Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 457: Nguyệt Thần, Hãy Chờ Ta
T
rần Tiểu Cửu thấy dáng vẻ của La Đồng lao như tên bắn, trong lòng thầm nghĩ việc này chẳng lẽ là có liên quan đến mình sao?
Hắn thở dài, nhìn ánh sáng mờ ảo của ngọn nến, qua cánh cửa sổ khép hờ, gió khẽ đập nhè nhẹ, thấp thoáng thấy ánh sáng từ phòng Nguyệt Thần hắt ra. Hắn vui mừng, mỉm cười, trong lòng dâng lên một niềm yêu thương vội bảo người hầu mang Thiết lê hoa sang cho nàng trị thương, tránh để lại sẹo trên làm da mềm mại trắng trẻo.
Một lúc sau không ngờ ả a hoàn quay lại mang bình thuốc về vẻ mặt khó hiểu nói:
- Ân công, phu nhân của ngài, đâu có đang trị thương, phu nhân đã cho nữ lang trung lui ra ngoài lâu rồi, đang gọi người đun nước để tắm rửa, rốt cuộc là trị thương quan trọng hay tắm rửa quan trọng.
Tắm rửa? Trần Tiểu Cửu vừa nghe, nghĩ ngợi hồi lâu rồi cười sằng sặc.
Nguyệt Thần tỷ tỷ lẽ nào nàng muốn tắm rửa sạch sẽ để chờ đến tối ta và nàng âu yếm sao? Chậc chậc… Chắc là đang tơ tưởng đến lúc được ôm thân thể đẫy đã trắng nõn, mềm mại của Nguyệt Thần trong tay nên Trần Tiểu Cửu cười đầy quỷ dị.
- Ân công… khà khà… xin kiềm chế một chút, ta đang rửa vết thương ở trên đùi đó…
Từ Hạt Tử chỉ còn một mắt ngước lên cười hiểu tâm ý đàn ông của Trần Tiểu Cửu.
Trần Tiểu Cửu đang mơ tưởng, chợt bừng tỉnh, nhận lại bình thuốc từ tay người hầu, bảo nàng lui ra, nhìn vẻ mặt nhâng nháo của lang trung nói:
- Từ Hạt Tử, cơ thể ta có cường tráng không? Trong lòng muốn gì là muốn có ngay cái đó, hiệu quả phải thật nhanh chóng.
- Ân công, chậc chậc… Ngươi có phải còn muốn làm chuyện kia nữa phải không?
Từ Hạt Tử cười đầy ẩn ý nói.
- Đáng tiếc giờ sức khỏe của ta không tiện… Ôi… Thật lãng phí cơ hội tốt…
Trần Tiểu Cửu cụt hứng nói.
- Công tử đang bị thương, nên nghỉ ngơi cho lại sức chuyện nam nữ còn nhiều thời gian mà!
Từ Hạt Tử lấy từ trong ống tay áo ra một viên trân châu nhỏ nói:
- Đây là hoan lạc châu, nó tỏa ra một mùi hương dịu nhẹ.
- Chẳng lẽ là hương châu?
Trần Tiểu Cửu khinh thường nói:
- Mười lượng bạc ba viên, ở cửa hàng thiếu gì…
Từ Hạt Tử lắc đầu cười nói:
- Nếu chỉ có một chút mánh lới như vậy, Từ Hạt Tử ta khoe với công tử làm gì!
- Hạt châu này có công dụng kì diệu với cơ thể, ban đêm dưới ánh nến nó sẽ tỏa ra hương thơm tươi mát, sẽ khiến cho người ta ngây ngất, vô hình trung trong đầu sẽ xuất hiệt ảo giác khoái lạc.
Trần Tiểu Cửu nghe vậy, hai mắt sáng lên, vui vẻ, liền giật lấy viên châu, nắm chặt trong tay không buông, ngắm nghía nói:
- Từ lang trung muốn tặng hạt châu này cho ta phải không? Ta rất thích nó…
Từ Hạt Tử sửng sốt một lúc, có chút luyến tiếc nhìn hạt châu thở dài nói:
- Được thôi! Lão đã giữ vật quý giá này hai mươi mấy năm rồi, nhưng vẫn chưa có cơ hội được dùng, nếu ân công thích, ta sẽ tặng nó cho ân công, cũng có thể coi như là viên minh châu đã có chủ!
- Nhưng ân công phải nhớ cho rõ, chẳng qua nó chỉ có tác dụng thêu hoa trên gấm, chứ không phải là thuốc mê, hay kích dục tầm thường. Ân công chớ có hiểu lầm!
Trần Tiểu Cửu bất giác tò mò, đưa nó đến trước ngọn nến, chỉ một lát, liền có một mùi hương giống như xạ hương tỏa ra, hít sâu vào thì có cảm giác trong lòng gợn sóng, xao động.
Hắn trong lòng mừng rỡ, cất hạt châu vào ngực, suy nghĩ, vật quý như thế này sao lại có thể tùy tiện để lấy lại? Nếu bị La Đồng biết sẽ khinh thường ta như thế nào? Nghĩ ngợi giây lát rồi lấy ra từ trong tay áo một tờ ngân phiếu năm trăm lạng bạc đưa cho Từ Hạt Tử nói:
- Từ lang trung, ta không thể cướp không của ngài, chút bạc này, xin ngài nhận lấy!
