Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thần Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 514
T
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 514: Mất tích rồi!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn
-Tôi nổi giận đấy thì sao, anh định đánh chết tôi chắc!
Hứa Thành Vũ một mực cái kiểu lợn không sợ nước sôi, vô cùng ngang ngạnh gào ầm lên.
Có điều, lúc hắn nhìn thấy Diệp Thanh, ánh mắt liền có ý trốn tránh, không dám nhìn thẳng, rõ ràng, nghe thấy Diệp Thanh không ngờ lại là viện trưởng bệnh viện, liền có chút lo lắng bồn chồn.
Nói cho cùng, hắn vẫn là một học sinh mà, bình thường đối với những loại nhân vật như lãnh đạo, thì bản năng luôn cảm thấy vô cùng sợ hãi, thuộc kiểu người xa xa nhìn thấy, đã lập tức vòng vào đường vòng.
-Cái thứ khốn nạn, ông đây đập chết mày.
Hứa Thành Đức tính tình tình lạnh lùng hà khắc, kỳ thực lại là một người đối với đồng nghiệp thì nhiệt tình, ngoài lạnh trong nóng, đối với bệnh nhân thì đều cực kỳ quan tâm, rất ít khi nói những câu bậy bạ, lúc này xem ra lúc này quả thực đang rất tức giận, chồm lên trước một bước, giơ bàn tay to như cái quạt hương bồ lên, liền muốn giáng một cái thật mạnh xuống.
-Anh đánh đi, anh chỉ biết giáo huấn tôi, có lúc nào là thực sự quan tâm đến tôi chưa, thực sự trông nom đến tôi chưa.
Hứa Thành Vũ cố chấp ngẩng đầu lên, cắn răng nói.
-Mày là cái đồ thanh niên kém cỏi, tao chưa bao giờ trông nom quan tâm tới mày? Thế tiền cho mày đi học từ đâu mà có? Từ bé tới lớn lại là ai nuôi dưỡng mày? Mà mày lại nói là tao chưa bao giờ trông nom mày, chưa bao giờ thực sự quan tâm đến mày, ông đây đánh chết mày!
Hứa Thành Đức tức đến nỗi những gân xanh trên trán giật liên hồi, liền muốn giáng cho thằng em trai một cái tát.
Hứa Thành Vũ tức khắc nhắm chặt mắt lại, nhưng lại không hề có ý né tránh, thầm nói, anh đánh tôi đi, tốt nhất là đánh chết tôi, bắt tôi làm phẫu thuật giải phẫu, tôi chết còn hơn.
Hứa Thành Đức giận đến nỗi tay run rẩy liên hồi, trước con mắt của bao nhiêu người, đã nói là muốn đánh, thì sao có thể thu tay lại được, lúc này hạ quyết tâm, liền muốn giánh cánh tay xuống đánh cho tỉnh cái thứ không hiểu chuyện này.
Diệp Thanh lập tức xông lên trước ngăn lại, khuyên giải nói:
-Thành Đức, bớt giận đi, nó còn nhỏ, phải từ từ dạy dỗ.
Hứa Thành Đức hai mắt đỏ ngầu, như đang muốn khóc, nói:
-Còn nhỏ? Nó đã là sinh viên đại học năm nhất rồi đó.
Diệp Thanh vỗ vỗ vai anh, rồi lôi anh đi, đồng thời liếc mắt ra hiệu, bảo Mã Tiểu Linh tìm người, chăm sóc chu đáo cho Hứa Thành Vũ.
Vài vị lãnh đạo vừa đi, rất nhiểu những bác sỹ y tá rồi bệnh nhân lúc nãy vây vào xem giờ cũng tản đi hết, có điều không tránh khỏi xì xèo bàn luận.
-Không ngờ, bác sỹ Hứa bình thường lạnh lùng hà khắc, nói năng thận trọng, hôm nay không ngờ lại nổi trận lôi đình, cảm xúc lại kích động như thế.
