Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hỗn Nguyên Võ Tôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 477: Lửa Ma Ngút Trời
"S
át Hoàng lại nói đùa, tại hạ sao dám ra lệnh cho tiền bối. Nếu tiền bối đứng ra chủ trì đại cục, huyết Ma cam nguyện nghe theo." Huyết Ma giả bộ.
Hắn hiểu rõ tính Sát Hoàng, đố phương không bao giờ chấp nhận đề nghị đó, nên tuy hắn trọng thị Sát Hoàng nhưng không quá e dè. Ngược lại Diệp Phong luôn thâm tàng bất lộ mới là mối họa tâm phúc. Mục đích của hắn không chỉ là thoát khỏi ngục sơn mà thôi.
"Bất tất! Ngươi giải khai cấm cố, ta nợ ngươi một món nhân tình, rời khỏi đây rồi, ra sẽ toàn lực giúp ngươi một lần, giải quyết phiền hà tất yếu." Sát Hoàng vẫn lãnh đạm.
"Vậy trách nhiệm dẫn mọi người thoát khỏi ngục sơn do tại hạ gánh vác..." Sát Hoàng nói rất hợp tấm ý Huyết Ma, hắn cười thỏa mãn, giải khai cấm cố năng lượng cho ông ta.
Sát Hoàng lặng lẽ hít thở mấy hơi, có vẻ vừa ý với thực lực được giải phóng, đứng lên nói lạnh lùng: "Giờ ngươi định làm thế nào?"
Huyết Ma triệu tập tù phạm trong ngục phong số một lại, đứng lên một tảng đá, uy võ vạn phần nói to: "Chúng ta bị mấy tên Thánh điện rác rưởi tù cấm mấy trăm năm, dù may mắn tấn nhập thánh giai cũng sẽ bị bức phải rời khỏi cố hương - Võ Nguyên đại lục đến thánh địa phục vụ cho Thánh điện. Chúng ta đều là cường giả đỉnh nhọn của đại lục, vì sao lại để chúng sai khiến, làm nô bộc cho chúng. Các vị có thấy như thế là công bằng không?"
"Không công bằng." Nhón thủ hạ của Huyết Ma hô to nhất, những tù phạm khác tụm lại thì thầm.
Dụ hoặc thoát khỏi ngục sơn cực kỳ lớn với những võ hoàng bị nhốt mấy trăm năm như họ.
"Hiện tại, lưỡng vị thánh sứ đã rời thánh sơn, chính là thời cơ tốt cho chúng ta thoát khốn. Ai nguyện theo ta, ta sẽ giải khai cấm cố, tất cả cùng xông ra khỏi ngục sơn." Huyết Ma khảng khái cổ động: "Người không đồng ý, ta cũng không miễn cưỡng, các vị cứ ở lại ngục phong cho đến chết."
"Bọn ta đồng ý." Võ hoàng ở ngọc phong số một không phải hạng khiếp nhược, không ai muốn ở lại.
"Hảo!" Huyết Ma hớn hở, mỉm cười quỷ dị, cấm cố thánh khí rung lên, từng vòng sáng màu xám từ thể nội lục tục bay ra, sức mạnh của họ đều được giải phóng hoàn toàn.
"A!" Các võ hoàng được cởi trói, khí thế đột nhiên bạo phát, âm ba vang vọng núi rừng, không khí dấy lên gợn sóng năng lượng nhìn rõ bằng mắt thườngg, điên cuồng tràn về bốn phương tám hướng.
Từng gốc địa thụ quanh đó bị cuồng phong thổi tung lên không, xé tan thành từng đoạn nhỏ, cuốn bay về xa.
"Tốt quá, sau cùng nguyên lực năng lượng xưa kia đã quay về."
"Tu vi của ta so với ba trăm năm trước đã tăng thêm tứ giai! Ha ha ha!"
"Mấy tên vương bát đản Ngũ hành tông, gia gia các ngươi về đây, lần này lão tử không sợ các ngươi đông người nữa."
Chúng nhân nhất thời điên cuồng, niềm hưng phấn hiện rõ trên mặt.
"Các vị tuy có lại sức mạnh nhưng trong ngục sơn này còn nhiều phiền hà phải giải quyết. Lực lượng cao cấp tuần sát sứ chia lẻ ra thì không sợ nhưng chúng thông hiểu các loại đại trận chiến đấu tinh diệu được thánh địa truyền thụ, chúng ta mà không tề tâm hiệp lực thì e khó thoát thân." Huyết Ma dẹp yên tiếng ồn ào của chúng nhân rồi uy phong lẫm lẫm tuyên bố: "Nên ta hy vọng tốt nhất là các vị đều tuân theo sự chỉ huy của ta, như vậy tất cả đều có lợi."
