Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Niết Bàn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.5 - Chương 132: Yếu Lòng.
N
hận định của Phạm Chi Lương với Tô Xán đây là người trẻ tuổi có bối cảnh gia đình lớn, muốn thể hiện trước mặt gia tộc.
Vì Tô Xán còn trẻ lại có được sự nghiệp thế này, cho nên Phạm Chi Lương phân tích, người như Tô Xán lấy thái độ trưởng bối với vãn bối, dù là hòa ái hay chăm sóc thì nhất định sẽ phản cảm, Tô Xán cần là một loại thừa nhận giá trị của bản thân.
Cho nên Phạm Chi Lương dùng cách xưng hô ngang hàng với Tô Xán, coi như hai người đứng đầu công ty nói chuyện với nhau, tuy trong lòng hơi thiếu tự nhiên, có điều lăn lộn làm ăn bao năm, nhìn bề ngoài không thấy gì cả.
Tô Xán thì lại rất muốn nói, ông đừng có vờ vịt nữa, làm tôi cũng phải vờ vịt, ông mệt, tôi cũng mệt, lát nữa xẻo ông cũng không tiện.
Phòng bao không chỉ có bàn đánh bài, còn có phòng trà tán gẫu, bố trí như biệt thự ở nhà, đi vào Phạm Chi Lương hồ hởi giới thiệu:
- Các vị, đây là chủ tịch Tô, đừng thấy cậu ấy còn trẻ, nhưng là thiếu niên như hổ, tạp chí Văn hóa thời thượng là của cậu ấy, còn vị này là tổng giám đốc Lâm Quang Đống.
Mọi người lần lượt rời chỗ chào hỏi:
- Nghe thấy chủ tịch Tô đã lâu, không ngờ còn trẻ hơn lời đồn.
- Chủ tịch Tô, giám đốc Lâm, rất vui được gặp.
- Chủ tịch Tô, chúng ta lại gặp nhau rồi, không biết cậu còn nhớ không, lần trước cậu và giám đốc Phạm đánh cược, tôi là người làm chứng, vừa rồi ông ấy nói sẵn sàng nhận thua, cậu hãy giơ cao đánh khẽ thôi nhé.
Tô Xán và Lâm Quang Đống tới bắt tay từng người, ngồi xuống ghế sô pha, bọn họ nghiễm nhiên thành nhân vật trung tâm, có người tới nói chuyện, thảo luận ít vấn đề làm ăn, Phạm Chi Lương đóng vai chủ nhà bồi tiếp, nhưng không nói tới chuyện quảng cáo. Tô Xán và Lâm Quang Đống cũng không nói ra, thích bàn chuyện gì thì tham gia chuyện đó.
Không ai muốn lên tiếng trước, người nào nói sẽ vào thế yếu.
Vấn đề hiện giờ là Phạm Chi Lương muốn giá nhỏ nhất lấy hợp đồng quảng cáo này, Tô Xán muốn giá cao hơn, ai không kiên nhẫn được đề xuất ra thì trong cuộc đàm phán tiếp theo sẽ bị thiệt.
Đây không phải kiểu quan hệ với cơ quan quốc gia, không phải một bên bóp cổ bên kia, khiến đối phương không thể không khuất phục, mà đây là loại đối đầu tâm lý trên thương trường, dính líu tới lợi ích hai bên.
Phạm Chi Lương tính toán chi li là đương nhiên, mà đây cũng không phải là lúc để Tô Xán hào phóng, nhiều người khác đang đợi kết quả đàm phán của bọn họ, Tô Xán đối xử với Phạm Chi Lương thế nào là vấn đề.
Quá mềm mỏng, phòng thị trường sẽ bị nhà quảng cáo khác gây sức ép, khó xử. Quá cứng, khiến người ta thấy không hiểu tình lý, người khác sẽ cảm giác không an toàn vào tạp chí mới trỗi dậy này.
Đạt được cân bằng bao giờ cũng là khó nhất.
Giả dối khách sáo một hồi thấy không có khả năng chuyển biến, Phạm Chi Lương ra ngoài gọi một cú điện thoại, chẳng mấy chốc có tiếng gõ cửa.
Cửa phòng mở ra, các cô gái xinh đẹp ăn mặc đẹp đẽ đi vào, mang theo đủ loại mùi thơm, làm không khí nhiệt liệt hẳn lên, một thiếu phụ trên ba mươi rất quen thuộc nói:
- Các mỹ nữ của chúng tôi đã tới, các vị chơi vui vẻ, lát nữa giám đốc Trương của địa ốc Nặc Á sẽ tới, ông ấy nói rất ngứa tay, muốn đánh bài với các vị.
Mấy cô gái này mùi phấn son quá đậm, lại ở trong gian phòng kín vốn toàn mùi rượu và thuốc lá, mấy thứ mùi khó chịu trộn vào nhau làm Tô Xán bị một phen mùi vị tập kích làm choáng váng, mất mấy giây mới định thần lại quan sát mấy cô gái, xinh đẹp chưa nói, ánh mắt linh động, ăn mặc trào lưu thời thượng, không giống loại trao đổi tình tiền, nghe giới thiệu một số là nhân viên văn phòng, có cả sinh viên đại học, có người còn lái cả BMW tới.
Lâm Quang Đống dựa lưng vào ghế sô pha, trêu Tô Xán:
- Cô bé bên trái rất được, chủ tịch Tô của chúng ta có hứng thú không?
Đó là cô gái tóc dài buông chéo một bên vai, mặc lễ phục trắng hở lưng, cao ráo quyến rũ.
Bên cạnh có người nói:
- Hả, Tô Xán có hứng thú với cô bé đó hả, vậy mọi người cùng giao lưu.
Hắn cũng nhìn trúng cô bé này, không phải chỉ trẻ nhất, mà khí chất cũng không tệ.
Tô Xán mỉm cười không đáp, trường hợp xã giao thời buổi này là thế, anh không hòa nhập, người ta coi anh là thứ dị loại, nhiều thứ sẽ khó triển khai.
Phạm Chi Lương đi tới phía cô gái thì thầm gì đó, cô gái quay đầu nhìn Tô Xán, yêu điệu cầm ly rượu đi tới, ngồi xuống ở bên cạnh, Phạm Chi Lương về chỗ giới thiệu:
- Vị này là chủ tịch Tô, Tô Xán, làm tạp chí, còn đây là Lưu Hiểu Tĩnh, là người mẫu, Hiểu Tĩnh, không phải em luôn muốn chụp hình trên các tạp chí thời thượng, đây là cơ hội.
Lưu Hiểu Tĩnh cười duyên dáng, đưa tay ra:
- Chào anh.
- Chào cô.
Tô Xán rất không quen có cô gái không quen biết ngồi bên cạnh mình như vậy, đặc biệt là cái mùi nước hoa làm y không thoải mái, có điều bàn tay rất mềm mại, lại còn khẽ gãi gãi lòng bàn tay y, sau đó cười tủm tim rồi thu về.
Lưu Hiểu Tĩnh nhìn Tô Xán chăm chú, tỏ vẻ rất có hứng thú với y:
- Chủ tịch Tô làm tạp chí gì thế?
Tô Xán mặc kệ Lâm Quang Đống ở bên háy mắt trêu ghẹo, thầm nhủ đúng là thứ giáo viên đồi bại, chưa bao lâu đã quen thuộc mấy trò này rồi:
- Một cuốn tạp chí thời thượng, đang trong quá trình phát triển, vẫn cần mọi người nâng đỡ.
Phạm Chi Lương chỉ tờ Văn hóa thời thượng:
- Đó là tạp chí của chủ tịch Tô.
Lưu Hiểu Tĩnh điệu đà đưa tay ra cầm tờ tạp chí, thuận thế đưa chân khéo léo vắt chéo lên, khoe đùi trắng trẻo, đặt tờ báo lên đùi xem. Với Lâm Quang Đống mà nói cảnh này không khác bức tranh nghệ thuật, vì tạp chí này là đứa con của hắn, Lưu Hiểu Tĩnh trang nhã cầm tạp chí, trông như tỏa sáng.
Tô Xán phải thừa nhận nếu cô gái này tới ĐH Thượng Hải, sẽ có rất nhiều tên súc sinh mua hoa hồng chạy tới tặng.
Chừng 5 phút, Lưu Hiểu Tĩnh ngẩng đầu lên, vẻ mặt lộ sự kinh ngạc vừa phải:
- Oa, thật lợi hại, anh chắc không nhiều tuổi hơn tôi đâu nhỉ, vậy mà đã có tờ tạp chí nổi tiếng như vậy rồi.
Tô Xán thấy Lưu Hiểu Tĩnh càng tới gần mình, đùi tựa có tựa không chạm vào đùi y, khéo léo nhích người sang bên một chút, cô gái này sức hấp dẫn rất lớn, mấy người bên cạnh nhìn y với vẻ đố kỵ.
Phạm Chi Lương ném ra quả lựu đạn này rất đủ phân lượng.
Quan sát Tô Xán thiếu tự nhiên, cứ dùng đề tài thương nghiệp nói linh tinh trốn tránh, Lâm Quang Đống ở bên cạnh giật giây, Phạm Chi Lương cười thầm, cho rằng bắt trúng mạch của Tô Xán rồi, có chút thiên phú kinh doanh, nhưng trải đời còn non nớt, là con ngựa tốt đấy, nhưng dây cương nắm trong tay mình rồi.
Ngồi uống cả một bụng nước trà, Tô Xán cáo lỗi đi vào nhà vệ sinh, đi ra nhìn thấy Lưu Hiểu Tĩnh đứng trước bệ rửa mặt.
Những phòng bao riêng biệt ở Quốc tế Duy An rất lớn, có phòng khách, phòng ăn, phòng chiếu phim, thậm chí có cả phòng ngủ xa hoa. Nhà vệ sinh các phòng khác một quãng, Lưu Hiểu Tĩnh đứng trước gương lau nước mắt, trông hết sức đáng thương.
Tô Xán ngạc nhiên, cũng không kịp thổi khô tay, đi tới hỏi:
- Sao thế?
Lưu Hiểu Tĩnh như con thỏ nhỏ bị giật mình, vai run lên, quay lại nhìn thấy Tô Xán, cố gượng cười:
- Không có gì đâu.
Thế nhưng nước mắt trào ra càng nhiều, lúng túng lấy mu bàn tay hết lau lại quệt, làm mắt kẻ vẽ tỉ mỉ thành lem nhem hết cả.
- Không sao, có chuyện gì có thể nói với tôi.
Tô Xán cố gắng nói nhẹ nhàng hết sức trấn an cô gái, mắt nheo lại nhìn đám nam nhân ôm eo các cô gái, cười đùa ngả ngớn:
- Có phải bị ép tới đây không?
Cảnh tượng này mỗi ngày diễn ra vô số ở Thượng Hải, cái gọi là "tình nguyện" ở đây là rất tương đối, ví dụ chuyện công ty người mẫu bố trí người của mình đi "xã giao", rõ ràng không ai ép, không muốn đi thì không sinh tồn được trong cái nghề này, vừa giữ thanh bạch lại phải đối phó đám nam nhân đáng tuổi cha chú.
Tô Xán có hơi yếu đuối khi đối diện với các cô gái.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Niết Bàn
Khảo Ngư
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư
https://isach.info/story.php?story=dai_niet_ban__khao_ngu