-Hazz, khả liên thiên hạ phụ mẫu tâm không biết à ( thương cảm tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ), tôi còn nghe nói, năm bác sỹ Hứa 19 tuổi, cha mẹ đều qua đời hết, chỉ còn lại một cậu em trai nhỏ...
-Thật hay giả thế, hai anh em họ chênh lệch tuổi tác đến cả 13 tuổi cơ à, thế lúc bố mẹ cậu ấy mất, em trai cậu ây chẳng phải là mới sáu tuổi sao?
-Thật không dám tưởng tượng, không dám tưởng tượng, bác sỹ Hứa lúc đó chắc là vừa lên đại học nhỉ, vừa phải tự học, vừa phải kiếm tiền nuôi sống bản thân với thằng em trai sáu tuổi, thế thì gian nan đến mức nào chứ?
-Chẳng trách bình thường tính cách của bác sỹ Hứa lại trầm lặng lạnh lùng và khắc nghiệt đến như thế.
-Anh ấy sở dĩ đến Ninh Thành, thứ nhất là do viện trưởng Diệp mời đến, thứ hai lại chẳng phải là vì muốn chăm sóc cậu em trai đang học đại học ở Ninh Thành sao.
-A, kỳ quái, Tiểu Nhu, sao cậu lại hiểu rõ về bác sỹ Hứa như thế chứ? Những thông tin nội tình này, chúng tôi còn chẳng có ai biết đấy.
-Đúng đấy, theo tôi thấy thì, có 80% là cô tiểu nha đầu này thích bác sỹ Hứa rồi, bình thường còn rất chú ý đến anh ấy nữa.
-Thích thì không được à, bác sỹ Hứa đẹp trai như thế, y thuật lại cao như thế, còn không biết là có bao nhiêu người thích đâý.
-Chậc chậc, tiểu nha đầu, mặt đỏ bừng hết lên rồi kìa.
-Muốn chết à.
-Ha ha, nếu mà nói đến người đẹp trai nhất, y thuật cao nhất bệnh viện mình, thì vẫn là viện trưởng Diệp, tiếc quá, viện trưởng Diệp người ta yêu cầu cao, hơi kém một chút, là đã không thích rồi.
-Cậu làm sao biết là người ta không thích, thử qua rồi à? Viện trưởng Diệp từ chối cậu rồi?
-Cút, có cậu mới từng bị từ chối ý.
........
Buổi tối, Diệp Thanh đang ở trong phòng nghiên cứu y thuật, còn cầm ra một tờ giấy viết viết vẽ vẽ, đều là những kinh mạch và huyệt vị trên chân.
-Rốt cuộc là nên dùng phương án nào mới chắc ăn hơn một chút đây?
Diệp Thanh ngẫm nghĩ, không dám chắc chủ ý, không khỏi chau mày lại, nhỏ giọng lẩm nhẩm một mình.
Mã Tiểu Linh bưng một ly cà phê thơm lừng nóng hổi, đẩy cửa ra, liếc một cái cậu trai nhỏ đang ngồi nghiêm túc trầm tư suy nghĩ, không khỏi hé miệng cười khẽ, cái bộ dạng nhập tâm này của Diệp Thanh, làm cô thích nhất.
-Sao rồi, đang vì chuyện của Hứa Thành Vũ mà phiền não à?
Mã Tiểu Linh đặt ly cà phê lên trước mặt Diệp Thanh, ngồi xuống bên cạnh hắn nói.
-ừ..
Diệp Thanh ngẩng đầu, thở dài, cầm tách cà phê lên liền uống, thầm nghĩ, mình mà giống đuôi con thằn lằn thì tốt rồi, đứt lại mọc đứt lại mọc, nếu mà như thế, cho dù có phải cắt chân đi thì cũng chẳng sao, vẫn mọc lại được bình thường.
Mã Tiểu Linh khuyên giải, an ủi nói:
-Anh tuy là y thuật cao, nhưng nói thế nào cũng không phải vạn năng, chúng mình làm bác sỹ, cố gắng hết sức, xứng đáng với lương tâm của mình là được rồi, không nhất thiết phải mang gánh nặng suy nghĩ.
