Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 8 - Chương 35: Xuất Phát
V
ân Tranh nhàn nhã nhìn Hỏa Xích Minh cao lớn hơn mình một cái đầu, hai người không lạ gì nhau nữa, ba nghìn con ngựa Vân Tranh lấy từ Tây Hạ chính là qua tay ca ca hắn, tên hắn chính xác là Dã Hỏa Xích Minh, nhưng vì gia tộc bị Vân Tranh lừa một vố đau, chữ "Dã" tượng trưng cho vinh diệu đã bị xóa mất: - Ngươi là quan hạ tứ phẩm đúng không, sao thấy thượng tứ phẩm tả thứ trưởng ta mà không thi lễ? Tới giờ ta vẫn chưa thấy Tây Hạ tuyên bố cách chức ta, ngươi xem ta vẫn còn giữ ấn tín.
- Theo luật pháp Tây Hạ, thân ở nước ngoài, người quan chức cao hơn có tiếng nói hơn, vậy ta thay thái hậu nói thẳng ý độ của Tây Hạ nhé.
- Ta sống ở Tây Hạ năm tháng, làm tả thứ trưởng hai tháng, tương đối hiểu tình hình Tây Hạ, ta biết Tây Hạ cần bao nhiêu tiền lương mới duy trì được cục diện, bảy mươi vạn đảm lương thực không cứu nổi Tây Hạ, các ngươi chỉ lấy cớ khai chiến, hoặc là đi nạp mạng.
- Một Tàng thị biết Đại Tống không thể cấp cho các ngươi những thứ này, vì sao phải ngươi tới chọc giận Đại Tống? Ngươi thật đáng thương, trong mắt người ta, ngươi chỉ là tên tiểu tốt thuận tay hi sinh thôi, định hại chết ngươi để chọc giận bá phụ Dã Hỏa Hoàn Xích của ngươi, sớm ngày thu lại quân đội Tây Bình. Ca ca Dã Hỏa Hoành Xuyên của ngươi sẽ biến thù hận thành đội cảm tử tốt nhất công phá Đại Tống.
- Kết cục cuối cùng là gia tộc Dã Hỏa bị diệt, Một Tàng thị không tốn một giọt máu, lấy được lực lượng quân sự hùng mạnh...
- Ngươi đừng hòng ly gián! Hỏa Xích Minh nghiến răng nói, nhưng rõ ràng dao động rồi:
- Năm xưa ta lừa bá phụ ngươi, hại ông ấy bệnh triền miên, nói ra cũng là có lỗi, nên mới nói những lời này, Dã Hỏa Hoành Xuyên là tên man ngưu hung hăng, không gánh nổi trọng trách truyền thừa gia tộc, ta tin bá phụ ngươi hiện đang mở to mắt đợi ngươi về. Vân Tranh chắp tay sau lưng, thong thả nói: - Bản soái sắp lên chiến trường, chẳng cần dùng thủ đoạn đó, muốn lấy đầu ta tứ thoải mái, thân võ tướng, chiến tử sa trường không oán không hận, mau về phủ Tây Bình đi, đây là cơ hội duy nhất cho ngươi.
Hỏa Xích Minh ngần ngư một lúc, cuối cùng vẫn dẫn phó sứ rời đại điện, Văn Ngạn Bác lúc này đi lên hỏi: - Vân hầu, trận chiến này thực sự không thể tránh được à?
Vân Tranh thở dài, không còn hơi sức đi giận đám ngớ ngẩn này: - Đại quân người ta đánh tới nơi rồi, ngài còn hỏi câu này sao? Viễn chinh mệt nhọc, uổng công trở về là đại kỵ, Một Tàng Ngoa Bàng dẫn người Tây Hạ đi tìm cái ăn, mục đích không đạt không thôi, nếu ta là Một Tàng Ngoa Bàng, dù Tần Châu là quả hạch đào, ta cũng đập vỡ vỏ lấy nhân.
Hàn Kỳ hỏi: - Vân hầu khi nào định lên đường tới Tần Châu?
- Ta không đi Tần Châu.
- Vân hầu đã chuẩn bị tác chiến, vì sao lại sợ địch không tiến. Bàng Tịch rất không thích cách hành sự nằm ngoài tầm kiểm soát của Vân Tranh, chiến lược ông ta vạch sẵn rồi, chỉ cần Vân Tranh cầm theo chỉ huy quân đội tác chiến là đủ: - Nếu Tần Châu thất thủ thì sao?
Vân Tranh thi lễ với Triệu Trinh: - Bệ hạ, nay quân đội của thần còn đang tập trung, nếu mọi chuyện thuận lợi thì hai tháng nữa mới đủ quân, khi ấy chiến sự ở Tần Châu đã kết thúc. Nếu thần không có bộ tướng và quân đội, ngày đêm tới Tần Châu ích gì, thần đâu thể một mình đánh với mười mấy vạn đại quân.
Triệu Trinh dù gì vẫn phải chiếu cố thể diện Bàng Tịch, thay ông ta hỏi: - Vân khanh nếu đã không kịp chiến sự ở Tần Vương Xuyên, vậy theo khanh, Phú Bật phải làm sao mới là tốt nhất.
- Không gì ngoài lấy địa vực đổi thời gian, dã chiến là ưu thế của người Tây Hạ, Đại Tống ta muốn đối phó với đội quân hổ lang như thế, chỉ còn cách học theo Đồng Chiên, dùng kế vườn không nhà trống, đem người chuyển hết vào thành thị, dựa vào tường thành kiên cố, cầm chân đội quân thiếu lương của Một Tàng Ngoa Bàng. Chứ nếu cố giữ đất mà tác chiến với hắn thì chỉ có kết cục mất cả người lẫn đất. Chúng ta đợi cho khí thế quân địch tiêu hao hết mới phát động tấn công, như thế chẳng những lấy lại đất đã mất, còn có thể tiến binh Hà Hoàng.