Từ lang trung không từ chối, đưa tay nhận lấy, cất vào ống tay áo nói:
- Ân công, ta tuy rằng là người phàm tục, nhưng cũng không coi trọng tiền bạc.
- Tuy nhiên ân công có cũng biết, trong sơn trại thức ăn nghèo nàn, thảo dược còn thiếu, cái gì cũng cần phải chi tiền, Đại đương gia cũng vì việc này mà đau đầu. Công tử hào phóng như vậy, ta sẽ đưa cho Đại đương gia nhập quỹ, tuyệt đối sẽ không cho vàotúi riêng, xin ân công hãy tin tưởng ở ta.
Trần Tiểu Cửu nghe vậy rất khâm phục hắn chắp tay thở dài, thầm nghĩ: Hộ gia trại quả nhiên là ngọa hổ tàng long, ngay cả đến tên lang trung nhỏ bé cũng có hoài bão lớn lao, huống chi là Đại đương gia?
Từ lang trung xoa thuốc cho hắn xong, dặn dò một hồi rồi lui xuống, một lúc sau lại có nha hoàn mang đồ ăn đến cho hắn, Trần Tiểu Cửu chỉ sang phòng của Nguyệt Thần dò hỏi:
- Mang sang cho nương tử của ta ở phòng bên chưa?
Tiểu a hoàn rụt rè nói:
- Phu nhân đang tắm rửa ở trong, không tiện dùng bữa, còn nói là nửa canh giờ sau ắt sẽ có người đưa cơm đến rồi!
Trần Tiểu Cửu nghe thế mừng rỡ, Nguyệt Thần tỷ tỷ thật bí hiểm. Ngoài ta ra còn có người nào đưa đồ ăn cho nàng, chậc chậc… Cục cưng, ta không bỏ qua cơ hội dùng bữa tối với nàng đâu! Trần Tiểu Cửu trong lòng mừng rỡ, vội vàng nói với tiểu nha đầu:
- Mau đi đun nước nóng cho ta, bản công tử cũng muốn tắm rửa cho sạch sẽ một chút…
Hắc Sơn do dự hỏi:
- Công tử, sao tự nhiên lại muốn tắm rửa? Ngài vừa bôi thuốc trị thương xong, nếu tắm lúc này thuốc trôi hết, có phải là lãng phí không?
Quý giá? Nhưng khoảng khắc ấy… còn quý giá hơn? Trần Tiểu Cửu khoát tay nói:
- Hắc Sơn, ý ta đã quyết, ngươi mau đi chuẩn bị, chờ cơm nước xong xuôi, phải có nước ấm cho ta, nếu không trước mặt Tam đương gia ta sẽ kể tội ngươi, Tam đương gia sẽ cho ngươi ăn đòn.
Hắc Sơn nghe thấy vậy, sợ tới xanh mặt, liền chạy đi giục a hoàn đun nước.
Trần Tiểu Cửu, tuy bị thương, nhưng nghĩ đến ánh mắt quyến rũ của Nguyệt Thần, vẻ mặt chờ đợi của nàng, và khuôn ngực núng nính đó cũng đang đợi hắn vỗ về chơi đùa. Hắn cảm thấy dường như vết thương không còn đau đớn gì mà chỉ thấy khoái cảm dâng trào. Đang ngồi ăn được mấy miếng, thì thấy bốn thanh niên trai tráng khiên lễ mễ một chiếc bồn tắm vào.
Trần Tiểu Cửu thầm khen Hắc Sơn nhanh nhẹn, hắn thử nước thấy vừa đủ ấm, bảo Hắc Sơn lui ra rồi cởi quần lót nhảy vào thùng tắm, chợt thấy bốn tiểu nha hoàn mặt đỏ lựng đi vào, hắn hoảng hốt vội hỏi:
- Bốn vị muội muội đến đây làm gì?
Hai nha đầu lớn hơn một chút nói:
- Hắc Sơn ca ca, bảo… bảo chúng tôi hầu hạ ân công tắm rửa! Nói xong, mặt lại đỏ ửng lên, khúm núm nói:
- Nhưng… chúng ta không biết rốt cuộc hầu hạ như thế nào… Chúng ta đã từng nghe việc này… Hắc Sơn ca ca nói ân công từng có đại ân với sơn trại, công tử yêu cầu bốn người chúng tôi làm gì, chúng tôi sẽ không cự tuyệt.
Tên Hắc Sơn này quả là thông minh biết chiều lòng chủ, nhưng Trần Tiểu Cửu đang muốn một phen sống mái với Nguyệt Thần nào còn tâm trí đâu mà chơi đùa với mấy tiểu nha đầu non nớt này. Hắn vội phất tay nói:
- Các ngươi mau ra đi, các ngươi đều như những nụ hoa còn e ấp, bản công tử lẽ nào lại là người không biết thương hoa tiếc ngọc sao?
- Ân công… Ngài… Ngài là người tốt, Hắc Sơn là kẻ khốn kiếp… Không ngờ muốn chúng ta làm việc đồi bại này… làm chúng ta sợ chết khiếp…
Tiểu nha đầu nắm tay giơ lên, đôi mắt đỏ ngầu, nước mắt rơi lã chã.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi