Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dương Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chúng Thánh Hợp Nhất!
- T
ha sơn chi thạch, khả dĩ công ngọc (*)! Phạm Vân Đào, đa tạ hóa thân của ngươi!
Hồng Dịch ha ha cười, trong tiếng cười tràn ngập hào khí hùng hồn, mang theo sự bá đạo không ai sánh được, trong vương đạo có thánh đạo, trong thánh đạo có binh đạo gian trá, tá lực đả lực.
Trận pháp Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Đại Tàng Thần Thông Đạo nằm trong hạch tâm nội tầng của Như Lai Cà Sa, bị hắn lợi dụng một vạn thần niệm hóa thân của Phạm Vân Đào thi triển ra Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp một chiêu phá hủy.
Linh thức của Bàn Hoàng Kiếm trước đây cũng phải cần Nguyên Khí Thần và Mộng Thần Cơ liên thủ lại mới tiêu trừ được. Hai cường giả cấp bậc tạo vật chủ này cũng vì vậy mà chịu chút ít thương tổn.
Hiện giờ, chiếc áo cà sa này so với Bàn Hoàng Kiếm, thực sự chỉ lợi hại hơn chứ không kém.
Tuy nói rằng Hồng Dịch luyện thành Nhân Quả, bổn nguyên lực của Như Lai Cà Sa sẽ không đối kháng lại với hắn, thế nhưng hiện giờ linh tính của chiếc áo cà sa này đã là một tồn tại độc lập, đối nghịch lại với hắn, uy lực phát ra quả thực không yếu chút nào!
Thế nhưng Hồng Dịch vận dụng đủ mọi loại lực lượng, bằng vào một đòn mà đánh tan tầng phòng ngự của Như Lai Cà Sa! Về cơ bản nó không có chút năng lực chống lại chút gì.
Đây là thành quả dựa trên lực lượng của Chúng Thánh Điện, Diêm Phù Đại Trận cùng sự liên thủ của mọi người. Đương nhiên trí tuệ của bản thân Hồng Dịch cũng đóng vai trò then chốt dung hòa các cỗ lực lượng này.
Bằng vào sức lực của mọi người, mỗi một cá nhân cũng đều chưa đạt tới cấp bậc tạo vật chủ, mà có thể tiêu trừ được linh tính của một kiện pháp khí niết bàn, một thứ thần khí có tên tuổi sánh ngang với Bàn Hoàng Kiếm, triệt để hàng phục nó. Làm được chuyện như vậy cũng đủ để tự hào rồi, giúp cho lòng tự tin bản thân tăng lên rất lớn.
Thánh hoàng pháp khí là đại biểu cho sự kiên cố không thể phá vỡ, thần uy vô lượng. Đồng thời cũng đại biểu cho ngưỡng cửa vô cùng vô tận chặn ngang trong lòng mỗi một người tu đạo, một ngọn núi lớn ngăn trở trên con đường tu hành.
Hiện giờ Hồng Dịch có thể tiêu trừ được linh tính trong kiện pháp khí này, nếu nhất cử thành công thu phục nó, thì sự bá đạo trong thần niệm linh hồn sẽ tăng lên một tầng nữa, công đức tăng lên, đặt chân lên một bậc thang vững chắc trên con đường đi tới cảnh giới tạo vật chủ!
Nguyên Khí Thần, Mộng Thần Cơ sở dĩ cường đại như vậy là bởi vì trong thần niệm linh hồn bọn họ đều có một cỗ khí chất bá đạo khinh thường tất cả. Đây là yếu tố cơ bản nhất để trở nên cường đại!
Văn chương của thánh hoàng thì sao nào?
Pháp khí của thánh hoàng thì sao nào?
Các ngươi nếu không nghe mệnh lệnh của ta, không thần phục ta, ta liền xóa bỏ các ngươi!
Đây mới là tạo vật chủ!
Đây mới thực sự là người tu hành!
Hồng Dịch biết, bản thân muốn trở thành tạo vật chủ, tích lũy không đủ là một nguyên nhân lớn, thế nhưng trong thần niệm linh hồn "bá đạo không đủ, vương đạo có thừa" cũng là một nguyên nhân cực kỳ quan trọng.
Đạo của người quân tử chính là không ngừng tăng cường sự bá đạo cùng vương đạo, đồng thời cũng phải liên tục điều hòa hai loại ý niệm này, đạt tới một sự cân bằng hoàn mỹ.
Quân tử không giận mà tự bản thân có uy nghiêm, vạn vật kính ngưỡng. Đây là cảnh giới tối cao khi bá đạo cùng vương đạo đạt tới một sự cân bằng hoàn mỹ.
Vô Địch Hầu cũng thuộc loại "bá đạo có thừa mà vương đạo thiếu hụt", chính vì thế hắn trở thành ma đầu, cuối cùng cũng bị xóa bỏ khỏi thế gian.
Nếu như đã hạ quyết tâm gạt trừ linh tính của Như Lai Cà Sa, Hồng Dịch sẽ tuyệt không có chút do dự chần chừ, không vì nó là di vật của thánh hoàng mà nương tay, mà quyết sử dụng mọi thủ đoạn để tiêu trừ nó.
Hắn cho rằng việc tiêu trừ linh tính của Như Lai Cà Sa cũng là một loại tu hành.
Một loại tu hành nhằm tăng cường sự bá đạo trong thần niệm linh hồn.
- A!
Trong nội tầng hạch tâm của áo cà sa, linh tính dưới hình dạng một người trẻ tuổi đầu đội tinh quan hét lên một tiếng chói tai, tựa hồ không tin đại trận trước mặt lại bị một kích mà vỡ tan như vậy.
- Thiên Vương Độn! Túc Thần Thông!
Đại trận bị một kích mà tan vỡ, cỗ linh tính kia liền phát ra một luồng sóng pháp lực cực kỳ cường đại. Từng cỗ từng cỗ tư duy ý niệm run rẩy dữ dội, tựa như sóng to gió cả giữa biển rộng, tầng tầng lớp lớp hướng về bốn phía mà ập tới.
Nó muốn trốn xuống nơi sâu nhất đại trận, một lần nữa lợi dụng đại trận ngăn cản lại Hồng Dịch.
Thế nhưng Hồng Dịch sao có thể để cho nó được như ý?
Nếu như thực sự để cho nó trốn thoát một lần nữa, thì e rằng sẽ phải tiêu hao một lực lượng thật lớn nữa mới có thể phá vỡ được đại trận, đến lúc đó đúng thật là quá mức lợi bất cập hại.
- Hoàng Cực Nghịch Lưu! Chuyển động quang âm, nghịch lưu ý niệm! Linh Hồn Qua Toàn, Tụ! Trở về cho ta!
Thanh âm đầy bá đạo uy nghiêm của Hồng Dịch lại vang lên trong Như Lai Cà Sa.
Trong luồng nguyên khí tàn dư của Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp còn lại sau khi vừa mới oanh kích phá đại trận, bỗng nhiên xuất hiện một dòng lốc xoáy cực lớn hút lấy tất cả những nguyên khí này, sau đó lại mãnh liệt co rụt lại, rồi lại tiếp tục bành trướng lên, lần thứ hai nổ mạnh.
Từng cỗ từng cỗ lực lượng đảo ngược quang âm một lần nữa xuất hiện ở đầu tận cùng đại trận, bằng vào một thế lao tới cực nhanh, tấn công về phía linh tính đang bỏ chạy.
Phốc!
Cỗ linh tính thoáng chốc bị công kích, toàn bộ thân thể nhất thơi hơi chao đảo, cơ thể cứng ngắc, từng chút từng chút quay đầu lại, nhìn chằm chặp về phía Hồng Dịch, hai mắt đỏ vằn như màu.
- Ngươi không chết thì ta mất mạng! Thiện vương chi vương, hỏa trạch nghiêm hoàng, hóa cốt niết bàn! Đại Cực Lạc Niết Bàn Thần Thông!
