Chương 488 : Cường Hãn!
hi tiếng cười trào phúng truyền ra thì người Hán Thủy Tông, cùng không ít tu sĩ truy sát mà đến trực tiếp lao thẳng về phía mặt đất, hướng về phía hơn một trăm người đang chạy bộ kia, lộ ra ánh mắt dữ tợn.
- Chúng tiểu nhân không cần để ý, đừng nhìn bọn họ, đến đến đến, cùng hô to lên với Ngũ gia nào.....
Chin anh vũ ở trên thiên không bay qua bay lại, trên nền tiếng chuông truyền khắp bốn phía, lúc này không ngừng gào lên bén nhọn.
Theo tiếng hô của hơn một trăm tu sĩ kia lại truyền ra, cũng chính là lúc tu sĩ của Đông Lạc thành trên thiên không đuổi tới gần. Những tu sĩ đến từ Đông Lạc thành này là vì truy sát Mạnh Hạo mà đến, khi đến gần hơn một trăm người đang chạy bộ trên mặt đất, bỗng nhiên một đám sắc mặt đại biến, bọn họ cảm nhận được một cơn gió.
Ngọn gió này đập vào mặt, thổi bay quần áo của bọn họ, thổi bay tóc của bọn họ, lại càng thổi bay thân thể của bọn họ, khiến cho thân ảnh những tu sĩ này đang vọt tới, vậy mà lại đều không thể không dừng lại ở giữa không trung. Quần áo tung bay, tóc tai rối loạn, sắc mặt cũng có kịch biến.
Cỗ gió này là gió xoáy mềm mại, bỗng nhiên từ trên hơn một trăm người đang chạy bộ này tản ra, cỗ gió này hướng ra ngoài, ngăn lại tu sĩ của Đông Lạc thành đã muốn đuổi tới nơi ở bên ngoài. Ngay tại khi ngăn cản bọn họ lại, ngọn gió này dường như nháy mắt biến hóa, không còn là mềm mại nữa mà biến thành cuồng phong gào thét, cũng có tiếng gào thét kinh thiên động địa.
Trong thanh âm này xen lễn tiếng hô của hơn một trăm người, ầm ầm rền vang, cuồng phong như xé rách thương khung, khiến cho chúng tu sĩ Đông Lạc thành ở xung quanh hoảng sợ không thôi, cấp tốc rút lui. Nhưng vẫn có không ít kẻ chậm chân, bị cuồng phong này đảo qua, thân thể nổ vang, trực tiếp phun ra tiên huyết, thậm chí ngay cả mảnh vỡ nội tạng cũng theo đó mà bị phun ra luôn.
Còn có hơn mười người, tu vi thấp kém, lúc này ở trong cuồng phong phát ra tiếng gào thê lương thảm thiết, tiếng kêu thảm thương của bọn họ khuếch tán cùng cùng ngọn gió, truyền vào trong tai mọi người, mà hình ảnh của bọn họ lại càng đập thẳng vào mắt những người ở đây. Mọi người kinh hãi nhìn thấy, hơn mười tên đồng bạn của bọn họ, chỉ trong sát na, trong tiếng gào thét thảm thiết, quần áo chớp mắt rách nát, tóc tai khoảnh khắc thành tro, da thịt trực tiếp như bị lăng trì, từng tảng từng tảng rách ra, huyết nhục ở trong gió nhanh chóng nói lời vĩnh biệt với thân mình, tất cả chỉ trong chớp mắt.....
Hơn mười người này, chỉ cần dùng mắt thường liền có thể thấy được tất cả huyết nhục toàn thân mất đi, trở thành một khung xương khô, tiếng vỡ vụn liên tiếp truyền đến trong gió, biến thành từng mảnh vỡ, hòa vào trong gió, biến mất không thấy gì nữa.
Một màn này, khiến những tu sĩ đuổi giết đến đây nhìn mà run cả da đầu, sắc mặt ai nấy đều hiện lên vẻ hoảng sợ mãnh liệt cùng không thể tin. Bọn họ hô hấp dồn dập, gấp rút lui lại phía sau, trong thời gian ngắn, không một ai dám tiến lên nửa bước, tất cả lặng ngắt như tờ, trừ bỏ...... ngọn gió rú rít cuồn cuộn xung quanh, trừ bỏ..... hơn một trăm thân ảnh như ẩn như hiện trong gió của tu sĩ bản địa đang chạy không ngừng, phát ra từng chặp âm thanh như gần như xa.
- Tin Ngũ gia.... được bất tử......
Ngay vào thời điểm tương đối yên tĩnh này, lão giả tóc đỏ hừ lạnh một tiếng, từ phía sau lão lập tức có một tu sĩ Kết Đan trung kì bước ra, lão giả mặt rỗ đứng bên cạnh tu sĩ Kết Đan trung kì nọ cũng cắn răng lao ra.
Còn có một vị còn lại là một nam tử trung niên đi theo Lão Tổ của một tông sau cùng trong tam đại tông đến đây, cũng là tu vi Kết Đan trung kì, thân hình cao lớn khôi ngô, hiện giờ bước ra, ba người này hóa thành cầu vồng, lao thẳng về phía mặt đất.
Như muốn xuyên qua phong vụ của mặt đất này, đi diệt sát hơn một trăm người bên trong.
Nhưng ngay khi thân thể bọn họ vừa tiếp cận, thì ba người này liền lập tức biến sắc, đồng thời gầm nhẹ một tiếng, trên đỉnh đầu ba người lập tức tràn ra lượng lớn đan khí, sau khi huyễn hóa ra vật căn bản của mình, thì mạnh mẽ lao về hướng phong vụ.
Mắt thấy đã xông đến được hơn phân nửa, khoảng cách với hơn một trăm người đang chạy không ngừng kia cũng chỉ còn không đến mười trượng, thì đột nhiên, trong phiến phong vụ này có một thân ảnh cự đại do gió hình thành, đột ngột xuất hiện!
Thân ảnh nọ cao chừng mười trượng, gương mặt mơ hồ không rõ, chỉ có thể nhìn thấy trên thân thể khôi ngô khổng lồ có quần áo hư ảo đang bay phấp phới. Không những thế, thân ảnh này còn đang duy trì bộ dáng đang chạy, sau khi xuất hiện thì trong miệng gào lên những âm thanh không rõ, như không nhìn thấy ba người nọ đang tiến tới vậy, trực tiếp lao đến chỗ bọn họ.
Trong mắt ba người chợt lóe sát cơ, ai nấy bấm tay niệm thần chú, đan khí trên đỉnh đầu bọn họ lập tức bạo phát, hóa thành một mảnh hoàng thổ, còn có vô số phi kiếm. Có một người đan khí thế mà lại huyễn hóa ra một bức sơn hà đồ, bao phủ bốn phía, trực tiếp lao thẳng về phía thân ảnh khổng lồ đang chạy không ngừng nọ.
- Vỡ cho ta!
Một trong ba người quát lạnh.
Nhưng ngay sau đó, vô thanh vô tức, đan khí pháp bảo của bọn họ trực tiếp xuyên thấu qua thân ảnh khổng lồ đang chạy kia, như thể thân ảnh nọ là trong suốt hư ảo vậy, trực tiếp xuyên thấu qua luôn.
Một màn này làm cho ba người sửng sốt, nhưng ngay sau đó, thân ảnh khổng lồ kia liền thẳng hướng bọn họ mà đến, trong khoảnh khắc gào thét mà qua.
Sự va chạm vốn là vô hình này, ấy thế mà lại làm cho thân thể ba người này đều nổ vang, sắc mặt cấp tốc tái nhợt, toàn bộ đều phun ra máu tươi, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, đang muốn lui về phía sau thì bọn họ thấy được cái thứ hai, cái thứ ba, cái thứ tư... Cho đến hơn mười đạo thân ảnh khổng lồ, đều nhất nhất biến ảo ở tại trong gió, chạy nhanh mà đến, mắt thấy sẽ đánh vào trên thân ba người, ba người sắc mặt đại biến, không chút do dự cấp tốc lui về phía sau.
Nhưng tu sĩ Kết Đan của Hán Thủy Tông kia tốc độ chậm một chút, không đợi rời khỏi vài bước, đã bị một thân ảnh trực tiếp đánh tới. Ánh mắt y lộ ra tàn nhẫn, cắn chót lưỡi phun ra một ngụm tiên huyết, hai tay ở trên máu tươi liên tục điểm ra, kết xuất một cái ấn ký huyết sắc, hướng ra phía ngoài đẩy đi.
Vết máu kia lập tức giống như thiêu đốt, trực tiếp hóa thành một cái đầu lâu huyết sắc cự đại, rít gào nhằm phía thân ảnh tiến đến, nhưng một cái chớp mắt khi chúng va chạm, vẫn là trực tiếp xuyên thấu mà qua, cho đến khi xuyên thấu thân ảnh thứ tám thì đầu lâu huyết sắc tiêu tán đi.
Ánh mắt tu sĩ Kết Đan của Hán Thủy Tông lộ ra vẻ tuyệt vọng, cùng một thân ảnh ầm ầm va chạm mà đến, y phun ra máu tươi, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
- Lão Tổ cứu ta...
Thanh âm y mang theo lo lắng, mang theo khẩn trương, càng mang theo sự hoảng sợ mãnh liệt, lão giả mặt rỗ biến sắc. Lúc trước lão đã lao ra, giờ phút này đang muốn tới gần đi cứu, nhưng lão rất nhanh liền co rút hai mắt lại, tâm thần chấn động không dám đi cứu nữa, mà là chính mình cấp tốc rút lui.
Ngã Dục Phong Thiên Ngã Dục Phong Thiên - Nhĩ Căn Ngã Dục Phong Thiên