Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 474: Nội Chiến
T
rần Tiểu Cửu nhìn mặt nước ao màu xanh gợn sóng, buồn bã nói:
- Tư Đồ Bá và La đại ca vì cái chết của Tư Đồ Hùng mà tranh cãi không ngừng, chỉ đơn giản là tranh quyền đoạt lợi, trừ lần đó ra, đúng là không nghĩ ra nguyên nhân nào khác!
- Cửu ca, quả nhiên liệu việc như thần!
Hắc Sơn cười khổ sở nói:
- Nhị đương gia là nguyên lão của của sơn trang, uy phong rất cao, hơn nữa Tam đương gia tìm Đại đương gia nương tựa, từ nhỏ phấn đấu mới có được địa vị như ngày hôm nay. Vả lại Tam đương gia nghĩa khí ngất trời, biển chứa cả trăm con sông nhưng kỷ luật rất nghiêm minh, các huynh đệ đều rất kính trọng huynh ấy. Bây giờ, Tam đương gia uy phong nhưng lại ngang nhiên vượt qua Nhị đương gia, cho nên Nhị đương gia mượn cớ này để gây khó dễ, lấy Tam đương ra để trút giận.
- Hắc Sơn, ngươi là người tốt, có suy nghĩ như vậy, tương lai sau này tất thành người tài.
Trần Tiểu Cửu hừ một tiếng lạnh lùng nói:
- Nếu như không có những quy tắc xấu xa đó, có thể dẫn ta đi tới Nghị sự đường, xem những nơi cảnh náo nhiệt?
Hắc Sơn mừng rỡ, kéo bả vai Trần Tiểu Cửu, ngạc nhiên vui mừng nói:
- Cửu ca mà xuất mã, chắc chắn có thể tìm được chỗ tốt, tôi...... dẫn đường.
- La đại ca là người ta khâm phục, sao có thể tùy ý bắt nạt người khác được?
Trần Tiểu Cửu bực bội trong người, có thể giết chết Tư Đồ Hùng để hả giận, cớ sao lại không làm?
Hắc Sơn chạy vào một đường nhỏ, đi qua vài đường núi, dẫn Trần Tiểu Cửu tới Nghị sự đường.
Nơi đây bốn xung quanh đều là núi cao, dốc đứng, không có một ngọn cỏ, phía trước cách hai trăm mét. Đó là một vách núi nguy nga.
Toàn bộ Nghị sự đường là do những hòn đá to tạo nên, dài rộng hai trăm mét, cao ba trượng, nhìn ra xa, hướng về một tòa nhà, phong cách cổ xưa, hùng tráng giống như lô-cốt, không ai có thể xâm nhập.
- Hừ...Mau dẫn ta đi vào, ta muốn nhìn sự uy nghiêm của Nhị đương gia!
Trần Tiểu Cửu hé ra nụ cười gian ác.
...............
Bên trong Nghị sự đường. Tiếng người ồn ào, không ngừng tranh cãi ầm ĩ, một tấm màn che màu trắng, treo ở cửa phòng và trên vách đá, dễ dàng nhìn thấy chiếc quan tài màu đỏ sẫm đặt ở giữa, trông đáng sợ, một gã người Hán to lớn đang cầm thanh tiễn ngắn, giống như con cá chết, nằm trong quan tài buồn bã.
Khiến mọi người thấy kỳ lạ nhất chính là, người đứng bên cạnh quan tài kia, và người đã chết không ngờ lại giống nhau như đúc, cao chừng chín thước.
Người này là Nhị đương gia của Hộ gia trại - Tư Đồ Bá.
Bốn năm trăm huynh đệ vây quanh hai bên cãi nhau, mọi con mắt đều tập trung về phía quan tài. Có người tỏ ra đau thương, có người lại tỏ vẻ giảo hoạt, cũng có kẻ vui sướng khi thấy người gặp nạn.
- La Tam đương gia.... Người có thể nhìn thấy rõ đấy, đây là huynh đệ sinh đôi của ta!
Trên gương mặt Tư Đồ Bá tái nhợt, lộ vẻ oán giận, bàn tay vỗ mạnh vào quan tài, phát ra âm thanh trầm đục, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Đệ đệ ta tuổi còn trẻ, lại ra đi không rõ ràng như vậy, ta không thể tưởng tượng nổi? Xin Tam đương gia lấy lại cho đệ đệ ta công lý!
La Đồng ngồi trên chiếc ghế đá mài khá thô ráp, trong ánh mắt hiện rõ sự thê lương và thương hại, gã nhìn vào đám người đang ồn ào, không biết làm thế nào cho phải?
Nghe thấy Tư Đồ Bá hỏi, vội đứng dậy nói:
- Nhị đương gia, ngươi nói công lý gì?
- Công lý gì? Hừ.....Biết rồi còn hỏi!
Tư Đồ Bá bỗng nhiên đứng dậy, chỉ tay vào thi thể Tư Đồ Hùng nói:
- Nhị đệ ta chết thảm, là ai gây nên?
- Thần tiễn bát tuyệt!
La Đồng nói:
- Ta nhất định sẽ vì Nhị đương gia mà bắt lấy hung thủ, để cho Tư Đồ Hùng được yên nghỉ!
Tư Đồ Bá chớp mắt, hiên ngang bước tới trước mặt La Đồng, hùng hổ hỏi:
- Nhị đệ ta là ai phái đến giao dịch?
La Đồng thở dài một tiếng:
- Là ta....