Trong nháy mắt, vũ y tinh quan trên thân thể linh tính tựa như đều bốc cháy, sau đó một cỗ hồng quang huyết diễm hiện lên.
- Đây là Đại Cực Lạc Niết Bàn Thần Thông sao? Linh tính của ngươi không ngờ lại cường đại đến như vậy, có thể sánh ngang với cao thủ bốn lần lôi kiếp! May mà ngươi còn chưa lĩnh ngộ thâm sâu các đạo lý của niết bàn, bằng không đã đạt tới năm lần lôi kiếp, bước vào cảnh giới tâm huyết dâng trào. Khi đó chỉ sợ rằng ngươi sẽ thực sự có thể tiêu dao thiên hạ, trở thành một sinh linh độc lập.
Hồng Dịch đứng giữa tầng tầng lớp lớp sóng thần niệm dao động trong nội tầng của Như Lai Cà Sa mà vẫn không chút tán loạn.
Đại Cực Lạc Niết Bàn Thần Thông là một môn đại pháp mà Thiên, đại đồ đệ của Nguyên, sáng tạo ra. Tại thời khắc quyết định, có thể mang toàn bộ thần niệm linh hồn bản thân tiến nhập vào trong một loại cảnh giới đại cực lạc, sau đó tự phát nổ.
Đây là một thủ đoạn liều mạng, bỏ quả tất cả xác thịt bản thân, thà làm ngọc vỡ còn hơn làm ngói lành.
Thế nhưng Hồng Dịch sao có thể để cho linh tính kia thi triển ra môn đại pháp này!
Trong khoảnh khắc!
Bản thể của Hồng Dịch ở bên ngoài xòe tay ra, mười ngón tay đan xen vào nhau, kết thành Niết Bàn Ấn trong Như Lai Pháp Ấn. Sau đó một quả Nhân Quả nho nhỏ bay vào bên trong áo cà sa, cũng phát ra một luồng hồng quang huyết diễm.
Lấy niết bàn chống lại niết bàn!
Phốc!
Nhân Quả bắn ra luồng ánh sáng huyết diễm, thoáng chốc đánh thẳng vào thân thể của linh tính.
Nhất thời hai cỗ lực lượng va chạm, hai luồng ánh sáng huyết diễm đồng thời triệt tiêu lẫn nhau, hóa thành một màn khói xanh, sau đó tan biến vào hư vô.
- Vô Tương Ấn, lùng bắt!
Sau đó, cả một vạn thần niệm của Hồng Dịch liền ào ạt tiến vào trong Như Lai Cà Sa, kết thành Vô Tương Ấn, một chiêu bắt lấy linh tính, cường ngạnh lôi nó từ trong Như Lai Cà Sa ra bên ngoài.
Nhóm người Tạ Văn Uyên, kỳ lân, long nữ, Vân Hương Hương, Cát Tường Thiên, Thiện Ngân Sa đang khoanh chân ngồi trong Chúng Thánh Điện đều mở mắt ra.
Bọn họ không ai bảo ai, đều cảm giác được Như Lai Cà Sa đang chấn động kịch liệt bỗng nhiên dừng hẳn lại.
Vừa rồi lực lượng phát ra khi Kim Cương Đại Trận bên trong Như Lai Cà Sa vận chuyển vô cùng cường đại. Nếu không phải có Diêm Phù Đại Trận dốc sức áp chế, thì chiếc áo cà sa này thậm chí có thể lập tức phá vỡ Chúng Thánh Điện, bay thẳng ra ngoài.
- Lẽ nào Hồng Dịch thực sự gạt trừ được linh tính bên trong?
Ánh mắt Vân Hương Hương chợt lóe lên.
Trong lúc nàng đang nghi hoặc thì lại thấy Hồng Dịch chụp ra một trảo. Nhất thời một cảnh tượng khiến cho cả đời nàng khó có thể quên được hiện lên trước mắt.
Trên thân thể Hồng Dịch phát ra từng luồng khí thế bá đạo, chỉ cần là người có thể cảm nhận được thứ khí thế bá đạo này, trong lòng đều hiện lên bốn chữ "Xưng bá hiện tại".
