Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cẩm Y Đương Quốc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 483: Kì Lạ Mà Không Kì Lạ
V
ương Thông tránh ra cho hai người ra tay, Đàm Binh và Đàm Kiếm nhìn nhau, rồi Đàm Binh chần chừ nhìn Vương Thông nói: “Lão gia”
“Nếu đã gọi ta là lão gai thì sao không động thủ giết người đi, các người theo ta lâu như vậy, chuyện gì cũng trải qua rồi, chẳng nhẽ muốn tìm cách thoát thân sao?”
Gương mặt vt dường như có chút chế giễu, nhưng lời nói vẫn lạnh băng, Đàm Binh là mãi phục của cẩm y vệ, Đàm Kiếm là ám thủ của Đông Xưởng, dù có thường xuyên dùng sau khi di theo, mà lại rất được việc, nhưng việc ngày càng nhiều, vt muốn hai huynh đệ Đàm tướng tham dự vào nhiều chuyện cơ mật.
Hơn nữa nay Đông Xương ở dưới quyền Mẫu Bảo, cẩm y vệ lại dưới trướng Trương Cư Chính, đâylà hai nơi mà tiểu hoàng đế Vạn Lịch không với tới được, tin tức hoàn toàn bị khóng chế.
Vừa nói xong thì cửa lại bị gõ 3 cái, Vương Thông cao giọng nói: “Không có chuyện gì thì ở ngoài đợi đi”
Người ngoài cửa dạ mọt tiếng, Đàm Binh Đàm Tướng lại nhìn nhau, Đàm Binh chợt thở hắt ra nói: “Tương lai của con gái nhà tôi đều hi vọng vào lão gia,chẳng nhẽ lại trông chờ vào mấy lão gia ở kinh thành, ra tay thôi!”
Đàm Kiếm sững sờ gật đầu, Vương Thông tránh sang một bên, Đàm Binh và Đàm Kiếm rút kiếm ra đâm thẳng vào ngực Dư Song Thạch, sau khi đâm vào ngực còn xoay mũi kiếm, như vậy chết người là chắc.
Vương Thông nhếch mép cười, rồi hắn nói: “Nay mọi người chính thức trở thành người nhà rồi, dọn dẹp rồi đi thôi”
“Huynh đệ chúng ta luôn trung thành tuyệt đối với lão gia, chẳng nhẽ không dồn đến bước đường này thì không yên tâm sao?”
Cách làm này của Vương Thông, lại thêm trong lòng Đàm Binh không có chút oán thán nào, Vương Thông lắc đầu nói: “Không phải không yên tâm, chuyện đến ngày hôm nay, yêu cầu mọi chuyện yên tâm, không thể có chút ngoại lệ được”
Nói xong Vương Thông sải bước ra ngoài, nói lớn: “Đại Đông có người đến báo thù, những người không liên quan tránh xa, đừng chuốc họa vào người!!”
Sau khi nói xong, những chuỗi tiếng kêu thảm thiết vang lên trong quán trọ.
Ngày 22 tháng 8 hôm đó, nha huyện Dịch Châu nhận được báo cáo của quán trọ, nghe đội phu xe của nhà bá huân nao đó bị cướp đi, tri châu đại nhân bị ngã ngoài từ trên ghế xuống.
Đây không chỉ là lãnh thổ của Dịch Châu, mà còn là pham vi của Tử Hình Quan, tri châu vừa sang Tử Hình Quan báo cáo, vừa cho người đến quán trj thị sát.
Nghe nói nửa đêm có mấy chục người bịt mặt xông vào hành thích, nhưng không có lạm sát, chỉ xống thẳng vào Dư gia, còn những người khác bi nhốt ở trong phòng, bị cảnh cáo là khong được ra ngoài.
Người đó xông vào phòng, không ai dám nói gì, nhưng lúc nửa đêm thì rất lạ, người bên ngoài nháo nhác, tiếng hét thảm thiết vang lên lên tục, hàng loạt người Dư gia biến mất không tung tích.
Gần trăm người, ngoài vết máu ở quán trọ ra, còn lại không thấy bất kì bằng chứng nào, đúng là kì lạ.
