Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cảnh Lộ Quan Đồ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 477: Nhân Chứng Duy Nhất
Đ
ỗ Long không cần 100 đồng kia nữa, Cổ Nguyệt Hồ không ngừng kéo hắn ra khỏi dòng người và lướt nhanh qua đám đông.
Đỗ Long hỏi:
- Cô định mang tôi đi đâu?
Cổ Nguyệt Hồ liền bảo:
- Sắp tới nơi rồi, nhanh theo tôi.
Cổ Nguyệt Hồ đưa Đỗ Long đi đến một sàn nhảy, người bảo vệ không thu tiền của họ. Sau khi vào sàn cô ấy để Đỗ Long ngồi đợi ở quầy với sắc thái bí hiểm. Đỗ Long không biết làm gì hơn là gọi một cốc nước chanh. Khi điều tra vụ án hắn có thói quen không uống rượu để tránh bị người khác nắm được nhược điểm, làm cho những chứng cứ mà hắn vất vả lắm mới kiếm được bị các luật sư lòng dạ hiểm độc đưa ra những đề nghị vô hiệu.
Không có ai phản ứng gì với hắn, nhưng hắn có thể cảm giác được rằng có không ít người đang âm thầm quan sát hắn. Hắn phớt lờ mọi sự chú ý và tự mình rút chiếc điện thoại ra ngịch tiếp.
Cổ Nguyệt Hồ đã quay trở lại sau chốc lát. Vừa nhìn thấy cốc nước mà Đỗ Long gọi lại là nước chanh, cô ấy hừ một tiếng tỏ vẻ khinh thường, nói với Đỗ Long:
- Đi theo tôi, tôi sẽ dẫn anh đi gặp một người.
Cô ấy đưa Đỗ Long đi theo lối cửa sau của sàn nhảy. Hoá ra sau cái cảnh cửa đó là một thế giới hoàn toàn khác, yên tĩnh thanh tịnh hơn rất nhiều. Cô ấy đẩy cánh cửa vào, bên trong có một người đã ngồi đợi sẵn ở đó. Vừa nhìn thấy cô y vội vàng đứng lên, Cổ Nguyệt Hồ đưa tay ra ngăn lại cắt ngang màn chào hỏi của họ, quay đầu lại nói với Đỗ Long:
- Tôi nghĩ anh đang rất muốn tìm một người đương sự, anh ta tên là Triệu Ngải Tùng. Đúng cái đêm hôm đó chính anh ta đã tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình xảy ra vụ bắt cóc. Hơn nữa anh ta cũng không sợ Cục công an uy hiếp hãm hại và nếu như anh cần gì cứ bảo tôi, tôi có thể bảo anh ta ra làm chứng giúp anh bất cứ lúc nào.
Con người Cổ Nguyệt Hồ thực ra không xấu, chỉ có điều lời lẽ cô ấy có phần thái quá. Đã nhiều lần nhưng Đỗ Long vẫn không tìm ra cách nào trị được cô ấy. Hắn cố cười gượng một cái, quay sang nói với Triệu Ngải Tùng:
- Xin chào, Tôi họ Đỗ, cứ gọi tôi là Tiểu Đỗ. Chúng ta ngồi xuống và từ từ nói chuyện nhé!
- Hừ, bụng dạ hẹp hòi.
Cô ấy cười hì hì, xoay người toan đi. Trước khi đóng cửa vẫn kịp nói thêm câu:
- Cái dạ dày của tôi. Tôi phải đi trước đây. Nếu có việc gì cần có thể bảo Tùng chuyển lời cho tôi. Phải nhớ anh vẫn còn nợ tôi một chuyện đấy, bye bye...
Sau khi cửa đóng Đỗ Long mới rút điện thoại, nói với Triệu Ngãi Tùng:
- Dùng điện thoại di động ghi âm chắc không vấn đề gì chứ?
Triệu Ngải Tùng đĩnh đạc nói:
- Ghi âm tôi cũng không sợ, tôi đang mong họ bắt tôi vào trong đó đây, ở trại tạm giam tôi chính là đại ca, ngay cả Đồn trưởng cũng phải sợ tôi.
Đỗ Long mỉm cười nói:
- Vậy thì được, bắt đầu ghi âm nhé, cậu tên gì?
Triệu Ngải Tùng hết sức phối hợp với Đỗ Long thậm chí còn chỉ đích danh mấy kẻ lão luyện già đời, mấy câu vấn đáp thông thường theo quy định cũng đối đáp rất trôi chảy. Sau đó Đỗ Long bắt đầu hỏi đến quá trình vụ bắt cóc đêm hôm đó, cái đêm mà Thạch Vũ Hiên cùng đồng bọn của nó đã lừa và bắt Cổ Ngọc Vân đã diễn ra như thế nào.
Góc độ nhìn nhận của Triệu Ngải Tùng có điểm bất đồng, nhưng những gì mà y thuật lại với những điều mà Đỗ Long nghe được từ cha mẹ của Cổ Ngọc Vân đều cơ bản giống nhau. Họ đều nhắc tới sự việc Thạch Vũ Hiên bị Cổ Ngọc Vân cự tuyệt, sau đó gã liền dùng bạo lực để mang cô ấy đi.
Đỗ Long hỏi:
- Ngoài Thạch Vũ Hiên cậu còn nhận ra được người nào khác tham gia vụ bắt cóc Cổ Ngọc Vân không?
Triệu Ngải Tùng nói rằng:
- Tuy chưa từng tiếp xúc qua với bọn chúng, nhưng những người lăn lộn ở cái thành phố Thuỵ Bảo ai mà không biết đến tiếng tăm của Kim thiếu gia và Bang hội Cửu Long của họ? Ngoài Kim thiếu gia còn có tay chân thân cận của y như: Hắc Long, Hồng Long, Hoàng Long, Thanh Long, Lam Long. Nhưng những cái tên đó chỉ là biệt hiệu của họ, còn tên thật của họ như thế nào thì tôi cũng không rõ. Nên cảnh sát cũng rất khó mà điều tra được.
Đỗ Long hỏi:
- Chính là mấy đứa bọn chúng? Anh khẳng định chứ?
Tại sao lúc đó tôi lại nghe nói họ có tới mười mấy người nhỉ?
Triệu Ngải Tùng đáp rằng:
- Chủ yếu chỉ có mấy người đó thôi. Còn lại chỉ là râu ria của chúng. Không có cơ hội đụng vào những cô gái được chủ băng nhóm đó để ý đâu. Đêm đó băng nhóm Cửu Long cho 6 con rồng ra tay đã là quá tay rồi. 9 con rồng này có sự khác biệt với bọn râu ria kia. Trên cánh tay họ đều xăm hình con rồng, các con xe họ lái cũng phun những đường nét con rồng tương ứng. Anh cảnh sát chỉ cần tinh ý một chút là sẽ nhận ra ngay thôi.
Đỗ Long đã nắm được khá chi tiết về con người Thạch Vũ Hiên và nhóm người dưới tay y, cuối cùng cũng hiểu ra được nhiều điều về những người tham gia có mặt trong buổi bắt cóc đó.
Đỗ Long như đã hiểu ra vấn đề, hắn thôi ghi chép, hắn bảo Triệu Ngải Tùng để lại số điện thoại để tiện cho việc liên lạc. Đúng lúc ấy điện thoại của Đỗ Long réo đến lần thứ ba, hắn nghe điện thoại. Lý Tùng Lâm hỏi:
- Đỗ Long, sao cậu mãi không nghe điện thoại.
Đỗ Long nói:
- Cục trưởng Lý, ông gọi đúng lúc tôi đang điều tra vụ án nên để nó ở chế độ rung, nên không biết là ông gọi đến.
Lý Tùng Lâm hỏi:
- Cậu đang điều tra ở đâu? Vừa rồi lại có người tố cáo cậu. Có phải cậu lại lấy thẻ công tác ví tiền và điện thoại… của ai rồi không hả?
Đỗ Long nói:
- Oan uổng quá Cục Trưởng Lý, có phải ông lại nghe hai tên ngu ngốc theo dõi tôi nói không? Tôi có thể thề tôi tuyệt đối không lấy bất kì thứ gì của họ, ông có thể đích thân đi hỏi bọn chúng, rằng tôi đã từng tiếp cận bọn họ trong vòng 5m hay không? Lẽ nào tôi có phép thuật lấy đồ trên người họ từ xa hay sao? Vậy đó chắc đó là chuyện của “Nghìn lẻ một đêm” rồi?
Lý Tùng Lâm nói:
- Bọn họ nói cậu kêu người giúp đỡ sờ soạng đồ của họ. Nếu không thì cũng không trùng hợp như vậy.
Đỗ Long nói:
- Bọn họ dùng mông mà nhìn thấy tôi gọi người giúp đỡ sao? Cục trưởng Lý chuyện này đích thực không phải tôi làm. Dù thế nào thì họ cũng không thể đổ lỗi cho tôi được, tôi làm chính sự còn không xong làm gì có thời gian mà để ý tới họ chứ. Bảo họ tự mà đi tìm những tên móc túi trên đường đó.
