Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Toàn Chức Cao Thủ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 494: Vật Che Giấu Công Kích
T
rảm Lâu Lan nghe Diệp Tu nói thế cũng giật mình. Tuy ban nãy Diệp Tu và Tôn Tường có đấu khẩu thật, nhưng người sắp tiến quân vào giới chuyên nghiệp cũng phải có hiểu biết nhất định, kiểu đối thoại này có thể coi như chiến thuật công kích tâm lý, cho nên hầu như không ai coi mấy lời rác rưởi đó là thật.
Nhưng giờ nghe giọng điệu của Diệp Tu thì hình như muốn biến nó thành sự thật, hắn thật sự cảm thấy dựa vào đám bọn họ có thể chống lại đội chủ lực của một nhà giàu mạnh trong giới chuyên nghiệp được ư?
Tuy thành tích mùa giải năm nay của Gia Thế không khá khẩm mấy, nhưng lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo, không có chiến đội nào dám huênh hoang bảo thắng chắc trước Gia Thế. Thế mà giờ, vị đại thần từng gắn bó cả đời chuyên nghiệp với Gia Thế lại thẳng thừng miệt thị.
“Ha ha ha ha, thật là…”
Pằng pằng pằng pằng
Một tràng súng liên thanh.
Lưu Hạo vừa định mở mồm mỉa mai dăm ba câu, lại chẳng ngờ Diệp Tu vừa nói xong, chả để mình kịp nói hết lời, đã giơ súng lên bắn. Cũng không thể chỉ lo nói mà đứng hứng đạn được, Lưu Hạo vội vàng né tránh. Không ngờ Diệp Tu cũng không ngừng tay, đầu Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu giơ thẳng, lửa bắn ra không ngừng. Trạng thái súng của Ô Thiên Cơ là súng trường, nhưng súng trường trong Vinh Quang không phải súng tự động, không bắn liền tù tì được như súng lục, một lần chỉ hai phát, được cái tầm bắn và uy lực thì mạnh hơn.
Ngờ đâu ạc Tiếu cứ giơ Ô Thiên Cơ bắn tằng tằng, nửa câu sau của Lưu Hạo cứ thế bị nuốt về. Ai cũng sững sờ, phải một lát sau mới thấy có người nào đó cất tiếng, “Bắt đầu rồi đó à?”
“Mau cho tôi ra.” Tôn Tường cũng hổn hển ra lệnh. Có là đại thần thì cậu cũng không thể phá vỡ quy luật trong Vinh Quang được phải không? Làm sao có thể phá bỏ thủy lao của Bách Lưu Trảm từ bên trong được.
Vài người phía Gia Thế phản ứng nhanh, pháp sư nguyên tố của Hạ Minh vừa giơ trượng, nào ngờ Quân Mạc Tiếu đang bắn ma kiếm sĩ Lưu Hạo đột nhiên chĩa mũi súng sang phía mình. Dù gì cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, từng đó vẫn chú ý được, Hạ Minh vội vàng lách đi, nhưng đồng thời pháp thuật cũng không thi triển được. Lưu Hạo không phải gà, vừa thấy có cơ hội bèn lập tức vung kiếm, chỉ thấy trên thân kiếm xuất hiện một vòng lửa, trườn trên đất, là sóng kiếm của kỹ năng “Kiếm Sóng Lửa” của ma kiếm sĩ.
Trong Vinh Quang có bốn loại thuộc tính hỏa, băng, quang, ám. Với những kỹ năng như ma pháp Huyễn Văn của pháp sư chiến đấu, phép thuật của pháp sư nguyên tố, Quỷ Trận của quỷ kiếm sĩ, sóng kiếm và sóng trận của ma kiếm sĩ, phàm là kỹ năng mang thuộc tính thì đều không ngoài 4 loại này, ngoài ra còn có không thuộc tính. Kỹ năng thuộc tính sẽ có sát thương phụ trội so với kỹ năng không thuộc tính, thông qua việc cường hóa trang bị mang thuộc tính đó cũng có thể tăng thêm sát thương. Nhưng đồng dạng, cũng có trang bị kháng thuộc tính, có thể làm giảm sát thương của thuộc tính đó. Vậy nên, kỹ năng mang thuộc tính chưa chắc đã mạnh, phải dựa vào thực tiễn.
Mà bốn thuộc tính cũng khắc lẫn nhau. Hỏa khắc băng, quang khắc ám. Đơn giản thì là, dị tính khắc nhau, đồng tính kháng nhau.
Nói cách khác, hỏa tấn công băng, hoặc băng tấn công hỏa, có thể khuếch đại sát thương, nhưng hỏa tấn công hỏa, hoặc băng tấn công băng thì sát thương sẽ giảm đi. Trị số cụ thể phải xem lượng cường hóa và tính kháng nhiều hay ít.
Lúc này, Lưu Hạo dùng là kỹ năng Kiếm Sóng Lửa, là một kiếm có sát thương lớn nhất trong các loại sóng kiếm, ngọn lửa men theo đất mà đi, công kích bao vây lấy thủy lao của Tôn Tường. Thủy lao tuy là nước, nhưng thuộc tính vẫn thuộc loại băng, bị kiếm này đánh trúng, sát thương dính phải sẽ lớn hơn nhiều so với trên màn hình hiển thị. Song, một kiếm này vẫn chưa đủ phá vỡ thủy lao, Lưu Hạo lại tung thêm một đợt sóng kiếm nốt gót.
Hai vị còn lại của Gia Thế cũng không đứng chơi, nhà quyền pháp của Thân Kiến không có bất cứ kỹ năng cự ly xa nào, chỉ còn cách chọn một em mà xông lên, chính là Hại Người Không Mệt dùng Bách Lưu Trảm để bao vây Tôn Tường. Về phần Trương Gia Hưng, là mục sư hệ hỗ trợ, nhưng trận chiến vừa diễn ra, bên ta chưa dính đòn sát thương nào quá lớn, phe địch cũng không ôm theo trạng thái nào, hồi phục và miễn trừ chưa có đất dụng võ, nhất thời cũng cô đơn.
Còn bên Diệp Tu, mục sư Thiên Diệp Ly Nhược vừa thấy choảng nhau thật, tuy cũng mất tự tin như bọn Trảm Lâu Lan, nhưng vẫn theo thói quen mà bận bịu hẳn. Bên họ đầy thương binh liệt sĩ, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu vừa dính chưởng Phục Long Tường Thiên, sinh mạng giảm không ít.
“Sao đơ cả lũ thế? Sau này lên thi đấu chuyên nghiệp, gặp đối thủ mạnh cũng tiu nghỉu thế này à?” Diệp Tu thấy lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến của mình không ăn thua, bên quát một tiếng.
Lần này thì nhóm Trảm Lâu Lan cũng hoàn hồn, tự dưng thấy xấu hổ với việc mình tự ti quá. Tuy thực lực không bằng thật, nhưng cũng không thể vì thế mà mất ý chí chiến đấu được. Tâm lý yếu đuối thế thì còn đòi thi đấu chuyên nghiệp cái nồi gì nữa?
“Thiên Lôi Địa Hỏa” Diệp Tu bắt đầu chỉ huy.
“Hướng nào?” Tiền Phương Cách Hải thoáng chần chừ. Đó cũng là vấn đề thường gặp của một đội mới thành lập, ý đồ của người chỉ huy chưa kịp được thành viên thông hiểu, đợi đến khi giải thích rõ thì thời cơ chiến đấu đã qua rồi. Nhất là khi có người mới gia nhập, cần phải ăn ý, muốn ăn ý thế nào? Có ăn ý thế đó.
Hiện giờ, Diệp Tu được coi là người mới trong tiểu đội của Trảm Lâu Lan, nhưng người mới này mới hành động đã lập tức trở thành chỉ huy chiến đấu cho cả tiểu đội. Nếu bắt nạt kẻ yếu thì chẳng hề chi, bởi bố trí đơn giản nên dễ hiểu ý nhau. Nhưng gặp phải trận chiến cao cấp, đối thủ khó xơi, chiến thuật bên ta cũng phải xảo quyệt hơn, thế nên Tiền Phương Cách Hải tuy đã chuẩn bị thao tác xong hết rồi, lại không biết phải phóng Thiên Lôi Địa Hỏa vào đâu.
“Chỗ nào có người thì phóng…” Diệp Tu không có thì giờ dài dòng. Tuy rằng thao tác không cần miệng, nhưng chiến đấu thay đổi trong chớp mắt, không thể ấn tạm dừng như mấy trò offline được.
Sau vài ba câu trao đổi, Tiền Phương Cách Hải đã phóng Thiên Lôi Địa Hỏa ra, nhằm vào chỗ đông người nhất. Diệp Tu nhìn mà nghĩ, chỉ huy nhóm người này thật không thể lời ít mà ý nhiều được, phải thẳng, rõ ràng.
“Nếu ông khống chế được Thiên Lôi Địa Hỏa, thì thủy lao có thể duy trì thêm lát nữa.” Diệp Tu nói một câu, cũng là chỉ dẫn Tiền Phương Cách Hải trong thực chiến.
Thiên Lôi Địa Hỏa vừa ném ra, thủy lao đã nằm trong phạm vi bao phủ. Lưu Hạo tránh né Thiên Lôi Địa Hỏa, tạm thời không công kích thủy lao, nhưng thủy lao bị trúng vài phát Thiên Lôi Địa Hỏa tức thì bị phá nát. Thủy lao không giống người phóng nó, không được miễn sát thương như đồng đội.
Tôn Tường vừa thoát khỏi vòng hiểm nguy, muốn tìm ngay Hại Người Không Mệt. Nhưng lúc này, tất cả lại bị bao vây trong Thiên Lôi Địa Hỏa, nhất thời cũng không phân rõ ai với ai. Tôn Tường quyết định thoát khỏi Thiên Lôi Địa Hỏa rồi tính. Vì thế lại như lúc trước, thao tác nhanh chóng thoát khỏi, thấy mình sắp thoát rồi thì đột nhiên trước mắt lóe lên một vệt sáng, không phải hiệu quả của Thiên Lôi Địa Hỏa.
Cuồng kiếm sĩ của Trảm Lâu Lan đã canh sẵn vị trí đó, bóng trắng này không phải vệt sáng, mà là vệt máu, chính là đại chiêu Nộ Huyết Dâng Trào của cuồng kiếm sĩ.
Chiêu này khi vừa phóng xong, ánh kiếm sẽ hóa thành lưỡi đao máu nhằm thẳng về đỉnh đầu của pháp sư chiến đấu Tôn Tường, dù thao tác cậu ta nhanh mấy cũng không phá vỡ được chiêu này, Tôn Tường vội nghiêng người lăn một vòng. Vậy là không những không thoát được Thiên Lôi Địa Hỏa mà còn dính mấy phát, nhưng sát thương bị dính vẫn thấp hơn Nộ Huyết Dâng Trào nhiều.
Lưỡi đao máu rơi xuống, nổ tung tóe, lẫn vào Thiên Lôi Địa Hỏa. Nhưng Tôn Tường không thể làm khác, bản thân vừa né được đao máu, đã thấy một ánh hào quang đập thẳng vào mặt, cảm giác hãy còn vương.
Hiệu quả này, Tôn Tường không thể quen thuộc hơn.
Là kỹ năng Hào Long Phá Quân của pháp sư chiến đấu, rõ ràng đã chờ cậu từ lâu.
Hào Long Phá Quân là kỹ năng công kích, nhưng phải biết rằng, pháp sư chiến đấu có thể dung hợp ma thuật vào võ thuật, mặc dù kỹ năng này không thể gây sát thương pháp thuật, nhưng vẫn mang hiệu quả như sử dụng ma pháp. Ánh hào quang trên đầu mâu phóng tới đâu thì phạm vi lại khuếch đại tới đó, giống như Lạc Hoa Chưởng, tuy chỉ đánh ra một chưởng, nhưng khí kình lại như một vòng.
Tránh né là không thể, Hào Long Phá Quân đã bao vây toàn bộ trái phải trên dưới, với khoảng cách này, có ngồi xuống, lách trái lách phải cũng vô dụng.
Kết quả, chiến mâu trong tay pháp sư chiến đấu Tôn Tường khẽ nhấc lên, chỉ có người tinh mắt nhất mới phát hiện đầu mâu của pháp sư chiến đấu kia cũng nở rộ ánh sáng giữa rừng Thiên Lôi Địa Hỏa, chẳng qua chỉ vụt lóe mà thôi, bởi chớp mắt đó, Hào Long Phá Quân của Tiểu Bắc đã vọt tới.
Một tiếng vang kinh thiên động địa.
Tiểu Bắc những tưởng có thể chém được địch, nào ngờ phát hiện pháp sư chiến đấu của mình văng ngược ra.
Không thể nào.
Tiểu Bắc đầy kinh ngạc. Dưới tình huống đó mà có thể bị đánh bay, rốt cuộc đối phương đã dùng thao tác gì?
Vội vàng điều chính góc nhìn, Tiểu Bắc thấy ngay giữa Thiên Lôi Địa Hỏa, pháp sư chiến đấu của Tôn Tường cũng văng ngược ra, tư thế giống y chang mình.
Đây là…
Nhoắng cái Tiểu Bắc đã hiểu ra, trong nháy mắt cấp bách đó, Tôn Tường cũng hoàn thành một chiêu Hào Long Phá Quân, hai kỹ năng giống nhau va chạm nhau, tạo nên kết quả giống như thế này.
Siêu vãi…
Tiểu Bắc cũng phục sát đất, dưới tình huống đó mà có thể hoàn thành một đại chiêu, Tiểu Bắc tự nhận mình không có trình độ đó. Vậy là, tuy Tôn Tưởng không thể tránh được thương tổn, nhưng cũng không để Tiểu Bắc được lợi lộc gì.
“Tiếc quá.” Diệp Tu cảm thán, “Phối hợp chặt chẽ hơn là thằng chả không có cơ hội này đâu.”
Liên tiếp vài bước, Tôn Tường không những không thoát khỏi Thiên Lôi Địa Hỏa, mà còn bị thương phải lùi lại, từng đợt công kích đến như vũ bão, rõ ràng là kết quả chỉ huy của Diệp Tu.
Lúc này, Thiên Lôi Địa Hỏa không còn là kỹ năng thương tổn nữa, mà thành một vật che giấu. Lợi dụng kỹ năng bao phủ tầm mắt, thành công khiến Tôn Tường bị thương nặng một lần, mà người gây nên lại chính là Trảm Lâu Lan và Tiểu Bắc – hai kẻ mà Tôn Tường không thèm để mắt vì khác biệt thực lực.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Toàn Chức Cao Thủ
Hồ Điệp Lam
Toàn Chức Cao Thủ - Hồ Điệp Lam
https://isach.info/story.php?story=toan_chuc_cao_thu__ho_diep_lam