Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 8 - Chương 59: Người Tính Không Bằng Trời Tính
P
hú Bật nghe nói Vân Tranh gọi Long Thiết Kiều tới, hỏi chuyện một hồi, mắng y không tiếc lời, nói Long Thiết Kiều là ẩn sĩ, Vân Tranh đối xử vô lễ như vậy, ông ta cho rằng người này sẽ quay lại chốn sơn dã không thèm ra nữa.
Theo lý mà nói thì ẩn sĩ sơn dã đa phần là kẻ cuồng ngạo, một nhân vật thông hiểu nhân tình thế cố như vậy, nghe lời Phú Bật nói, khiến Vân Tranh như gặp được trong truyền thuyết, nhân vật thế này sánh ngang với Gia Cát Khổng Minh, thông thường sĩ đại phu vô cùng tôn kính, Vân Tranh không đích thân tới nhà cầu hiền, mà cho gọi người ta tới như phó dịch, sao Phú Bật không nổi giận?
Không ngờ ba ngày sau Long Thiết Kiều dẫn theo cả nhà hai mươi bảy người tới quân doanh.
Sau khi nhận phù tiết con dấu từ Vân Tranh và Lý Thường, Long Thiết Kiều dẫn một đứa cháu mười hai tuổi, cưỡi con lừa lên đường, từ chối Vân Tranh phái quân đi theo bảo vệ.
Còn Vân Tranh đột nhiên cũng vội vã dẫn quân lên đường, tiến về phía Tần Vương Xuyên, giữ một khoảng cách an toàn với Một Tàng Ngoa Bàng, hai quân như là thay đồn trú, một đi thì một tới.
Tần Vương Xuyên liên tiếp trải qua mấy cuộc đại chiến, mùi máu tanh trong không khí tới giờ vẫn chưa tan, trong đống đổ nát còn thấy không ít thi thể thối rửa.
Quảng Ngô lĩnh đã bị phê hoàn toàn, rừng thông nguyên nhân gây ra thảm cảnh ấy cũng đã cháy đen, Phú Bật nhìn cảnh thê lương trước mắt lòng cảm khái không thôi, trong quân báo của Vân Tranh cũng không nói ông ta đã rời Tần Vương Xuyên, hiện đại lão ở Đông Kinh còn nghĩ rằng ông ta vẫn đang cố thủ.
- Mấy vạn chiến sĩ máu nhuộm cát vàng, Phú Bật sau này cho dù có cẩm y ngọc thực cũng không nuốt trôi, Vân hầu, xin ngài khi ghi công vào sách, hãy cho các tướng sĩ chiến tử này chút công tích, là lão phu vô dụng, liên lụy ngàn quân.
Lý Thường thấy Phú Bật thương cảm, nói chen vào: - Ta đã đem quân công của ngài bán sạch rồi, trừ những người muốn vào sĩ đồ, còn quân công tướng sĩ sẽ đổi ra bạc, giao cho ngài, muốn chia thế nào ta không quản.
Phú Bật chắp tay vái một cái, coi như tạ ơn, với quân tốt chiến tử, quân công chẳng có chút ý nghĩa nào, chẳng bằng đổi thành lương thực, hỗ trợ gia quyến.
Ông ta ở lại chuẩn bị đón tiếp tín sứ triều đình phái tới, đồng thời xây dựng lại trại lớn, còn Vân Tranh tiếp tục dẫn quân hướng về phía Thanh Đường.
Đại quân vừa mới đi qua Quảng Ngô lĩnh thì trận mưa đầu tiên của tây bắc trong năm nay đổ xuống, có lẽ vì tích trữ quá lâu, nước mưa như thiên hà vỡ đê, nước ào ào trút xuống.
Người tính không bằng trời tính, Vân Tranh đành phải tìm một chỗ đất cao đóng quân, mưa thành thế này chẳng ai đi được nữa, thời gian không gian phảng phất bị cơn mưa lớn đóng đinh vào một chỗ.
Đất đai khô hạn đột nhiên tiếp nhận lượng nước quá lớn, bão hòa rồi xuất hiện lũ quét.
Vân Tranh mặt tối sầm nhìn dòng lũ ầm ầm chảy qua trước quân doanh, nhìn màn mưa không dứt, chỉ muốn chửi một phen, lượng mưa này chia đều trong năm đã chẳng có bao nhiêu người chết oan.
Nếu mưa nhỏ một chút thì Vân Tranh còn có thể dẫn đại quân lui về Tần Vương xuyên, nhưng thời tiết thế này không ai nhúc nhích được, cây cối ở Quảng Ngô Lĩnh đã bị lửa thiếu trụi, đất đai phơi mặt dưới cơn mưa, uống no nước, trời biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Y vốn định đợi cho sói với hổ cắn xé nhau nhưng không được nữa rồi, mấy hôm trước ám vệ đã báo tin, tình hình ở Đông Kinh hơi quái dị, Văn Ngạn Bác đang trên đường tới triệu y về Đông Kinh, không phải là sứ giả, mà dùng hẳn một đại thần, đủ biết y không có cơ hội từ chối lệnh này, nên Vân Tranh không còn cách nào khác là tức tốc dẫn quân bắc tiến, chỉ cần đang tham chiến, y sẽ có đủ cớ để từ chối lệnh triệu hồi này.
Thế nhưng cơn mưa bất ngờ cản mất lối, mưa cũng thành kẻ địch lớn nhất của quân Tống, những cái lều tốt nhất được mang ra che cho thuốc nổ, thế nên ngay cả lều của Vân Tranh cũng bị dột, cả cái lều lớn mà không kiếm nổi một chỗ khô ráo.
Hành quân bên ngoài chẳng thể yêu cầu nhiều, bị mưa ướt, cùng lắm ốm một trận, nhưng cung tên bằng gân trâu một khi bị thấm hơi nước thì nhũn ra, không dùng nổi, thời đại này, trừ khi là tới mức không thể đội trời chung, nếu không rất ít khi giao chiến khi trời mưa.
Bầu trời đen kìn kịt như cái nồi lớn úp lên đỉnh đầu, không cách nào dự đoán được trận mưa lớn này sẽ kéo dài bao lâu.
Trong thời tiết tồi tệ đó, Long Thiết Kiều tới được hẻm Hổ Khiêu, nơi này đang lộ ra bản mặt nguyên thủy của nó, dòng nước hùng dũng chảy qua sơn cốc hẹp, khi qua đá Hổ Khiêu trứ danh, không ngờ ma sát tạo nên tiếng rít chói tai, làm người ta hiểu thế nào gọi là sơn cùng thủy tận.
Hạt Dược và Long Thiết Kiều ngồi bên đống lửa không nói một lời, dùng bát lớn uống rượu mạnh, đó là số rượu ít ỏi còn lại của Vân Tranh.
- Ngươi năm nay đã bốn mươi rồi, không còn bao nhiêu thời gian cho ngươi nữa đâu, Đồng Chiên quá trẻ, ngươi không có cơ hội tranh giành với Đồng Chiên, hắn cũng không cho ngươi cơ hội đó. Kiếm quan chức nước Tống để cả nhà được sống vài năm yên ổn đi, trong tộc chẳng lúc nào đủ lương thực ăn, khi dư dả thì đi nộp thuế cho người ta, lúc đói kém có ai để ý tới ngươi không?
Hạt Dược có thể hình phổ biến của người thảo nguyên, cao đậm người, râu rậm, đôi mắt cho thấy đây là kẻ an phận, nghe thế uống một hơi hết bát rượu.
Long Thiết Kiều rót đày bát cho hắn, tiếp tục nói: - Chúng ta là thân thích, không dấu ngươi, giờ này năm sau ta làm huyện lệnh Cốc Thành, nếu không có gì bất ngờ có thể làm cả đời, ta và ngươi liên thủ, chỉ cần ẩn nhẫn vài chục năm, con cháu chắc gì không có một nhân vật như Lý Kế Thiên?
Hạt Dược nhíu mày không phục, hắn thấy mình là hảo hán đội trời đạp đất, chẳng qua không gặp thời: - Vì sao bây giờ không được?
- Thứ nhất, thực lực chúng ta không đủ, tài cao mà mệnh mỏng chỉ đem lại họa thôi, nếu không thì sống trong dằn vặt cả đời như ngươi. Hai nữa, nước Tống giờ khác rồi, đánh bại cả Tây Hạ hùng cường, ngươi nghĩ xem, một nhân vật như Lý Kế Thiên xuất hiện, chẳng mấy chốc bị người ta bóp chết. Long Thiết Kiều nản chí nói: - Anh hùng đều ứng vận sinh ra, năm xưa Lý Kế Thiên quật khởi là do nước Tống bắc chinh thảm bại, là thời thế tạo ra anh hùng.
Hạt Dược đấm bàn: - Một Tàng Ngoa Bàng đi, Vân Tranh lại tới, người Thanh Đường mất đi vinh diệu của mình, kẻ khác chém giết trên đất đai của chúng ta, mà chúng ta chỉ biết trốn thật xa, đợi chiến sự kết thúc để thu thập tàn cuộc, đó là xỉ nhục của thảo nguyên.
- Cữu huynh, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ta trước kia dựa vào Phú Bật, nhưng kẻ độc đoán chuyên quyền, còn Vân Tranh là kẻ tôn sùng lợi ích chia đều, quan sát di dân, ta cũng nhận thấy, y không phải là kẻ kỳ thị tộc khác như đám sĩ đại phu nước Tống, nếu như thành tâm thành ý trợ giúp hắn sẽ có báo đáp.
Hạt Dược uống rượu ừng ực, Mạt Nhi Thủy Ba tộc gần như đã rơi vào tuyệt cảnh, nếu như chẳng phải có Long Thiết Kiều ngầm viện trợ thì đã không cầm cự nổi rồi.
Long Thiết Kiều là kẻ buôn lậu muối lớn nhất Tần Châu, còn Mạt Nhi Thủy Ba bộ là người bảo vệ muối lậu trên thảo nguyên, hai bên lợi ích kết hợp chặt chẽ.
Bao năm qua luôn ẩn nhẫn, lặng lẽ tích góp lực lượng, đợi Giác Tư La qua đời, A Lý Cốt do mình nâng đỡ thì chết không thấy xác, Thanh Nghị Kết Quỷ Chương như chó dại bám chặt mình, làm cái gì cũng không qua được sự giám thị của hắn.
- Ta là đặc sứ của Vân Tranh, có toàn quyền, hãy tranh thủ, là bộ tộc đầu tiên quy thuận, phần thưởng chắc chắn là hậu hĩ nhất... Cơn mưa này là cơ hội, không ai giám thị được hành động của ngươi.
Âm mưu trong mưa lớn lên giống cây nấm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2