Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 268-2: Huyết Chiến (2)
Â
u Dương nói:
"Thuyền của chúng ta là thuyền quân, một đánh nhau nhất định sẽ bị chiếu cố đặc biệt. Còn có một chiếc tàu tiếp tế, không có năng lực chiến đấu, chỉ sợ cũng là mục tiêu công kích. ***, người Nữ Chân sẽ tha hồ thủ cước thực vui vẻ."
Chỗ Âu Dương không biết là, phía đối diện, thống soái Hoàn Nhan Lâu Thất của chiến thuyền Nữ Chân cũng phải dở khóc dở cười, những thuyền này không phải hạm đội dùng để quyết chiến cùng Đại Tống mà là dùng để đánh cướp thương thuyền cùng các cảng. Nhưng tình huống trước mắt này, hai bên cũng không dám đơn giản rút lui sau thoát khỏi chiến trận, Hoàn Nhan Lâu Thất cũng là danh tướng nổi danh của Nữ Chân, trong lịch sử từng bắt giữ Gia Luật Đại Thạch. Quyết định thật nhanh, nếu người Tống công kích trước, liền liều mạng một phen, cướp đoạt chiến thuyền Tống để đền bù tổn thất có thể có.
Nữ Chân chiến thuyền là từ lúc Hoàn Nhan A Cốt Đả về sau liền nuôi mộng tưởng, mục đích không phải dùng để gây chiến tranh, mà là dùng mục đích với cướp đoạt. Hoặc cướp đoạt thương thuyền. Hải tặc hoành hành ở Đạm Mã Tích của triều Tống, còn có hành vi dã man của hạm đội tuần tra các biển, đều liên quan đến người Nữ Chân. Nhưng Âu Dương không biết là, người Nữ Chân có ba thuyền biển đến Nhật Bản cướp đoạt hơn hai trăm nhân khẩu. Vậy nên mới nói Nữ Chân đã sớm có chủ ý với vùng biển này.
Mà có chuyện càng kỳ lạ diễn ra, bởi vì nguyên nhân hải lưu đứng chững lại, thuyền số một không ngờ cùng một thuyền trong đội thuyền Nữ Chân chậm rãi tiếp cận. Đây là một tình huống khiến thống soái hai bên vã mồ hôi. bầu không khí hai thuyền khẩn trương dị thường. Thuyền trưởng cùng thuyền viên đều cầu nguyện gió nhanh thổi lên một chút. Nhưng biển rộng chính là như vậy, có thể một năm gió không ngừng, cũng có thể hai ba ngày không có có một lấy một cơn gió nhẹ. Đến ánh nắng, mặt trời mãnh liệt về sau, hai thuyền cách gần kề trăm mét, hai bên cũng có thể rõ ràng trông thấy bộ dáng của binh sĩ đối phương trên thuyền, còn có họng pháo đã đẩy ra lộ ra mép thuyền, hai bên đều bắn ra đổi thành đạn lửa.
Vọng thủ báo cáo:
"Thuyền địch hơi nghiêng có hai mươi khẩu pháo, binh sĩ ước chừng một trăm hai mươi đến một trăm tám mươi người."
Âu Dương cả kinh, tạo thuyền đồ có thể tiết lộ. Có bản vẽ, có thợ thủ công tạo thuyền cũng không khó. Dựa theo báo cáo, tính năng pháo bên mình tốt hơn, tầm bắn có thể xa hơn mấy chục bước, hơn nữa cũng bền hơn. Nhưng kẻ địch đều biết ưu thế về số lượng của mình. Lúc này đúng là một trận đánh ác liệt.
Âu Dương đến phòng thuyền trưởng, thấy Lương Hồng Ngọc nhíu chặt lông mày nói:
"Lương Tướng quân, có thể không đánh hay không."
"Không đánh?"
Lương Hồng Ngọc lắc đầu:
"Chỉ sợ đối phương không nghĩ như vậy. Ta hỏi chàng, chàng có mười tám chiếc chiến thuyền, đối phương mười chiếc, còn có một chiếc là tàu tiếp tế, chàng đánh không đánh?"
"... Đương nhiên đánh."
Âu Dương toát mồ hôi.
Lương Hồng Ngọc đứng lên, kéo Âu Dương đến bên cửa sổ nhỏ giọng hỏi:
"Sao vậy? Sợ à?"
"Không sợ, có điều cuộc chiến này sẽ rất thảm thiết."
"Ừm."
Lương Hồng Ngọc nói:
"Hẳn sẽ là một hồi máu tanh rồi, chàng ở bên cạnh ta, ta rất vui."
"Ta cũng rất vui."
Âu Dương nói:
"Mặc dù như thế, nhưng nàng không thể vứt bỏ kế hoạch chạy trốn thoát thân."
"..."
Lương Hồng Ngọc không nói gì. Chạy trốn là không thể nào, hạm đội Hàng Châu còn chưa có tiền lệ chạy trốn, tuyệt đối không thể do chính mình làm ra tiền lệ này được. Thông qua hành trình này, lòng tự trọng của hạm đội cùng cảm giác vinh dự so với cấm quân lục địa lớn hơn rất nhiều. Lại thêm thời gian dài tiếp xúc với nhau, mọi người giống huynh đệ tỷ muội vậy, làm sao có thể nhìn có thuyền bị công kích, mà bản thân lại chạy trốn? Lương Hồng Ngọc nói:
"Nguyện dù tử trận, cũng quyết không lùi."
"Vô nghĩa"
Âu Dương bất mãn.
"Là chàng dạy nha."
Lương Hồng Ngọc cười nói:
"Chàng nói với ta, phải bồi dưỡng vinh quang của hải quân. Hải quân có nhiều thứ khiến lục quân vĩnh viễn không thể so bằng."
"..."
Âu Dương bất đắc dĩ nói:
"Đúng là ta đã nói thế, thôi giờ cứ cắt lưỡi ta đi."
"Chàng muốn chết sao."
Lương Hồng Ngọc duỗi đầu ra bên ngoài quát:
"Sai người nấu cơm, cơm không thể không ăn."
Gió còn không có, sau khi ăn cơm xong thế cục càng thêm khẩn trương, thuyền số một cách thuyền địch chỉ tầm 20 mét. Thuyền viên hai chiếc thuyền đều lẳng lặng nhìn nhau, bọn họ cũng không có ăn cơm, đều đang đề phòng. Âu Dương mặc dù thấy không rõ lắm, nhưng vọng thủ vẫn thông báo tình huống hai thuyền. Âu Dương tin tưởng, chỉ cần ai động thủ trước, hai thuyền này sẽ phải trở thành vật tế đầu tiên cho cuộc chiến này.
Lương Hồng Ngọc cũng đứng ở bong thuyền hỏi:
"Người Nữ Chân không có quân tiên phong, làm sao hạ lệnh? Thuyền thống soái của bọn hắn là con thuyền kia sao?"
Nàng đã nhìn rõ ràng là cách ăn mặc người Nữ Chân.
Một tham mưu nhân viên báo cáo:
"Trên thuyền địch có chiêng trống hỗn độn vang lên, nếu đoán không sai hẳn đó là chiêng trống truyền lệnh. Bọn họ kỳ hạm cũng không cách nào xác nhận."
"Lệnh xung quanh thám báo tra rõ ràng."
"Dạ"
Lương Hồng Ngọc hỏi Âu Dương:
"Chàng có ý kiến gì không?"
Kinh nghiệm chiến đấu của Âu Dương nhưng thực ra không ít, hơn nữa hợp tác đều là danh tướng, hắn cũng có công lớn.
"Chẳng lẽ dùng tiền mua thuyền?"
Âu Dương cười khổ nói:
"Nếu không thể không đánh, liền tiên hạ thủ vi cường. Ngàn vạn lần đừng chờ người khác nổ súng động thủ trước mình, dựa theo tâm lý nghiên cứu, đừng xem hai bên giương cung bạt kiếm, giai đoạn này ngược lại là thời điểm hai bên thư giãn nhất."
Tỷ như câu cá, vẫn thấy đây phao. Lúc thả câu thì sốt ruột. Biết phao vừa động mới hoàn hồn. Mà vừa mới bắt đầu hạ phao, phao lập tức động, thời gian phản ứng nhanh hơn rất nhiều.
"Báo cho thuyền số một, chuẩn bị chiến đấu."
Lương Hồng Ngọc căn dặn:
"Lượt thứ nhất tận dụng toàn bộ khả năng đạn lửa công kích bong tàu. Sau hai đợt Pháo Súy Thủ khi tránh mũi tên đao kiếm tiếp chiến."
Tín hiệu cờ rất nhanh truyền ra ngoài, vọng thủ Tống kỳ hạm giơ Hồng Kỳ lên cao. Vọng thủ thuyền số một cũng nhìn chằm chằm kỳ hạm Hồng Kỳ. Triệu Ngọc hạ lệnh:
"Đánh "
Kỳ hạm vọng thủ quyết đoán của buông Hồng Kỳ ra, thuyền số một bắt đầu vật lộn sinh tử đọ sức. Hiển nhiên bởi vì lí luận của Âu Dương, thuyền số một chiếm tiện nghi lớn. Một lượt pháo công kích thêm một đợt pháo Súy Thủ, đánh cho người Nữ Chân quên phản ứng. Sau khi đợt pháo Súy Thủ thứ hai ném xong, binh sĩ hàng phía trước giơ lá chắn, mặc dù ngăn cản phần lớn mũi tên, nhưng Lương Hồng Ngọc không ngờ thuyền địch cũng có được chút ít pháo Súy Thủ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Tống
Tả Hà
Thiên Tống - Tả Hà
https://isach.info/story.php?story=thien_tong__ta_ha