Tử Hình Quan cũng phải người đến, quan quân khám nghiệm và xem xét dấu vó ngựa quanh quán trọ, thấy dấu chân từ phía Nam tới, nhưng khi đi lại đi theo 4 hướng, mà đuổi theo thì mất hút.
Giờ là mùa hạ, là lúc mà du mục và gia súc hoạt động nhiều, nơi nào đông đúc còn dễ nói, đi xa rồi, đến vùng núi rừng sâu thì rất khó phân biệt.
Không truy tông được, hơn nữa men theo các quan đạo điều tra tiếp, vì các quan đạo đi tới Thiên Tân vệ quá nhiều, nên không truy ra được là tông tích của đoàn người ngựa nào.
Quan phủ địa phương cũng chỉ biết thừa nhận là đen đủi, kẻ chịu tội, người bị giáng chức.
Nhưng có người cứ khăng khăng Dư Song Thạch chưa chết, chỉ là bị tặc nhân bắt đến chỗ khác thôi, vì vậy quan nha vẫn không ngừng tìm kiếm.
Cho đến tận tháng mười, thi thể trôi dạt mãi gần đó mới được mấy người thợ săn phát hiện, nhưng thi thể đã bị dã thú ăn gần hết, chỉ nhận dạng được bằng mấy lệnh bài ở dây lưng mà thôi.
Nhưng thi thủ phát hiện được thống kê lại cũng chỉ có hơn 60 mà thôi, còn gần nửa số đó vẫn mất tăm mất tích, hơn nữa thi thể Dư Song Thạch cũng mãi chưa thấy đâu.
Sống phái thấy người chết phải thấy xác, chỉ mới tìm thấy hơn 60 thi thể, không biết những người khác ở đâu, đây là điểm đáng ngờ nhất của vụ án.
Tri châu Dịch Châu và hàng loạt quan viên nữa đều chắc chắn là chưa chết, vì chỉ có như vậy thì trách nhiệm trên người họ mới nhẹ đi vài phần, đây dần dần trở thành nghi án.
“Lão gia, người có cần giết hết đi không, các huynh đệ đã tốn bao công phu vứt các thi thể ở khắp nơi, đâu cần phải giữ lại mấy mạng này”
“Nếu ngươi được thả đi thì người có quay về Bá Huân phủ ở Dịch Châu không?”
“Tất nhiên là không, gia chủ mất tích thì gia bộc thì sao mà điềm nhiên được, chắc chắn sẽ bị giải đến quan phủ hỏi xét, sống không bằng chết, thậm chí còn bị phán cho tội chủ mưu, ai dại gì mà tự chui đầu vào rọ”
“Chúng ta đều bịt mặt, họ cũng không biết chúng ta là ai, thả mấy người đó đi, họ cũng không dám quay về để lộ tung tích, chỉ có thể tha hương khắp nơi, quay về chỉ khiến cho quan phủ nghi ngờ thêm mà thôi”
Đàm Binh Đàm Kiếm sau khi rời khỏi quán trọ thì mất mấy ngày ít nói suy tư, sau đó lại bình thường, không có gì khác trước, người thực sự suy nghĩ nhiều là Vương Thông, từ khi bước vài đất của Bắc Trực Lệ thì hắn luôn trầm như vậy.
Hôm đó Vương Thông hỏi gì không cho bọn họ nghe cùng, nhưng Dư gia là hung thủ hành thích Vương Thông, điều này không có gì phải nghi ngờ, nếu nói Vương Thông khó nghĩ vì giết ngơ]ì thì chẳng ai tin, tay Vương Thông đã nhúng quá nhiều chàm, nếu nói người Dư gia không đáng giết cũng không đúng, người ta đã phái người đến giết, còn quay về làm gì.
Dĩ nhiên Vương Thông không nghĩ những điều đó, một mặt, bỗng dưng lại kết thù gây oán với Dũng Thắng Bá gia, mặt khác, nhưng ý đồ của Dũng Thắng Bá không thể nói ra được.
Nếu thái hậu và hoàng thượng đã tin như vậy, nhưng Vương Thông vẫn phải đi giết chúng, chuyện liên quan đến em trai ruột của hoàng đế Vạn Lịch, tin Vương Thông có được cũng không được đàng hoàng, có giết Dũng Thắng Bá thì Vương Thông cũng không thoát được.
