Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cực Phẩm Tài Tuấn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 517: Bồ Đề Giáo.
- H
ồ An, ngươi nói xem, nếu ngày mai chúng ta lên đường tới Nguyên Tuyền Thành, nhanh nhất phải mất bao lâu.
Lại rời một cửa hiệu vải vóc nữa tình hình không hề khá hơn, Đường Kính Chi hoàng toàn từ bỏ ý định tình người hợp tác ở đây.
Hồ An tính toán một hồi khom lưng đáp:
- Nhanh nhất cũng phải tốn năm ngày.
Từ Ni Lạc Thần tới đây đã mất năm ngày rồi, tới Nguyên Tuyền Thành lại thêm năm ngày nữa, vậy là mười ngày mà chưa được một việc gì.
Hay là xuất phát ngay bây giờ? Đường Kính Chi nhìn sắc trời ngẫm nghĩ.
Hồ An kiến nghị:
- Bá gia, nếu như đã tới đây rồi, hay là đến phủ nha một chuyến.
Đường Kính Chi định nói không cần, nhưng lời ra tới miệng lại đổi ý, đi một chuyến cũng không sao, y mới phong tước, ở địa phương còn nhiều người không quen biết y, nên gặp gỡ ít quan viên, bọn họ truyền tới tai bằng hữu, đồng môn, như vậy tới nơi khác làm việc sẽ thuận tiện hơn:
- Được rồi, ngươi dẫn đường đi.
Hồ An cẩn thận cáo tội một câu, đi lên phía trước, đưa tay dẫn lỗi đi tới phủ nha.
Trên đường đi, Hồ An giới thiệu cho Đường Kính Chi vị tri châu của Tịnh Châu họ Hầu, tên Quang Diệu, năm nay tuổi trên năm mươi, người này có tiếng thanh liêm, là vị quan tốt hiếm có. nguồn
Đường Kính Chi chưa từng gặp Hầu Quang Diệu, cũng chưa bao giờ nghe tới chuyện của ông ta, chỉ nghe không bình luận lời nào.
Hồ An lại giới thiệu Tuyên Uy tướng quân của Tịnh Châu là Trình Uy, xuất thân thế gia võ tướng, am hiểu binh pháp, năm nay 42 tuổi, từng nhậm chức ở biên quan phương bắc tám năm, rất được lão tướng quân Vương Xương Long tán thưởng, khen người này luyện quân có phương pháp, dùng binh khó lường.
Trình Uy võ nghệ bình thường, từ nhỏ ham đọc sách thánh hiền, là một vị nho tướng.
Thành thủ Hạ Xuyên thành tên Vương Nhân, có bản lĩnh, có thể nói là chính lệnh rành mạch, quản lý địa phương đâu ra đó.
Đường Kính Chi thì cười thầm, xem ra cả văn quan võ tướng đều là những người đức lớn tài cao, vậy tại sao nơi này nghèo khó hơn cả Lạc Thành cai quản bởi Vương Mông tham lam?
Xét về lợi thế vị trí Hạ Xuyên thành là nơi ắt phải qua trên con đường tới các châu phía đông, không kém gì Lạc Thành, vậy hai khả năng, một là Hòe An này nói quá, hai là mấy vị kia có đức, nhưng không có tài thực sự.
Đường Kính Chi đang nghe Hồ An giảng giải rẽ qua một con phố thì bên tai truyền tới một giọng nói ồm ồm:
- Trương Đại Sơn, nghe nói ngày mai đệ đệ của ngươi thành hôn hả?
- Vâng, định thân vào tháng ba năm ngoái, ngày mai thành hôn.
Người trả lời giọng thiếu sinh khí.
Giọng ồm ồm lại hỏi:
- Vậy các ngươi có nghe giáo chúng Bồ Đề giáo, đi thi pháp cầu phúc, bảo vệ cả nhà bình an không?
Đường Kính Chi vốn không để ý lắm nghe tới Bồ Đề giáo thì chân khựng lại, quay đầu sang nhìn, cách đó không xa, có hai nam tử ăn mặc kiểu nông gia đang đi về phía mình.
- Ta định mời, nhưng bà nương kia nhà ta không cho đi.
Nam tử thấp gầy mặt rầu rĩ đáp, từ năm sáu năm trước Bồ Đề giáo nổi lên, trong nông hộ bọn họ làm chuyện ma chay cười hỏi đều mời giáo chúng Bồ Đề giáo tới làm phép, bọn họ pháp lực vô cùng, rất là linh nghiệm.
Từng nghe người ta nói, giáo chủ Bồ Đề giáo bản lĩnh thông thiên, có thể hô phong hoán vũ, phi thiên độn địa, có người nói từng tận mắt nhìn thấy ông ta cứu sống người đã chết.
Người giọng ồm ồm là nam tử cao lớn:
- Trong nhà hết tiền hay sao bà nương ngươi không ời người tới làm phép.
Nam tử thấp gầy lắc đầu:
- Không phải, nói tới tiền thì trong nhà vẫn còn dư một ít, vả lại giáo chúng Bồ Đề giáo làm phép có tốn mất bao nhiêu đâu.
- Vậy vì sao không mời? Còn nhớ năm ngoái ngươi thành hôn cũng mời người Bồ Đế giáo làm phép mà, huynh trưởng như phụ mẫu, không thể vì tiết kiệm tiền mà khiến huynh đệ mình mà thiệt thòi.
- Ta, ta luôn đối xử tốt với Nhị đệ, đã bao giờ khiến nó phải chịu thiệt thòi chưa?
Trương Đại Sơn nghe vậy thì sửng cồ, hắn là người hiền lành, từ khi cha mẹ qua đời, luôn chăm lo cho em nhỏ:
- Ngươi không bạc đãi đệ đệ ngươi, nhưng tức phụ ngươi chua ngoa đanh đá, chuyện đó già trẻ trong thôn đều chẳng lạ.
- Ngươi, ngươi nói bậy.
Nam tử lùn hiển nhiên rất quan tâm tới bà nương trong nhà:
- Ngươi cứ đợi mà xem, ta nhất định sẽ mời người Bồ Đề giáo tới nhà làm phép.
Nói rồi hầm hầm bỏ đi.
Đường Kính Chi từ lúc nghe tới ba chữ Bồ Đề giáo đã nhíu mày tập trung lắng nghe rồi, vì trên lịch sử Hoa Hạ từng xuất hiện vô số tà giáo hại người.
Cái Bồ Đề giáo này rốt cuộc mang tính chất thế nào?
Lại còn nói giáo chủ pháp lực thần thông, có thể phi thiên độn địa, đúng là giọng điệu lừa gạt quen dùng của đám tà giáo vì thu nạp tín đồ.
- Hồ An, ngươi tới đây mấy ngày rồi, có nghe thấy nói tới Bồ Đề giáo không?
Đường Kính Chi nghiêng đầu sang hỏi:
- Hạ quan chưa từng nghe nói tới.
Hồ An lắc đầu:
Đường Kính Chi có ý muốn dò xét đám Bồ Đề giáo này, khổ cái là không có thời gian, chuyện trọng yếu nhất của y hiện nay là tìm người hợp tác kinh doanh đồ thêu.
- Bẩm bá gia, tới phủ nha rồi.
Hồ An lên tiếng, kéo Đường Kính Chi đang chìm trong trầm tư về, Đường Kính Chi đưa mắt nhìn thấy ba kiến trúc hoành tráng cao với tháp chuông cột cờ cao vượt lên so với các công trình khác, tác dụng như ngọn hải đăng, hướng dẫn người nơi khác không biết đường đi tới.
Ba nha môn này một cái là nha môn của lục bộ, một cái nha môn phủ nha, một cái nhà nha môn thành thủ.
Hồ An đi tới nói với nha dịch canh cổng:
- Có Trung Nghĩa bá đại giá quang lâm, các ngươi mau vào thông báo với Vương thành thủ.
Đám nha dịch chưa bao giờ nghe tới cái tên Trung Nghĩa bá, nhưng mà thấy Hồ An thái độ đầy quan uy, nhìn có vẻ thân phận không thấp, không dám hỏi nhiều, phái một người chạy nhanh vào báo tin.
- Hạ quan Vương Nhân thỉnh an Trung Nghĩa bá.
Vì trước đó quân sĩ thủ thành đã về báo tin cho Vương Nhân biết có vị bá tước vào thành, hắn liền tới chỗ mấy đồng liêu tin tức linh thông nghe ngóng một phen, biết đúng là gần đây có một quyền quý mới được tấn thăng là Trung Nghĩa bá, cho nên thuộc hạ vào báo là vội vàng chạy ra ngoài nghênh tiếp:
Đường Kính Chi đỡ hờ nói:
- Vương đại nhân, lần này ta phụng chỉ đi ra ngoài làm việc, thuận đường qua Hạ Xuyên thành, chẳng biết có làm phiền ngài không?
- Không hề, không hề, Trung Nghĩa bá khách khí rồi, ngài tới đây là vinh hạnh cho hạ quan.
Vương Nhân cung kính nói:
- Bên ngoài gió to, mời Đường bá gia vào trong nói chuyện.
Đường Kính Chi gật đầu, đi trước vào phủ nha, qua một bức tường chắn lớn màu trắng treo đủ các loại cáo thị với truy nã, tới một cái sân rộng thanh thang, cái sân này dùng để mỗi tháng quan phủ gọi dân tới tuyên truyền giáo hóa.
Thời hiện đại có câu nói nếu tòa nhà tốt nhất ở địa phương lại là nhà chính quyền thì đó là bi ai của địa phương, nhưng ở đây thì khác, dù địa phương có nghèo khó thì nha huyện vẫn phải tráng lệ đàng hoàng, nếu không quan uy không có, không khiến dân sợ được.
Tới đại sảnh của phủ nha, mọi người chia nhau ra ngồi xuống.
Trà thơm mau mắn dâng lên, Đường Kính Chi còn nhiều việc phải làm nên chỉ uống ngụm trà, qua loa khách sáo vài câu rồi nói;
- Ta đi trên phố mấy vòng, thấy có bố trí rất nhiều lều thí cháo cho nạn dân, xem ra vì vỗ về nạn dân, Vương đại nhân phải nỗ lực rất nhiều.
Vương Nhân vội đứng lên chắp tay nói:
- Bá gia quá khen, hạ quan tới phú hộ trong thành, mời bọn họ bỏ lương thực, hỗ trợ nạn dân qua cơm đói kém, đồng thời tiếp nhận ít nạn dân khỏe mạnh vào thành làm việc, đây là công đức của đại họ trong thành, hạ quan không dám nhận.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cực Phẩm Tài Tuấn
Phó Kỳ Lân
Cực Phẩm Tài Tuấn - Phó Kỳ Lân
https://isach.info/story.php?story=cuc_pham_tai_tuan__pho_ky_lan