Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Tộc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 358: Sơn Thuyền Đến
K
hi cách đại doanh thủy quân năm dặm thì một thám tử chạy trở về bẩm báo:
- Bẩm tổng quản, trong thủy quân doanh trống rỗng, không có một binh một tốt nào!
- Vậy thuyền đi đâu rồi?
- Hồi bẩm tổng quản, không thấy cả quân thuyền, chỉ có mười mấy chiếc thuyền cũ nát. Thôn dân xung quanh nói mấy tháng trước thủy quân ra biển diễn luyện rồi không trở về nữa.
Hoàng Phủ Anh Tuấn âm trầm nghĩ, nếu giờ rút lui chỉ sợ có người nói mình không biết thương binh sĩ, để Yến Hoành chịu chết, khó mà ăn nói với hoàng thượng. Không bằng trú đóng một đêm đi tìm thuyền, có qua sông hay không thì lại là chuyện khác.
Gã lập tức ra lệnh:
- Mọi người nhanh chóng nghỉ ngơi, chiếm lĩnh thủy quân doanh!
Đại quân chạy nhanh hơn, xông tới thủy quân doanh trống trải cách năm dặm. Cùng lúc đó, Hoàng Phủ Anh Tuấn phái ra một ngàn người, chia làm năm mươi tiểu đội sưu tầm thuyền ở bắc ngạn Trường Giang, chuẩn bị qua sông. Đây chính là kế hoạch của Hoàng Phủ Anh Tuấn, binh chia làm hai đường. Một đường do Yến Hoành từ vận hà đi sông, một đường do gã suất lĩnh chiếm lấy Thủy Quân phủ Giang Ninh, từ huyện Lục Hợp đi thuyền, hai quân tập hợp.
Nhưng sự thật thì Hoàng Phủ Anh Tuấn đã sớm biết gã sẽ không có thuyền qua sông, chẳng qua là làm bộ dáng để có gì ăn nói với hoàng thượng mà thôi.
Buổi chiều, một vạn quân Thuật Dương do Yến Hoành thống lĩnh đi trên ba trăm chiếc thuyền rốt cuộc tiến vào Trường Giang. Mặt sông nổi gió rất lớn, là gió đông nam. Gió lớn khiến đội tàu qua sông đặc biệt khó khăn. Những tàu thuyền này đều là thuyền nhỏ ba trăm thạch, bình thường dùng để vận lương. Lương thực nặng áp ở đáy thuyền đi ổn định, nhưng bây giờ chở đầy binh sĩ, thân tàu có chút lắc lư. Trong sóng to thuyền dập dềnh lên xuống, khiến bọn lính trên thuyền chịu khổ không thể tả. Rất nhiều binh sĩ nôn mửa đầy đất, ngay cả người chèo thuyền cũng không nhịn được, oán trách mấy binh sĩ này là đi chịu chết.
- Đám ngốc các ngươi, còn muốn đi đánh thủy quân. Các ngươi có biến nam ngạn có bao nhiều quân quyền sao? Mấy ngàn quân thuyền lớn, đều cỡ ba ngàn thạch, năm ngàn thạch. Vài chiếc thuyền lớn đủ đụng ngã các ngươi đút cho cá ăn, ta đều bi các ngươi liên lụy!
Mấy người chèo thuyền không ngừng trách móc, đám lính càng nghe càng sợ, có không ít binh sĩ chửi ầm lên.
- Má nó, vì sao binh Giang Đô không đi đánh mà để bọn lão tử vịt cạn đi chịu chết!?
- Ai! Đây rõ ràng là Hoàng Phủ Anh Tuấn khi dễ Yến tướng quân thành thật, cái tên đó gian xảo lắm! Nghe nói gã đi đánh Thủy Quân phủ Giang Ninh rồi.
- Xạo bà nó!
Người chèo thuyền thô lỗ cười to:
- Mấy tháng trước Thủy Quân phủ Giang Ninh đã ra biển, chỗ đó là một tòa doanh trại trống rỗng, đánh cái nỗi gì, chỉ lừa gạt các ngươi thôi!
Đám lính chửi mắng:
- Khốn kiếp! Chúng ta không đánh nữa!
Nhưng dù có giận dữ, mắng chửi cũng vô dụng, thuyền đã đến giữa sông.
Ngay lúc này, một người chèo thuyền chỉ phía xa, hét to:
- Không may rồi! Thủy quân đến!
Mọi người đều nhìn hướng đông, tim mỗi người như rớt vào đáy sông. Chỉ thấy trên mặt sông xuất hiện thuyền lớn đen kịt, có hơn ngàn chiếc. Đợi thuyền lớn tới gần thì có không ít bộ binh kinh khủng kêu lên. Chỉ thấy thuyền lớn dẫn đầu tựa như một ngọn núi to đen nhánh, vô cùng khổng lồ. Ở trước mặt nó, thuyền nhỏ của họ tựa con gián, vô cùng nhỏ bé!
- Là ‘sơn thuyền’ đến đây!
Đám người chèo thuyền rít gào:
- Đó là mẫu thuyền của thủy quân Sở Châu, chúng ta chết chắc rồi!
