Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hỏa Bạo Thiên Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 506: Oan Gia Ngõ Hẹp
T
hấy Tô Sơn muốn thu dọn bát đũa, lão quản gia nói:
- Cô Ba, cô đặt ở đó đi, để bọn họ thu thập là được rồi. Đừng để tay dính dầu.
- Không sao đâu. Cháu cũng đã lâu rồi không làm, đã hơi ngượng tay rồi.
Tô Sơn nói.
Lão quản gia cũng không nói gì thêm. Hắn biết rõ tính cách Tô Sơn, tuy là trong nhà người có hầu nhưng lúc còn nhỏ Tô Sơn vẫn giúp đỡ việc nội trợ.
Cho nên bây giờ Tô Sơn vẫn có thể nấu nướng. Còn chuyện có đưa được cô lền giường lớn hay không thì còn phải tùy vào sức hút của mỗi người rồi.
- Cô Ba, cậu nhóc kia là bạn trai của cô ầ?
Lão quản gia cười hỏi. Hắn là người làm việc lâu tại Tô gia. Trước kia Tô Sơn mất cha, hắn chăm sóc Tô Sơn tới lớn đấy. Cho nên hắn cũng rất quan tâm tới chuyện của cô, nói chuyện với cô cũng khá tùy ý.
- Không phải đâu.
Tô Sơn cúi đầu thu chén, đáp.
- Sao lại không phải chứ? Thằng nhóc này nhìn cũng rất phấn chấn, rất xứng đôi với cô Ba nhà chúng ta mà.
Lão quản gia đầu đầy tóc bạc nói. Hắn đã nhận ra Tô Sơn có thiện cảm với cậu trai kia rồi. Nếu không sao cô lại mang hắn về đây chứ?
Hơn nữa Tô Sơn rất ít khi mặc sườn xám trước mặt người đàn ông khác. Buổi tối hôm nay trang phục của cô giống như lúc cô làm việc trong nhà trước kia, dù là đi ra ngoài thì cách ăn mặc cũng cô cũng rất mộc mạc.
Trong mắt ông lão này, cô nói không phải chỉ là mấy cô bé xấu hổ không thừa nhận mà thôi.
Tô Sơn cười cười, không nói gì.
Đúng lúc này ở hành lang phía đông truyền tới tiếng đóng cửa nặng nề.
Tô Sơn quay đầu nhìn sang. Ông lão tóc bạc cười nói:
- Thanh niên vẫn hơi nóng tính một chút.
Sau đó bọn họ liền thấy Đường Trọng thở phì phì đi từ phía sườn đông ra.
Tô Sơn xoa xoa tay, giao việc còn lại cho người làm, đón hắn hỏi:
- Ông nói chuyện gì với cậu thế?
- Không có chuyện gì đâu, tán dóc chút thôi.
Đường Trọng nói.
- Ồ.
Tô Sơn gật đầu khẽ.
- Đây là lần đầu cậu tới Tô Hàng hả? Tôi mang cậu đi ra ngoài dạo một chút nhé?
- Tốt.
Đường Trọng nói.
- Tôi còn chưa được ngắm hồ Tây Tử đây, vẫn muốn tới đi xem sao.
- Vậy để tôi lái xe.
Tô Sơn nói.
Tô Sơn lái một chiếc xe CC rất đẹp. Bởi nó không có huyết thống nổi tiếng cho nên giá của nó cũng không cao. Hơn nữa những chiếc xe như vậy chắc chắn không được đám con cháu nhà giàu để ý.
Nếu nói có khi nào bọn họ lái xe này thì mục đích của bọn họ chỉ có một: muốn ít ra vẻ một chút!
Tô Hàng lúc ban ngày không bằng Tô Hàng về đêm và Tô Hàng lúc mưa. Đây là lời bình của vô số danh gia.
Tô Hàng về đêm thiếu đi một phần nóng bức và ồn ào của ban ngày nhưng lại thêm vẻ xinh đẹp thong dong.
Tô Sơn lái xe tới một quán trà trên là Bên Hồ Ngắm Trăng thì dừng lại.
- Chúng ta đi tới bên hồ ngắm cảnh một chút rồi về uống trà nhé?
Sát Thánh nhìn Đường Trọng, hỏi.
Tô Sơn lúc này vẫn mặc bộ sườn xám màu trắng, cột hai bím tóc, xinh đẹp vô cùng. Khuôn mặt tinh xảo của cô gần trong gang tấc, khiến cho người ngây ngẩn.
Bị ánh mắt của cô nhìn chăm chú, tim Đường Trọng không khỏi đập lỡ vài nhịp.
- Tốt.
Hắn sảng khoái đồng ý.
Vì vậy hai người liền đi dọc theo bờ hồ.
Một cô gái xinh đẹp vô cùng, chàng trai thì tiêu sái, dù là ai nhìn thấy cũng đều cảm thấy bọn họ là một đôi trời sinh.
Cảnh đêm bao phủ, ai cũng đi trong ánh sáng mập mờ. Đường Trọng lại không mặc trang phục gì đặc biệt, cũng không ai nhận ra được người trước mặt chính là ngôi sao lớn mới nổi đâu.
- Ông tôi nói chuyện thẳng thắn lắm.
Tô Sơn nói.
- Cũng rất thú vị.
Đường Trọng vừa cười vừa nói:
- Tôi đã gặp rất nhiều người già giảo hoạt nhưng mới gặp người già giảo hoạt nhưng lại thú vị như thế đấy.
Khóe miệng Tô Sơn thầm nhếch lên, nói:
- Cậu nhất định khó ngờ được là thời trẻ hắn lại là một người rất nghiêm túc đấy.
- Tôi nhìn thấy hắn giữ mũ bảo hiểm và chìa khóa xe xịn rồi.
Đường Trọng nói.
- Mỗi một giai đoạn trong đời người, người ta đều theo đuổi một thứ. Như vậy rất tốt. Ít nhất không bỏ phí cả đời. Mỗi người đều chỉ có một cuộc đời, không dễ dàng gì cho nên có đổi cách sống vài lần cũng không khó hiểu.
- Cậu vẫn luôn nói giúp ông, không hề giống như đang tức giận nhỉ.
Ánh mắt Tô Sơn sáng quắc nhìn Đường Trọng, hỏi.
Vừa rồi Đường Trọng nổi giận đùng đùng đi từ phòng ông tới, tiếng đóng cửa ầm ầm kia thì chắc mọi người trong khu nhà của tổ tiên đều nghe rõ. Thế nhưng giờ nhìn dáng vẻ của Đường Trọng thì lại không hề giống đang tức giận chút nào.
- Hắn là loại người thông minh nhất thiên hạ.
Đường Trọng cười híp mắt.
- Tại sao tôi lại phải tức giận hắn chứ?
Tô Sơn cũng cười theo. Đường Trọng có thể có tiếng nói chung với ông cô, vị lão ngoan đồng tính tình cổ quái kia, trong lòng cô cũng rất vui vẻ.
Hai người đi không có mục đích, ngẫu nhiên nói vài cậu, còn phần lớn thời gian là không nói lời nào.
Bóng cây mềm mại, hồ nước lấp lánh, vô số côn trùng kêu vang, còn có tiếng ếch văng vẳng.
Cảnh tượng này rất an nhàn mà xinh đẹp.
Hai người đi qua một vùng rừng trúc, còn nghe thấy tiếng phụ nữ rên rỉ rất nhỏ trong đình giữa rừng.
Đường Trọng có kinh nghiệm đối với loại chuyện này, biết đây là âm thanh khi bị khoái cảm kích thích, không nhịn nổi mà phát ra. Hắn hiểu ý cười cười, biết rõ trong đó có đôi tình lữ trẻ khó có thể ức chế tình cảm của mình nên làm một số chuyện quá tải rồi.
Chiến đấu trong rừng trúc ngược lại cũng hay, nhưng bọn họ không sợ một con muỗi hay con côn trùng nào làm bọn họ mất hứng sao?
Đương nhiên có lẽ những thứ này lại thành vật trợ hứng cho bọn họ thôi.
Đường Trọng nhìn Tô Sơn, thấy mặt Tô Sơn không chút biểu hiện, chăm chú đi về phía trước, giống như căn bản cô cũng không nghe thấy được tiếng động cách đó không xa.
- Khả năng là có người bị thương.
Đường Trọng giải thích.
- Bị thương rất nặng đấy.
Tô Sơn nói.
Đột nhiên chuông điện thoại di động vang lên.
Tiếng chuông phá vỡ sự yên tĩnh tại hiện trường, cũng nhiều loạn đôi nam nữ đang có tình cảm mãnh liệt trong rừng trúc kia.
Rất nhanh liền thấy một đôi nam nữ chạy nhanh ra khỏi cái đình trong rừng trúc.
Cô gái cúi đầu xuống, Đường Trọng không thấy rõ mặt cô nhưng người đàn ông ngược lại còn hùng hổ nhìn Đường Trọng, hận hắn quấy rầy chuyện tốt của mình.
Đường Trọng cười cười, nghĩ thầm, thằng ranh này còn rất hung hăng càn quấy, mình còn chưa răn dạy bọn họ làm việc không có văn hóa, hắn lại còn dám trách mình.
Sớm biết như tế này thì ném hòn đá hoặc kêu to có rắn, dạo bọn họ nhảy dựng lên...
Đợi tới lúc đôi tình lữ ăn vụng chạy trốn, Tô Sơn lúc này mới nhận Đường Trọng, nói:
- Lộ lộ, có chuyện gì không?
- Tô Sơn, cậu về Tô Hàng rồi hả?
Trong loa truyền tới tiếng nói vui vẻ của một cô gái.
- Đúng vậy, buổi chiều vừa về tới nơi.
Tô Sơn nói.
