Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thứ Nữ Công Lược
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 481: Huynh Đệ ( Trung)
E
dit: Tiểu Tuyền Beta: Hạ
Trinh tỷ nhi thấy thế, cũng đứng dậy cáo từ.
Từ Lệnh Nghi đối với nữ nhi cũng rất ôn hòa, còn bảo Thập Nhất Nương: “ Ngoài trời gió bắc bắt đầu thổi rồi, nàng tìm áo choàng cho Trinh tỷ nhi choàng đi.”
Trinh tỷ nhi sửng sốt.
Thập Nhất Nương liền cười đáp “Vâng”, rồi lôi kéo tay Trinh tỷ nhi đi vào nội thất.
“Chiếc áo choàng này như thế nào?” Nhìn Trinh tỷ nhi đang có chút ngẩn người, Thập Nhất Nương liền đem một áo choàng da màu đỏ thẫm thêu lụa hoa ở góc áo choàng ở trên người Trinh tỷ nhi “Phối hợp với bộ áo ngắn màu xanh ngọc ở trong là chuẩn rồi.”
Cảm giác được sức nặng của áo choàng đặt ở trên người, Trinh tỷ nhi mới phục hồi tinh thần lại, nàng lôi kéo tay Thập Nhất Nương, khóe miệng mấp máy, nhưng một hồi lâu cũng không có nói ra được một câu, khóe mắt thì dần dần có ngân ngấn lệ.
Thập Nhất Nương có thể hiểu được tâm trạng của con bé. Nhẹ nhàng mà vỗ vỗ mu bàn tay Trinh tỷ nghi: “Con là con gái, hẳn là phải do mẫu thân trông nom, cha con cho dù có thương yêu con, cũng sẽ không biết làm như thế nào mới tốt!”
Trinh tỷ nhi nặng nề gật đầu, hai mắt ngấn lệ tràn ra một nụ cười vui vẻ.
Thập Nhất Nương liền rút khăn đưa cho Trinh tỷ nhi lau khóe mắt, trêu chọc nói: “ Có lẽ nếu để phụ thân con nhìn thấy, còn tưởng rằng ta bắt nạt con đấy. Ta gánh không nỗi đâu!”
“Không đâu ạ!” Trinh tỷ nhi ôm cánh tay Thập Nhất Nương, “Phụ thân kính trọng nhất là mẫu thân. Sẽ không thế đâu.”
Thập Nhất Nương cười đem khăn nhét vào trong tay của nàng: “Vậy con mau chóng đem nước mắt lau khô đi.” Rồi lại nói, “Hôm nay Nhị ca con trở lại, cha con muốn tẩy trần cho Nhị ca. Con trở về rửa mặt cố gắng ăn mặc y phục đàng hoàng, đi đến chỗ tổ mẫu ăn cơm tối. Ăn mặc sang trọng kiều diễm, cũng là một loại tôn trọng đối với người khác.”
Trinh tỷ nhi gật đầu, khoác áo choàng mà Thập Nhất Nương đưa cho, đi ra hành lễ Từ Lệnh Nghi, lúc này mới bảo Tiểu Hoàng Anh hầu hạ trở về phòng.
Từ Lệnh Nghi nói với Thập Nhất Nương: “Chuyện của Trinh tỷ nhi, Thiệu gia lại tới thúc dục cưới sao? Chúng ta chậm chạp không trả lời, Thiệu gia có thể cảm thấy chúng ta làm bộ làm tịch hay không? —— Sau này sợ sẽ đối với Trinh tỷ nhi không tốt lắm!” Bộ dạng rất có lo lắng.
“Trước khi đồng ý cưới đã nói rõ ràng.” Thập Nhất Nương cười nói, “Thiệu gia như vậy, cũng là tôn trọng Từ gia, và cho Trinh tỷ nhi thể diện. Để cho người khác cảm thấy đứa con dâu này có được không dễ. Hầu gia không cần lo lắng. Nếu thật có biến cố gì, thì có thể làm giống như Vương gia, mời người làm mối nói cho rõ ràng.”
Từ Lệnh Nghi cảm thấy là mình đã nghĩ chuyện đơn giản hóa thành phức tạp, nên nói: “Nữ nhân các nàng, chuyện gì cũng muốn vong vo tam quốc. Nếu nàng đã biết điểm quan trọng trong chuyện này, thì chuyện của Trinh tỷ nhi, nàng hãy để ý hơn nữa. Không cần phải vì chút ít việc vặt mà khiến bên thân gia không vui. Trinh tỷ nhi dù sao cũng là đến nhà người ta, mỗi ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu vẫn thấy. Chúng ta dù có cường thịnh hơn nữa, cũng không có thể mọi chuyện đều ra mặt giúp con bé được.” Nói tới đây, không ngờ lại hết sức cảm khái.
