Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thương Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 510: Ý Chí Đao Đạo
B
iên quan, chiến hỏa đã bình ổn xuống.
Tiếng kèn lệnh dần mất đi, chỉ để lại thây chất đầy đồng, khói súng đầy trời. Chiến trường vĩnh viễn là một địa phương tàn khốc vô tình, không biết bao nhiêu người đã ngã xuống, bao nhiêu huyết lệ được người ta khóc ra?
Liên tục tấn công bảy ngày, đội quân Lặc Thô tộc kiêu ngạo đã bị lực lượng của Tĩnh nhấn chìm, tổn thất thảm trọng. Nhằm cấp cho Sơn Hải quan một thời gian ổn định, Đa Nhĩ Cổn không tiếc hao binh tổn tướng để cầm chân Tĩnh và triều đình, có thể nói là tâm ngoan thủ lạt, quả quyết đoạn tuyệt.
Đương nhiên, về phía Tĩnh cũng thương vong không ít. Trong bảy ngày bọn họ chết 2000 người so với 2 vạn của Lặc Thô tộc. Tuy nhìn thì có vẻ ít hơn, nhưng binh lực của Tĩnh vốn đã ít, thiệt hại này tuyệt đối là không nhỏ.
Hôm nay đình chiến, biên quan cũng có được thời gian để nghỉ ngơi.
Trong Đại Đồng thành, người người đứng vây đầy quanh sàn đấu võ ở thành đông. Bọn họ đều đang chờ đợi một tràng tỉ thí kinh thiên động địa!
Không sai, đó là tỉ thí giữa hai thầy trò, giữa tu sĩ và tu sĩ, như thế nào không kinh thiên động địa được?
Lúc này những nhân vật đầu lĩnh đang liên hợp với nhau tạo thành một bình chướng thật lớn, tận lực tránh cho lực lượng sản sinh trong trận đấu của tu sĩ ảnh hưởng tới mọi người.
Ở trên sàn đấu, Thích Minh Hữu chậm rãi mở miệng, ngữ khí có chút bất đắc dĩ:
- Sư phụ, lão nhân gia ngài cần gì phải như thế? Mười năm không gặp mặt, vừa gặp đã muốn tỷ thí cùng với đệ tử...
- Bớt nói nhảm đi!
Khấu Phỉ hung hăng cắt ngang lời của đối phương, trợn mắt nói:
- Lý tiểu tử hiện tại ở tận hải ngoại, không thể chiếu cố cho con, mà con là đồ đệ duy nhất của ta, thân là sư phụ, sao không thể quản người được? Tuy rằng ngươi hiện tại có kỳ ngộ lớn, nhưng dù sao lực lượng này cũng không phải của mình... Một đứa trẻ giỡn với đại đao, có ngày cũng phải trả giá. Không trải qua tôi luyện, vĩnh viễn không có khả năng trở thành cường giả chân chính. Tới đây nào, để sư phụ xem con học được mấy phần bản lĩnh của Lý tiểu tử.
- Đệ tử đã hiểu. Mời sư phụ!
Nghe được những lời chân tình của Khấu Phỉ, Thích Minh Hữu cảm động không thôi. Hắn biết đây là sư phụ đang lo lắng cho hắn khi phải nắm giữ chức thánh giả của Thủ Lăng nhất tộc, khó lòng đứng vững trên đỉnh cao được. Mà lời sư phụ nói chung cũng có thể gói gọn trong vài chữ, thiên đạo chính là chuyên cần, bỏ ra bao nhiêu thu lại bấy nhiêu.
Thu liễm tâm tư, Thích Minh Hữu khẽ lật cổ tay, một thanh loan đao xuất hiện trong bàn tay. Chớp một cái thì thân hình đã áp sát Khấu Phỉ, tốc độ như là gió giật.
- Hảo tiểu tử! Không động thì thôi, đã động thì như lôi đình...
Khấu Phỉ cũng không có một chút vội, ra đòn sau nhưng lại hoàn thành trước, đem loan đao của Thích Minh Hữu trực tiếp đón đỡ. Một chiêu thể hiện đầy đủ thời cơ, tốc độ, lực lượng và kỹ xảo. Có được thủ đoạn như vậy, đúng là bản sắc của cao thủ thiên đạo.
Một đao bị đối phương dễ dàng tiếp được, Thích Minh Hữu cũng không có ngoài ý muốn. Hắn biết mình dù có đạo thuật, linh thức khổng lồ, nhưng về lực lượng và kỹ xảo thì còn xa mới bằng được đối phương.
"Phanh!"
Lực đạo chấn động, loan đao của Thích Minh Hữu phảng phất như có sinh mệnh, phát ra từng trận ánh sáng chói mắt.
Khấu Phỉ hơi ngẩn ra, trong mắt có chút vui mừng:
- Không tệ không tệ! Lấy ý ngự đao, đao pháp của con đã tìm được đạo cảnh của mình, xem ra, mấy năm nay con cũng không có lười biếng.
