi không phải là Tư Mã Phương.
Chương Hiếu Hổ rống to.
Ngay lập tức đại tướng kia cười cười:
- Ngươi đoán đúng ta chính là tam phẩm đô úy Giang Ninh Trương Triệu Khâm không phải là Tư Mã Phương.
Hắn vung tay lên:
- Phát tín hiệu.
Một hỏa tiễn bay lên trên bầu trời đêm nổ vang trên đó, chỉ thấy ở trong rừng từng bó đuốc sáng lên, một đại đội bóng đen vọt ra, tiếng kêu rung trời, sắc mặt của Chương Hiếu Hổ bị dọa cho trắng bệch, xụi lơ trên mặt đất hóa ra bọn họ đã bị bao vây từ lâu rồi.
Bạch Y quân loạn thành một đoàn tiếng khóc hô vang lên thảm thiết, không có người chỉ huy bọn họ bỏ chạy tứ tán, rất nhiều binh sĩ nhảy cầu bơi về phía bên kia, hai bên xung quanh ánh lửa trùng thiên, vô số binh sĩ giơ lên cung nỏ ép họ xuống.
Phủ binh hô to:
- Đầu hàng thì miễn chết đầu hàng thì miễn chết.
Ở phía nam bãi sông, tám nghìn binh sĩ đã xếp hàng chỉnh tề có rất nhiều người thấy quân doanh đại loạn cũng muốn chạy trốn, Lương Ứng hô trong bọn họ thanh âm rất hùng hậu, trong hỗn loạn không nghe thấy rành mạch.
- Mọi người không cần phải hoảng sợ phủ binh là mang chúng ta về nhà, sẽ không đả thương chúng ta.
Hắn lại quát với đám giáo úy:
- Mau ổn định các huynh đệ không được rối loạn, rối loạn rồi ai cũng không sống được.
Đám giáo úy đều hoang mang lo sợ, đều nghe mệnh lệnh của hắn, lớn tiếng quát hô, ổn định tay chân của mình lúc này phủ binh mấy nghìn người chạy tới, vọt tới bên cạnh họ, hướng về phía bắc nam chạy trốn.
Một kỵ độ khác thì chạy gấp tới, cầm đầu chính là chủ tướng Trương Nhan Niên hắn hướng về phía Lương Ứng thỏa mãn gật đầu, hắn hướng về phía Bạch Y quân đang hoảng loạn hô to:
- Các huynh đệ Bạch Y quân không cần phải hoảng sợ ta được lệnh của Lương vương tiễn các ngươi trở về Hoài Bắc.
Thanh âm của hắn vang lên rất trong trẻo, ai cũng nghe thấy rõ ràng, quân Bạch Y cảm xúc dần trở nên vững vàng, tất cả mọi người đều ngơ ngác vươn cổ nhìn hắn.
Trương Nhan Niên lại hướng về phía mọi người hô to:
- Thân Quốc Cữu muốn cho các ngươi đi Thục châu, nhưng Lương vương hi vọng các ngươi ở lại quê hương, Lương vương hứa hẹn rằng sẽ ỗi người các ngươi một mảnh đất nuôi sống cha mẹ thê nhi các ngươi không bắt các ngươi phải xa xứ.
Lương Ứng vung tay hô tô:
- Lương vương điện hạ vạn tuế.
Một số giáo úy cùng binh sĩ cũng hưởng ứng hô lên, Lương Ứng thấy người hô ứng không nhiều lắm tất cả đều chần chừ liền hô lớn:
- Tất cả mọi người trở về quê hương, có đất của mình, đủ nuôi sống thê nhi cha mẹ.
Hắn một lần nữa vung tay hô lên:
- Lương vương điện hạ vạn tuế.
Lần này Bạch Y quân cuối cùng cũng đã phản ứng, bọn họ nghĩ mình có thể mang thê nhi về quê nhà lại có thể được phân đất thì tất cả đều kích động hô lớn:
- Lương vương điện hạ vạn tuế.
