Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 459: Ta Muốn Ăn Nàng
T
rần Tiểu Cửu chưa từng thấy thân thể đầy lả lướt tuyệt vời đầy ý nhị như thế.
Sự mê hoặc quyến rũ thành thục đến tận cùng này là xinh đẹp đáng yêu ở Song Nhi, bướng bỉnh đơn thuầtrên cơ thể Đan Nhi n, tuyệt phẩm hội tụ đủ mọi nét tuyệt mỹ.
Hắn tham lam nhìn cơ thể Nguyệt Thần, suy nghĩ tới đường cong đẫy đà kia, trong lòng hắn lại tự dặn mình: Nguyệt Thần tỷ tỷ mặc một chiếc áo ngực liền thân mau đen vừa bạo lực vừa trong suốt, trong sự thấp thoáng mỏng manh ấy, bên trong ẩn chứa một cơ thể cao quý mê hoặc lòng người, cách chiếc áo đen ấy có thể nhìn thấy vòng eo duyên dáng và hai ngọn núi đẫy đà của Nguyệt Thần.
Hai mắt Trần Tiểu Cửu dường như phun ra lửa, hai tay bưng món ngon mà run rẩy, há miệng, ngượng ngùng nói:
- Nương tử, nàng quả nhiên là Nguyệt Thần hạ phàm.
Nguyệt Thần cười đầy quyến rũ, làm ra một bộ dạng đáng thương động lòng người, vặn vẹo ngồi trên giường, hai chân trắng nõn nà khép nép lại, cọ xát vào nhau, khẽ mấp máy, nhìn không sót một cái gì trước mặt Trần Tiểu Cửu.
Lần này trong đầu hắn lại rung lên những tiếng ong ong, một cây rung động mang theo ngọc. hỏa cầm huyền đã nhè nhẹ vang lên.
- Tiểu Cửu, ta biết là ngươi sẽ đến, tỷ tỷ ta vừa đói vừa mệt, xương bả vai và xương sườn đều đau, ngươi đúng là vô lương tâm, nếu còn không lại đây, ta sẽ trốn đi, để ngươi mãi mãi không tìm thấy ta…
Nguyệt Thần nhẹ nhàng cử động cơ thể đẫy đà của mình, tiến lên giữ chặt cánh tay Trần Tiểu Cửu, kéo hắn ngồi trước giường, mái tóc mềm mại lướt qua khuôn mặt Trần Tiểu Cửu, lại ngứa ngáy trong lòng hắn.
- Tiểu Cửu…ngươi sao đờ ra vậy?
Nguyệt Thần quyến rũ cười, càng phát ra hơi thở kiêu ngạo, ngực càng phập phồng, oán hận nói:
- Đại dâm tặc, chưa từng nhìn thấy phụ nữ sao? Xem bộ dạng si ngốc của ngươi kìa, thật giống như muốn nuốt tỷ tỷ vậy, tỷ tỷ sợ quá à..
Nàng nói xong, dùng đôi chân tròn trắng nõn nà nhẹ nhàng đập đập vào vòng eo tráng kiện của Trần Tiểu Cửu.
Trần Tiểu Cửu vươn bàn tay to ra, muốn bắt lấy mắt chân cá của nàng, Nguyệt Thần dường như sớm đã đoán được, đôi chân linh hoạt tránh được bàn tay của hắn, nhanh chóng chui vào chăn.
Hắn đã bị Nguyệt Thần gợi lên tà hỏa, không để nàng trốn tránh, một tay nâng món ngon, một tay thò vào trong chăn, nắm chặt được đôi chân trắng mịn của Nguyệt Thần, cười si ngốc nói:
- Nguyệt Thần tỷ tỷ đang dụ dỗ ta sao?
Nói xong, trong mắt toát ra một tia lục quang.
- Ngươi quả nhiên không phải là cái đồ gì tốt.
Nguyệt Thần nhếch miệng, khinh thường nói.
- Trước mặt nương tử thân yêu, ta còn giả bộ làm đồ gì tốt chứ?
Trần Tiểu Cửu đã cảm nhận được sự trắng mịn của Nguyệt Thần, sóng lòng càng mãnh liệt hơn:
- Ta càng không phải đồ tốt, tỷ tỷ mới càng thích…
Nguyệt Thần nhận được cảm giác khác thường truyền đến từ chỗ mắt cá chân, đôi tay ngọc ngà nhẹ nhàng ấn đầu hắn, oán trách nói:
- Ngươi chính là một đầu đều suy nghĩ xấu xa, vừa rồi dịu dàng với ngươi, ngươi càng không biết xấu hổ, thật tức chết đi được.
- Đây là tính thật của ta.
- Xem bộ dạng của ngươi, sao có thể trị thương cho ta?
Nguyệt Thần bất đắc dĩ vỗ lên giường, thở dài nói:
- Khi trị thương, nếu ngươi nhìn thấy làn da trắng của ta, nhất định sẽ không để ý tới vết thương đau của ta, đã ăn ta rồi...vậy....vậy thì còn trị...trị cái gì nữa?
Trị thương? Trong đầu Trần Tiểu Cửu chợt vang lên, nhớ tới xương sườn của Nguyệt Thần đang bị gãy, chỗ vai cũng chịu đau đớn, hắn cười tiến lên nắm chặt tay Nguyệt Thần nói:
- Nguyệt Thần tỷ tỷ, ta tuy có háo sắc một chút, có thể nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng chưa bao giờ thất thố quá, vừa rồi nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ của Nguyệt Thần tỷ tỷ, ta bất đắc dĩ phải kiềm chế mình…cái này…cái này sao có thể trách ta..
Hắn nói xong, bàn tay to lại tiến vào phía ngực Nguyệt Thần tìm kiếm, dường như cảm nhận được lửa nóng đầy đặn.
Nguyệt Thần thấy bộ dạng thần hồn điên đảo của Trần Tiểu Cửu, vô cùng vui sướng, hạnh phúc ngọt ngào dồn lên tận đầu.
Chỉ là tuy nàng bị Trần Tiểu Cửu làm cho cảm động, lại không để ý rõ ràng, rút cuộc nên lựa chọn thế nào? Nàng chặn tay Trần Tiểu Cửu lại, cười hì hì nói:
- Tiểu Cửu, ngươi lửa lên tận đầu, hứng trí tăng vọt, không thể, đành để tỷ tỷ dập lửa giúp ngươi.
- Cái gì? Tỷ tỷ giúp ta dập lửa sao? Vậy vậy thật là tốt quá...nàng thật đúng là nương tử tốt của ta...
Trên mặt Trần Tiểu Cửu dào dạt sự vui sướng và kinh hãi, đang muốn tiến lên tìm hoan lạc, chợt cảm thấy cổ tay dầy nội tức, truyền nhanh tới, thẳng tắp đến đầu hắn.
Trong nháy mắt Trần Tiểu Cửu sợ run, trong đầu sáng lên rất nhiều, lửa hừng hực không biết đã tản mát đi đâu.
- Tiểu Cửu…tốt hơn rồi chứ?
Nguyệt Thần cười nói:
- Thanh tâm công của tỷ tỷ, nhưng người bình thường không dùng được, bây giờ ngươi cảm thấy thế nào, còn cảm giác như vừa rồi nữa không?
Trần Tiểu Cửu xoa xoa tiểu kim cương đang uể oải, không khỏi lo lắng nói:
- Tỷ tỷ làm gì với ta vậy? tiểu tử kia của ta giống như ngủ vậy, nó..,nó sẽ không ngủ mãi đấy chứ…
Nói xong, mồ hôi đã chảy xuống dưới.
- Ngốc! tỷ tỷ là người không biết nặng nhẹ sao?
Nguyệt Thần cười duyên nói với hắn:
- Thanh tâm công của ta có thể liên tục trong một canh giờ, trong một canh giờ này, cái đồ xấu xa kia của ngươi bất luận có bản lĩnh lớn thế nào, cũng sẽ không ngẩng đầu lên được.
- Tỷ tỷ thật độc ác…
Trần Tiểu Cửu trong lòng buồn bã, Nguyệt Thần vẫn là Nguyệt Thần, chỉ cần hồi phục chút công lực, gà mờ như mình làm sao có thể so sánh đây? Sự chế giễu này, công lực của người ta như vậy, mỹ sắc trước mặt, lại bất luận thế nào cũng không hưởng thụ được, thật vội biết bao?
Trần Tiểu Cửu hổn hển, hung hăng vuốt tiểu kim cương phía dưới, thở phì phì nói:
- Nhị đệ, ngươi vẫn thật là vô dụng, bình thường diễu võ dương oai, vừa gặp thanh côn tâm chó má, đã như gà rù rồi, sau này làm ta mất mặt ít thôi.
Nguyệt Thần cười tới loạn chân loạn tay, bắt lấy bàn tay hắn, làm nũng nói:
- Đừng đánh, ta đau lòng.
- Nàng đau lòng cho nó, lại không đau lòng cho ta.
- Ta không phải là bị thương sao? Nếu ngươi động chân động tay với ta, ta sẽ phải làm sao?
Nguyệt Thần loang choạng cơ thể mềm mại nói:
- Đợi vết thương của ta khỏi rồi, tùy ngươi muốn làm gì thì làm…
Khi nàng nói, đôi mắt chớp chớp, dường như muốn rơi lệ.
Trong mũi Trần Tiểu Cửu hừ một tiếng:
- Đợi sau khi vết thương nàng khỏi, ta còn có thể làm gì nàng? Nàng tùy ý ngoắc tay, ta liền bị đánh cho hộc máu mũi.
- Ta sao nỡ chứ?
Nguyệt Thần liêm môi, nhẹ nhàng nói:
- Ngươi là người đàn ông đầu tiên mở cửa trái tim ta, cũng chính là người cuối cùng, ta sớm muộn gì cũng là người của ngươi, ngươi …tại sao lại phải vội thế?
- Ta sợ nàng gạt ta
Trần Tiểu Cửu đáng thương nói:
- Một ngày không dành được nàng, là một ngày ta không yên.
- Ngươi đã có được trái tim ta, cơ thể đẫy đà của ta, ngươi cũng nhìn thấy rồi…
Nguyệt Thần u oán cắn môi, kéo cái vai, nỉ non nói:
- Tiểu Cửu, ngươi xem…
Theo bàn tay ngọc ngà, chiếc áo ngực trong suốt một nửa màu đen nhẹ nhàng chảy xuống, lộ ra một mảng vô cùng trắng nõn, da thịt có mùi thơm ngát, hai luồng mềm mại trước ngực kia rõ ràng hiện ra trước mắt Trần Tiểu Cửu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi