Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thứ Nữ Công Lược
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 471: Nghỉ Ngơi Điều Dưỡng (Thượng )
E
dit: Thu Thảo Beta: Hạ
Thập Nhất Nương xoa nhẹ cái trán không có mồ hôi. Có phần ấp úng nói: “Không, không cần đâu ạ. Có Cố ma ma hỗ trợ......” Chỉ là lời của nàng chưa nói xong, Từ Lệnh Nghi đã lạnh nhạt và kiên định tuyên bố “Vậy cứ như thế đi”, cắt đứt lời của nàng.
Thu Vũ không dám chần chờ,vội vàng kêu tiểu nha hoàn đi vào hầu hạ Từ Lệnh Nghi rửa mặt!
Điền ma ma thì dặn đi dặn lại Thập Nhất Nương những câu đầy ẩn ý: “Vẫn là thân thể quan trọng hơn, có một số việc phu nhân cũng không thể thuận theo tính tình của Hầu gia. Nếu là thật sự không được, thì gọi Văn di nương vào hầu hạ cũng giống như vậy.”
Thập Nhất Nương cứng họng, trong lòng lại mơ hồ có loại cảm giác,cảm thấy Từ Lệnh Nghi sẽ không như thế...... Ngẩng đầu nhìn thấy Cố ma ma trên giường mỹ nhân trải đệm chăn rồi vội vàng phân phó Phương Khê: “Dựng một bình phong ngăn lại đi!”
Người trong thế gia vọng tộc, chủ mẫu sinh hoạt vợ chồng, bên cạnh có thiếp thân nha hoàn hầu hạ, vốn là lệ cũ. Chẳng qua tính cách của Thập Nhất Nương có chút kỳ lạ. Mặc kệ Từ Lệnh Nghi có ở trong phòng nghỉ ngơi hay không? Cũng không thích nha hoàn trực đêm cùng mình ngủ ở trong một phòng. Mọi người đều thấy nhưng không thể trách được. Phương Khê chỉ huy mấy bà tử thô sử khiêng bình phong bằng gỗ trầm hương được chạm trổ bốn mùa như ý ở gian phía đông tới.
Căn phòng tràn đầy đồ dùng trong nhà được sơn màu đen, ngược lại lại thấy có chút chướng mắt khó coi.
“Ta nhớ được trong kho có chiếc bình phong sơn đen chạm khắc ngà voi trị bách bệnh.” Thập Nhất Nương nói.”Ngày mai tìm thấy thì thay đi.”
Phương Khê cười đáp “Vâng”, Từ Lệnh Nghi từ tịnh phòng đi ra ngoài: “Tìm thay cái gì thế?”
Sao hôm nay nói nhiều như vậy?
Thập Nhất Nương cười nói: “Bình phong bằng gỗ trầm hương này để ở nơi đây không thích hợp, nên kêu bọn họ vào kho tìm bình phong được sơn màu đen thay”
Từ Lệnh Nghi khẽ gật đầu, ngồi ở bên giường nhìn Cẩn ca nhi: “Nàng có cảm thấy con càng lớn càng trắng nõn hay không?”
Thập Nhất Nương nhìn kỹ một chút.
Mặt mày so với lúc mới sinh ra thì đã to căng ra rất nhiều, nhưng trắng nõn, thật đúng là không có nhìn ra!
“Có lẽ là ngày nào cũng hiện hữu ở trước mắt thiếp, nên thiếp không có nhìn ra.” Thập Nhất Nương khéo léo nói!
“Cho nên ta mới nói nhóc con càng lớn càng trắng nõn.” Từ Lệnh Nghi càng thêm khẳng định ý kiến của mình. Cười sờ tóc Cẩn ca nhi với bộ dáng vô cùng thích thú. Cởi quần áo lên giường, “Để Cẩn nhi năm giữa chúng ta đi!”.
“Nếu buổi tối không cẩn thận đè phải con thì làm sao đây?” Thập Nhất Nương dịu dàng cự tuyệt khéo léo: “Vẫn là để con ngủ bên cạnh thiếp đi!”
“Vậy thì để con ngủ bên cạnh ta!” Từ Lệnh Nghi thấp giọng nói.”Khó trách càng ngày càng gầy... Ta xem nàng quan tâm suy nghĩ quá nhiều. Nói không chừng buổi tối căn bản cũng không có ngủ ngon.” Vừa nói cũng không quản Thập Nhất Nương có đồng ý hay không, lập tức bế Cẩn ca nhi sang bên cạnh mình.
Thập Nhất Nương chống đỡ khuỷu tay: “Chàng cẩn thận chút!”
“Yên tâm đi!” Từ Lệnh Nghi bắt chước bộ dáng của Thập Nhất Nương đặt Cẩn nhi ở bên gối của mình, “Năm đó, lúc hành quân. Quần áo cũng không cởi áo giáp, kiếm luôn đè dưới gối. Gió khẽ thổi, cỏ khẽ lay đã lập tức tỉnh dậy rồi.” Vừa nói vừa ấn người Thập Nhất Nương xuống.”Nàng an tâm ngủ ngon một giấc đi!”
Thập Nhất Nương vẫn có chút không yên lòng, dặn đi dặn lại: “Vậy chàng phải chú ý một chút đấy!”
“Nàng cứ an tâm ngủ ngon đi!” Từ Lệnh Nghi giúp nàng dắt gọn góc chăn.”Đừng nghĩ này nghĩ nọ nữa.”
Thập Nhất Nương không thể làm gì khác hơn là nhắm nghiền hai mắt lại.
Khóe mắt Từ Lệnh Nghi thoáng nhìn, đã nhìn thấy con trai nằm bên gối. Cảm thấy rất thú vị. Dứt khoát nghiêng mặt nhìn Cẩn ca nhi.
Da dẻ căng mịn,lông mày mờ nhạt,cái mũi nhỏ rất thẳng.....càng nhìn càng cảm thấy hứng thú. Quyết định nhẹ nhàng ngồi dậy.
Thập Nhất Nương vốn vẫn chưa ngủ, Từ Lệnh Nghi vừa động. Lập tức liền mở mắt: “Sao vậy?”
“Không có gì!” Từ Lệnh Nghi cười. Cúi đầu nhìn thấy một đôi mắt mơ màng, giống như trăng sáng chìm trong sương mờ, tĩnh lặng mà mỹ lệ, khiến trái tim của hắn cũng tĩnh lặng theo, “Chính là cảm thấy Cẩn nhi rất thú vị.” Trong lúc bất chợt không có một chút xíu cảm giác buồn ngủ nào. Nghĩ đến đã rấy lâu rồi, hai người đều chưa yên tĩnh nói chuyện giống như lúc này. Bèn tùy ý cầm một chiếc gối to đặt tựa vào phía sau.”Tại sao muốn đặt Cẩn ca nhi nằm ở bên gối. Đặt ở trong chăn chẳng phải càng ấm hơn chút sao?”
Thập Nhất Nương cũng không biết.
Chẳng qua là kiếp trước đến thăm bạn học hoặc đồng nghiệp sinh em bé, tất cả mọi người đều đặt con nằm như vậy.
Nghĩ tới phải có lý do nào đó nên học theo. Giờ phút này Từ Lệnh Nghi hỏi tới, nàng nhất thời cũng không biết trả lời thế nào, trầm ngâm nói: “Như vậy con vừa mở mắt sẽ nhìn thấy được cha mẹ, sẽ không sợ hãi nữa!” Trong giọng nói kèm theo chút do dự.
Từ Lệnh Nghi bật cười.
Mặc kệ nhiều lý do chính đáng, mẫu thân dũng cảm quả quyết đến đâu, nhưng đụng phải chuyện của con mình, nét yếu đuối đều sẽ toát ra ngoài.
Từ Lệnh Nghi nhớ tới lúc tiễn Lưu Y Chính gặp phải bà tử kia. Nhẹ giọng nói: “Bên ngõ Cung Huyền rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nếu không quan trọng, ta sai Bạch tổng quản giúp đỡ nàng đi xem một chút. Nàng bây giờ đang ở cữ. Ta nghe người khác nói. Trong thời gian ở cữ nếu mắc phải bệnh gì, sau này rất khó trị lành. Huống chi với tình trạng của nàng bây giờ,vẫn nên ít vất vả một chút thì tốt hơn!”
Thập Nhất Nương ngẫm nghĩ bệnh tình của mình cũng không đến nỗi nghiêm trọng như vậy. Nàng nghiêng người, tay gối lên đầu, nhẹ nhàng nói hết tiền ngăn hậu quả cho Từ Lệnh Nghi biết: “....Chẳng qua là thiếp làm trung gian giới thiệu* mà thôi. Tứ tẩu là một người giỏi giang. Cuối cùng như thế nào đều do tẩu ấy quyết định.”
(*)Cò mồi, môi giới.
“Tuy là người trung gian giới thiệu,, lẽ nào lại không suy nghĩ thấp thỏm.” Từ Lệnh Nghi vén một sợi tóc đen của nàng rơi vào bên má ra sau tai.”Chuyện này, nàng đừng quản nữa. Ngày mai ta gửi cho Chỉ huy sứ Sơn Đông một phong thư, bảo Chấn Thanh trực tiếp cầm thư đi Sơn Đông một chuyến là được. Về phần chuyện nhà cửa.” Hắn thấp giọng nói, ” Khu vực có nhà cửa, mặt tiền cửa hàng tốt, thuận lợi ở Yên Kinh đều ở trong tay những hộ gia đình có kinh nghiệm lão làng tại Yên Kinh. Mọi người ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp. Toàn bộ chuyện trên lĩnh vực có mặt mũi thể diện này vốn không có trở ngại. Mấu chốt là nếu muốn bán, quyết không để người môi giới ra mặt. Phần lớn là nhờ bạn bè bằng hữu nghe ngóng tình hình rồi lặng lẽ bán, giá tiền cũng không đắt. Con người Thuận vương có nhân duyên tốt, giao tiếp rộng rãi, nhà cửa của Thường Trữ công chúa mấy năm trước, nhà của Trung Cần bá bán ra, cũng đều do Thuận vương làm người trung gian. Mắt thấy đến gần Tết rồi, lúc này bán nhà là nhiều nhất.” Vừa nói, Từ Lệnh Nghi bật cười.”Nói đến đây, đây cũng là vận may của Thập Nhị di nương.”
Nhân mạch* quả nhiên là tài nguyên!
(*)thế lực, đường dây…>> Ý muốn nói: có người quen thật tốt.
“Đa tạ Hầu gia rồi!” Thập Nhất Nương cười nói, “Có điều nhờ Chỉ Huy Sứ Sơn Đông giúp đỡ mua đất...có phải là giết gà dùng dao mổ trâu(*) rồi không?”
(*)Khoa trương phóng đại.
Từ Lệnh Nghi cười nói: “Vừa hay hiện tại không đánh trận, đúng dịp tìm một chút chuyện cho hắn làm.” Nói tới đây chợt nhớ tới một việc, ” Lúc chiều này Lý gia gửi tặng thiệp mừng cho ta. Ngày hai mươi sáu tháng mười này ngày cưới vợ.”
Hình như quá nhiều người có tên gọi giống nhau như thế này rồi, Thập Nhất Nương nghĩ một lát mới nói: “Phúc Kiến Tổng binh Lý đại nhân?”Từ Lệnh Nghi gật đầu: “Ta nghĩ khi đó nàng vẫn còn trong tháng cữ,liền phân phó Triệu quản sự, bảo hắn đi một chuyến.”
“Lần trước thiếp lần nghe Chu tỷ tỷ nói, Lý gia muốn lấy vợ về nhà sớm một chút, An Thành công chúa cảm thấy Lý Tễ ở Phúc Kiến, có nhiều bất tiện, đem hôn sự đẩy tới liền mùa xuân sang năm. Sao đột nhiên thành trước thời hạn một năm? Có lẽ là có chuyện gì sao?”
Từ Lệnh Nghi cười nói: “Lúc mùa hè, Lý Tễ bao vây tiêu diệt hơn năm ngàn giặc Oa*. Hoàng thượng đặc biệt hạ chỉ ngợi khen. Thăng Lý Tễ làm Chỉ huy thiêm sự Tuyền Châu. Mấy ngày nữa sẽ hồi kinh tạ ơn, An Thành công chúa liền thúc dục lo liệu xử lý chuyện hôn sự. Vì vậy quyết định có chút vội vàng.”
(*)Người Nhật Bản trước đây được gọi là người Oa, giặc Oa.
Chỉ huy thiêm sự Tuyền Châu chính là tứ phẩm!
Thập Nhất Nương nói: “Lý công tử năm nay chỉ có mười chín tuổi!” bộ dạng hơi có chút cảm khái.
Từ Lệnh Nghi liền cười nhéo mũi nàng: “Lúc ta mười chín tuổi, đã làm Thống soái tam quân.
Là sợ trong lòng nàng khó chịu, cố ý an ủi nàng sao?
Thập Nhất Nương cười nói: “Có mấy ai có thể giống như Hầu gia chứ!
“Vậy à!”Từ Lệnh Nghi trêu chọc nàng, “Đứng ở trên điện Kim Loan, liếc mắt nhìn một lượt, ta là người trẻ tuổi nhất......
Hai người đang nói nói cười cười, Cẩn nhi bên cạnh tỉnh giấc.
Mắt đen lúng liếng vòng vo xoay tròn nhìn trần nhà hồi lâu mà không có ai để ý tới. “Oa” một tiếng khóc lớn.
Từ Lệnh Nghi vội vàng, chân tay luống cuống ôm Cẩn ca nhi, “Này là muốn bú sữa hay là muốn đi tiểu?”
Nghe thấy tiếng động, Cố thị cách bình phong chạy tới nói: “Hầu gia, Lục thiếu gia muốn bú sữa ạ.”