-uhm, anh biết rồi.
Diệp Thanh quay đầu lại nhìn Tiểu Linh đẹp trai một cái, cười cười, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp, thầm nghĩ, nàng Tiểu Linh này, vẫn còn đang lo lắng mình chưa trút được nỗi ám ảnh từ việc lần trước bác trai đó phát bệnh mà chết đây.
-Tình trạng này của Hứa Thành Vũ rất nghiêm trọng, cả chân, xương cốt gần như đã vỡ vụn hết, mạch máu vỡ rách, không thể nào tiến hành chữa trị có hiệu quả, sau lại bị thêm nhiễm trùng, dẫn đến các tổ chức biến thành màu đen, không ngừng lan tràn, nếu không cắt chi đi, căn bản là không có cách nào chữa khỏi, thời gian cũng đã định rồi, chính là sáng sớm ngày mai, do Hứa Thành Đức tự mình mổ chính.
Mã Tiểu Linh nói.
-Thành Đức tự mình mổ chính?
Diệp Thanh ngẩn ra, bác sỹ tự mình làm phẩu thuật cho người thân, thì áp lực chắc chắn là không phải loại thường, hơn nữa rất dễ xảy ra sai sót.
Mã Tiểu Linh nói:
-Em cũng đã khuyên anh ấy rồi, đổi cho bác sỹ khác làm, nhưng anh ấy cứ nhất định muốn tự mình mổ chính.
Diệp Thanh im lặng, bệnh tình của Hứa Thành Vũ, tuy là do Hứa Thành Vũ không chịu phối hợp, hắn không động tay vô kiểm tra được, nhưng sau đó, sớm đã dùng chiếc đồng hồ công nghệ cao phân hình qua rồi, cơ thịt, bắp thịt, khớp xương, xương cốt của chân phải đều bị thương nghiêm trọng, hoại tử, máu không lưu thông, hơn nữa lại nhiễm trùng trầm trọng, thịt đã chuyển sang màu đen hết cả, thuộc loại thương tổn không thể cứu vãn, nếu như không tiến hành cắt giải phẫu, thì với điều kiện hiện tại tuyệt không có khả năng chữa khỏi, ngược lại còn dẫn đến một loạt các bệnh chứng, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng.
Loại tình huống này cũng có thể được gọi là “ hoại thư”, sở dĩ biến thành màu đen, là vì các loại vi khuẩn ở các tổ chức hoại tử đã phân giải, sinh ra lưu hoá Hydrogen (H), sau đó lại kết hợp với sắt được phân giải ra từ trong huyết sắc tố, hình thành lưu hóa sắt, dẫn đến các tổ chức hoại tử biến thành màu đen.
-Nhưng anh lại có một ý tưởng, chỉ là vẫn chưa chắc chắn, cần phải thử nghiệm...
Diệp Thanh ngẫm nghĩ, nói với Mã Tiểu Linh, lúc này, cũng chỉ có Mã Tiểu Linh là đối tượng để hắn có thể nói hết những suy nghĩ trong đầu.
Y thuật của Mã Tiểu Linh tuy không bì được với hắn, nhưng cô cũng là một chuyên gia có cấp bậc, đối với trung y cũng hiểu sơ qua, không hề chỉ giới hạn kiến thức ở khoa phụ sản.
-Thế anh nói đi, em đang nghe đây.
Mã Tiểu Linh lập tức lấy lại được tinh thần, sau đó, Diệp Thanh liền giảng thuật lại mấy cái phương án mà mình định đưa ra.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa dồn dập vang lên:
-Viện trưởng Diệp, viện trưởng Mã, hỏng rồi, Hứa Thành Vũ mất tích rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thần Y
Hành Xích Đạo
Thần Y - Hành Xích Đạo
https://isach.info/story.php?story=than_y__hanh_xich_dao