Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Say Mộng Giang Sơn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 494-1: Cùng Khanh Đoạn Tuyệt Quan Hệ (1)
T
hái Bình công chúa rất ít khi ra bên ngoài với nghi trượng như vậy, trừ phi là lúc vào cung.
Không lẽ, công chúa Thái Bình vừa mới từ cung trở về?
Lần này, Dương Phàm càng thực sự hiềm nghi với nàng hơn. Lúc này cơn nóng giận của Dương Phàm đã lên đến tận đỉnh điểm, lập tức cưỡi ngựa đến nghênh đón.
Vừa mới nhìn thấy có người đang thúc ngựa đến nhưng không biết phải tránh như thế nào, quan thị vệ phủ công chúa liền rút đao ra khỏi cán, nhưng khi họ định thần trông kỹ lại đều không khỏi giật mình bởi người đang cưỡi ngựa lại chính là Dương Phàm.
Về tin đồn vô căn cứ giữa Dương Phàm và Thái Bình công chúa,. ở bên ngoài truyền đi nghe cứ như thật. Những tay thị vệ bên cạnh công chúa cũng đều rất mực tin tưởng đó là sự thật. Nhất là khi trải qua lần trước, khi mà công chúa Thái Bình cản Dương Phàm lại, sau đó hai người họ gặp gỡ nhau trong xe, thì bọn thị vệ lại càng không chút hoài nghi.
Nếu như có ai đó tận mắt nhìn thấy Dương Phàm đến với bộ dạng đầy hung hãng, đa số đều không được vui cho lắm, vậy liệu chính họ có ngăn cản Dương Phàm hay không? Nếu như không ngăn cản thì nhất định là không làm tròn chức trách nhiệm vụ, nhưng nếu như lỡ chặn thì chỉ sợ lại chuốc oán vào thân. Người ta là tiểu tình nhân đầu giường đánh nhau cuối giường ân ái, mình không thể xen vào được.
Giữa lúc bọn thị vệ vẫn đang phân vân do dự, Dương Phàm đã vượt qua được đội ngũ của bọn chúng. Ngay lập tức chạy đến phía trước của xe ngựa, Hứa Hậu Đức trông thấy Dương Phàm đang từ trước tiến tới, liến vội vàng thắng dây cương, chiếc xe màu xanh ngọc bích liền dừng lại ở ngay giữa đường.
Một tiểu nha đầu Bạch y vén màn kiệu bước ra, hai tay chống nạnh, lớn tiếng hỏi:
- Đến nhà rồi ư? Tại sao các ngươi….
Vừa liếc mắt nhìn thấy thần thái như rồng lửa của Dương Phàm, con tiểu nha đầu này liền xoay mình lại, thoáng một cái đã chui ngay lại vào thùng xe. Ả nhận ra Dương Phàm, nhớ ra cái ngày hôm đó khi mà ả đang ở trong Trạc Nguyệt Hiên để đấm chân cho công chúa điện hạ, thì Dương Phàm Đã hung hãn tiến đến, sau đó công chúa liền cho ả ta lui xuống.
Tiểu nha đầu còn chưa bao giờ nhìn thấy có kẻ lại dám yết kiến điện hạ với bộ dạng như vậy, khi ả bước qua người đàn ông này, suýt chút nữa ả đã rơi xuống ao rồi. Hôm nay ả lại bắt gặp người đàn ông này nữa, đôi mắt phun ra lửa, cơ thể như cũng đang phun ra lửa, hình như có vẻ tức giận hơn so với lần trước thì phải.
Vén màn kiệu qua một bên, để lộ ra lỗ tai của Thái Bình công chúa, vừa liếc thấy Dương Phàm, Thái Bình công chúa liền tỏ ra hết sức vui sướng, nhưng khi trông thấy Dương Phàm có vẻ như đang cố giấu đi sự tức tối trong lòng, Thái Bình công chúa không tài nào giấu nổi vẻ mặt tươi cười của mình ngay trong lúc này, xoay đầu lại nói trong xe câu gì đó, tiểu nha đầu kia liền chui ra ngoài, ngồi ở bên cạnh phu xe Hứa Hậu Đức, liếc nhìn Dương Phàm một cách rụt rè, quơ quơ nắm tay bộ dạng trông như có chút sợ hãi.
Khẽ vén màn kiệu lên, một cây kim đan được treo trên màn rồng, Thài Bình công chúa nhẹ nhàng ngồi giữa xe, hai tay đan vào nhau, đặt ở trên gối, điệu bộ tao nhã cao quý, cứ như một đóa hoa sen nổi trên mặt nước, và dáng vẻ đó cứ thể như một lời mời không phát ra thành tiếng đã truyền đến tận tai của Dương Phàm, Dương Phàm liền xuống ngựa, leo lên xe và rồi vén màn xe xuống.
Thùng xe rất rộng, ở cửa xe lại có một cái bệ bằng gấm, Dương Phàm liền ngồi xuống bệ, hai tay ôm lấy đầu gối, nói với một giọng chắc nịch:
- Hoàng Thượng vừa ra một thánh chỉ quan trọng, sai ta hộ tống công chúa đến Trường An làm lễ cúng miếu, sau đó lại đi đến những nơi khác để thị sát tình hình lưu dân các nơi. Đây ắt hẳn là chủ ý của công chúa điện hạ?
Hai mắt của công chúa Thái Bình sáng lên, giữa con ngươi dường như có một ngọn lửa đang bắt đầu bừng cháy, giọng nói của nàng cũng bắt đầu trở nên đanh thép hẳn:
- Cái này là nhà ngươi đang hỏi ta hay là đang chất vấn ta?
