Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 495: Đấu Nữ
Q
uan Thuật
Tác Giả: Cẩu Bào Tử
Chương 495: Đấu nữ
Nhóm dịch: black
Nguồn: Vipvandan.vn
- Tùy anh, giúp hay không giúp.
Ngọc Kiều Long mạnh miệng, giống như tảng đá thối trong hầm cầu, tuy nhiên vừa nhắc đến phụ thân Ngọc Hoài Thăng, vành mắt đã đỏ hoe, nước mắt rưng rưng.
-Cô không đi thật sao?
Diệp Phàm nổi giận, cảm thấy sắp phiền chết được.
-Anh có đánh chết tôi cũng không đi! Lúc nào phụ thân tôi ra ngoài tôi mới đi.
Ngọc Kiều Long hạ quyết tâm, có lẽ muốn làm khó đồng chí Diệp Phàm.
Sau khi nói xong tức giận ngồi trên giường, đôi mắt đáng thương sững sờ nhìn Diệp Phàm, trong cặp mắt ủy khuất đều là nước mắt sóng sánh, thứ có thể hòa tan bất cứ người đàn ông sắt thép nào.
-Bọn họ kêu cô tới, còn chơi mỹ nhân kế sao?
Diệp Phàm lạnh lùng nói, nghĩ thầm
“Người nhà Ngọc gia thật đúng là vô sỉ, có thể cống hiến cả công chúa của Ngọc gia. Bọn họ không sợ mình làm gì cô ta sao, không phải nghe nói Ngọc Kiều Long là bảo bối ung nhọt của Ngọc gia, loại người kiêu ngạo như Kháo Sơn Hổ Ngọc Thế Hùng, Ngọc Sử Giới làm sao nhịn được.
-Anh đừng ô nhục người nhà tôi, tất cả bọn họ đều không biết chuyện. Tôi lừa mọi người nói là thầy giáo gọi tôi tới trường để học thêm. Chuyện này không liên quan đến người nhà tôi, hoàn toàn do tôi tự quyết định.
Ngọc Kiều Long thoáng cái mạnh miệng, nhìn Diệp Phàm khinh thường.
-Một mình cô tới, tốt tốt! Cô không phải nói với bố mẹ em gái tôi, cô là bạn gái sắp đính hôn với tôi sao? Vậy thì tốt, nếu đã sắp đính hôn thì chúng ta cũng không cần để ý quá nhiều lễ tiết như vậy, ha ha ha...
Diệp Phàm cười khan, vẻ mặt dâm đãng liếc nhìn về phía Ngọc Kiều Long đang ngồi trên giường.
-Anh…anh muốn làm gì?
Ngọc Kiều Long bị hù dọa, đột nhiên sắc mặt trắng bệch, vội vàng đứng lên.
-Tôi còn muốn làm gì nữa, chúng ta không phải sắp đính hôn sao? Thân mật một chút không được sao?
Diệp Phàm cười khan, ra vẻ càng dâm đãng hèn mọn, còn thiếu chút chảy nước miếng ra ngoài.
-Anh! Lưu manh! Không được!
Ngọc Kiều Long giận đến mức bả vai run rẩy, kêu lên.
-Làm sao không được, đã sắp đính hôn rồi còn ngại gì nữa?
Diệp Phàm cắn răng, quyết định giả bộ đến cùng, đưa tay rất là thô lỗ, một tay đè Ngọc Kiều Long lên giường.
Miệng thở mạnh muốn sáp tới đôi môi của Ngọc Kiều Long.
-Anh…anh… Súc sinh.
Ngọc Kiều Long mắng, kinh hoảng nhìn Diệp Phàm chằm chằm, ra sức giẫy dụa, tuy nhiên người ta là đại sư thất đoạn, Ngọc Kiều Long yếu ớt khó thoát khỏi ma chưởng.
-Cô nói gì vậy? Chúng ta không phải là người yêu sao? Tôi nghĩ cha mẹ tôi cũng hy vọng sớm có cháu trai ẵm bồng, ha ha ha. Đạo luân hồi là chủ đề vĩnh hằng của tình yêu, sao có thể nói là lưu manh, còn kêu là súc sinh gì đó.
Gương mặt Diệp Phàm vặn vẹo biến hình như một tên ma quỷ dữ tợn, một con heo háo sắc chính tông.
-Được…anh tới đi, Ngọc Kiều Long này….
Ngọc Kiều Long luôn luôn kiêu ngạo, hôm nay gặp phải Phó Chủ tịch huyện vô lại cũng bất đắc dĩ, đôi môi run rẩy, bộ ngực cao vút phập phồng kịch liệt, giống như cuộn sóng trên biển. Sắc mặt tái nhợt giống như một tờ giấy trắng sắp bị xé toang, dứt khoát nhắm chặt hai mắt lại.
-Vậy thì tốt.
Diệp Phàm vững tâm như sắt, đôi môi tiếp tục tiến tới gần, hơi thở dồn dập phà lên mặt Ngọc Kiều Long, mùi thơm xử nữ đặc thù trên người Ngọc Kiều Long tựa hồ như một hắc động hút hồn, khiến anh chàng này cứ bồn chồn, sợ mình không khống chế được bản thân,
-Cha, mẹ, Kiều Long thật xin lỗi mọi người. họ Diệp kia, anh nghe kỹ đây, nếu như chiếm lấy tôi, anh phải đồng ý thả cha tôi ra, nếu không, tôi chết trước mặt anh, biến thành quỷ cũng quấn lấy anh không được yên bình, hơn nữa…hơn nữa còn phải cưới tôi…
Ngọc Kiều Long khẽ nheo mắt, hàng lông mi xinh đẹp run rẩy, thốt ra lời nói tàn nhẫn, không giống như đang nói đùa.
-Hừ! Cô gái xinh đẹp như vậy làm vợ cũng đáng.
Diệp Phàm lại đẩy thêm một bước, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bộ ngựa hút hồn cao vút của Kiều Long, tuy nhiên chỉ chạm nhẹ vào mép áo, cũng không đè xuống thật.
Tuy nhiên Ngọc Kiều Long đang run sợ, bộ ngực đang phập phồng không tự chủ được vô tình đụng vào tay Diệp Phàm.
Trái tim của anh chàng đập liên hồn, tâm tình như sắp mất khống chế.
Hắn thầm nuốt một ngụm nước miếng, mắng:
- Mẹ kiếp! Đây có lẽ là khảo nghiệm lớn nhất trong đời lão tử, nắm vào bộ ngực đó không biết có mùi vị gì, nhất định là rất sảng khoái,
Hồi lâu!
Ngọc Kiều Long nhắm mắt chờ sắc lang tàn phá cũng không phát hiện bàn tay ma quỷ kia tiến thêm một bước, ngay cả hơi thở trên mặt cũng không cảm thấy, thầm nghĩ:
-Kỳ quái! Lẽ nào mình thích ứng với mùi của sắc lang, lẽ nào mình thầm thích mùi vị đàn ông đó, lẽ nào mình khuất phục, lẽ nào…
Ngọc Kiều Long vừa nghĩ đến đây khuôn mặt đã từ tờ giấy trắng dần dần ửng hồng, hơn nữa càng ngày càng đỏ bừng.
Cô ta len lén mở mắt ra
Miệng kêu lên một tiếng:
-A
Trong phòng không thấy bóng dáng của anh Trư nào đó, anh ta sớm đã chuồn đi đâu rồi.
-Hừ…tên hèn nhát… không dám có phải không? Thì ra hắn chỉ hù dọa mình, có lẽ hắn không phải là tên háo sắc như vậy. Mình nên làm gì bây giờ, như thế này còn không bằng bị hắn cưỡng bức, nếu như vậy mình còn có thể ép hắn, nếu không phát sinh chuyện gì hắn chối cãi không giúp, mình cũng không có cách nào khác, mặc kệ, sống chết cũng phải bám lấy hắn.
Ngọc Kiều Long cắn cắn răng, hạ quyết tâm tử chiến đến cùng, không thấy thỏ không thả chim ưng, mở cửa bước ra khỏi phòng, vốn định sửa sang lại quần áo và đầu tóc bị Diệp Phàm làm cho rối loạn, suy nghĩ một hồi lại không chỉnh trang nữa, cứ như vậy bước ra ngoài.
Quả nhiên nhận được hiệu quả.
Diệp Phàm đi tắm, tuy nhiên vẫn còn Lâm Tú Chi và Diệp Tử Y đang nhặt rau nhìn thấy Ngọc Kiều Long đầu tóc rối tung, váy áo xộc xệch cùng liếc mắt nhìn nhau, trên mặt Lâm Tú Chi lộ ra ánh mắt thương yêu, gương mặt Diệp Tử Y cũng nhuộm đỏ, cô nàng này nhất định hiểu lầm rồi.
- Chị dâu, chị nói chuyện gì với anh vậy?
Diệp Tử Y trêu chọc Ngọc Kiều Long khuôn mặt ửng đỏ, cười ha ha vui vẻ vô cùng.
-Tử Y, Kiều Long và anh con lâu ngày không gặp, hai đứa nó nói chuyện, con hỏi làm gì? Con bé này, cũng không biết xấu hổ.
Lâm Tú Chi cười mắng.
-Không...... Không nói gì......
Ngọc Kiều Long cũng rất biết diễn kịch, giả vờ đỏ mặt nhăn nhó như muốn che giấu chuyện xấu hổ.
-Hừ! Thân mật thì thân mật, có sao đâu, dù sao hai ngươi cũng sắp đính hôn rồi, chị cũng sắp thành chị dâu của em, còn sợ gì chứ, ha ha ha......
Diệp Tử Y giống như một tinh linh cười nắc nẻ không thôi, khuôn mặt Ngọc Kiều Long dĩ nhiên càng đỏ hơn, lần này thật ra không phải giả vờ.
-Kiều Long, anh quên cầm quần lót với khăn tắm, em cầm vào phòng vệ sinh giúp anh.
Đột nhiên, trong phòng vệ sinh truyền đến tiếng nói của Diệp Phàm, tiểu tử này lại đùa giỡn chiêu thứ hai, chiêu thức này tuyệt đối lại càng vô sỉ hơn. Mục đích đơn giản là muốn ép Ngọc Kiều Long, làm cô ta biết khó mà lui, thầm nghĩ:
“Cô nương mặt dày, xem cô có thể chống cự được đến lúc nào, có bản lãnh thì vào phòng vệ sinh của lão tử xem”
-Được! Em biết rồi.
Ngọc Kiều Long đỏ mặt, nhỏ giọng trả lời, vào phòng tìm quần lót, nhưng cô ta đương nhiên tìm không được, một lát Diệp Tử Y phải vào tìm giúp.
Cô nàng thần bí ghé sát tai Ngọc Kiều Long nhỏ giọng nói:
-Chị dâu, anh em không làm gì chị chứ?
-Chị đánh chết em Tử Y, em...... chuyện này mà em cũng dám hỏi được......
Ngọc Kiều Long giả vờ rất giống thật, đùa giỡn trong phòng một lúc với em chồng Diệp Tử Y rồi mới xấu hổ cầm quần lót của Diệp Phàm đến cửa phòng vệ sinh.
-Em treo lên móc rồi, anh cầm lấy đi.
Ngọc Kiều Long dịu dàng nói.
-Anh mới lau xà bông, cay mắt quá không mở ra được, em vào đây giúp anh kỳ lưng. Anh chàng này càng ngày càng càn rỡ, lại gọi Ngọc Kiều Long đến phòng vệ sinh giúp hắn kỳ lưng.
-Cái này...... cái......
Ngọc Kiều Long mắc cỡ đỏ mặt, nhìn Lâm Tú Chi cùng Diệp Tử Y đang giả vờ cúi đầu nhặt rau không dám đi vào.
Trong lòng cô ả không khỏi mắng thầm: “Sắc lang”
- Hừ! Nếu cô không dám thì sớm quay về đi, ha ha ha, chuyện như vậy sau này còn nhiều lắm, tiếp theo là ngâm chân, hơn nữa con người tôi có một thói xấu, thích ôm người khác ngủ......
Diệp Phàm ghé sát bên cửa nhỏ giọng nói.
-Anh...... Đồ lưu manh......