Dư Song Thạch nhắc đến Lâm gia, lại nhắc đến cửa hàng Thông Hải, bản thân coi như đoán ra được tại sao bị tấn công trên thảo nguyên, mọi thứ dần được xâu chuỗi laij với nhau.
Nhưng càng cảm thấy đau đầu hơn, những chuyện này dường như không phải bắt đầu từ cửa hàng Thông Hải, mà là bắt đầu từ kê biên tài sản Tụ Nghĩa Phường, rồi mới kéo theo các chuyện khác, nếu nói, Dũng Thắng Bá có thái độ đại nghịch thì lại có Lâm gia “tình cờ” giúp đỡ, những chuyện mình gặp phải mấy năm nay dường như đều có 1 sự giải thích.
Vương Thông từ Tế Nam Sơn Đông trở về Thiên Tân vệ, chặng đường mấy trăm dặm, dù là đường thủy hay đường bộ, hơn nữa đi đường cũng có nhiều cách đi, đi nhanh đi chậm tùy biến.
28 tháng 8, Vương Thông về đến Thiên Tân vệ, đội Lý Hổ đầu đã quay về và hoàn thành nhiệm vụ.
Vương Thông đến phủ Bảo Định, ngoài huynh đệ Khúc gia ra thì chủ có mấy gia đinh năm đó chiêu mộ ở kinh thành, gia đinh võ gia mấy năm đó coi trọng vào sinh ra tử có nhau, coi chủ như trời, có Vương Thông họ vinh hoa phú quý, không có Vương Thông họ không có cả đấy dung thân. Vì vậy dù là chuyện gì đi đâu, chỉ cần Vương Thông hạ lệnh là họ lập tức phục tùng.
Mọi người vinh nhục gì cũng là người một nhà, mà Đàm Binh Đàm Kiếm là có công lớn, ắt sẽ không nói lung tung.
Mà cũng chẳng ai nghĩ nhiều hỏi nhiều làm gì, mấy người Lý Hổ đầu chỉ biết dằn lòng không nói ra, những người khác thì chỉ biết Vương Thông từ Tế Nam về.
Mùng 2 tháng 9, thiên hộ Cẩm y Sơn Đông Đổng Sáng Hỉ viết thư đến, nói Bách Hộ dưới quyền Từ Đông vì cấu kết với đạo tặc, chứng cứ rõ ràng, bị bắt về quy án, thợ thuyền và thuyền công đang gắng sức tìm kiếm, mong Vương đại nhân đừng lo lắng, vân vân và vân vân.
Tin nhị công tử của Dũng Thắng Bá gặp nạn ở Dịch châu mãi đến trung tuần tháng 10 mới đến Thiên Tân vệ, moi người bàn tán xôn xao, mọi người từ những người biết nội tình ra thì ai cũng vui mừng, nói đúng là quả báo.
Trước khi Vương Thông về Thiên Tân vệ, tin tức của phủ Bảo Định đã về đến kinh thành, đến khi Vương Thông chăm chăm vào phủ trị an và qua lại với Dư Song Thạch thì bên đó đã có người đi vào, không biết là đi đâu.
Lộ Vương, Lâm gia, khiến người ta nghĩ đến đầu tiên là Lâm Thư Lục Lâm công công thái giám đô đốc ngự mã giám hiện nay, nhưng Dư Song Thạch nói chủ sự Lâm gia từng đến Sơn Tây, Lâm Thư Lục lại chưa từng đến đó.
Dư Song Thạch nhiều lần nói, mấy anh em Lâm gia, nhưng 11 tháng 9, tin tức kinh sư xác nhận đến Thiên Tân vệ, trước đó, Vương Thông dùng cách khác hỏi Thái Nam, Thái Nam nói chắc như đinh đóng cột: “Lâm công công thân thế thảm thương, là cô nhi, chuyện này trong cung trên dưới ai ai cũng biết”
Kì lạ, kì lạ..
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cẩm Y Đương Quốc
Đặc Biệt Bạch
Cẩm Y Đương Quốc - Đặc Biệt Bạch
https://isach.info/story.php?story=cam_y_duong_quoc__dac_biet_bach