Đỗ Long tức giận cúp điện thoại. Không ngờ Lý Tùng Lâm cũng phải nếm trải cái cảm giác bị cấp dưới cúp điện thoại. Triệu Ngải Tùng ngỡ ngàng khi nhìn thấy thái độ nói chuyện và cúp điện thoại cái cụp với sếp của hắn. Y giơ ngón tay cái lên cười nói:
- Cảnh sát Đỗ, anh thật lợi hại, tôi phục anh rồi đó. Sau này có việc gì cần ở cái thành phố Thuỵ Bảo này thì cứ liên lạc cho tôi nhé.
Đỗ Long nói:
- Cảm ơn, cậu hãy cứ giúp tôi làm cho xong xuôi vụ bắt cóc trước đã.
Điện thoại lại đổ chuông, tiếng chuông kì lạ của Đỗ Long khiến Triệu Ngải Tùng giật mình. Vẫn là điện thoại của Lý Tùng Lâm:
- Tên tiểu tử kia cậu dám cúp máy của tôi! Được lắm hãy đợi xem tôi sẽ dạy bảo cậu như thế nào, cậu đã nghe ngóng được những manh mối gì rồi?
Đỗ Long bảo:
- Cục trưởng Lý ông rộng lượng cho, tôi đâu dám chọc tức ông đâu? Với lại đâu dễ gì mà tìm ra manh mối nhanh vậy chứ, Phó cục trưởng Thạch phái ba đội thay nhau canh chừng tôi, ông có thể nghĩ cách giúp tôi đuổi lũ ruồi bọ này đi không?
Lý Tùng Lâm nói:
- Phó Cục Trưởng Thạch có quyền cử người theo dõi cậu trong quyền hạn của anh ta, tôi đã cảnh cáo anh ta rồi, hi vọng anh ta sẽ khiêm tốn một chút. Cậu hãy tiếp tục nỗ lực phá án, phải chú ý đến sự an toàn của mình nhé.
Lý Tùng Lâm buông điện thoại xuống, nói với Thạch Khắc Phong đang ngồi hút thuốc trong phòng làm việc:
- Được rồi, mặt trăng tôi đã hát xong rồi, bây giờ đến lượt mặt đỏ của cậu đi (*). Đỗ Long có quan hệ không đơn giản với Bí thư Đảng ủy công an, các cậu đừng ép cậu ta quá đáng. Nếu cậu ta nói chuyện này với Bí thư Bạch, chúng ta đều chịu không nổi đâu. Qua mấy ngày nữa nếu cậu ta không tìm được manh mối, tôi sẽ đuổi cậu ta về xã Minh Tú.
(*)Trong nghệ thuật Kinh Kịch, các diễn viên thường phải hóa trang mặt nạ trước khi biểu diễn. Mặt trắng là đại diện cho kẻ tiểu nhân; mặt đỏ là đại diện cho nghĩa khí, trung nghĩa. Còn trong quá trình giải quyết mâu thuẫn xung đột, một người sẽ đảm nhiệm nhân vật thân thiện, làm người khác yêu mến, người còn lại đảm nhiệm nhân vật nghiêm khắc hoặc khiến người ta chán ghét.)
Thạch Khắc Phong gật gật đầu, anh ta cảm kích nói:
- Cục Trưởng Lý rất cảm ơn sự ủng hộ và giúp đỡ của anh, tôi sẽ nhanh chóng trấn an thân nhân của người mất, và đuổi tên tiểu tử Thạch Vũ Hiên kia đi thật xa. Ít nhất là sẽ không cho nó quay trở lại thành phố Thuỵ Bảo một năm rưỡi nữa.
Lý Tùng Lâm thở dài:
- Chỉ hi vọng hắn đừng có gây thêm tai hoạ nào nữa… Được rồi. Đồ của hai tên kia xem ra chắc không tìm lại được nữa đâu. Anh tự đi quản thúc lại thủ hạ của cậu đi. Tôi đã giúp các anh che giấu lần này, coi như là tôi đã vi phạm vào nguyên tắc của mình và vi phạm pháp luật. Tôi không hi vọng chuyện này sẽ tái diễn lần thêm lần nữa…
Thạch Khắc Phong nói một cách kiên định.
- Tôi hiểu rồi, sẽ không có lần sau đâu. Nói một cách nghiêm túc thì y không phải là một cảnh sát xấu, nhưng một khi người thân của mình có liên quan đến vụ án, thì việc kiên trì theo nguyên tắc cũng là điều khó khăn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cảnh Lộ Quan Đồ
Thần Đăng
Cảnh Lộ Quan Đồ - Thần Đăng
https://isach.info/story.php?story=canh_lo_quan_do__than_dang