Đám người chèo thuyền tuyệt vọng khiến binh sĩ trên ba trăm chiến thuyền đều cảm giác như tận thế giáng xuống.
Hoàng Phủ Vô Tấn lạnh lùng nhìn đội quân không biết tự lượng sức trên mặt sống, chỉ bằng họ đã muốn chiếm lĩnh Giang Ninh phủ ư?
Chu Tín đứng bên cạnh hắn, đã nhận ra đội quân này.
Gã nhỏ giọng nói:
- Điện hạ, đó là quân Thuật Dương. Chủ tướng của họ là Yến Hoành có chút chính trực, đánh đấm không tệ, luôn phục tòng quân lệnh, chắc là bị Hoàng Phủ Anh Tuấn điều đến đánh trận đầu.
- Hừ, phô trương thanh thế, Hoàng Phủ Anh Tuấn chẳng qua là con chuột nhát gan, hắn chỉ là muốn có cái cớ để báo cáo lên với Hoàng Phủ Huyền Đức mà thôi.
Hắn lập tức ra lệnh cho thuộc hạ:
- Truyền lệnh của ta, chuẩn bị tác chiến!
Chu Tín giật mình. Gã và Yến Hoành có quan hệ không tệ, sao có thể trơ mắt nhìn Yến Hoành chịu chết.
Gã lập tức vội vàng nói:
- Điện hạ, xin hãy để ta đi khuyên hắn! Ta chắc chắn sẽ khiến hắn đầu hàng điện hạ!
Vô Tấn liếc gã:
- Trường sử, chẳng phải ngươi đã nói người này luôn phục tòng quân lệnh sao? Hắn chịu đầu hàng không?
- Điện hạ, cho ta mượn thượng phương bảo kiếm, ta có thể thuyết phục hắn!
- Có thể!
Vô Tấn đồng ý, cởi ra thượng phương bảo kiếm đưa cho gã.
- Nếu hắn không chịu đầu hàng thì hôm nay ta sẽ dùng hắn để thử hỏa pháo của ta!
Chiến thuyền thủy quân đổi trận hình, chia thành hai đội chặn mặt trước, sau ba trăm chiếc tàu thuyền, hình thành một hàng thủy hạng thuyền lớn bao vây quân Thuật Dương vào giữa.
Yến Hoành cũng đã kinh hồn táng đảm. Họ là lục quân, chưa từng có kinh nghiệm thủy chiến, cũng không trải qua trận thủy chiến nào. Nhưng chiến thuyền trước mắt bố trận khiến gã kinh sợ. Chiến thuyền cao lớn giống hệt như tòa núi nhỏ chặn họ trên mặt sông. Họ chỉ có thể ngước nhìn đối phương, thật là quá nhỏ bé. Đặc biệt chiến thuyền chính giữa cực kỳ khổng lồ càng cho gã cảm giác tuyệt vọng. Nếu ở trên đất bằng thì gã còn có thể đấu một phen. Nhưng tại sông lớn thì họ chỉ có một con đường chết!
Một chiếc thuyền cỡ trung xuất hiện, nó chậm rãi tiến lên, đối diện với thuyền của Yến Hoành thì ngừng lại.
Chu Tín đi trên mũi thuyền, hô lớn:
- Yến tướng quân, xin đi ra đáp lời!
Yến Hoành quen biết Chu Tín, trường sử Đại Đô Đốc phủ. Gã thường bởi vì thúc quân lương mà tới tìm Chu Tín ở Giang Ninh, quan hệ hai người khá thân thiết. Trông thấy Chu Tín, tâm tình khẩn trương của Yến Hoành hơi thả lỏng, dường như gã trông thấy một tia hy vọng.
- Chu trường sử, mạt tướng Yến Hoành xin bái kiến!
Yến Hoành đi lên mũi thuyền, chắp tay hành lễ. Gã và Chu Tín cách nhau chưa tới năm trượng, khiến nhiều binh sĩ sinh ra ảo giác đây không phải trong chiến tranh, họ chỉ là diễn luyện mà thôi.
- Xin hỏi Yến tướng quân vì sao dẫn quân đi sông? Chẳng lẽ Yến tướng quân có lòng phản trắc?
Chu Tín hỏi thẳng, một lời đánh trúng yếu điểm của Yến Hoành. Yến Hoành trong chốc lát nói không nên lời. Gã đích thực không biết vì sao phải đi sông, gã chỉ biết phục tòng mệnh lệnh, chiếm lĩnh bến cảng Giang Ninh, tiếp ứng Hoàng Phủ Anh Tuấn qua sông.
Gã đỏ mặt nói:
- Chu trường sử nói quá lời, ta chỉ nghe theo mệnh lệnh chiếm lĩnh bến cảng Giang Ninh. Cụ thể tại sao qua sông thì ta không biết gì hết.
- Một câu không biết mà Yến tướng quân đã khiến một vạn sĩ tốt táng thân nơi đáy sông. Yến tướng quân, ngươi không thương xót cho quân sĩ, khiến ta tâm lạnh.
[/CHARGE]
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Tộc
Cao Nguyệt
Hoàng Tộc - Cao Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=hoang_toc__cao_nguyet