Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kiêu Phong
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.4 - Chương 142: Mưu HạI
L
ục Thất cười, ôn hòa nói:
- Nào, dùng bữa thôi.
Năm người con gái gật đầu nâng đũa, bỗng chiếc đũa trong tay Lan Nhi trượt xuống, Lan Nhi cả kinh buông tay xuống nhặt, nào ngờ thân thể của nàng cũng bắt đầu chao đảo, đôi mắt đẹp chập chờn, nàng vội lắc lắc đầu, cố gắng lay tỉnh bản thân, nhưng không ngờ vừa lắc xong, thân mình mềm nhũn ngả nghiêng trên ghế.
Lục Thất im lặng quan sát, không chỉ có Lan Nhi xuất hiện dị thường, thần sắc của bốn nàng khác cũng lần lượt trở nên mê ly thân thể mềm nhũn đổ trên ghế dựa. Lục Thất nghi hoặc quét mắt nhìn, bỗng nhiên cúi đầu, mạnh mẽ muốn đứng lên, nhưng không đủ sức đứng dậy.
- Người tới.
Lục Thất lên tiếng gọi, thanh âm uể oải yếu ớt, tiếp đó thân thể nhũn ra cũng đổ người trên ghế.
Một lát sau, một tì nữ từ ngoài phòng đi tới, tì nữ kia vẻ mặt hoảng sợ nhìn quanh cảnh tượng trong sảnh, chợt xoay người chạy vội ra ngoài. Chốc lát sau, mới có sáu người đàn ông mặc kính trang đi vào khách phòng, đi đầu là một thanh niên hai bảy hai tám có tướng mạo văn nhã ung dung.
- Điện hạ lần này lập được đại công rồi.
Một người trung niên đi ở phía sau thanh niên kinh hỉ thấp giọng nói.
- Câm miệng! Còn không qua đó trói hắn lại.
Người thanh niên tức giận thấp giọng nói.
- Vâng!
Người trung niên vội vàng đáp lại, vẫy tay ra hiệu cùng mấy người khác chạy vội đến chỗ Lục Thất.
Lục Thất đang nhắm mắt vô lực dựa trên ghế, thình lình mở mắt ra, rất tự nhiên ngồi lại ngay ngắn, ánh mắt lạnh lẽo nhìn người đang chạy tới. Năm người đàn ông mặc kính trang đang chạy tới trước, cả lũ giống như bị rắn cắn thình lình dừng lại, tiếp đó kinh hoàng lui về sau.
Người thanh niên kia sắc mặt đại biến, chợt gầm nhẹ:
- Lên, bắt lấy hắn, mau.
Năm người đang kinh hoàng lui về sau bỗng chốc bị quát tỉnh, một đám phấn chấn tinh thần đánh về phía Lục Thất. Lục Thất cũng đã đứng lên, thong dong đi về phía sáu người đàn ông mặc kính trang, rất nhanh tiếp cận năm gã đang vồ đến.
Phanh! A! Lục Thất nhanh như điện tung ra một cước đạp vào bụng dưới của gã đàn ông vồ tới trước tiên. Gã đàn ông kia thét lên thảm thiết, thân người bay lên, tiếp đó giống như con cóc bổ nhào rơi xuống đất.
Gã đàn ông bị đá bay còn chưa chạm đất, Lục Thất đã vươn người vung ra một quyền đánh vào một gã đàn ông khác ở phía bên trái, gã đàn ông kia cắn răng vung tay ra ngăn chặn, không ngờ là một quyền cách không, Lục Thất cấp tốc thu về quyền phải vừa đánh ra. Phanh! Khuôn mặt của gã đàn ông kia đã bị một quyền kia đánh nát, đương trường bị hất văng ra ngoài.
Lục Thất một quyền thành công, xoay người lại đánh về phía một gã đàn ông khác, cũng là một quyền nện tới. Gã đàn ông kia hoảng sợ lui về sau, Lục Thất động thân vọt tới, tung ra một cước, gã đàn ông kia vội vàng giơ hai tay đón đỡ, nào ngờ Lục Thất thu chân lại, đột ngột đánh ra một quyền. Phanh! Một quyền kia nện trúng má trái gã đàn ông kia, gã đàn ông kia thảm thiết rên một tiếng, cả người bị văng ra ngoài.
Hai gã đàn ông mặc kính trang khác bị dọa sợ, cấp tốc lui về sau tới bên người người thanh niên. Sắc mặt người thanh niên trở nên trắng bệch, so với vẻ kiêu ngạo trước đó dường như là hai người, hoảng sợ tuyệt vọng nhìn chằm chằm Lục Thất.
Lục Thất thong dong đứng lặng, nhìn người thanh niên, lạnh nhạt nói:
- Người của ngươi đều là loại hàng này, khó trách dùng đến ‘túy tiên tửu’.
Tiếng nói của Lục Thất vừa dứt, từ bên ngoài có một đám tướng sĩ mặc giáp xông vào, hắn xua tay, hỏi:
- Ngươi là con của Việt Vương?
- Đúng vậy, bản... ta đứng thứ mười hai.
Người thanh niên tuyệt vọng, yếu ớt đáp lại.
- Mang ra ngoài thẩm vấn, thu thập nơi này cho tốt.
Lục Thất thản nhiên phân phó.
- Vâng!
Các tướng sĩ cung kính đáp lời, tiếp đó hùng hổ áp sát về phía người thanh niên, người thanh niên kia cũng biết điều đầu hàng.
Dọn dẹp xong xuôi khách phòng, quan tướng hộ vệ đối diện với Lục Thất, vẻ mặt kính cẩn vừa muốn lên tiếng, Lục Thất chợt cười nhẹ, nói:
- Là ta cố ý không cho các ngươi hộ vệ đấy, đi thẩm vấn cho rõ ràng đi, rồi về báo cáo cho ta.
- Vâng!
Quan tướng hộ vệ cung kính đáp lại, xoay người đi ra ngoài.
Lục Thất trở lại bên cạnh bàn, giơ tay đỡ Nhạn Thê ngồi lại ngay ngắn, ngắm nhìn trong chốc lát lắc đầu mỉm cười. Khuôn mặt Nhạn Thê ẩn hàm ý buồn, nhưng không hề sợ hãi, hơn nữa đúng là bị say.
Nửa thời sau, quan tướng hộ vệ tiến đến bẩm báo, nói:
- Bẩm Chủ thượng, thích khách là con trai thứ mười hai của Việt Vương, từng được phong làm Uyên quốc công, ở Việt quốc chỉ là một người có địa vị cao quý nhàn tản. Căn cứ theo lời khai, là cùng với Nhạn Thê quận chúa đồng mưu, chẳng qua trong hai gã thích khách khác bị tách ra thẩm vấn, có một gã nói rằng hành động này của Uyên quốc công không có liên quan đến Nhạn Thê quận chúa. Tuy nhiên trước đó Uyên quốc công đã từng bí mật gặp mặt Nhạn Thê quận chúa, giao cho Nhạn Thê quận chúa độc dược, sai bảo Nhạn Thê quận chúa tìm cơ hội ám sát Chủ thượng.
Lục Thất gật đầu, nói:
- Cái tên đã nói chuyện này không có liên quan đến Quận chúa, thẩm tra lần nữa, tìm cho ra nội gian trong Nhạn Thê Phủ. Sau khi thả ra, nội gian và thích khách đều giao cho Nhạn Thê Vệ trong thành, lệnh Nhạn Thê Vệ trong thành tống khứ đến quân doanh Nhạn Thê ngoài thành, toàn bộ trảm thù.
- Vâng!
Quan tướng hộ vệ cung kính đáp lời, xoay người đi ra ngoài chấp hành.
Ánh mắt Lục Thất ôn nhu nhìn về phía năm người con gái, chuyện xảy ra ám sát đều nằm trong dự liệu của hắn. Hắn từng nghĩ tới, trong số năm người con gái này sẽ có người là thích khách, nhưng hiện tại xem ra, năm người con gái này hẳn là đều không có ra tay.
Nửa thời sau, quan tướng hộ vệ lại tới, bẩm báo nói:
- Chủ thượng, theo lời khai của thích khách, từng có thông đồng cấu kết, trong Nhạn Thê Vệ có mười lăm người, trong số nô tì có năm người, còn có một vị cung nhân tên là Tử Phù.
Lục Thất ngây ra, nhìn quan tướng hộ vệ. Quan tướng hộ vệ tiếp tục nói:
- Gã thích khách kia nói, Tử Phù là cháu gái của Chu Hải, mà Chu Hải chính là Tiết Độ Sứ của Võ Thắng quân.
Lục Thất buông xuống mắt im lặng, một lát sau, hỏi:
- Chuyện ám sát này có liên quan tới Tử Phù hay không?
- Gã thích khách kia nói không có quan hệ, đều là Uyên quốc công một mình phát động.
Quan tướng hộ vệ đáp lại.
Lục Thất gật đầu, lạnh nhạt nói:
- Đem ả nô tì đã tiến vào sảnh thăm dò đưa đi giết, những người khác trong Nhạn Thê Vệ thì không cần truy cứu.
- Vâng! Thần cáo lui.
Quan tướng hộ vệ cung kính đáp lời rồi rời đi.
Lục Thất nhìn về phía Tử Phù còn đang say rượu chưa tỉnh, vẻ mặt có chút cổ quái, không ngờ Tử Phù chính là cháu gái của Chu Hải. Tuy rằng hắn chưa từng tiếp xúc với Chu Hải, nhưng danh tiếng và tài năng của Tiết Độ Sứ Võ Thắng quân Chu Hải đã từng nghe nói qua. Chu Hải là lão đối thủ của Hưng Hóa quân, cũng có thể nói chính là lão đối thủ của Vương Văn Hòa.