Bàn tay lớn của Hồng Dịch lúc này đang túm lấy một đạo nhân trẻ tuổi mặc áo lông chim, đầu đội tinh quan, đạo nhân này trông tựa như thần tiên trong tranh họa bước ra.
Hồng Dịch lôi đạo nhân trẻ tuổi kia từ trong áo cà sa ra, quẳng xuống mặt đất, chẳng khác nào quăng một con gà con chó.
Đạo nhân trẻ tuổi này, trên thân thể tản ra một cỗ khí thuần dương, là loại khí thuần dương chỉ người vượt qua lôi kiếp mới có được, hơn nữa thứ khí này lại mang theo khí chất của phật pháp, mềm mại mà hòa nhã.
Thế nhưng cỗ khí uy nghiêm này hiện giờ gặp phải sự bá đạo xưng bá hiện tại của Hồng Dịch, lập tức liền ảm đạm hẳn xuống, giống hệt như bị giẫm đạp lên vậy.
Hồng Dịch lấy tay đè đạo nhân trẻ tuổi này xuống, chậm rãi nói.
- Ngươi, cái linh tính này, thật sự này khiến ta quá thất vọng rồi. Ta mang đạo niết bàn, quyền ý kim kiều, Dịch Kinh, tất cả đều truyền cho ngươi. Thế nhưng ngươi vẫn không vừa lòng, tìm mọi thủ đoạn để hòan thiện pháp lực bản thân, ngay cả lời hứa với ta cũng bỏ qua. Ta không thể dung nạp được ngươi nữa! Như Lai Cà Sa không có một thứ ung nhọt độc hại như ngươi, sau này chắc chắn sẽ càng trở nên thanh tịnh hơn!
- Hồng Dịch! Bằng vào chút đạo niết bàn này của ngươi mà muốn ta bán sức cho ngươi sao? Vũ Trụ Nhị Kinh vì sao không cho ta biết? Ta là linh tính sinh ra trong Như Lai Cà Sa, như vậy kiện thần khí này là của ta! Như Lai Cà Sa cùng ta là một thể! Ngươi cưỡng đoạt của ta như vậy thì chẳng khác nào ma đầu! Ngươi là một tên cường đạo!
Đạo nhân trẻ tuổi mặc vũ y tinh quan do linh tính Như Lai Cà Sa biến thành mãnh liệt đứng bật dậy, dưới sự kiềm chế của Hồng Dịch, chỉ hắc hắc cười.
- Hừ! Thần khí có linh hồn, dưỡng dục thành ngươi! Cũng giống như trời đất dưỡng dục ra vạn vật vậy. Trời đất là một đại thần khí, chúng ta chính là linh tính của thần khí! Chẳng lẽ chúng ta cũng nói rằng trời đất này là của chúng ta hay sao? Áo cà sa dưỡng dục ra ngươi, vậy ngươi cho rằng áo cà sa là của ngươi hay sao! Thật nực cười!
Hồng Dịch cười lạnh, hơi lắc đầu, nói.
- Hiện giờ ta lôi ngươi từ trong áo cà sa ra, lực lượng linh tính của ngươi còn vô cùng hữu dụng đối với ta, ít nhất cũng có thể gia cố cho Chúng Thánh Điện của ta. Lúc này ta sẽ tiêu diệt tòan bộ ký ức của ngươi, biến ngươi thành một cỗ lực lượng tinh thuần nhất.
- Cái gì! Ngươi muốn xóa bỏ ký ức của ta sao! Đừng!
Linh tính mãnh liệt giãy dụa, rít lên.
- Ngươi có thể mang ta luyện hóa vào trong một kiện pháp khí khác, như một thanh phi kiếm chẳng hạn! Mang ta luyện hóa vào trong một thanh phi kiếm, như vậy thanh phi kiếm kia sẽ trở thành đệ nhất thiên hạ! Thực lực của ta cường đại vô cùng, hơn nữa lại thông hiểu các loại đạo thuật! Chỉ cần sau này ngươi truyền lại cho ta Vũ Trụ Nhị Kinh, cùng các loại đạo thuật, để ta hoàn thiện hơn, ta sẽ trở nên cường đại hơn nhiều, khi đó sẽ giúp được ngươi không ít việc.