- Dĩ nhiên là thần đang hỏi người!
- Hàaa…! Ngươi đang hỏi ta? Trở về Trường An để làm lễ cúng miếu, tại sao lúc Hoàng Thượng hạ chỉ nhà ngươi không hỏi, ở đó có Tông Chính Tự là chủ trì việc thờ cúng tông miếu thì nhà ngươi không đi hỏi, mà lại đến đây để hỏi ta? Ngươi từ trước đã nghĩ ta là người sắp xếp việc này rồi, có đúng như vậy không?
Hoàng Thất để điện hạ đến Trường An, ai không thể hộ tống được chứ? Sao lại có thể vừa hạ chỉ đã bắt thần đi thị sát quần chúng, mới đó lại hạ chỉ ngay tức khắc bảo thần phải hộ tống điện hạ đi Trường An? Lần trước người đã ngăn cản khiến việc đi gặp Lý Chiêu Đức của thần không thành, giờ lại muốn mượn việc này để giữ thần lại có phải không?
Sắc mặt của công chúa Thái Bình trở nên kỳ lạ, đưa mắt nhìn hắn chăm chú một hồi lâu, rồi đột nhiên bật lên một tiếng cười, khẽ gật đầu nói:
- Nhị Lang thông minh sáng dạ, suy nghĩ lại nhanh nhẹn thấu đáo, ta không thể gạt nổi nhà ngươi rồi. Không sai, đúng là ta đã cầu xin Mẫu Hoàng đó, vậy thì đã sao nào?
- Sao nào ư?
Dương Phàm mỗi lúc càng thêm phẫn nộ:
- Trong lúc nguy hiểm như vậy, người thật sự cho rằng thần không biết hay sao? Dương Phàm không phải kẻ lỗ mãng học cao mà không có trí tuệ, sử sách thần cũng đã đọc qua vài quyển, từ xưa đến nay, chỉ cần có chút sóng gió dấy lên những ý đồ mưu phản, nhất định là một trận gió tanh mưa máu. Bất kể là minh quân hay là hôn quân, những điều trên thần đều không sợ sệt, cũng chưa bao giờ thần phải để tâm đến những chuyện phải chết chóc, thần rất rõ ràng.
Thay mặt cho kẻ luyện võ họ Lưu, những câu nói này đã khiến cho Hoàng đế phải sợ hãi, kẻ nào dám mạo muội nhúng tay vào việc này, chỉ cần một chút sơ sẩy cũng có thể rước lấy tai họa vào mình, điều đó ta hiểu rõ. Người quan tâm thần, không muốn thần chuốc phải tai họa, đã phải nghĩ ra trăm phương nghìn kế để ngăn cản thần, đều là vì muốn tốt cho thần, thần vẫn hiểu. Nhưng tại sao người lại không hiểu tính cách của thần, người dựa vào đâu mà lại dám thay thần quyết định thần phải làm gì?
Ánh mắt của công chúa mỗi lúc một sáng, hai ngọn lửa đang phảng phất đó dường như muốn lan rộng ra, thế nhưng đột nhiên lại xuất hiện một cơn mưa nhanh chóng bao lấy hai tròng mắt của nàng, khiến cho cặp mắt ấy êm dịu hẳn đi, trông cứ như đôi minh châu ở giữa lớp sương mù vậy. Nàng mỉm cười, một nụ cười có đôi chút xót xa, lại như thể có cảm giác tan nát cõi lòng.
Thái Bình công chúa vừa cười và nói:
- Dựa vào cái gì? Thì là dựa vào việc ta cầy hạ thánh chỉ, bây giờ thánh chỉ đã hạ, ngươi có muốn hay không thì ngươi cũng phải đưa ta trở về Trường An! Nếu không thì ngươi còn có thể làm được gì, nhỡ mà xuất hiện một tên du hiệp khách Đại Chu, làm một kẻ giang hồ phạm tội? Như vậy thì cho dù là nhà ngươi có mất ăn mất ngủ, người chết vô số kể, ngươi có thể cứu được bao nhiu người?
Dương Phàm Phẫn nộ quát:
- Thần chỉ hỏi người, tại sao lại làm như vậy?
- Bởi vì ta hạ tiện!
Thân mình của Thái Bình công chúa bỗng run lên dữ dội, nàng siết chặt đôi bàn tay, các khớp xương căng ra trắng sát:
- Bởi vì rõ ràng ta biết là ngươi không hề thích ta, ta chỉ thích quấn lấy ngươi. Ta biết rõ nếu càng cố bám lấy ngươi, không bảo ngươi để thân mạo hiểm, ngươi lại càng căm ghét ta hơn, thế nhưng ta lại cứ làm mà không hề oán hận! Ngươi nói đi như thế này không phải thấp hèn thì là gi?
Nàng cố gắng ngẩng mặt lên, không để cho lệ trong mắt tụ lại thành những giọt nước, nàng khiến những hạt tuyết non nớt rơi trên má bị thổi đi tan vỡ, chúng nhỏ bé giống như biểu lộ bên trong có một sự cao ngạo được hun đúc từ nhỏ của hậu duệ một quý tộc dưỡng thành, sự cao ngạo đó càng khiến Dương Phàm phẫn nộ hơn nữa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Say Mộng Giang Sơn
Nguyệt Quan
Say Mộng Giang Sơn - Nguyệt Quan
https://isach.info/story.php?story=say_mong_giang_son__nguyet_quan