Thập Nhất Nương có thể hiểu được.
Cũng giống với mẹ vợ luôn liều mạng đối tốt với con rể, cũng chỉ vì muốn con rể có thể đối với con gái của mình khá hơn một chút thôi.
Mặc dù như thế, nàng vẫn cảm thấy Từ Lệnh Nghi hôm nay lộ vẻ có chút đa sầu đa cảm.
Thập Nhất Nương tiếp cho Từ Lệnh Nghi chén trà nóng, ngồi xuống đối diện với hắn, khẽ nghiêng người, thấp giọng nói: “Hầu gia, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
Từ Lệnh Nghi ngẩng đầu, đã nhìn thấy ánh mắt Thập Nhất Nương ân cần.
“Không có việc gì!” Hắn theo thói quen không đáp thẳng lời. Nhưng lời vừa ra khỏi miệng, lại cảm thấy nói như vậy có chút có lệ. Nên giọng nói hơi đổi, “Đang nhớ lại Truân ca nhi!”
“Truân ca nhi?” Thập Nhất Nương ngạc nhiên nói, “Truân ca nhi làm sao? Mấy ngày nay thiếp thấy vẫn rất tốt. Triệu tiên sinh giao bài tập cũng có thể làm tốt, không có một chút so đo, còn biết dẫn Giới ca nhi đi chơi, giúp đỡ trông chừng Cẩn ca nhi..... Chẳng lẽ còn có chuyện gì mà thiếp không biết sao?”
Từ Lệnh Nghi lắc đầu: “Sang năm, nó đã mười tuổi rồi. Theo như quy củ trong phủ, hẳn là phải chia viện để sống một mình. Nếu vẫn còn ngày ngày thích chơi cùng đệ đệ, thổi sáo, làm đèn hoa đăng, lúc nào mới có thể trưởng thành đây?” Vừa nói, trong giọng có mấy phần mùi vị thương lượng, “Ý của ta là chờ sang năm, thời điểm Triệu tiên sinh mở trường học lại sẽ nói một chút với ông ấy. Nhìn có thể thêm những buổi học về phương diện lễ nghi, văn thần võ quan hay không? Tránh cho Truân ca giống như đứa trẻ chưa trưởng thành, cả ngày chỉ biết chơi.”
Bài học của Triệu tiên sinh chính là học từ trong lúc chơi.
Nhưng mà, ông ấy là tiên sinh của Truân ca, đối với tình hình học tập của Truân ca nhất định là rõ ràng nhất. Hơn nữa Triệu tiên sinh có bản lĩnh dạy theo trình độ năng khiếu, đối với tương lai của Truân ca, hơn phân nửa cũng sẽ có sắp xếp và kiến giải của mình. Nhưng đối mặt với người quen phát lệnh như Từ Lệnh Nghi, mà trực tiếp từ chối hiển nhiên là một hành động rất không sáng suốt.
“Hầu gia nói có lý.” Thập Nhất Nương cười nói, “Chuyện này, phải nên cùng Triệu tiên sinh thương lượng một chút mới đúng.” Nói xong,liền biến đổi ý, “Chẳng qua, Triệu tiên sinh là người đọc sách, lúc Hầu gia nói chuyện, vẫn là nên cân nhắc đắn đo một chút mới tốt. Tất cả mọi người đều vì muốn tốt cho Truân ca, đừng để vì vậy mà sinh ra hiềm khích.”
Từ Lệnh Nghi gật đầu: “Đến lúc đó ta sẽ xem xét tình hình.”
Thập Nhất Nương thấy lời nói đã truyền lại xong, thời gian cũng không sớm, liền gọi tiểu nha hoàn đi vào hầu hạ rửa mặt, sau đó đổi cởi áo da ra khỏi nội thất.
“Bên ngoài gió lớn. Hãy để Cẩn ca nhi ở trong phòng đi!”
Từ Lệnh Nghi thấy người nàng gầy, nhưng da thịt nhẵn mịn nõn nà, lại còn mặc áo da màu hạt dẻ, búi tóc đen nhánh lại cài cây trâm có gắn đá kim cương, không những không yếu ớt mà còn khoan thai quý phái sang trọng.
“Được rồi!” Hắn cười rồi đứng lên, “Nếu như bị cảm lạnh thì sẽ không tốt đâu.” Vừa nói, vừa đi tới bên cạnh nàng, nhẹ nhàng kéo nàng đi, “Trang điểm xong rồi à!”
