Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Niết Bàn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.5 - Chương 117: Buổi Tối Của Ba Người (2).
B
ữa ăn kéo dài gần một tiếng, Đường Vũ dừng lại từ lâu, Tô Xán và Lâm Lạc Nhiên càn quét hết rau thịt mới dừng, hai cô gái ngồi nhấm nháp trà sữa, Đường Vũ hỏi:
- Lát nữa bạn ra sân bay thế nào, Vệ Đinh Đinh sẽ lái xe tới đón chứ?
Lâm Lạc Nhiên đặt cốc trà sữa xuống, liếc Tô Xán một cái, giọng bực bội:
- Đừng nhắc tới tên đó nữa, mình đã tuyệt giao với hắn rồi.
Đường Vũ ngạc nhiên lắm:
- Tuyệt giao!? Vì sao?
- Tô Xán không kể cho bạn à, hắn thấy tôi thân thiết với Tô Xán, nên nhờ người tới đánh Tô Xán, bắt Tô Xán hoặc cuốn xéo khỏi Thượng Hải hoặc là tuyệt giao với mình, kết quả nghe nói tên được hắn nhờ bị Tô Xán đánh một trận, nghe nói lúc đó bị Tô Xán húc cho ngã đổ mấy cái bàn, đúng không?
Thấy Đường Vũ cũng nhìn mình chằm chằm, Tô Xán lúng túng nói:
- Đúng là thế, sao sùng bái mình không?
Lâm Lạc Nhiên ngạc nhiên, sau đó cười ác độc:
- Sùng bái chứ, nếu không phải cậu có Đường Vũ rồi có khi tôi hiến thân báo đáp luôn đó.
Vệ Đinh Đinh biết chuyện đám Trịnh Minh Xuyên gây ra cũng cực kỳ tức giận, hắn vốn nhờ Trịnh Minh Xuyên đánh Tô Xán một trận, sau đó cuối cùng nói nhỏ với Tô Xán là hãy tránh xa Lâm Lạc Nhiên ra, dù sao người theo đuổi Lâm Lạc Nhiên rất nhiều, chuyện Tô Xán công khai "tán tỉnh" Lâm Lạc Nhiên ở cuộc thi biện luận được nhiều người biết, người ta không nghĩ tới hắn.
Nhưng Trịnh Minh Xuyên quá ngu xuẩn, oang oang cái miệng để ai cũng biết mục đích, làm sao không liên tưởng tới hắn đằng sau.
Tuy Trịnh Minh Xuyên dặn người trong nhóm không ai được lộ ra ngoài, nhưng Trịnh Minh Xuyên hắn đâu phải tay đại ca giang hồ thật sự, mấy người kia cũng có phải là đàn em của hắn đâu, chỉ là đám lưu manh tụ tập chơi bời với nhau mà thôi, thế là chuyện Trịnh Minh Xuyên bị đánh lan đi, nguyên nhân cũng qua miệng người nọ tới tai người kia trở nên hết sức hoang đường.
Nhưng dù phiên bản nào cũng là Vệ Đinh Đinh nhờ người dằn mặt tình địch, kết quả không thành công còn bị đối phương đánh cho sứt đầu mẻ trán, ai cũng biết hắn và Trịnh Minh Xuyên là bạn chí thân.
Biết đầu đuôi câu chuyện, Lâm Lạc Nhiên đầu tiên là chấn động, tiếp đó xông thẳng tới phòng của Vệ Đinh Đinh.
Ở Đh ngoại ngữ, quan hệ giữa Lâm Lạc Nhiên và Vệ Đinh Đinh rất tốt, thi thoảng Lâm Lạc Nhiên tới phòng Vệ Đinh Đinh chơi, mà Vệ Đinh Đinh là nhân vật có tiếng trong khoa, bề ngoài tuấn lãng thu hút chưa nói, đối nhân xử thế không tệ, bạn trong phòng nhận xét hắn rất tốt, quanh năm mỗi ngày tan học đều mua ho quả trả về, cho rằng hắn sớm muộn gì cũng chinh phục được Lâm Lạc Nhiên.
Kết quả Lâm Lạc Nhiên vừa mới tới nơi đã chất vấn:
- Vệ Đinh Đinh con người cậu kém cỏi thế từ bao giờ?
Vệ Đinh Đinh đang chỉnh lý tư liệu hội nhiếp ảnh, bị Lâm Lạc Nhiên xông vào làm lung túng, ấp úng chưa kịp giải thích thì bị Lâm Lạc Nhiên ột cái tát, làm hắn chết đứng tại chỗ.
Toàn bộ phòng bị cái tát này làm lặng ngắt.
Vệ Đinh Đinh cảm thấy mình thật đáng thương, bao nhiêu năm thích một người, cật lực cố gắng để tạo thành hình tượng lý tưởng xứng đáng với người con gái đó, không biết từ chối biết bao nhiêu lời bày tỏ, một lòng một dạ chờ đợi. Gia cảnh cực tốt nhưng chưa bao giờ vì thế mà kiêu ngạo, chưa bao giờ khoe khoang, bênh vực kẻ yếu. Vậy mà chỉ một chút bất cẩn lại khéo quá hóa vụng.
Nhìn Lâm Lạc Nhiên mắt như muốn khóc, hắn biết mình hiểu lầm rồi hết rồi, Lâm Lạc Nhiên ít nhiều cũng có thiện cảm với mình, nhưng sau chuyện này thì không còn nữa, chình mình làm đổ vỡ hết công sức bao năm.
Sau đó Lâm Lạc Nhiên về phòng thay y phục tới ĐH Thượng Hải, tâm tình cực kém, dù sao bạn bè từ nhỏ, nhưng khi đứng ở cổng trường, nhìn thấy Tô Xán, tâm tình bỗng nhiên tốt hơn rất nhiêu.
Tô Xán tựa hồ là người như thế, ở bên cạnh y luôn cảm thấy yên bình, trái tim lớn đó có thể dung nạp toàn bộ, dù mình ngang ngược, ương bướng hay vô lý, giống như chuyện vừa rồi bị oan ức cũng im lặng chịu đựng không kể cho cô, Lâm Lạc Nhiên cũng phần nào đoán được tâm tư Tô Xán.
Tô Xán bề ngoài chẳng phải đẹp trai, nhưng rất làm người ta yêu thích, tâm tư không phải tinh tế, nhưng để tâm cực kỳ, như buổi tối trên xe taxi lặng lẽ chỉnh lại giây áo lót cho cô, hay như lúc nãy đi ở phía đầu gió chắn ình và Đường Vũ, có lẽ Tô Xán không có chút suy nghĩ gì khi làm những điều đó, nhưng phụ nữ là động vật cảm tính, lại có tình cảm vi diệu với Tô Xán, làm cô suýt nữa không áp chế được cảm xúc của mình.
Đôi khi Lâm Lạc Nhiên phản nhịch muốn bất chấp tất cả làm Tô Xán tổn thương xem tình cảm của Tô Xán với mình tới mức nào, nhưng cuối cùng lại không nỡ, như tối hôm đó, Tô Xán chỉ đi về không chào cô đã thấy đau lòng.
Đường Vũ hiển nhiên không biết sự kiện này, Lâm Lạc Nhiên đem từ đầu tới cuối kể lại, Đương Vũ mới biết chính vì sự kiện này mà dẫn tới Tô Xán và cha mẹ Trương Nhạc xung đột, chính là "gập ghềnh" trong tin nhắn hôm đó.
Lâm Lạc Nhiên giọng buồn bã:
- Chuyện này vì tôi mà ra, Tô Xán, tôi muốn xin lỗi cậu cả trăm lần, tôi rất chân thành.