Lục Thất nhìn hồi lâu, mới nâng đũa bắt đầu ăn. Trúng túy tiên tửu, căn bản không có giải dược, chỉ có thể ngủ say một giấc mới tỉnh lại được. Trước đó uống rượu, dù cho không có bị hạ dược, hắn cũng sẽ không thật sự uống.
Ăn no bụng rồi, Lục Thất bắt đầu làm công nhân bốc vác, bế từng nàng mỹ nhân, đưa đi cư các. Ở cư các, hắn rất vô sỉ lột sạch quần áo của chúng mỹ nhân, tà dâm ngắm nhìn thân thể trần truồng trắng ngọc của năm vị mỹ nhân, xoa bóp vuốt ve thưởng thức phẩm chất một phen, sau đó rất quân tử kéo chăn gấm đắp lên.
Sáng sớm hôm sau, năm nàng ở trong cư các tỉnh lại, đều lâm vào lo sợ không yên. Theo Tử Phù phân tích, khả năng là đã có chuyện xảy ra, hẳn là có người hạ độc trong rượu và thức ăn, còn là người nào hạ dược, năm nàng đương nhiên có thể đoán biết.
Đang chìm trong nỗi lo sợ không yên không dám đi đối mặt, bỗng một làn điệu tiêu âm cất lên, khiến cho năm nàng ngây ngẩn, theo bản năng nghiêng tai lắng nghe. Tiêu âm khẽ khàng, nhưng lại nghe được rõ ràng, tựa như một dải lụa sống tinh tế nhẹ nhàng quấn lấy trái tim của các nàng.
Âm thanh đang nhỏ dần bỗng nảy lên như châu ngọc, ngắn ngủi thanh thúy như tiếng suối nước bắn tung tóe. Tiêu âm dần dà vang dội, chợt cao chợt thấp, chợt khẽ chợt trầm, tựa như thanh tuyền uốn lượn giữa núi. Bay theo suối nước cuồn cuộn, tiếng tiêu tăng trưởng trở nên dày đặc, giống như một dòng sơn tuyền nho nhỏ từng bước hóa thành dòng nước lũ, mang theo khí thế dũng mãnh hoang dã vỗ vào đá đánh vào cây, trùng trùng điệp điệp đổ xuống núi lớn, hội tụ tiến nhập sông lớn, giữa những ngọn sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, tranh nhau trào lên, không cam lòng bị nhấn chìm.
Tiêu âm dứt, năm người con gái từ trong cơn mê chìm đắm bừng tỉnh, ngạc nhiên nhìn nhau. Lan Nhi bỗng kích động dịu dàng nói:
- Đây khẳng định là tiêu khúc của Chủ thượng rồi. Trong thư Chủ thượng có nói, ngài ấy thích nhất thổi tiêu mà.
- Quận chúa, chúng ta đi ra ngoài đi.
Tử Phù nhìn Nhạn Thê quận chúa dịu dàng nói.
Nhạn Thê gật đầu, năm nàng vội vàng sửa sang quần áo của mình, bỗng nhiên trên khuôn mặt mỗi nàng hiện rõ sự ngượng ngùng. Nguyên nhân là vì đã hiểu ra việc mình khỏa thân ngủ ở cư các hẳn là do Tấn Vương làm rồi, không ngờ Tấn Vương lại lột sạch quần áo các nàng, vậy hẳn là đã chạm vào thân thể của các nàng, tuy nhiên chưa hề sủng hạnh các nàng.
Lục Thất đứng lặng ở ngoài cư các, đối mặt với vầng thái dương đang lên cao, một thân áo gấm rộng rãi, tay cầm ngọc tiêu. Trong vẻ ngoài hào hoa cao quý, lộ ra khí phách ngang ngạnh, không có nghiêm trang đậm đặc sát khí, mà là nghiêng về tư thái ung dung nội liễm.
- Các nàng tỉnh rồi.
Lục Thất quay đầu khẽ cười chào hỏi.
- Hôm qua là Chủ thượng đưa chúng thần thiếp trở về ư?
Nhạn Thê bất an dịu dàng nói.
- Đúng là ta. Thân thể của các nàng rất đẹp, ta thích.
Lục Thất cười nhẹ trả lời.
Năm người con gái thẹn thùng cúi đầu, trong nhất thời nỗi sợ hãi lặng yên tan biến. Yên tĩnh trong chốc lát, Nhạn Thê lại dịu dàng nói:
- Chủ thượng thổi tiêu thật hay.
- Nàng thích nghe sao?
Lục Thất ôn hòa nói.
- Nô tì thích nghe.
Nhạn Thê lại dịu dàng trả lời, đôi mắt đẹp ôn nhu nhìn Lục Thất.
Lục Thất mỉm cười, ôn hòa nói:
- Thích là một sự khởi đầu tốt.
Nhạn Thê nhẹ nhàng gật đầu, bốn nàng kia cũng e thẹn ôn nhu nhìn Lục Thất.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kiêu Phong
Hải Phong Nhi
Kiêu Phong - Hải Phong Nhi
https://isach.info/story.php?story=kieu_phong__ha_i_phong_nhi