- Thảo nào tên nhãi Vương Huy kia nói thấy xe của cậu ở cạnh quán trà bên hồ Tây Tử. Sao nào? Mang giai đẹp đi tới hồ chơi hả?
- Nói chuyện phiếm với bạn thôi.
Tô Sơn nói.
- Khó có cơ hội cậu về một chuyến, chúng ta họp mặt đi. Mình và đám Lưu Bính đều đang ở Giang Nam hội, cậu cũng tới nhé. Tiện thể mang anh đẹp giai nhà cậu tới đây cho chị em bọn mình mở mang tầm mắt nhé...
Tô Sơn nhìn Đường Trọng, thấy hắn gật đầu với mình, liền nói:
- Tốt, nửa tiếng nữa nhé.
- Không sao đâu. Dù tới nửa đêm bọn mình cũng sẽ chờ, không gặp không về.
Cô gái đầu kia nói.
Tắt máy, Tô Sơn nhìn Đường Trọng nói:
- Các cô nàng này chắc lại tám rồi.
Tô Sơn vốn muốn từ chối, bởi cô sợ mình mang Đường Trọng tới, đám chị em này sẽ ào ào tra hỏi quan hệ giữa cô và Đường Trọng, khiến hắn tức giận.
Thế nhưng Đường Trọng hiển nhiên đã nghe được các cô nói chuyện, thấy mình dùng ánh mắt hỏi thăm của cô, ngược lại còn sảng khoái gật đầu đồng ý.
- Trên thế giới này có cô gái nào là một tám không?
Đường Trọng cười hỏi lại.
- Nghe ra thì đó là bạn tốt của cô phải không?
- Rất tốt.
Tô Sơn gật đầu, lại bổ sung một câu:
- Đường Tâm là tốt nhất.
Đường Trọng cười to, nói:
- Cô không cần phải giải thích. Tôi sẽ không ghen tị đâu.
Tô Sơn không trả lời câu nói của Đường Trọng, quay người đi về phía xe đỗ.
Nghe Tô Sơn giải thích xong, Đường Trọng mới biết Giang Nam hội sở là địa phương gì.
Nó vốn là chỗ dành cho con gái, do mấy danh viện nổi tiếng tại Tô Hàng sáng lập ra. Về sau hội viên do nó tuyển càng ngày càng nhiều, tiếng tăm càng ngày càng lớn. Nơi có phụ nữ tất nhiên là hấp dẫn ánh mắt vô số đàn ông. Vô số công tử Tô Hàng cũng nhao nhao yêu cầu nhập hội.
Chẳng qua hội sở này cuối cùng vẫn quyết định không cởi mở với nam sĩ. Nhưng mỗi hội viên đều được mang theo một người đàn ông tiến vào. Điều này cũng coi như món lợi lớn của hội viên nữ.
Vì vậy, chuyện này nhận được sự ủng hộ lớn.
Tô Sơn xuất thân từ Tô gia đệ nhất Tô Hàng, tuy địa vị trong nhà không cao nhưng cũng không ai dám khinh thường cô. Cho nên cô cũng là một trong những hội viên của Giang Nam hội.
Hơn nữa không nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao trong những hội viên của Giang Nam hội.
Bởi Tô Sơn mang theo Đường Trọng đến, hầu như ánh mắt của tất cả mọi người đều đặt vào hắn. Hơn nữa mọi người cũng rất vui vẻ nhiệt tình chào hỏi cô.
- Các cô ấy sao lại nhìn tôi như vậy chứ?
Đường Trọng thì thầm.
- Cảm thấy không tự nhiên lắm.
Tô Sơn đến gần Đường Trọng một chút, thò tay khoác tay hắn, nói:
- Thế này có đỡ chút nào không?
- Đỡ nhiều lắm rồi.
Trong lòng Đường Trọng vui như nở hoa.
Hai người dựa vào gần như vậy, mùi thơm trên cô cô lại càng chui vào mũi Đường Trọng rõ ràng hơn. Thậm chí Đường Trọng còn không cẩn thận khi đi lại, chạm nhẹ vào bộ ngực sữa no đủ được bộ sườn xám bó sát của Tô Sơn.
Có một số người chỉ đụng tới đã yêu rồi, có một số người cứ phải kéo lên giường mới được.
Rất hiển nhiên, Tô Sơn thuộc về vế trước.
Vừa vào cửa đã thấy một đám mấy cô gái túm tụm ở trước cửa.
Thấy Tô Sơn và Đường Trọng, sắc mặt cô gái cầm đầu tối sầm lại. Cô đi giầy cao gót, cười ha hả đi tới, lạnh lùng nói:
- Em Ba, sao em lại cứ gây khó dễ cho chị thế hả? Chị tới chỗ nào là em tới chỗ đó à?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hỏa Bạo Thiên Vương
Liễu Hạ Huy
Hỏa Bạo Thiên Vương - Liễu Hạ Huy
https://isach.info/story.php?story=hoa_bao_thien_vuong__lieu_ha_huy