Tiếng hô âm ĩ dưỡi bầu trời đêm, những Bạch Y quân khác cuối cùng cũng bị cuốn hút, bọn họ không chạy trốn hỗn loạn nữa, liên tục bỏ vũ khí đầu hàng.
Trương Nhan Niên phái năm nghìn quân đội đem hai vạn Bạch Y quân trở về phủ Giang NInh, hắn lại suất lĩnh đại tướng mà chạy về phía bắc. Mà lúc này điạ tướng Tư Mã Phương biết bọn họ bị vây liền dứt khoát bỏ lại hai vạn binh lính già yếu, cùng với phó tướng Ngô Quân dẫn bốn vạn tinh nhuệ cấp thiết chạy về phía tây, ý đồ liều chết trốn thoát.
Đầu tháng tư, Hoàng Phủ Vô Tấn tự mình dẫn sáu vạn đại quân tới Hợp Phì huyện, cùng với bốn vạn quân của Trương Nhan Niên tụ hợp lại, Hoàng Phủ Vô Tấn luận công mà thưởng, đặc biệt đề bạt giáo úy Mai Hoa vệ Lương Ứng làm Phá Lỗ tướng quân phần thưởng năm nghìn lượng, mặt khác những tướng quân có tài đều được phong thưởng, hắn lập tức hạ lệnh, mười vạ đại quân vây quanh Hợp Phì, bức Hạ Nhược Mai đầu hàng.
Hạ Nhược Mai cuối cùng vẫn chưa chạy trốn về phía tây hắn không đành lòng dứt bỏ hai vạn quân già yếu đây là quân đội tự mình hắn chiêu mộ mặc dù những binh lính này già yếu nhưng hắn không thể từ bỏ giống như Tư Mã Phương.
Hạ Nhược Mai ngồi ở trong quận nha, tâm tình vô cùng phức tạp, hắn xuất thân quan văn, chỉ muốn bảo trì tính mạng của binh lính, nhưng Thân Quốc Cữu có ơn tri ngộ với hắn, hắn lại khong muốn phản bội Thân Quốc Cữu, chỉ có thể than ngắn thở dài, vô kế khả thi.
Lúc này một binh lính chạy tới bẩm báo:
- Đại nhân, Lương vương mời đại nhân lên thành trả lời.
Hạ Nhược Mai khẽ giật mình, hắn từ từ đứng lên, tựa hồ đã minh bạch điều gì sau nửa ngày hắn thở dài bắt đầu đi lên đầu thành.
Ở dưới thành Hoàng Phủ Vô Tấn mặc áo giáp, bên cạnh là mười thân vệ tới bên ngoài thành trăm bước, cho dù hắn đã tiến tới tầm bắn của nỏ nhưng mấy nghìn quân trên thành không ai dám bắn, tất cả đều minh bạch mũi tên này mà bắn xuống hậu quả chính là toàn thành bị đồ sát.
- Trưởng sử tới rồi.
Có người thấp giọng hô lên, mọi người liên tục tránh ra, Hạ Nhược Mai tâm tình lo lắng đi tới.
Tuy Vô Tấn tới gần thành nhưng hắn cũng không lo bị bắn lén, cách bảy mươi bước, tên nỏ không thể xuyên qua khôi giáp của hắn, quan trọng hơn là quân địch đã mất khí thế, không đủ để gây cho hắn sợ hãi.
Hạ Nhược Mai tới gần tường thành, thấy mấy vạn quân mã xã xa đại kỳ phấp phới, đằng đằng sát khí mà quân đội của mình lòng người bàng hoàng, liền thở dài một hơi, chắp tay nói:
- Lương vương điện hạ, hạ quan Hạ Nhược Mai tham kiến.
Hoàng Phủ Vô Tấn thúc ngựa tới gần, cách năm mươi bước liền dừng lại mà cười nói:
- Hạ trưởng sử ta đã nghe nhạc tổ nói về ngươi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Tộc
Cao Nguyệt
Hoàng Tộc - Cao Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=hoang_toc__cao_nguyet