Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Chúa Tể
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 517: Thiên Mộc Thần Luân
L
inh lực xanh biếc từ khắp núi đồi bay ra, gào thét thiên tế, hội tụ lại vào lòng bàn tay Mục Trần.
Hào quang xanh biếc ôn hòa nhưng lại tản mát dao động khiến người ta run rẩy.
- Đó là... thần thuật?
Ôn Thanh Tuyền trừng mắt nhìn Mục Trần. Linh lực bao la xanh biếc kia hiển nhiên không phải do Mục Trần tự thân tu luyện mà có, nó đến từ vô số những cây cối quanh đây, hắn chỉ sử dụng năng lượng đó mà thôi. Và thủ pháp sử dụng năng lượng tự nhiên kỳ dị, chỉ có thần thuật.
- Hẳn là một loại tiểu thần thuật.
Lạc Li bình tĩnh hơn.
Thần thuật cũng phân cấp bậc, đơn giản chia làm ba cấp: tiểu thần thuật, đại thần thuật, và thần thuật đại viên mãn... Bản lĩnh này đúng ra chỉ có cường giả Chí Tôn mới đủ sức vận dụng. Mặc dù vậy, thực lực đã đạt đến Chí Tôn Tam Nan cũng có thê sử dụng một chút, nhưng uy lực kém xa.
- Thần thuật này sao lại có vẻ giống năng lực của Mộc Thần Điện?
Ôn Thanh Tuyền đăm chiêu nghi hoặc, sức mạnh này đến từ vạn mộc...
Lạc Li cũng khẽ gật, chẳng biết khi nào Mục Trần có được tiểu thần thuật của Mộc Thần Điện kia, mà xem ra hắn còn tu luyện thành công nữa.
- Nhưng... thần thuật uy lực lớn, lại cần thời gian thi triển, chiến tượng kia đâu có cho hắn nhiều thời gian như vậy.
Ôn Thanh Tuyền đánh giá, chiến tượng kia có kinh nghiệm tác chiến cực tốt, lại không cảm xúc sợ hãi, hoàn toàn dựa vào bản năng ra tay.
Nhưng đôi khi chính cái bản năng chiến đấu đó mới đáng sợ.
Hào quang xanh biếc như một mảnh đại dương bích lục lung linh quanh thân Mục Trần.
Tử quang bừng sát trong đôi mắt chiến tượng, theo bản năng nó cảm nhận được uy hiếp trí mạng từ hào quang hội tụ trong tay Mục Trần. Ngay lập tức nó gọi về thanh hắc thương của nó, rồi như một tia chớp đen sấn tới.
Đúng như Ôn Thanh Tuyền tiên đoán, nó không để cho Mục Trần thi triển xong công kích sát thủ, mà trước hết muốn xóa sổ Mục Trần.
Tốc độ chiến tượng quá nhanh, vừa lóe lên đã xuất hiện trước mặt Mục Trần, mũi thương đâm thẳng, hướng vào giữa tim Mục Trần.
"Xoẹt!"
Đầu thương đâm tới.
Ngoài dự đoán của mọi người, Mục Trần không né tránh, cũng không tỏ ra phòng ngự, cánh tay còn lại của hắn vung ra, hắc lôi lan tỏa, cánh tay trở nên rực rỡ như bạc.
"Xoẹt!"
Bàn tay Mục Trần bị mũi thương xuyên thủng, nhưng hắn cũng chụp được đầu thương, vết máu từ lòng bàn tay không ngừng chảy ra.
Lôi Thần Thể đã tu luyện đến ngũ văn, nhưng hắn cũng không thể coi khinh công kích sắc bén của chiến tượng này được.
Bên ngoài, ai nấy đều kinh ngạc, không ai ngờ hắn lại lấy tay trần đỡ lấy công kích của chiến tượng. Hắn không sợ bị phế một tay sao?
- Thời gian đủ rồi.
Lạc Li thản nhiên nói, Ôn Thanh Tuyền thoáng thấy đôi chân mày của cô gái hơi run run.
- Khá can đảm!
Ôn Thanh Tuyền gật đầu bình luận.
Bàn tay máu me chụp lấy mũi thương sắc bén, đau đớn truyền lên mang theo kình khí lợi hại mạnh mẽ như muốn chấn vỡ cả cánh tay. Vừa rồi hắn thúc giục Lôi Thần Thể cực hạn đổ dồn vào cánh tay này, khiến nó trở thành bộ phận phòng ngự mạnh nhất cơ thể, bằng không thì đòn công kích vừa rồi đã có thể xé nhỏ cánh tay hắn ra.
"Ầm!"
Bên tay kia, hào quang xanh biếc biến dạng, Mục Trần nhếch môi cười gằn:
- Mời ngươi nếm thử đồ tốt của chính Mộc Thần Điện các ngươi. Tiểu thần thuật, Thiên Mộc Thần Luân!
Hắn gầm lên sung sướng.
"Roẹt!"
Luồng lốc xoáy xanh biến xoay với tốc độ cực cao, hóa thành thực thể một Thanh Mộc Quang Luân đầy răng cưa dữ tợn, vang lên những tiếng rít rợn người.
Khí tức sắc bén lặng lẽ tràn ngập.
Mục Trần trừng mắt dữ tợn, bàn tay đầy máu vẫn nắm chặt mũi thương, khối Thanh Mộc Quang Luân đầy răng cưa vù một tiếng cấp tốc ập lên đỉnh đầu chiến tượng, nhanh chóng kéo xuống.
Công kích sắc bén đáng sợ không thể phòng ngự khiến mọi người bên ngoài cũng ngừng thở. Chính họ cũng cảm thấy nếu bị công kích kia đập vào người, thì nháy mắt sẽ thành hai nửa.
"Roẹt!"
Thanh Mộc Quang Luân chém xuống cực nhanh, chớp mắt đã tiếp cận đỉnh đầu chiến tượng. Thình lình ngay lúc đó, hắc ám trong cơ thể chiến tượng tuôn ra, hình thành đôi cánh kim thiết sau lưng.
Cánh rung lên, thân thể nó nháy mắt biến mất.
"Vù!"
Thanh Mộc Quang Luân cắt qua không khí, nện xuống mặt đất, nhưng mặt đất không hề bị phá nát, chỉ để lại một đường dài và mảnh, xa tít tắp.
Một kích tất sát của Mục Trần vậy mà thất bại.
Bên ngoài, ai nấy giật mình. Trận đấu này biến cố kịch liệt liên miên, bất giác hấp dẫn thần trí của họ. Khi nhìn thấy một kích hoàn mỹ của Mục Trần lại thất bại, bỗng dưng thấy khó chịu và tiếc nuối.
- Đáng tiếc!
Có người thốt lên, vừa rồi hắn đã nhắm chuẩn thời cơ hoàn mỹ, không ngờ chiến tượng lại còn giấu thủ đoạn. Thứ kia có thật là chiến tượng không, quả thật còn đáng sợ hơn chiến sĩ thân kinh bách chiến.
Mất đi cơ hội đó, phần thắng của Mục Trần đã hạ xuống cực thấp.
Đám người Từ Hoang thì tái mặt.
Ôn Thanh Tuyền thở dài, chí có Lạc Li im lặng.
Mục Trần đứng yên tại chỗ, sắc mặt tái mét nhìn quanh tứ phía. Chiến tượng hoàn toàn biến mất, nhưng thực ra Mục Trần có thể cảm giác được những luồng hắc ám xẹt qua xung quanh, tốc độ của nó ngay cả hắn chân chính đối diện cũng không thể theo kịp.
Chiến lực của nó tính trong đệ nhất trọng Thần Phách nan cũng cực kỳ khó nhằn.
Mục Trần trở nên căng thẳng vô cùng, cơ bắp như cung đã lắp tên, hắn có thể cảm nhận được sát khí lãnh khốc xung quanh, chiêu tiếp theo chắc chắn sẽ là sát chiêu kinh khủng.
Mục Trần chậm rãi nhắm mắt lại, cảm nhận lưu động xung quanh, linh lực dần thu lại, hoàn toàn từ bỏ phòng ngự.
Nhìn thấy hành động của hắn, Ôn Thanh Tuyền biến sắc. Trạng thái của Mục Trần như vậy, nếu để cho chiến tượng nắm lấy sơ hở, một kích tuyệt đối long trời lở đất khiến hắn không còn cơ hội trở mình.
- Hắn đang làm gì vậy? Từ bỏ rồi sao?
Vương Chung cũng kinh ngạc cau mày.
Vũ Doanh Doanh cũng trừng trừng nghiến răng:
- Tên khốn nạn này sao bỗng nhiên ngu thế?
"ù ù."
Tiếng gió rít dường như trở nên dồn dập hơn trên thạch đài, mọi người bắt đầu cảm ứng được bóng dáng mơ hồ của chiến tượng kia. Thậm chí thực lực như Vương Chung, Vũ Doanh Doanh cũng chỉ thoáng cảm nhận được những đường đen đen lướt trong không khí, chẳng thể nào nhìn rõ.
Đằng trước Mục Trần, không khí vô hình đột nhiên biến dạng, một bóng đen như thuấn di xuất hiện trước mặt, chỉ kình sắc bén hung hãn mang theo sát khí dữ tợn như trủy thủ đâm thẳng tới giữa trán Mục Trần.
Công kích đột ngột lại mạnh mẽ, khoảng cách như thế, không một ai đang đứng đây dám chắc mình có thể tránh né.
Giữa trán tóe máu do kình phong ập tới.
- Chết...
Từ Hoang hốt hoảng la lên.
Mọi người còn lại cũng nín thở lo sợ.
Ôn Thanh Tuyền nắm chặt tay đến nỗi gân xanh hiện rõ trên cánh tay trắng nõn.
Chỉ kình đã tiến sát giữa trán, ngay tức khắc sẽ xuyên thủng cái đầu của Mục Trần.
Nhưng chính ngay lúc đó, hai mắt Mục Trần đột nhiên mở trừng ra, không chút kinh hoảng, lại đầy vẻ đắc ý của một tay thợ săn khi bắt được con mồi.
Tay hắn thình lình kết ấn.
"Uỳnh!"
Đất dưới chân rung động, hào quang xanh biếc lóe lên, luân trảm từ lòng đất xuyên phá lên cao, cắt qua thân thể chiến tượng.
Chiến tượng khựng lại, kình phong hung mãnh ở đầu ngón tay nháy mắt tan biến.
"Kịch."
Ngón tay chạm vào giữa trán Mục Trần, nhưng lực đạo tiêu tan, vì thân thể nó lúc này đã thành hai mảnh, vết cắt bén ngọt.
Thanh Mộc Quang Luân đáng sợ rít gào giữa không trung, rồi chầm chậm tan đi.
Mục Trần nhìn thẳng chiến tượng trước mặt, hào quang tan biến, cười nhạt:
- Đòn này mới là thật đó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Chúa Tể
Thiên Tằm Thổ Đậu
Đại Chúa Tể - Thiên Tằm Thổ Đậu
https://isach.info/story.php?story=dai_chua_te__thien_tam_tho_dau