- Nói nhảm!
Hồng Dịch vung mạnh tay lên.
Nhất thời một đạo kiếm khí vàng kim sắc bén bao vây lấy đạo nhân trẻ tuổi kia. Một kiếm chém ngang bổ dọc lao tới.
Thiên Địa Phong Lôi bốn kiếm toàn lực bạo phát, nhất thời mang cỗ linh tính kia chém thành vô vàn mảnh nhỏ. Sau đó toàn bộ bị hút vào trong Quang Ám Đại Kết Giới, trong khoảnh khắc, một luồng thiện khí (khí phật) tinh thuần đến cực điểm, mềm mại hòa nhã tựa như đàn hương khói phật phiêu dật từ trong đại kết giới tuôn ra, tràn ngập toàn bộ không gian đại điện.
- Chúng Thánh Điện, nạp!
Hồng Dịch ngay sau khi tiêu diệt cỗ linh tính kia, luyện hóa xong lực lượng của nó, lập tức liền gia trì vào trong không gian của Chúng Thánh Điện.
Nhất thời một loại ý cảnh mềm mại tinh mịn buông xuống toàn bộ không gian điện phủ.
- Như Lai Cà Sa! Mở ra, bảo vệ Chúng Thánh Điện! Hiện ra Ma Ha Kim Cương Bàn Nhược Ba La Mật Đa đạo!
Sau khi tiêu diệt xong linh tính, Như Lai Cà Sa cuối cùng đã bị Hồng Dịch hoàn toàn nắm giữ.
Thần niệm tiến vào trong Như Lai Cà Sa, cả chiếc áo khẽ động. Hồng Dịch liền cảm nhận được bản thân tựa như đang điều khiển một cỗ lực lượng khổng lồ. Cỗ lực lượng này dường như còn khổng lồ hơn cả năm châu bốn biển.
Cỗ lực lượng khổng lồ này, Hồng Dịch hiện giờ cũng không cách nào hoàn toàn khống chế, trừ phi bản thân tu luyện đến cảnh giới tạo vật chủ.
Thế nhưng hiện giờ có thể tạm thời mang Như Lai Cà Sa bảo vệ Chúng Thánh Điện.
Hồng Dịch vung tay lên, Như Lai Cà Sa lập tức căng phồng lên, mang theo khí thế phô thiên cái điện, phủ lên toàn bộ không gian Chúng Thánh Điện. Sau đó cả chiếc áo xoay tròn một hồi, cuối cùng biến mất không thấy đâu, tựa hồ như đã dung nhập vào trong hư không.
Ngay tức thì, cả Chúng Thánh Điện liền phát sinh biến hóa.
Trong cả điện phủ, cho dù là không trung hay mặt đất, thậm chí là ở tận cùng trên vòm trời, đều phát ra những tia sáng như hòa tựa như ánh sáng của phật, sau đó văn tự màu vàng kim liên tục lóe lên, tự sinh tự diệt, từ trên bầu trời rắc xuống, sau đó dung nhập vào trong mặt đất.
Những văn tự màu vàng kim này tựa như còn mang theo cả âm thanh, cũng không phải là âm thanh của tiếng phạm xướng của các hòa thượng trong chùa miếu, mà tựa như là thanh âm sang sảng của sĩ tử đọc sách trong các thư viện.
Đây mới thực sự là thượng cổ phật âm.
Trong nháy mắt, Chúng Thánh Điện được phủ thêm một tầng khí chất tôn quý, mang theo vị đạo vô cùng thần thánh, tựa như đây đích thực là điện phủ của chúng thánh thần.
