Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chấp Chưởng Thần Quyền
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 427-1: Hẹn Gặp Lại? Ngươi Đi Được Sao? (Thượng)
C
hương 427: Hẹn gặp lại? Ngươi đi được sao? (Thượng)
Đối với trí thông minh của Nhung Cầu thì nó biết mình họ gì, cực kỳ nghe theo mệnh lệnh của Diệp Dương Thành.
Nhung Cầu lười biếng nằm trên cỏ nghỉ trưa, một cô bé sáu, bảy tuổi ôm bóng da bẩn tới gần nó, vụng về nằm sấp trước mặt Nhung Cầu.
- Chó lớn, ngươi cõng ta đi chơi được không?
Đôi mắt to ngập nước nhìn Nhung Cầu, ánh mắt khao khát làm nó không cách nào từ chối được.
Thế là Nhung Cầu đứng dậy lắc lông dài, thò đầu cọ nhẹ vào mặt cô bé ra hiệu leo lên ngồi trên lưng mình.
Được Nhung Cầu cho phép, cô bé ôm bóng da hớn hở cười khúc khích bò dậy. Cô ném ném trái bóng da ra xa, níu lông Nhung Cầu, bò lên lưng nó. Cô bé hưng phấn mặt đỏ hồng.
Nghe tiếng cười vui vẻ của cô bé ngồi trên lưng mình, Nhung Cầu cong lưng lắc mình đi dạo trên sân thể dục. Đối với Nhung Cầu được cường hóa trung giai thì cõng mấy đứa nhỏ đơn giản như uống nước, không cảm giác nặng bao nhiêu.
Mỗi khi đám nchó chơi vui, bốn phía tràn ngập tiếng cười thì Nhung Cầu cảm thấy rất tự hào, vì cảm xúc này nên nó và đám nhóc chơi với nhau rất hợp.
Đám nhỏ muốn vui vẻ, Nhung Cầu muốn có thành tựu, đôi bên cùng có lợi.
Nhung Cầu cõng cô bé nhàn nhã đi dạo trên cỏ, nó chợt nghe tiếng bóng da xì hơi.
Xì!
Nhung Cầu dừng bước, quay người lại. Nhung Cầu trông thấy trái bóng da lúc trước được cô bé ôm nay xẹp xuống, một bàn chân đen thui đạp trên trái bóng. Từ bàn chân nhìn lên trên, Nhung Cầu thấy một người toàn thân bao phủ trong vải đen.
Người này cho Nhung Cầu cảm giác cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt tay gã cầm chủy thủ lóe tia sáng lạnh làm nó thấy bất an.
Nhung Cầu quỳ rạp xuống ra hiệu cô bé leo xuống dưới, đây là hành động đặc biệt của riêng nó. Cô bé ngoan ngoãn bò xuống lưng Nhung Cầu, cô bé không nhìn trái bóng lúc trước mình vứt bó, nhảy nthó rời đi.
Sau khi cô bé đi, Nhung Cầu chậm rãi đứng dậy phát ra tiếng gầm gừ, dường như nó rất sợ hãi, suýt quỳ xuống trước người mặc áo đen.
Người mặc áo đen thấy phản ứng của Nhung Cầu, cúi đầu nhìn hình chụp trong tay, lẩm bẩm, thanh âm giống giọng nữ.
- Bọn chúng có thể không chết nhưng ngươi thì không được.
Người áo đen xé hình chụp Nhung Cầu thành mảnh vụn bay đầy trời, cầm chủy thủ từng bước đi tới gần nó.
- Ư ư...
Nhung Cầu chậm rãi thụt lùi, miệng phát ra tiếng gầm gừ. Nếu có ai hiểu loài chó có mặt tại đây sẽ thấy Nhung Cầu đang thụt lùi nhưng thật ra ra... Càng như tích súc lực lượng, chuẩn bị nhào lên cắn.
Người áo đen không chú ý đến chi tiết đó, đối với nàng thì giết một con chó không khó khăn. Đơn giản là cầm chủy thủ xẹt qua cổ nó, chặt đứt đầu con chó là nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành hơn phân nửa.
Người áo đen hoàn toàn thả lỏng, giễu cợt đến gần Nhung Cầu, nói:
- Ngươi... Không thể không chết.
Chủy thủ giơ cao qua đầu, xuyên qua vải đen che mặt mơ hồ thấy biểu tình dữ tợn đến vặn vẹo của nữ nhân.
Nhung Cầu không có giác ngộ nhắm mắt chờ chết, nó chưa từng có suy nghĩ đó. Làm một con chó Ngao được cường hóa trung giai, làm động vật loài có vú duy nhất được Diệp Dương Thành cường hóa, Nhung Cầu cảm thấy nó nên lấy ra bản sắc vua chó.
Khi người áo đen giơ cao chủy thủ thì Nhung Cầu sủa dồn dập:
- Gâu gâu!
Nhung Cầu vừa sủa vừa hoàn thành tích súc lực lượng, nó nhảy cẫng lên, răng anh nhọn hoắc lộ ra trong không khí.
Nhung Cầu cường hóa trung giai, cơ bắp toàn thân một khi bị hoàn toàn điều động thì tốc độ chạy nhanh nhất là 150km/1h. Qua một đọn thời gian tích lũy lực lượng, tốc độ bộc phát của Nhung Cầu vượt qua 280km/1h.
Người áo đen sơ sẩy đến gần Nhung Cầu khoảng cách một thước, khoảng cách quá ngắn. Nhung Cầu đột nhiên nổi khùng lên, người áo đen bản năng đỡ nhưng nàng không thể an toàn lùi ra.
Xoẹt phập!
Chủy thủ vung lên dễ dàng đâm vào bên trái người Nhung Cầu, nó nhảy lên cao đè người áo đen té cái bịch xuống đất. Nhung Cầu bị đau, nó há to mồm máu, sức cắn 560kg đủ để nó cắn đứt cổ người áo đen.
- Gâu gâu!
- A!!!
Tiếng chó sủa vang vọng trên sân thể dục thật lâu. Tiếng người áo đen gào thét chói tai xen lẫn với tiếng sủa của Nhung Cầu bện thành khúc giao hưởng kỳ lạ.
Chủy thủ của người áo đen đâm thủng cơ thể Nhung Cầu, nó cũng cắn trúng cổ nàng. Trong quá trình người áo đen vùng vẫy, Nhung Cầu bị thương nặng mềm gục xuống. Vì mất máu quá nhiều nên Nhung Cầu chìm trong hôn mê. Chốc lát sau trán người áo đen lóe luồng sáng xanh mờ áo bắn thẳng lên trời.
Tàn hồn thoát thể xác xoay vòng trên người Nhung Cầu.
- Chó ngu, ngươi cho rằng cắn đứt cổ của nàng là ta sẽ chết sao? Ha ha ha ha ha ha!
Tàn hồn cười đắc ý:
- Giết ngươi xong nhiệm vụ của cô nãi nãi đã hoàn thành hơn phân nửa, thánh chủ thánh mẫu sẽ ban cho ta một thể xác vĩnh hằng. Từ hôm nay trở đi, cô nãi nãi chính là thánh nữ thứ hai của Giới...
- Vậy sao?
Trong lúc tàn hồn đắc y cười to thì sân thể dục trống trải bỗng vang lên giọng thanh niên trẻ hờ hững nói:
- Thế thì ta nên chúc mừng ngươi, đúng không?
Giọng nam đột nhiên vang lên làm tàn hồn giật nảy mình.
- Là ai?
Thanh âm chói tai như ngàn vạn cây kim đâm thủng màng tai, làm người nhức đầu như búa bổ. May mắn thanh âm của tàn hồn không thể lọt vào tai người bình thường, nếu không thì trong Quang Minh cô nhi viện có một đám con nít, Diệp Dương Thành sẽ giết chết nàng trước khi nàng há mồm nói chuyện.
Diệp Dương Thành nhẹ nhàng đẩy mở cánh cửa cô nhi viện, ngoái đầu cười nói với Lâm Mạn Ny, ánh mắt lạnh băng liéc vầng sáng xanh âm u người bình thường không trông thấy. Nhờ lực lượng Cửu Tiêu và Cửu Tiêu thần cách phối hợp, Diệp Dương Thành phát ra thanh âm chỉ mình tàn hồn nghe thấy.
Diệp Dương Thành nói:
- Lưu Tuyết Doanh, ngươi còn muốn chơi đén khi nào?
- Lưu Tuyết Doanh?
Tàn hồn ở giữa không trung ngây ra rồi cười chói tai:
- Ha ha ha ha ha ha? Ta nhận ra ngươi, ngươi là người thứ hai trong danh sách, xếp sau chó ngu. Nhưng cô nãi nãi không phải Lưu Tuyết Doanh, hôm nay cô nãi nãi không tâm tình chơi với ngươi, hẹn gặp lại.
- Hẹn gặp lại?
Diệp Dương Thành cười trào phúng nói:
- Ngươi đi được sao?
Diệp Dương Thành vừa dứt lời, giữa không trung vang tiếng hét thảm.
- A!!!
Tàn hồn kinh hoàng hét thất thanh:
- Diệp Dương Thành, ngươi làm gì với ta?
Diệp Dương Thành nheo mắt nói:
- Chẳng qua không để ngươi nhanh chóng chạy đi.
Đáy mắt Diệp Dương Thành lóe tia sát khí lạnh lẽo nhưng hắn che giấu rất kỹ, Lâm Mạn Ny đi bên cạnh hắn không nhìn thấy sát niệm lóe qua trong mắt Diệp Dương Thành.
Diệp Dương Thành phớt lờ tàn hồn hét chói tai, hắn nhân dịp Lâm Mạn Ny đi bên cạnh không chú ý đến tình huống trong sân thể dục, thì thầm:
- Phân giải thuật, đốt!
- A?
Lâm Mạn Ny sững sổ nhìn hướng Diệp Dương Thành:
- A Thành mới nói gì sao?
- À, ta nói đêm nay chúng ta đừng đi ra ngoài ăn.
Vẻ mặt Diệp Dương Thành bình tĩnh cười nói:
- Thời tiết hôm nay rất tốt, hay chúng ta ăn tối bên đống lửa trong sân? Cho bọn nhỏ cùng chơi vui luôn. Mạn Ny, nhìn bên kia đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chấp Chưởng Thần Quyền
Phục Túy
Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy
https://isach.info/story.php?story=chap_chuong_than_quyen__phuc_tuy