- Cho nên......Ngươi mới là kẻ giết Nhị đệ của ta, ta muốn ngươi đền mạng cho Nhị đệ ta!
Tư Đồ Bá chớp mắt, nói một cách hung hăng.
Những lời vừa nói ra giống như tiếng sấm, vang vọng làm chấn động đầu óc mọi người.
Đại sự không hay, phải bất ngờ tạo phản!
Bốn năm trăm huynh đệ ngơ ngác nhìn nhau, không biết vì sao Tư Đồ Bá lại làm càn nơi như vậy, lại muốn La Đồng đền mạng?
La Đồng nhìn thẳng Tư Đồ Bá, nhanh tay đỡ lấy nắm đấm, run rẩy nói:
- Nhị đương gia, ngươi nói gì vậy? Tuy rằng là ta phái Tư Đồ Hùng xuống núi giao dịch, nhưng là do anh ta phạm vào luật, mắc tội lớn, đúng lý thì là chặt đầu! Nhưng ta phái anh ta xuống núi tuần tra, vốn là mong anh ta lập công chuộc tội, không may là không như mong muốn, lại mất cả tính mạng...
- Lập công chuộc tội? Chuộc tội cái con khỉ?
Tư Đồ Bá nhổ toẹt một cái, hung hăng:
- Đây rõ ràng là ngươi đang viện cớ, ngươi biết rõ rằng, thần tiễn bát tuyệt và tên thái giám chó má kia như hình với bóng, lại phái huynh đệ ta xuống núi tuần tra, hừ......điều này rõ ràng là ngươi muốn mượn thần tiễn bát tuyệt để ra tay, giết chết đệ đệ ta.
Nói tới đây, bàn tay chỉ thẳng vào khuôn mặt La Đồng, ngơ ngác nói:
- Thế nên ngươi đích thực là thủ phạm giết đệ đệ ta......ngươi nên đền mạng cho đệ đệ ta!
La Đồng nghe vậy, mi mắt nhíu lại, ngồi trở lại trên ghế đá, bình tĩnh nói:
- Nhị đương gia, rời núi tuần tra, vốn rất nguy hiểm, La mỗ ta cũng không phải cũng bị Huyền Vũ Doanh bắt vào đại lao sao? Nếu không phải có các vị huynh đệ anh hùng hiệp nghĩa ra tay cứu giúp, ta e rằng cũng đã chết trong ngục rồi!
- Quên nói ra.... hành động nguy hiểm cứu ta lần đó, hình như Nhị đương gia không tham gia?
Mọi người nghe vậy, thở dài một tiếng, mắt nhìn chằm chằm vào Tư Đồ Bá.
Tư Đồ Bá nghe vậy, mặt ngăm đen bỗng đỏ ửng giống như một đại tiểu thư, nói:
- Ta....Ta....Đó là vì sơn trại trống không, rắn mất đầu, ta nhất định phải tự mình trấn thủ, để tránh Huyền Vũ Doanh đánh lén!
Sự lo lắng không thể nói bằng lời này, các huynh đệ nghe xong cùng mỉm cười.
La Đồng nói:
- Nhị đương gia nhìn xa trông rộng, có cái nhìn đại cục, ta thật sự bái phục!
La Đồng vỗ vỗ ghế đá nói:
- Tư Đồ Hùng tuy là Nhị đệ ngươi, cũng là một phần tử của sơn trại, phạm vào quy định của sơn trại, phạt anh ta xuống núi tuần tra, đã đánh mất tính mạng, trong lòng ta cũng rất đau xót, nhưng Nhị đương gia làm sao có thể vu cáo một người hết sức chân thành là ta giết Tư Đồ Hùng sao?
- Làm bộ nói dối!
Tư Đồ hống hách nói:
- La Nhị đương gia, ngươi cuối cùng cũng lộ ra, khi ngươi gặp rủi ro, ta cố thủ ở sơn trại, không xuống núi cứu giúp, không ngờ ngươi vì thế mà oán giận ta, chỉ có điều, ngươi không may mắn bắt được thóp của ta, bởi vậy mà giết hại Nhị đệ của ta.
- Ngươi.....Ngươi rốt cục là độc ác tới nhường nào? Ngươi đã từng coi Nhị Đệ ta là huynh đệ trong sơn trại này chưa? Loại ác nhân mặt người dạ thú như ngươi, còn dám nói dối với ta? Làm sao có thể khiến người khác tâm phục?
Mắt Tư Đồ Bá ha sáng long lanh, nước mắt như mưa, hướng về phía mọi người, nói:
- Các vị huynh đệ, Nhị đệ ta tuy rằng phẩm hạnh kém một chút, nhưng không qua được đại nạn, vì sơn trại cũng mất nhiều sức lực, chỉ vì khinh suất mà chết oan dưới tay Nhị đương gia, các vị huynh đệ, các ngươi hãy bảo vệ công lý cho ta....
Mặt y đầy lệ, đột nhiên "Bùm" một tiếng, quỳ trước mặt mọi người, vừa khóc vừa dập đầu mọi người.
Bỗng nhiên y lại ôm thi thể của Tư Đồ Hùng, gào khóc nói:
- Nhị đệ, đệ chết như vậy thật oan uổng, đại ca bất tài, bị người khác ức hiếp, lại không báo thù được cho đệ, đại ca sẽ chết cùng đệ!
Vừa nói, y vừa rút ra thanh đao trên lưng, hướng vào cái cổ to lớn của mình mà cắt đứt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi