Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Tộc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 371: Bạch Miêu Nhi (Thượng)
B
ạch Miêu Nhi đặt chén thuốc trước bàn của trượng phu, thấy hắn mồ hôi lạnh đầm đìa không khỏi đưa khăn tay ra lau cho hắn.
- Phu quân chàng không sao chứ?
- Bỏ đi.
Hoàng Phủ Anh Tuấn đẩy nàng ra không che giấu được sự chán ghét với nàng:
- Ngươi cút ra ngoài cho ta, ta không cần ngươi lo.
Bạch Miêu Nhi cắn môi nước mắt trào ra nàng từ nhỏ đã là bảo bối của phụ thân vốn tưởng rằng sau khi xuất giá trượng phu cũng yêu thương nàng trước khi lấy nàng hắn còn thề lên thề xuống với phụ thân sẽ yêu nàng như một tiểu công chúa.
Lại không ngờ sau khi trượng phu rời khỏi kinh thành, hắn liền trở nên lạnh lùng vô cùng đêm tân hôn cũng không chạm qua nàng, cũng không ở cùng phòng với nàng, những chuyện này nàng đều có thể nhịn, viết thư nói với phụ thân rằng trượng phu đối với nàng rất tốt, tận lực bảo vệ mặt mũi của hắn.
Nhưng nàng không thể nào tha thứ cho chuyện trượng phu công nhiên đem danh kỹ Giang Đô tới nhà của mình, chơi bời trước mặt nàng, tất cả thành Giang Đô hiện tại ai cũng biết khiến cho ngay cả hạ nhân cũng xem thường nàng.
Lúc này Bạch Miêu Nhi cũng không nhịn được nữa, nàng xấu hổ giận dữ nói:
- Rốt cuộc là ta phạm vào chuyện gì? Là ta không tuân thủ nữ tắc hay là ta không quan tâm ngươi? Ta dù gì cũng là danh môn thế gia chi nữ, ngươi trước kia cam đoan với cha ta thế nào mà hiện tại lại làm nhục ta như vậy?
Bạch Miêu Nhi không nhắc tới phụ thân của nàng thì cũng may nhưng nhắc tới Bạch Minh Khải Hoàng Phủ Anh Tuấn liền giận tím mặt:
- tiện nhân ngươi dám mắng ta?
Hắn vung chén thuốc hung hăng đập tới, bộp một tiếng chén thuốc đập lên trán của nàng, máu chảy như suối, Bạch miêu Nhi ngã xuống mặt đất ngất đi, Hoàng Phủ Anh Tuấn hận ý chưa tiêu đá vào nàng một cước lúc này mới hầm hầm bỏ đi.
Đợi lão gia đi xa, nha hoàn hồi môn của Bạch Miêu Nhi mới rối loạn, thấy tiểu thư mặt mũi đầy máu nàng liền hét lên:
- Có ai không, mau mau có ai không?
Hoàng Phủ Anh Tuấn nổi giận đùng đùng rời khỏi nhà, hơn mười thân binh dắt ngựa theo ra:
- Tổng quản chúng ta đi đâu?
Một binh lính hỏi.
Hoàng Phủ Anh Tuấn nghĩ nghĩ:
- Đi quân doanh Tú Y vệ.
Hai ngày nay hắn chưa tới quân doanh rồi không biết đám tinh trùng lên não kia sẽ loạn tới mức nào, về mặt quân doanh bên ngoài hắn không muốn tới, hắn biết rõ những đám người kia sẽ xem thường hắn, thật là khiến cho tâm phiền ý loạn.
Hắn vừa trở mình lên ngựa thì ở phía xa xa đã có một kỵ binh chạy tới hô to:
- Tổng quản chuyện lớn không hay xảy ra rồi.
- Xảy ra chuyện gì mà kinh hoảng như vậy?
Hoàng Phủ Anh Tuấn không vui hỏi.
- Tổng quản, thủy quân Sở châu đã đánh tới rồi mấy trăm chiếc chiến thuyền đã tới Giang Đô rồi.
- Cái gì/
Hai mắt của Hoàng Phủ Anh Tuấn đều đỏ lên hắn rống to:
- Tại sao không có báo động?
- Đoán chừng đã bị thủy quân bưng bít rồi.
Thân binh vừa dứt lời, ở trong bầu trời đêm bỗng nhiên truyền tới từng tiếng nổ mạnh, là từ phía đại doanh truyền tới, cùng với tình cảnh đánh lén đêm đó giống như đúc, Hoàng Phủ Anh Tuấn bị dọa tới mức khuôn mặt trắng bệch, hai chân nhũn ra, đại doanh Giang Đô chỉ cách nơi này có năm dặm, Hoàng Phủ Vô Tấn thật sự đã đánh tới rồi.
Hoàng Phủ Anh Tuấn hoảng hốt thét lên quay đầu ngựa lại hướng về phía quân doanh Tú Y vệ chạy như điên.
- Tổng quản!
Đám thân binh ở đằng sau hô to, nhanh chóng theo hắn tới quân doanh phía bắc chạy trốn.
Kênh đào Giang Đô sau khi khơi thông đã có thể cho ba nghìn thạch thuyền đi qua, ba trăm chiếc chiến thuyền to lớn dưới sự chỉ huy của Tôn Kiến Hồng từ từ lao tới.
Tôn Kiến Hồng năm nay ba mươi lăm tuổi, ở trong Mai Hoa vệ đã mười năm bởi vì hắn xuất thân bần hàn cho nên hiếm khi được thăng quan từ khi Hoàng Phủ Vô Tấn tới đây hắn đặc biệt được đề bạt, lên làm giáo úy sau đó là đô úy hiện tại đã là tướng quân tất cả phát sinh chỉ trong có nửa năm ngắn ngủi.
Đây giống như là một giấc mộng với Tôn Kiến Hồng nhưng điều bất đồng chính là hắn không say đắm ở trong mộng đẹp hắn biết mình tư lịch ít ỏi trước tới nay chỉ dùng nghị lực mà vươn lên, hắn mỗi ngày ở cùng binh sĩ, cùng ăn cùng ngủ, cùng với bọn họ huấn luyện, cùng khoác trường bào, dùng bổng lộc của mình để tiếp tế sĩ tốt bần hàn, mà mẫu thân sáu mươi tuổi của hắn thì vẫn y nguyên ở trong một gian nhà tranh.
Cố gắng của hắn đúng là đã được binh sĩ kính yêu khiến cho hắn dần có uy vọng của mình, lần đầu tiên dùng pháo tập kích quân doanh, hắn đã chiếm được thành công rất lớn, hôm nay Hoàng Phủ Vô Tấn lại bổ nhiệm hắn làm tướng quân Giang Đô tiếp quản thành Giang Đô.
Pháo thuyền đã nhanh chóng tới đại doanh Giang Đô bắt đầu oanh kích, năm trăm ổ pháo đồng loạt phóng ra, đạn pháo như mưa rơi vào trong quân doanh, thuốc súng tràn ngập huyết nhục bay tứ tung, binh sĩ kêu la thảm thiết, đại doanh hỗn loạn một mảng.
Tôn Kiến Hồng lạnh lùng nhìn đại doanh, hắn dùng lý trí của mình để phán đoán, sau khi tiếng nổ ầm ầm làm cột cờ ngã xuống Tôn Kiến Hồng ra lệnh:
- Đình chỉ pháo kích, quân đội tiến lên đất liền giết địch.
Thanh âm pháo kích đình chỉ, ba trăm chiếc chiến thuyền nhanh chóng tiến lên, binh sĩ Sở châu giống như là thủy triều, hướng về phía đại doanh Giang Đô mà tiến tới.
Đại doanh trở nên hỗn loạn một mảng, quân Bành Thành và quân Hạ Bi chết và tổn thương thảm trọng, mà quân Giang Đô thì thoát ra khỏi ngoài doanh rồi khiến cho bọn họ hoài nghi và phẫn nộ vô cùng, bọn họ hoài nghi trước đó Hoàng Phủ Anh Tuấn đã được tin tức Sở châu thủy quân tiến tới mà chỉ báo cho quân Giang Đô không báo cho họ đem bọn họ bán rẻ.
Dưới pháo kích quân Bành thành và quân Hạ Bi không chịu nổi ba vạn Sở châu quân đánh lén, một vạn Thuật Dương quân bọc hậu chặn đường hai mặt giáp công khiến cho Bành Thành cùng Hạ bi nhị quân toàn bộ bị đánh cho tơi bời, vứt bỏ mũ giáp mà chạy trốn vô số binh sĩ đầu hàng.
Sau khi đánh đổ thành Giang Đô Tôn Kiến Hồng đại biểu cho Hoàng Phủ Vô Tấn tiếp nhận sự đầu hàng của bọn họ nhanh chóng tiến vào tiếp quản tòa thành này.
Chiếm lĩnh Giang Đô thành một lúc sau, Hoàng Phủ Vô Tấn dưới sự hộ vệ của ba nghìn binh sĩ tinh nhuệ tiến vào, Tôn Kiến Hồng dẫn thủ lĩnh quân Giang Đô ở đây tiếp kiến hắn, Hoàng Phủ Vô Tấn đối với bọn họ liền trấn an, mệnh cho bọn họ phụ tá Tôn Kiến Hồng cho tốt, trấn thủ Quảng Lăng quận, cho ba người vui vẻ mà rời đi.
- Ta còn tưởng điện hạ sẽ thừa cơ đoạt quân quyền của bọn họ không ngờ điện hạ vẫn y nguyên để bọn họ lĩnh quân.
Tôn Kiến Hồng đối với ba người này không có hảo cảm, bọn họ tham ô quân lương, buôn lậu quan muối lâm chiến bỏ chạy, những điều này thật khiến cho hắn khinh bỉ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Tộc
Cao Nguyệt
Hoàng Tộc - Cao Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=hoang_toc__cao_nguyet