Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cực Phẩm Tài Tuấn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 463: Đây Mới Gọi Là Vu Oan Giá Họa.
- G
ia chủ Đường gia là Đường Kính Chi, mượn cớ khai hoang đào kênh, dùng lương thực quy tụ gần hai mươi vạn nạn dân, đồng thời trong thời gian đó có hành vi phát tán bôi nhọ triều đình... Đường gia chia nạn dân ra theo nhân số, phong chức đội trưởng đào kênh, đội trưởng cảnh vệ, có ý soán nghịch.
- Cái gì?
Hoàng đế trẻ nghe Toàn Kế nói tới đó không ngồi yên được nữa, đứng bật dậy tức thì:
- Bẩm hoàng thượng, bản tấu này tố cáo Đường cử nhân tụ tập nạn dân, dùng lương thực thu mua lòng người, phong chức tước trái phép, có ý mưu phản.
Toàn Kế cao giọng nói:
Đường Kính Chi giận sôi gan, tên Tề Đức Thịnh này thật tàn độc, chỉ vì mình trái ý lão ta mà lão ta gán cho tội danh mưu phản tru di cửu tộc này.
Hoàng gia luôn luôn kỵ húy có kẻ nhân thiên tai bôi nhọ triều đình, thu mua lòng người, hoàng đế trẻ lúc này mặt đanh lại, mắt như đao bắt chết người Đường Kính Chi quát hỏi:
- Đường cử nhân, ngươi còn có gì để nói không?
Đường Kính Chi không hô oan uổng, mà giải thích ngay:
- Hoàng thượng, đây là lời vu cáo trắng trợn, lòng trung thành của học sinh với hoàng thượng có trời đất chứng giám! Học sinh vì sao tiến kinh diện thánh hoàng thượng hiểu rõ nhất, học sinh còn vì thế mà suýt mất mạng, Toàn công công cũng rõ, nếu học sinh có lòng mưu nghịch thì sao lại dâng ngọc điệp? Sao dám một mình vào kinh?
- Vu khống? Toàn Kế và ngươi không thù không oán vì sao muốn vu khống ngươi.
Hoàng đế trẻ hừ lạnh một tiếng:
- Bẩm hoàng thượng, Toàn công công và học sinh không thù không oán, nhưng kẻ chủ mưu sau lưng là Tề công công thì có.
Đường Kính Chi thầm chửi, các ngươi thích vu oan giá họa à, ta cho các ngươi biết thế nào mới là vu oan giá họa nhé:
- Người ở trong cung cấm không biết, Tề công công hiện giờ tay nắm trọng quyền, cực kỳ ngông nghênh, ai dám trái ý ông ta mảy may là ông ta làm cho tan nhà nát cửa, ông ta dẫn người tới nhà học sinh chỉ vì học sinh không kịp ra cổng nghênh tiếp mà thiếu chút nữa giết học sinh, bắt học sinh dùng đại lễ khấu đầu! Thậm chí, thậm chí...
- Thậm chí làm sao?
Hoàng đế trẻ nhíu mày:
- Thậm chí còn có kẻ ngầm gọi ông ta là cửu thiên tuế.
Trong lịch sử Trung Hoa cái xưng hô này không hiếm, nổi tiếng nhất là tên hoan quan quyền lực nhất trong lịch sử Trung Hoa thời Minh, Ngụy Trung Hiền, làm triều Minh suy tàn và sụp đổ sau này có công lớn của hắn.
Đường Kính Chi không nhớ "công tích" của Ngụy Trung Hiền, nhưng nhớ kẻ này tự xưng là cửu thiên tuế nên lôi ra luôn.
- Ngươi, ngươi vu khống...
Tề Đức Thịnh mặt tái me tái mét, thiếu chút nửa nhảy dựng dậy:
- Cửu thiên tuế?
Hoàng đế trẻ sắc mặt tối sầm lại, ánh mắt chiếu sang Tề Đức Thịnh:
- Chẳng phải chỉ dưới trẫm một chút sao?
Phải biết rằng hoàng thái hậu cũng chỉ được gọi là thiên tuế, một tên thái dám dám ngầm dùng danh xưng này chẳng phải còn cao hơn hoàng thái hậu.
Điều này hoàng đế trẻ sao chấp nhận được.
- Hoàng thượng, oan uổng quá, Đường Kính Chi ngậm máu phun người, nô tài chỉ là một thái giám, sao dám xưng là cửu thiên tuế?
Tề Đức Thịnh kinh hoàng dập đầu bình bịch:
Thấy tóc tai Tề Đức Thịnh rối tung rồi, trán cũng thâm tím đã thấy dấu máu, hoàng đế trẻ mềm lòng, dù sao từ nhỏ hắn được Tề Đức Thịnh chăm bẵm bế trên tay, hai người tuy không có chút huyết mạch tình thân, nhưng còn gần gũi hơn so với bất kỳ một người thân nào.
- Được rồi, ngươi dừng lại đi, có người xưng hô ngươi là cửu thiên tuế hay không trẫm sẽ cho điều tra, không để ngươi bị oan ức.
Hoàng đế trẻ nghiêm nghị hỏi:
- Đường cử nhân, sao ngươi lại nhất quyết nói Tiểu Tề Tử vu khống ngươi?
- Bẩm hoàng thượng, cách đó không lâu học sinh không chịu đồng ý xin từ chối phong tước, Tề công công dọa giết cả nhà học sinh, bây giờ Tề công công lại tới trước mặt người cáo trạng, làm gì có chuyện trùng hợp như thế?
Đường Kính Chi mặt mày oan ức nói:
Tề Đức Thịnh cuống lên giải thích, không kịp chú ý Đường Kính Chi lại vu thêm cho lão một tội:
- Nói láo, bản tấu này do Toàn công công thu được, không liên quan tới cha gia.
- Nếu do Toàn công công thu được, vì sao trước đó nắm trong tay ngươi?
- Cha gia đã nói rồi, vì cha gia là chỉ huy sứ nổi xưởng, nên mới lấy xem.
Lúc này đúng sai lý lẽ không quan trọng nữa, quan trọng là làm càng loạn càng tối, vì đến một Vương Mông còn có thể sai thủ hạ bày ra chuyện Tế Sinh Đường làm người dân trúng độc chết, với bản lĩnh vu oan hãm hại cao gấp mười lần của nội xưởng, Đường Kính Chi biết căn bản không thể quang minh chính đại chứng minh mình trong sạch nữa rồi:
- Lấy xem? Ngươi mới nói láo, xem xong sao không trả! Nói như ngươi bách quan lên triều có thể trao đổi ý kiến với nhau, cầm tấu chương của người khác lên Kim Loan điện à? Hay vì Tề công công ngươi ỷ quyền thế cướp tấu chương của người khác hả?
Hoàng đế trẻ ngồi trên long ỷ nghe đôi bên lời qua tiếng lại, càng nghe càng biết không nên tin ai.
Tin Tề Đức Thịnh không được, hắn không phải không nghe thấy có người tố cáo Tề Đức Thịnh ngày càng ngang ngược, nhưng hắn cho rằng Tề Đức Thịnh chỉ là thái giám, trước kia địa vị thấp, không có chút thủ đoạn cứng rắn sao trấn nhiếp được lão thần trong triều.
Tin Đường Kính Chi, tấu chương này do tai mắt của hắn, do nội xưởng điều tra ra.
Nhưng hoàng đế trẻ chắc chắn một điều, hai người này có xung đột, hơn nữa không phải là nhỏ.
Hoàng đế đang day trán thì một thái giám đi vào nói nhỏ vài câu, hắn khẽ gật đầu.
Một lúc sau cung nữ xinh đẹp đi vào thỉnh an, cung nữ này tuổi chạc 25, 26 mặc cung trang màu lục, vóc dáng thành thục yểu điệu, từ trang phục nhận ra nàng không phải là cung nữ bình thường, mà là một nữ quan.
Hoàng đế trẻ rất quen thuộc cung nữ này nhíu mày hỏi:
- Hoàng thái hậu bảo ngươi tới đây có việc gì?
Cung nữ đó cung kính nhún gối xuống, nói:
- Bẩm hoàng thượng, Hoàng thái hậu bảo nô tỳ tới truyền lời, nói Đường cử nhân có đại sự phải làm, mau rời cung khỏi làm trễ nải công việc.
- Hử?
Chuyện này còn chưa có định luận, Hoàng đế trẻ sao để y đi được, tội mưu phản chứ có phải trò đùa đâu!
Cung nữ đó bổ xung thêm:
- Hoàng thái hậu còn nói, nếu hiện hoàng thượng có rảnh thì tới cung Từ Ninh một chuyến.
Vừa rồi đầu óc ong ong cho nên hoàng đế trẻ mới phản ứng chậm một nhịp, giờ mới hiểu Hoàng thái hậu đã biết chuyện xảy ở ngự thư phòng rồi nên mới truyền lời này, có điều hắn hoang mang, chẳng lẽ Hoàng thái hậu không hoài nghi Đường Kính Chi có tâm tư tạo phản một chút nào sao?
Hắn biết Đường Kính Chi tụ tập nạn dân chống lại quan phủ, dù lý do chính đáng xuất phát từ phía Vương Mông, nhưng kẻ này to gan như thế, không phải là lương dân.
- Các ngươi lui trước đi, mai tới ngự thư phòng đợi trẫm.
Hoàng đế trẻ tính hỏi Hoàng thái hậu rõ ngọn nghành rồi tính, liền phát lệnh xong đi trước.
Đợi hoàng đế trẻ rời ngự thư phòng, Đường Kính Chi và Tề Đức Thịnh mới đứng dậy.
Toàn Kế gườm gườm nhìn Đường Kính Chi đe dọa:
- Hôm nay xem như ngươi may mắn, có điều lần sau đừng tưởng dễ dàng thoát như thế.
Đối diện với ánh mắt oán độc của Toàn Kế, Đường Kính Chi thầm thở dài, xem ra sau này mình phải sống mái với hắn rồi, có điều Đường Kính Chi chẳng sợ, đắc tội một tên Tề Đức Thịnh rồi, thêm tên Toàn Kế nữa cũng có là gì.
- Đường cử nhân, cha gia đúng là xem thường ngươi rồi, có điều ngươi yên tâm, cha gia đảm bảo trong vòng một tháng nhất định sẽ lấy đầu ngươi!
Tề Đức Thịnh hôm nay không làm gì được Đường Kính Chi, còn bị hoàng đế giáo huấn, cảm thấy xỉ nhục vô cùng.
- Tề công công không thẹn là cửu thiên tuế, ngay trong ngự thư phòng dám tuyên bố lấy đầu người khác không cần biết tội trạng rồi.
Đường Kính Chi cố ý nói thật to:
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cực Phẩm Tài Tuấn
Phó Kỳ Lân
Cực Phẩm Tài Tuấn - Phó Kỳ Lân
https://isach.info/story.php?story=cuc_pham_tai_tuan__pho_ky_lan