Thập Nhất Nương nhìn nha hoàn cả phòng đang cúi thấp đầu, sắc mặt liền đỏ lên: “Trang điểm xong rồi ạ!”
Cũng không có đẩy hắn ra giống ngày thường.
* * * * *
Nhìn con cháu đầy phòng, khóe mắt đuôi lông mày của Thái phu nhân, tất cả đều là không ngăn được nụ cười.
“Theo như con nói, đầu tháng hai là có thể đến?”
“Phụ thân đã nói Tết Nguyên Tiêu sẽ lên đường ạ.” Từ Tự Cần vừa nhận được thư phụ thân gửi, đang bẩm cho Thái phu nhân nghe. Cần ca cười nói, “Con nhẩm tính thời gian, đúng là tới lúc đó mới có thể đến.”
Từ Tự Kiệm nhanh chóng bổ sung một câu: “Ở trong thư phụ thân còn nói rồi, sẽ đem một chút đặc sản tại đó ọi người.”
Thái phu nhân nghe cười lên: “Thiểm Tây có đặc sản gì? Chắc chỉ có chút táo to thôi!”
Từ Tự Cần nghe xong thì cười cười, nhưng Từ Tự Kiệm lại chạy tới bên người Thái phu nhân nói: “Tổ mẫu, không chỉ có táo đâu, còn có dược liệu như hoàng khương, ngũ vị tử, liên kiều, cây kim ngân, thiên ma, đỗ trọng đều có.”
Thái phu nhân nghe thế thì cười ha ha, lôi tay Từ Tự Kiệm: “Xem ta không có hiểu biết này.” Nhưng trong lòng lại nghĩ tới, coi như là có những thứ dược liệu này, đến lúc đó con dâu thứ ba mang đặc sản về chỉ sợ cũng chỉ là táo thôi. Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu, thì nụ cười càng tăng lên. Lão nhân gia khẽ gật đầu, phân phó Đỗ ma ma: “Nhớ lấy, đến lúc đó sai người quét dọn sân viện của lão Tam cho sạch sẽ.”
Đỗ ma ma cười đáp vâng dạ.
Ánh mắt của Thái phu nhân bỗng di chuyển đến trên người Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương mới vừa vào cửa: “Các con đã tới rồi, sao không bế Cẩn ca nhi mang tới?”
Từ Lệnh Nghi nhanh chóng cười nói: “Ngoài trời gió lớn, sợ Cẩn ca nhi bị gió rét. Cho nên để trong nhà ạ.”
Thái phu nhân nghe vậy, thì quay sang nói đùa với Nhị phu nhân đang ngồi phía đối diện: “ Này thật là ‘biến sáp thù du thiếu một người’ nha!”* nụ cười cũng hơi phai nhạt.
(*)ý muốn nói không muốn cho Cẩn ca nhi tới, sợ phiền hai vợ chồng.
Nhị phu nhân mím miệng cười, đưa mắt nhìn Thập Nhất Nương nháy mắt một cái.
Chẳng lẽ phải bế con tới sao?
Thập Nhất Nương đang do dự, thì nghe thấy Từ Lệnh Nghi nói: “...... Chuyện này, đệ nên tự mình quyết định. Ở lại Ngự lâm quân, tự nhiên nhàn tản rất nhiều. Đi Ngũ thành binh mã ty, hạng người gì cũng có, chuyện gì cũng phải quản. Còn không bằng ở Ngự lâm quân đáng tự hào!”
Thái phu nhân cùng Nhị phu nhân vừa nghe thấy thế liền đem lỗ tai dán vào chỗ chuyện của hai huynh đệ Từ Lệnh Nghi.
“Chuyện gì xảy ra thế?” Vẻ mặt Thái phu nhân vô cùng lo lắng.
“Không có việc gì đâu ạ!” Trong đáy mắt của Từ Lệnh Khoan hiện lên một tia kinh ngạc. Hắn không có nghĩ đến ca ca sẽ ở tại đây, cùng mình thương thảo chuyện này.”Mấy ngày hôm trước, Chỉ huy sứ Ngũ thành binh mã ty nói cùng thống lĩnh của chúng con, muốn từ bên này của chúng con điều mấy người qua. Vừa lúc con ở chỗ đó. Thống lĩnh con liền hỏi con, có muốn đi hay không?” Vừa nói, vừa nhìn Từ Lệnh Nghi một cái, “Đi qua đó sẽ là Chỉ huy Đồng Tri. Con liền quay về thương lượng cùng Tứ ca, Tứ ca để cho con tự mình quyết định.”