- Làm như thế chẳng phải khiến Tần Châu máy chảy khắp nơi, xương chất đầy đồng? Bao Chửng vừa mới trở về Đông Kinh, vội vàng hỏi:
- Chiến hỏa lan, muốn tìm được chốn bình an là uổng công thôi.
Hàn Kỷ đi ra chỉ trích: - Binh giả, thủ gia vệ quốc dã, Vân Tranh uổng cho ngươi là danh tướng, muốn lấy máu thịt bách tính đổi lấy cơ hội lập công, ngươi không biết hổ thẹn à?
Vân Tranh hừ một tiếng: - Hàn Trĩ Khuê, năm xưa ở trận Hảo Thủy Xuyên, vì muốn cứu một đám quân bị Lý Nguyên Hạo lừa cho rối loạn, rốt cuộc lỡ mất cơ hội giết Lý Nguyên Hạo chưa nói, lại còn hại cho đại quân tổn thất thảm trọng, vậy mà chưa rút kinh nghiệm à? Đi ra chỗ khác, kẻ như ông không đáng bàn việc quân với Vân mỗ.
- Ngươi ngươi...
Vân Tranh lớn tiếng át giọng ông ta đi: - Bệ hạ, không có Hà Hoàng, không thể nuôi chiến mã đồ mưu Yến Vân Thập Lục Châu, không có Yến Vân Thập Lục Châu thì Đại Tống ta không bao giờ được bình an, máu tướng sĩ đổ xuống còn nhiều hơn gấp bội.
Bao Chửng vội cản Hàn Kỳ lại, đi tới chắp tay với Vân Tranh, giọng ôn hòa hơn: - Vân Hầu, hiện giờ chúng ta không cần Hà Hoàng, không cần chăn ngựa, chỉ cần tướng binh giúp bách tính bình an, Vân hâu là danh tướng Đại Tống, tuổi trẻ tài cao, từ từ đồ mưu, cơ hội rồi sẽ tới.
- Nếu bây giờ ngài suất binh tới Tần Châu, ngăn cản Một Tàng Ngoa Bàng, bách quan nhất định sẽ dốc toàn lực dọn sạch chướng ngại trên đường hành quân của ngài. Vân hầu, Tần Châu không thể mất, nhổ một sợi tóc chấn động toàn thân, cương thổ vạn dặm của Đại Tống ta nguy mất, bách tính muôn dặm lầm than.
Một đám ngự sự ngôn quan cũng đồng loạt bước ra chắp tay: - Vân hầu, hãy thương xót bách tính!
Vân Tranh nhắm mắt lại, lúc này hận không có cái miệng của Gia Cát Lượng để độc chiến quần nho, cơ hội chỉ sợ hỏng mất rồi.
Quả nhiên Triệu Trinh bị bách quan làm dao động, rời ngự tọa, cấp thiết hỏi: - Vân khanh, còn cách nào khác không?
- Bệ hạ, trừ khi chư vị đồng liêu trong vòng hai mươi ngày chuẩn bị xong toàn bộ vật tư đại quân cần, đưa tới Trần Thương. Mười lăm lộ quân Kinh Tây tới đội nào đi đội đó, không cần tập kết ở Đông Kinh nữa, thần sẽ đi trước một bước tới Trần Thương gom quân, sau đó lập quân trại ở Kê Minh sơn, lấy đó làm đại bản doanh, đảm bảo an toàn cho Phượng Tường phủ rồi mới có thể tiến vào Tần Châu.
- Cho dù là thế vẫn cần Phú Bật kiên thủ Tần Vương Xuyên một tháng.
Triệu Trinh gật đầu: - Nếu đã thế, Phú Bật hãy chiến tử ở Tần Vương Xuyên đi.
Nghe hoàng đế nghiến răng nói ra câu này, văn võ toàn triều im phăng phắc, chỉ có giọng Triệu Trinh vang lên trong đại điện: - Xu mật viện nghe chỉ, trẫm không cần biết các ngươi dùng cách gì, mười lăm lộ quân Kinh Tây phải lên đường tới Trần Thương trong vòng mười ngày, trái lệnh, chém! Trì hoãn, chém! Trễ ngày, chém! Lâm trận thoái lui, chém!
- Tam ti nghe chỉ, tức khắc chuẩn bị các loại vật tư cho đại quân, thời hạn là một tháng, tổ chức dân phu vận chuyển lương thảo tới Kê Minh Sơn lập trại, kẻ làm lỡ kỳ hạn, chém!
- Lệnh Hoàn Châu thiếu niên quân lập tức xuất phát, lệnh Dương Văn Quảng kiên thủ thành trại, không cho kỵ binh Tây Hạ quấy nhiễu Phượng Tưởng phủ, nếu như Phượng Tưởng phủ có làm sao, mang đầu về gặp trẫm.
Đám Bàng Tịch, Hàn Tay nhận lệnh vội vàng rời đi.
Triệu Trinh cuối cùng chuyển ảnh mắt sang Vân Tranh: - Mọi chuyện ở Tần Châu phó thác cho ái khanh, trẫm ở trong cung chúc phúc cho các vị tướng quân.
- Nếu Tần Châu có sơ xuất gì thì bệ hạ sẽ nghe thấy sau tin thần chiến tử, hậu sự còn nhiều, xin bệ hạ bảo trọng, thần đi đây. Vân Tranh đứng nghiêm, vỗ giáp ngực một cái, sau đó quay sang văn võ bá quan: - Hậu cần trong quân nhờ các vị, Lý giám quân, chúng ta xuất phát thôi.
HẾT!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2