“À!” Từ Lệnh Nghi đáp một tiếng. Thập Nhất Nương đứng dậy, bế Cẩn ca nhi: “Thiếp bế con giao cho nhũ nương!
“Để ta đi cho!” Từ Lệnh Nghi vừa bế Cẩn ca nhi vừa đi giày, “Nàng nghỉ ngơi đi.” Rồi bế Cẩn ca nhi giao cho Cố thị!
Cố thị cho cậu nhóc bú xong, Từ Lệnh Nghi lại bế bé lên giường: ” mỗi đêm, con phải bú mấy lần?”
“Bú hai lần ạ.” Thập Nhất Nương nói, ” Đầu giờ hợi một lần. Giữa giờ sửu một lần.”
Từ Lệnh Nghi lặng lẽ ghi nhớ ở trong lòng, học bộ dạng của nhũ nương dỗ em bé. Thấy Cẩn ca nhi đã ngủ, bế đặt cậu nhóc nằm bên gối, cười nói: “Mau ngủ một chút đi! Sáng mai La Tứ phu nhân còn phải tới Xuyến Môn! Nàng cũng đừng gối, chống đè mạnh lên tay, nếu cảm thấy mệt, thì dựa vào gối.”
“Thiếp biết rồi!” Thập Nhất Nương cười nói, nghĩ tới ngày mai Lưu Y Chính còn phải châm cứu ình,”…. “Vậy ngày mai Hầu gia còn ở đây không?
“Ta tất nhiên ở đây.” Từ Lệnh Nghi nói, “Nàng không cần phải sợ. Lưu Y Chính rất am hiểu châm cứu.”
Điểm này, Thập Nhất Nương cũng đã nhìn ra!
“Lúc châm cứu cho nàng. Chỉ có Hổ Phách ở trong phòng hầu hạ.” Hắn liền thấp giọng nói, “Trước mặt Thái phu nhân, ta chỉ bảo là muốn khám bệnh... Nàng gặp nương rồi. Cũng đừng lỡ miệng nói nhé!
“Biết rồi ạ!” Giọng nói của Thập Nhất Nương nhẹ nhàng ôn nhu, giống như cơn gió mùa xuân. Thổi vào mặt người ấm áp!
Thái phu nhân cùng Nhị phu nhân tới thăm bệnh!
“Con chỉ cần chú ý tĩnh dưỡng là được.” Thái phu nhân đẩy tay Thập Nhất Nương.”Chuyện trong nhà đã có ta. Điều dưỡng thân thể cho tốt mới là đúng đắn!”
Nhị phu nhân liền nói: “Bệnh sợ nhất chẩn trị nhâm. Nếu biết bệnh tật ở chỗ nào, bốc thuốc đúng bệnh là được rồi! Muội không cần lo lắng quá.”
Thập Nhất Nương cười cám ơn Nhị phu nhân!
Thạch ma ma đến!
“Thái phu nhân và Nhị phu nhân đều ở đây sao!” Thạch ma ma cười khom gối hành lễ, đem hộp tráp sơn son thếp vàng ở trong tay đưa cho Hổ Phách, “Nghe nói thân thể của Tứ phu nhân không tốt, Ngũ phu nhân cố ý sai nô tì mang hai nhánh nhân sâm trăm tuổi cất giữ ở trong nhà tặng Tứ phu nhân bồi bổ thân thể.” Lại nói.” Ngũ phu nhân nhà nô tỳ đã thức dậy từ sáng sớm, vốn chuẩn bị đích thân Ngũ phu nhân theo nô tỳ hầu hạ qua đây thăm bệnh, ngặt nỗi tự nhiên có chút không thoải mái. Nô tỳ đành phải một mình tới đây. Kính xin Tứ phu nhân tha lỗi!”
Thái phu nhân vừa nghe liền vội đứng dậy: “Đan Dương sao vậy?”
Nhưng khóe mắt chân mày của Thạch ma ma lại toát ra vè vui mừng: “Phu nhân nhà nô tì có thai rồi ạ!”
“Ôi chao!” Thái phu nhân nghe thế thì vui vẻ nói, “Quả thật đúng là chuyện tốt” Sau đó vội vàng hỏi: “Chuyện khi nào? Thế mời đại phu đến chẩn đoán chưa?”
“Vài ngày rồi ạ.” Thạch ma ma cười nói, “Nhưng lần này không giống với lần trước —— Lần trước như long trời lỡ đất, lần này một chút động tĩnh cũng không có. Buổi sáng hôm nay vừa mời đại phu qua khám. Nếu không, nào dám ăn nói lung tung ạ!”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thứ Nữ Công Lược
Chi Chi
Thứ Nữ Công Lược - Chi Chi
https://isach.info/story.php?story=thu_nu_cong_luoc__chi_chi