Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hứa Tiên Chí
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyến 6 - Chương 472: Chiêu Hồn. (2)
Q
uyến 6: Y Nhân Ý Hông Trang.
Chương 472: Chiêu hồn. (2)
Nguồn: Vipvandan.vn
Bach Tố Trinh ôm chặt lấy Ngư Huyền Cơ, mặt đán vào gương mặt của nàng:
- Dù sao cô không có chuyện gì là tốt rồi!
Hứa Tiên đi ra khỏi căn phòng tối tăm, ánh mặt trời chói lóa, trái tim hắn đường như cũng được chói sáng thêm.
Duấn Nhi liếc nhìn, chảy nước mắt nói:
- Cảm ơn sư thúc.
Hứa Tiên ngồi xổm xuống, nhìn chăm chăm vào gương mặt của nàng:
- Sau này sư phó của ngươi nếu còn muốn làm chuyên gì trẻ con thì ngươi phải nói trước cho ta, rõ chưa?
Nếu như hắn ớ bên cạnh thì có lẽ đã không đẫn tới hoàn cánh nguy hiểm như vậy. Người sư này tính tình không khỏi quá độc đoán rồi.
Duấn Nhi ách một tiếng nói:
- Duấn Nhi sau này sẽ nghe lời sư thúc.
Hứa Tiên vỗ vỗ đầu nàng nói:
- Ngoan, đêm nay sư thúc sẽ làm đồ ăn ngon cho ngươi.
Mấy ngày sau đó, Ngư Huyền Cơ vẫn chưa hề tỉnh lai, vẫn ngủ như vậy. Đám nữ nhân trong phủ thay phiên nhau tới chăm nom, Duấn Nhi càng không rời nửa bước.
Hứa Tiên cũng thường tới thăm và hoàn toàn không có cách gì với "mỹ nhân ngủ" này. Giúp nàng đắp lai chăn, thở dài đang định đứng đậy, hắn chợt nghe thấy tiếng nói mơ, Hứa Tiên giật mình quay đầu lai. Quả nhiên lông mi của nàng đang rung động, rồi sau đó hai mắt từ từ mớ ra, đôi mắt trong véo ấy mang lai cho người ta một cảm giác "trong suốt", rồi sau đó nàng nhìn về phía Hứa Tiên đang ngồi bên giường
Hứa tiên nhẹ giọng:
- Sư tỷ. Sư tỷ.
Ngư Huyền Cơ nở nụ cười:
- Ni ba.
- Ba ta sao?
- Hì hì.
Ngư Huyền Cơ nở nụ cười ngây ngốc như trẻ cơn, đưa tay nhéo lỗ mũi Hứa Tiên.
Hứa Tiên há hốc mồm:
- Xong rồi, sư tỷ bị ngốc rồi.
Trong lòng không khỏi u sầu, nàng lai nhéo không ngừng, liền quát:
- Đừng nhéo nữa!
Ngư Huyền Cơ bị Hứa Tiên đọa cho sợ hết hồn, nước mắt bắt đầu chảy ra, ánh mắt hiên lên sự kinh ngạc, rồi òa khóc lên.
Hứa Tiên đứt khoát quay đi, nói với Duấn Nhi còn đang ngơ ngác:
- Duấn Nhi, đi gọi nương tử của ta, chính là sư tổ của ngươi lại đây.
Sau đó, hắn quay đầu lai đặt tay của Ngư Huyền Cơ trên mũi của mình nói:
- Ta sai rồi, đế cho sư tỷ nhéo còn không được sao?
Lúc Bạch Tố Trinh tới, lẽ mũi Hứa Tiên da đã đổ lên, trong mắt cũng có nước mắt
- Quan nhân, chàng đừng lo lắng.
Hứa Tiên nói:
- Ta không phải lo lắng mà là lỗ mũi chua.
Trải qua một hồi xém bệnh, Bach Tố Trinh thớ phào một cái nói:
- Huyền Cơ nàng ấy không sao, chỉ là hồn phách bị thương quá nặng nên mất đi toàn bộ trí nhớ, hiện tại mới giống như đứa trẻ mới ra đời.
Hứa Tiên biết chuyên liền hỏi:
- Còn có cơ hội khôi phục không?
Hắn không khỏi nhìn về phía giường của nàng, nàng đang mò chơi gối, đường như đang muốn mở ra xém bên trong có gì. Cô nương dung nhan tuyệt mĩ ấy lại đang mang vẻ mặt của một đứa trẻ đúng là có chút kỳ quái nhưng không thể không nói là vô cùng đáng yêu.
Bach Tố Trinh lướt qua, suy tư nói:
- Hẳn là có thể, chỉ cần hồn phách hoàn toàn dung hợp, trí nhớ chắc sẽ từ từ khôi phục.
Hứa Tiên nói:
- Vậy hiện tai thì sao?
- Đương nhiên là phải chăm sóc tốt cho cô nương ấy, bộ đang này có lẽ không nên để cho quá nhiều người biết, thiếp sẽ đưa cô ấy về Huyền Cơ xem sao.
Hoàng Vân có tác đụng ẩn thân, liền được Hứa Tiên dùng để chở Ngự Huyền Cơ bay về Huyền Cơ, giữa không trung nàng hưng phấn hét lên, Hứa Tiên không thế không ôm sát bờ eo của nàng, tránh không đế nàng té xuống. Mặc dù giờ đây tâm trí nàng vô cùng trẻ con nhưng cơ thế lại hoàn toàn trưởng thành, nàng không có chút ý niệm kiêng kỵ nào trong đầu, để cho Hứa Tiên không thế không mặc niêm kinh thư, thanh trừ những tạp niêm ra khỏi đầu.
Phải rất vất vả mới tới được Huyền Cơ Quan, đặt Ngư Huyền Cơ xuống, liền nghé thấy tiếng nàng không ngừng huyên thuyết trèo lên đế nhặt một cục đá. Hứa Tiên liền tranh thủ ôm lấy nàng:
- Mặt đất rất bẩn.
Nang nhất thời không vui, bộ đang như muốn khóc. Hứa Tiên bèn đưa lai cục đá, nàng mới vui vẻ ra mặt.
Hứa Tiên vò đầu, vừa đoạt lấy cục đá, nàng liền rưng rưng muốn khóc lai nhanh chóng kín đáo đưa lai cục đá cho nàng, nàng mới nín khóc. Vừa đoạt, lại cho.
Hình như rất vui vẻ.
Lai một lần nữa giành lấy. Giơ lên cao, Ngư Huyền Cơ kiễng chân nhưng vẫn chưa đủ tới, không ngờ lai áp vào người hắn.
Hứa Tiên ngấn ra, bộ ngực mềm mại quá.
- Quan nhân, chàng đang làm gì đó?
Hứa Tiên quay đầu lai, thấy Bach Tố Trinh đang nhìn hắn bằng ánh mắt tràn đầy hoài nghi. Giao Ngư Huyền Cơ cho Bach Tố Trinh, hắn ngượng ngùng vò đầu:
- Ta đi quét đọn.
Hứa Tiên định quét đọn Huyền Cơ quan đầy tro bụi, bỗng thấy trên bàn có một cái túi lớn liền hỏi:
- Duẫn Nhi, đây là cái gì?
Duẫn Nhi vừa nói Hứa Tiên mới biết Ngư Huyền Cơ đã muốn từ chối.
Hắn không khỏi nghĩ đến, nếu là vượt qua thiên kiếp, hắn còn không rõ tình hình lúc này, liền đi vào trong huyền cơ đầy tro bụi, không có hoa quế cao, không có Duấn Nhu, không có nàng, liệu khi đó hắn sẽ có cảm giác như thế nào? Hôm nay cuối cùng nàng vẫn còn ở đây, nhưng sau này thì sao? Khi duyên đã tận, có lẽ sẽ thật sự phải chia ly!
Khi Hứa Tiên đã quét đọn xong, Bach Tố Trinh muốn lưu lại bên trong, muốn chăm sóc nàng.
Hứa Tiên cũng biết không có ai tốt hơn nàng, lúc đi còn quay đầu lai nhìn nàng. Đôi mắt nàng tinh khiết như luu ký, đang nhìn hắn cười tươi tắn.
Phất tay một cái coi như lời cáo biệt. Ít nhất hiện tại, nàng vẫn còn ớ bên canh ta.
Cả hai người đều không nhịn được muốn đến thăm Huyền Cơ. Vừa vào cửa đã thấy Ngư Huyền Cơ với Duấn Nhi đang ngồi chồm hôm trên mặt đất chơi bùn. Trên ngươi, trên mặt của Ngư Huyền Cơ đính đầy tro bụi. So với hình ảnh trước kia không nhiễm chút bụi trần thì tưởng như là hai người. Bộ đáng hăng hái bừng bừng, hết sức khả ái. Khí trời có chút lạnh khiến bàn tay nhỏ bé của các nàng cũng đỏ bừng lên, nhưng hứng thú trên mặt không giảm chút nào. Dậm đậm chân đế làm thành một cái gò đất, gọi nước lên rồi vỗ vỗ.
Cuối cùng Duấn Nhi cắm một mảnh gỗ vào gò đất. Kêu khóc nói:
- Sư thúc, người chết rất thảm a!
Ngư Huyền Cơ ngấn ngươi, cũng vội vàng kêu khóc:
- Sư thúc. Ngươi chết rất thảm a!
Hứa Tiên:......
Duấn Nhi ở một bên đính chính nói:
- Sư phụ, người phải gọi là sư đệ mới đúng.
Ngư Huyền Cơ cũng rất có linh tính, suy nghĩ một chút liền nói:
- Sư đệ, ngươi chết rất thảm a!
Hứa Tiên:......
Bach Tố Trinh rút tấm gỗ ra, nhíu mày nói:
- Nhìn xém các ngươi, ra hình đáng gì rồi, đã nói là không cho các ngươi chơi mà.
Sau đó đùng tay phủi bụi bặm trên người các nàng, rồi nhìn Hứa Tiên nói:
- Quan nhân, ngươi đã đến rồi.
Ngư Huyền Cơ và Duấn Nhi biết điều cúi đầu xuống, đợi đến khi Bach Tố Trinh quay đầu đi liền nhìn nhau cười, tinh khiết không nhiễm chút bụi trần.
Hứa Tiên đi lai gần Bach Tố Trinh, lúc đi ngang qua gò đất, "không cấn thận" đẫm một phát lên gò đất, sụp.
Ngư Huyền Cơ cắn môi, giật nhẹ ống tay áo của Duấn Nhi, Duấn Nhi nói:
- Không cần đế ý đến hắn, hắn là người xấu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hứa Tiên Chí
Thuyết Mộng Thần
Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần
https://isach.info/story.php?story=hua_tien_chi__thuyet_mong_than