Ngay cả Tạ Văn Uyên, long nữ cùng tất cả mọi người đều cảm thấy dưới chân mình đều truyền đến một cỗ ý cảnh mềm mại hòa nhã, cơ thể thoải mái vô cùng, chẳng khác gì đang đứng trên một tấm thảm tôn quý hoa lệ. Từng tầng từng tầng văn tự vàng kim nối tiếp nhau rải xuống, thấm vào trong thân thể, thấm vào trong linh hồn, xuyên suốt qua ký ức, nhất thời để tâm linh con người tiếp xúc với Ma Ha Kim Cương Bàn Nhược Ba La Mật Đa.
Thì ra Hồng Dịch lại mang vô thượng đại pháp niết bàn bên trong Như Lai Cà Sa hiển hiện lên toàn bộ bên trong điện phủ, chỉ cần là người đứng trong điện phủ là có thể đọc được!
Đứng trong điện phủ, đọc được Ma Ha Kim Cương Bàn Nhược Ba La Mật Đa, tất cả mọi người tựa hồ đều biến thành phật đà, biến thành đạo tổ, biến thành thánh nhân. Linh hồn trong hư không vô cùng vô tận đạt tới cảnh giới đại tự tại, hưởng thụ sự cung phụng của vô vàn tín đồ, vô vàn sinh linh.
Đây chính là cảm giác biến thành phật tổ, cảm giác biến thành thánh nhân.
Bước vào chúng thánh điện, người người đều là thần thánh!
- Không gian dung hợp lực lượng của áo cà sa, không ngờ lại sinh ra hiệu quả như vậy. Ta cũng cảm thấy dễ chịu vô cùng, ở trong này tu luyện, nhất định ta sẽ đột phá.
Kỳ lân lười biếng ngáp một cái, lân phiến toàn thân lóe lên lóng lánh.
Vô Cực Kim Đan cũng khoanh chân ngồi xuống, hít thở không khí, tỏ ra hân hoan vui mừng, dựa theo Bồ Đề Tâm Quyết mà Hồng Dịch truyền thụ cho nó mà tu luyện. Chỉ chốc lát sau, hào quang xích kim trên người càng trở nên ngưng luyện, từng lớp từng lớp tạp chất trên người lả tả rơi xuống.
- Tòa điện phủ này hiện tại đã thực sự trở thành chúng thánh điện rồi!
Tạ Văn Uyên khép mắt nói. Tựa như đang cảm thán, sau đó lại tiếp tục chìm đắm vào trong cảm giác trở thành phật tổ, thánh nhân.
- Tiếc là, hiện giờ nó còn chưa thể mở rộng cửa đối với chúng sinh. Ta còn chưa tu luyện đến cảnh giới như với. Người tu luyện, chỉ cần đạt tới một cảnh giới nhất định là có thể cảm nhận được lực lượng của những vì sao. Ta hy vọng rằng ngày sau ta sáng tác thành Dịch Kinh, kiến lập cây cầu đến niết bàn. Nếu như người trong thiên hạ đều đọc được quyển sách này, trong lòng tự xây nên một cây cầu đến niết bàn, lại càng cảm ứng được chúng thánh điện, linh hồn tiến vào bên trong học tri thức, tăng cường lực lượng.
Hồng Dịch vui vẻ nói.
- Lĩnh ngộ đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất là có thể mượn lực lượng của nhật nguyệt tinh tú để sử dụng. Đây là pháp tắc của trời đất. Đọc Dịch Kinh, trong tâm có cây cầu đến niết bàn, là có thể tiến nhập vào Chúng Thánh Điện học tập loại cảnh giới này sao?
Tạ Văn Uyên chấn động nói.
- Trước mắt còn quá sớm để nói những chuyện này.
Hồng Dịch mỉm cười nói.
- Đi, chúng ta ra ngoài, chắc sắp phải đối mắt với con thuyền tạo hóa rồi!
Chú thích:
(*)Tha sơn chi thạch, khả dĩ công ngọc: 1 câu trong kinh thi, có nghĩa là "đá ở núi kia, có thể đem ra rũa được ngọc".
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dương Thần
Mộng Nhập Thần Cơ
Dương Thần - Mộng Nhập Thần Cơ
https://isach.info/story.php?story=duong_than__mong_nhap_than_co