Thái phu nhân nghe cũng không có lên tiếng, trên mặt lộ vẽ trầm tư.
Việc này có liên quan đến đường công danh sau này của Từ Lệnh Khoan. Tất cả mọi người trong nhà đều bình tĩnh nín hơi nhìn Thái phu nhân.
Nhị phu nhân thì nhìn Thái phu nhân một cái, thấp giọng nói: “Nương, con thấy chuyện này hay là thôi đi! Hiện tại thế cục cứ lay động như vậy. Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện. Huống chi người tiếp xúc với Ngũ thành binh mã ty quá phức tạp, một khi không cẩn thận, rất dễ bị cuốn đi vào. Nếu là chỉ muốn tam phẩm của Chỉ huy Đồng Tri. Con thấy, chờ mấy ngày nữa rồi, hãy đến Kinh vệ làm Đồng Tri, cũng giống như vậy. Đúng như Hầu gia nói, thân phận còn chút cao quý. Huống chi cùng những thứ kéo than kia, còn phải mỗi ngày qua lại với người bán thức ăn.”(*)
(*) ý nói không tốt, người nào cũng qua lại giao tiếp được.
Thái phu nhân khẽ gật đầu, hỏi Ngũ phu nhân ngồi ở dưới tay của mình: “Ý của con thế nào?”
Ngũ phu nhân cười nói: “Con tự nhiên là nghe nương cùng Nhị tẩu.” Sau đó đối với Từ Lệnh Khoan nói, “Trong nhà cũng không thiếu ăn thiếu mặc, Ngũ gia cần gì phải đi đến loại địa phương đó. Thiếp nghe người ta nói, người của Ngũ thành binh mã ty thường lừa gạt những người dân làm ăn mua bán nhỏ, Ngũ gia, chàng đường đường là hậu duệ quý tộc, há có thể làm ra loại chuyện đó chứ? Nếu không làm, thì không khỏi xa cách cùng các đồng liêu. Thiếp thấy, vẫn nên ở Doanh vệ tốt hơn.”
Từ Lệnh Khoan có chút ít nhụt chí: “Nhưng, đi Ngũ thành binh mã ty lên chức nhanh một chút......”
“Chẳng qua là Chỉ huy sứ tam phẩm mà thôi.” Ngũ phu nhân cười liếc Từ Lệnh Nghi, “Nhà chúng ta cũng không thiếu cái này!”
Từ Lệnh Khoan thấy thế liền bừng tỉnh đại ngộ. Có chút áy náy nhìn Từ Lệnh Nghi một cái: “Là đệ suy nghĩ hồ đồ. Ngày mai đệ sẽ trở về báo với Thống lĩnh.”
Thái phu nhân hài lòng gật đầu, vui mừng nhìn Ngũ phu nhân một cái, nói lời thấm thía dặn dò Từ Lệnh Khoan: “Vợ giỏi là một nửa phúc. Con là người có phúc khí. Phải biết tiếc phúc đó.”
Từ Lệnh Khoan có chút ngại ngùng “Vâng” một tiếng, nhấc mí mắt nhìn Đan Dương, cười đến có chút ngốc nghếch.
Thái phu nhân rất vui vẻ, di chuyển thân thể muốn xuống giường: “Được rồi được rồi, lúc này không còn sớm nữa, trời lại lạnh, dùng bữa xong các con cũng nên tự mình giải tán.”
Nhị phu nhân nhanh chóng đứng dậy giúp Thái phu nhân, đám người Ngọc Bản thì ngồi xổm xuống hầu hạ Thái phu nhân mang giày. Các con trai, con dâu, cháu trai, cháu gái, nha hoàn bà tử thì vây quanh lại, đi gian phía đông.
Không ai hỏi đến chuyện Cẩn ca nhi nữa.
Vẻ mặt của Từ Tự Dụ hơi chút cứng ngắc.
Đi ở sau cùng, Thập Nhất Nương khẽ nghiêng người liếc nhìn sắc mặt nghiêm nghị của Từ Lệnh Nghi ở bên cạnh.
Mắt hạnh thật to, trắng đen rõ ràng, kiều mỵ động lòng người liếc lại, làm cho tim của Từ Lệnh Nghi đập thình thịch một hồi lâu mới bình tĩnh trở lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thứ Nữ Công Lược
Chi Chi
Thứ Nữ Công Lược - Chi Chi
https://isach.info/story.php?story=thu_nu_cong_luoc__chi_chi