Ngọc Kiều Long chửi nhỏ một tiếng, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, mới phát hiện anh chàng này vẫn mặc quần đùi trên người, thì ra đang trêu chọc mình.
-Tôi chà xát, tôi giúp anh kỳ lưng, kỳ chết đầu heo nhà anh đi......
Ngọc Kiều Long thật sự nổi giận, lo lắng phụ thân bị giam mấy ngày qua, cẩn trọng khi ở nhà họ Diệp, những đè nén lúc này được phát tiết toàn bộ.
Cô ả vừa nhỏ giọng mắng chửi, hai tay vừa cấu nhéo loạn xạ trên lưng Diệp Phàm, nhất thời làm nổi lên mấy vết máu, cảm thấy còn chưa hết giận đang muốn sáp tới há miệng cắn một hồi, tuy nhiên bị Diệp Phàm vội vàng đẩy ra, nhanh chóng đóng chặt cửa nhà vệ sinh lại.
Hắn khổ sở mắng:
-Bọn đàn bà này thật là hung ác! May mà lão tử đóng cửa nhanh, nếu không trên lưng khắc lên mấy vết môi rồi. Nếu để cho bạn gái sau này phát hiện ra thì hỏng bét, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
-Đại ca, tình hình nhà máy giấy ở Giác Khê thế nào rồi?
Diệp Phàm hỏi đại ca Diệp Cường.
-Nhà máy có thể tiến hành, sau năm mới đã chính thức vận hành, bộ thiết bị xử lý nước thải cũng đã được lắp đặt thử hoàn tất, Yến Thu Lâm nói hiệu quả tương đối tốt.
Mặc dù phóng xuất nước thải còn kém hơn tiêu chuẩn bình thường một chút, tuy nhiên đối với thành phố Mặc Hương chúng ta mà nói có thể xem là đạt chuẩn rồi, cho nên vấn đề này không cần lo lắng gì cả, đến lúc người của cục Bảo vệ môi trường đến chịu khó chiêu đãi chu đáo là không có vấn đề gì.
Bên này vừa chiêu mộ vào một nhóm công nhân, nhà máy chuẩn bị mở rộng gấp đôi. Phương diện tài chính cũng có thể đối phó thêm một thời gian ngắn nữa, nguyên vật liệu cũng rất đầy đủ. Đám lưu manh trong thời gian này cũng yên tĩnh, không chọc ra chuyện gì. Ha ha ha...... Nếu như chọc ra chuyện gì, thật ra anh có thể vận động tay chân một phen.
Đại ca Diệp Cường của Diệp Phàm cũng là phần tử hiếu chiến, vừa nói đến đánh nhau hai mắt đã lấp lánh.
Năm ngoái được Diệp Phàm tương trợ Diệp Cường cũng đột phá đến cấp Khai Nguyên tam đoạn, nói trong dân gian cũng được xem là một cao thủ không thể coi thường.
-Lẽ nào không thể đạt tiêu chuẩn phóng xuất?
Diệp Phàm hỏi.
-Có thể! Dĩ nhiên có thể, thiết bị của chúng ta là hàng tốt trên trăm vạn, nghe nói hàng mới phải hai ba trăm vạn. Tuy nhiên Yến Thu Lâm nói nếu muốn hoàn toàn đạt tiêu chuẩn phóng xuất thì chi phí vận hành quá cao, có lẽ cộng các khoản tiền công nhân viên, hao tổn máy móc, phí điện máy phóng xuất một tháng cũng phải hơn 3 vạn, chỉ tính riêng mảng phóng xuất nước thải này một năm cũng tiêu tốn khoảng 40 vạn, quá lỗ vốn. Hơn nữa Yến Thu Lâm nói cũng không cần thiết, nước mà chúng ta thải ra đã xem là rất sạch rồi, sạch sẽ hơn nhiều so với nước ô nhiễm mà tất cả các nhà máy trong thành phố Mặc Hương thải ra, chỉ còn thiếu một chút là đạt chuẩn.
Diệp Cường cười nói.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Thuật
Cẩu Bào Tử
Quan Thuật - Cẩu Bào Tử
https://isach.info/story.php?story=quan_thuat__cau_bao_tu