Các võ hoàng không theo về với hắn trước đó vốn đã quen tự do, đời nào chịu nghe lệnh hắn. Huyết Ma nói xong, nhiều người biến sắc, rõ ràng hắn muốn nhân cơ hội khống chế chúng nhân, họ sao có thể chịu phục.
Tuy bị chấn nhiếp trước uy thế của hắn, họ không dám lớn tiếng phản đối, nhưng mặt ai cũng viết rõ chữ bất mãn. Sau cùng, một lục giai võ hoàng không nhịn được, bước ra hỏi: "Huyết Ma, ngươi giúp mọi người giải khai cấm cố, tất cả nợ ngươi. Bất quá...Ngần này người tụ lại trốn chạy, e rằng có đông quá không?"
"Nói không sai, chi bằng tách ra trốn chạy sẽ phân tan được truy binh. Thoáng được hay không phải trông vào duyên pháp mỗi người." Chúng nhân cùng gật đầu, không ai muốn bị người khác tiết chế.
"Các ngươi đều có ý kiến đó?" Tròng mắt Huyết Ma nheo lại, huyết khí quanh đó sôi lên. Cuồng Đồ đứng cạnh hắn, khí thế cũng từ từ dâng lên, cộng thêm mấy võ hoàng là thủ hạ của Huyết Ma, hình thành thế đối lập với các võ hoàng khác.
Sát Hoàng xuôi tay đứng một góc, diệp Phong bảo vệ Vũ Hân đứng ngoài xa, không dự vào mâu thuẫn giữa hai bên.
Thấy hắn giờ trò, chúng võ hoàng thầm giới bị. Huyết Ma tuy có nhiều cường giả hơn nhưng nhân số phe nhàn tán võ hoàng lại chiếm ưu thế, cũng không việc gì phải sợ. Họ vẫn đáp cứng: "Không sai! Bọn ta thấy tách ra trốn chạy vẫn hơn."
"Bọn không biết tốt xấu." Huyết Ma sầm mặt, cười gằn lắc cấm cố thánh khí, hơn mười vòng sáng lại bay ra, chuẩn xác chụp lên chúng võ hoàng.
"Sao lại như vậy?" Chúng võ hoàng có hiểu biết nhất định về cấm cố thánh khí. Lúc trước họ bị thánh sứ phong ấn nên không thể kháng cực, bằng không với hoàng cấp tu vi, đời nào sợ một vật chết?
Nhưng sự thật lại bày ra trước mắt, hơn mười đạo cấm cố năng lượng ung dung quay lại thể nội họ, nguyên lực năng lượng lại bị trói buộc, tu vi sút giảm.
"Hừ! Tuy ta giả trừ trói buộc cho các ngươi nhưng chư vị vẫn còn một chút tâm thần trong thánh khí." Huyết Ma cuồng ngạo nói: "Chỉ cần ta không xóa đi thì chư vị vĩnh viễn bị cấm cố thánh khí chế ước!"
Diệp Phong giật mình, lúc trước chắc Tề Sơn chưa xóa tâm thần của gã trong thánh khí, chỉ là hắn tạm thời không đối phó được gã nên ẩn nhẫn không nói, mà gã lại cho rằng mình đã hoàn toàn thoát ly vòng khống chế của thánh khí. Chả trách Huyết Ma lấy được thánh khí rồi mà gã không thấy gì khác lạ, chắc tâm thần gã vẫn còn trong đó nên hắn không chú ý.
Không ngờ cuối cùng vẫn nằm trong vòng khống chế của cấm cố thánh khí.
Lần này toàn bộ võ hoàng tại trường đều sững sờ. Người có tu vi cao nhất cũng chỉ võ tôn, sao địch nổi toán người hoàng cấp như sói như hổ của Huyết Ma. Thánh khí trong tay hắn, họ chỉ còn nước bị mổ xẻ.
Huyết Ma nhếch mép đắc ý, mưu kế dự trù trăm năm hôm nay được thực hiện. Chỉ cần khống chế được lực lượng đáng sợ này, ở Võ Nguyên đại lục này còn thế lực nào địch nổi?
Thánh sứ? Huyết Ma tuy tự nhận không địch nổi nhưng có cách cầm chân họ. Chỉ cần khi hắn tiến lên thánh giai, cả Võ Nguyên đại lục sẽ thành địa bạn của hắn.
"Chư vị! Nên cân nhắc cho kỹ..." Ngữ khí Huyết Ma tỏ rõ vẻ uy hiếp: "Theo ta hay ở lại đây."
Một võ hoàng phẫn nộ: "Huyết Ma, đồ vô sỉ, để người sai khiến thì ta thà ở lại ngục phong..."
Chưa dứt lời, thân ảnh Cuồng Đồ đột nhiên mờ đi, thoáng sau đã rõ trở lại. Nhưng võ hoàng vừa lên tiếng đã nát đầu, huyết tương phun khắp nơi, dính lên mình chúng võ hoàng gần đó, khiến họ lạnh buốt từ đáy lòng.
"Ở lại, chỉ là thi thể..." Cuồng Đồ liếm môi đầy biến thái, vẻ mặt khát máu.
Nhìn chúng nhân sợ hãi im lặng, công Áp cười khanh khách bước ra khuyên: "Thế có gì mà khó xử? Huyết Ma lão đại anh minh thần võ, khí phách bất phàm như thế, tương lai nhất định dẫn dắt chúng ta tạo nên đại nghiệp. Các vị hôm nay dù may mắn thoát thân, sau này khó tránh được bị thánh sứ truy cứu tội trạng, một người thì có năng lực đối kháng thánh sơn sao?"
Chúng nhân nhìn nhau, biết hắn nói có lý. Hơn nữa tình thế rất rõ ràng, không phục tùng Huyết Ma chỉ còn đường chết, nếu thần phục thì chí ít còn con đường sống. Tuy hơi bất cam nhưng các võ hoàng này đành cúi đầu, quy thuận sự thống trị của Huyết Ma.
"Lựa chọn như thế mới là thông minh. Hắc hắc hắc!" Công Áp nhìn sang Diệp Phong với ánh mắt không lành, mục quang âm lạnh kiến nghị với Huyết Ma: "Huyết Ma lão đại, hiện tại chỉ còn lại tiểu nữu này là tuần sát sứ, chỉ bằng đem ả ra cho các huynh đệ vui vẻ một phen, chốc nữa giao chiến cũng hăng hơn, lão đại thấy sao?"
Võ hoàng thủ hạ của Huyết Ma đều cười dâm tà, cực kỳ tán đồng kiến nghị của Công Áp.
"Vậy thì bản ma cũng không muốn làm mất hứng của của các vị, tiểu nữu này do các vị xử trí." Huyết Ma không thích nữ sắc nhưng không cản thuộc hạ tìm vui. Vũ Hân đã mất giá trị lợi dụng, hắn sẵn sàng đem cô ra mua chuộc lòng người.
"Không...Không được qua đây." Vũ Hân hoa dung thất sắc, trốn ra sau lưng Diệp Phong, mắt hiện rõ nét sợ hãi.
Công Áp lắc lư đến trước mặt Diệp Phong, gào lên đầy gây hấn: "Diệp Phong. Huyết Ma lão đại đã ra lệnh giao tiểu nữu này cho các huynh đệ. Hiện tại ngươi chỉ là võ tôn nhỏ xíu, ngoan ngoãn một chút thì lão đại sẽ đưa ngươi ra, không thì đừng trách lão tử không khách khí."
Diệp Phong không nói gì chỉ lạnh lùng nhìn Công Áp, xem ra không muốn tránh đi.
"Diệp Phong, tiểu nữu này là người thánh sơn, ta khuyên ngươi đừng tự rước phiền. Nếu ngươi thích ả, lại nể tình ngươi giao Thích nguyên thi lập được công lớn, bản ma đồng ý để ngươi hưởng lạc thú đầu tiên." Huyết Ma khuyên can với vẻ "dàn hòa."
Nhưng hàm ý của hắn là khiến các võ hoàng khác bất mãn, một võ tôn nhỏ nhoi có tư cách gì hưởng thụ chiến lợi phẩm đầu tiên? Hà huống trước đó nhiều người đã bất mãn với gã, hiện tại họ có lại thực lực, không còn e dè gì gã nữa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hỗn Nguyên Võ Tôn
Mạo Tự Hữu Tài
Hỗn Nguyên Võ Tôn - Mạo Tự Hữu Tài
https://isach.info/story.php?story=hon_nguyen_vo_ton__mao_tu_huu_tai