Nghe được lời khen, Thích Minh Hữu vẫn thản nhiên như thường:
- Đệ tử vẫn luôn cố gắng, tuy không so sánh được với Nhạc Phàm đại ca, nhưng cũng không dám buông lỏng chút nào. Hơn nữa mấy ngày qua, trong tỉ thí với đám người Long đại ca, đệ tử cũng lĩnh ngộ được không ít, đã đột phá bình chướng của võ đạo. Sư phụ cũng nên cẩn thận!
Vừa nói xong, loan đao của Thích Minh Hữu lại đánh tới.
"Oành!"
Ngàn đao hóa ảnh, Thích Minh Hữu lấy khí thế cường đại áp về phía Khấu Phỉ!
- Tới tốt lắm!
Khấu Phỉ cầm lấy đại đao, ngưng khí thành hình, vững vàng đón đỡ.
"Oành!"
"Oành... Oành... Oành...!"
Đao đạo của Khấu Phỉ tụ tập trăm nhà, thông hiểu đạo lí, ngàn vạn như một, vô chiêu vô tích, một đao làm một pháp, hồn nhiên thiên thành, linh loạt như ý.
Đao pháp của Thích Minh Hữu lấy đao pháp trụ cột làm căn cơ, rồi sau đó dung hợp với đao đạo do Nhạc Phàm truyền thụ, lại có thêm đao thức của Khấu Phỉ, cuối cùng hình thành nên một trường phái riêng. Tuy hiện tại vẫn còn non nớt, song trong tương lai nhất định có thể trở thành tông sư.
Ý cảnh đao,
bá cường đạo,
dũng bất khuất,
xuất không hồi.
Song phương đều là cao thủ dùng đao, mỗi một chiêu một thức đều ẩn chứa ý chí đao pháp, thiên biến vạn hóa, khiến người xem như si như mê.
"Phanh!"
Sau một tiếng va chạm, song phương đồng thời tách ra.
- Tốt! Rất tốt!
Khấu Phỉ cất tiếng cười to, trong lòng vô cùng khoái ý. Tiểu tử năm đó, hiện tại đã cường đại như thế này. Ngay sau đó, hắn lại nghiêm mặt nói:
- Không được không được, đánh như vậy không thoải mái. Đồ nhi, con hãy xuất ra bản lĩnh chân chính để sư phụ xem một chút, không cần khách khí.
Thích Minh Hữu hơi nhíu mày, trịnh trọng gật đầu.
Khấu Phỉ vỗ nhẹ lên thân đao, giống như là đang vuốt ve người tình vậy. Ý cảnh của hắn đã bước vào giai đoạn thượng thừa, so với Nhạc Phàm năm đó thì chỉ có hơn chứ không kém. Lấy áo đúc đao, rèn cương nghị! Lấy người đúc đao, rèn sắc bén! Lấy tâm đúc đao, cô đọng ý chí! Lấy thần đúc đao, vô pháp vô giới! Đây chính là ý chí đao đạo của hắn.
Khấu Phỉ trịnh trọng nói:
- Đây là ý chí của ta, ngươi hãy tỉ mỉ cảm ngộ:
Thiên nhân đạo, âm dương đạo, khi hợp khi phân, tuần hoàn bất đoạn...
Đao đạo ý, thiên địa ý, chí cương chí cường, đột phá cực hạn!
Lúc này, khí tức của Khấu Phỉ đã hoàn toàn biến mất, dù là bản thân hắn vẫn đứng ở đó, vô cùng quỷ dị... Tiếp theo đó, một cổ lực lượng bùng nổ, xông thẳng lên trời, như muốn đem bầu trời xé rách ra. Trong trời đất duy chỉ có một người một đao tồn tại.
Vẻ mặt Thích Minh Hữu ngày càng ngưng trọng, bất giác đã đổ mồ hôi hai bên trán. Dù hắn đã sớm có chuẩn bị nhưng vẫn bị cảnh này khiến cho rung động.
"Đây là đao đạo của sư phụ sao? Thật là mạnh! Sợ rằng chỉ có Nhạc Phàm đại ca mới có thể so sánh với, xem ra ta còn một chặn đường dài phải đi!"
Tuy biết mình còn thiếu hụt nhiều, nhưng Thích Minh Hữu cũng không cảm thấy yếu kém hay nổi giận, ngược lại hắn chỉ có một loại ý chí chiến đấu nhiệt huyết mênh mông.
Hắn chậm rãi buông tay ra, loan đao cứ như vậy huyền phù ở trước ngực. Hàn quang chớp lóe, giống như một sinh mệnh đang chuyển động!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thương Thiên
Tử Mộc Vạn Quân
Thương Thiên - Tử Mộc Vạn Quân
https://isach.info/story.php?story=thuong_thien__tu_moc_van_quan