Tô Xán sản gai ốc, nha đầu này làm gì thế, ngay trước mặt Đường Vũ, muốn giết mình sao:
- Lạc Nhiên đừng đùa nữa, nếu không mình ra gọi ngay taxi cho bạn ra sân bay đấy.
Lâm Lạc Nhiên cười hì hì, ôm lấy cánh tay Đường Vũ:
- Chẳng vui chút nào, cậu phải cảm động chút chứ, Tô Xán, có phải vì có Đường Vũ, nên cậu mới không chút động lòng với cô gái thanh thuần đáng yêu thế này, không hiểu được tình cảm thật sự của tôi.
Tô Xán quay đầu đi, thái độ không tiếp nha đầu đi.
Ăn xong, Đường Vũ đại khái nhận ra tâm tình Lâm Lạc Nhiên không hoàn toàn khôi phục, nên rủ cô đi dạo quanh trường.
Lâm Lạc Nhiên và Đường Vũ mỗi người cầm một cốc trà sữa khoác tay nhau, Tô Xán đi bên cạnh, ba người thong thả dạo bước, hai cô gái cười cười nói nói, Tô Xán dù không được trái ôm phải ấp, nhưng sâu trong lòng có một hạnh phúc tà ác.
Tô Xán thừa nhận niềm vui này của mình không chính đáng, không phù hợp với quan hệ bạn bè, nhưng y không sao ngăn cản được niềm vui đó, nên y thoải mái ngửi mùi thơm từ hai cô gái, chìm trong ảo tưởng nho nhỏ của mình.
Đi mệt rồi hai cô gái dừng lại ở ghế đá bên đường ngồi xuống, lật xem tạp chí vừa mới mua ở sạp báo, đèn đường vàng vàng, trường học lên đèn, con đường thẳng tắp và hai hai hàng ngô đồng, ánh sáng chiếu xiên xiên trên khuôn mặt hai nữ sinh, tạo ra một khung cảnh như mộng ảo.
Tô Xán đứng bên cạnh, y không thích nhìn Lâm Lạc Nhiên thân thiết với người con trai khác, từ đó có thể đoán được Lâm Lạc Nhiên tuyệt đối không thích mình thân thiết với Đường Vũ ở trước mặt, giải pháp tốt nhất là ngồi giữa hai cô gái, nhưng đây là chuyện chỉ nên tưởng tưởng trong đầu thôi, đứng nhìn hai cô gái tưởng tượng ra duy nhất.
Hai cô gái ngồi xem chung một tờ báo, chỉ chỏ bình luận, một lúc sau Đường Vũ ngẩng đầu lên vỗ chỗ trống bên cạnh:
- Ngồi đây đi.
Tô Xán lắc đầu:
- Không cần, để anh đứng một lúc.
Lâm Lạc Nhiên cũng ngẩng đầu lên cười:
- Tô Xán, vì sao không ngồi xuống, hay là cậu muốn ngồi giữa mới hài lòng?
Đường Vũ cũng liếc Tô Xán một cái, giọng đầy thâm ý:
- Có phải vậy không thế?
- Còn phải hỏi nữa sao? Đường Vũ, cậu đừng ngây thơ, đám con trai kẻ nào giống nhau thôi.
Thực sự là con giun xéo lắm cũng quằn, cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, mình đã nhịn hai nha đầu này suốt rồi, lại muốn gây sự, đúng là hồng mềm thì bị bóp mà. Tô Xán bước tới, chen chính giữa hai cô gái mà ngồi xuống, Lâm Lạc Nhiên giật nảy mình ngồi nhích ra, tên này điên rồi, ngay trước mặt Đường Vũ, không muốn sống nữa à.
Đường Vũ cắn môi, nhéo hông Tô Xán, Tô Xán có cái cớ rồi, làm mặt lợn chết không sợ nước sôi, đời nào chịu đứng lên nữa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Niết Bàn
Khảo Ngư
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư
https://isach.info/story.php?story=dai_niet_ban__khao_ngu