Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chấp Chưởng Thần Quyền
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 425-1: Báo Cáo Với Ta Trong Vòng Nửa Tiếng! (Thượng)
C
hương 425: Báo cáo với ta trong vòng nửa tiếng! (Thượng)
Diệp Dương Thành cười khổ nói:
- Hơn nữa Cù Hằng thị cách Khánh Châu thị chúng ta ta không xa, ta đi với nàng có gì không được?
Diệp Dương Thành nói xong câu đó chợt phát hiện không thích hợp, hắn dừng bước hai tay ghì vai Lâm Mạn Ny.
Diệp Dương Thành hỏi:
- Mạn Ny, nàng có gì giấu ta không?
Vẻ mặt Lâm Mạn Ny hoảng hốt:
- Ta... Không có...
Lâm Mạn Ny thấp thỏm cúi đầu nói:
- Ta... Ta chỉ muốn đi một mình dạo chơi...
- Mạn Ny, nàng không giỏi nói dối.
Diệp Dương Thành nhìn bộ dáng thấp thỏm của Lâm Mạn Ny, hắn vừa tức giận vừa buồn cười. Diệp Dương Thành nâng cằm Lâm Mạn Ny lên góc bốn mươi lăm độ, hắn nhìn thẳng vào mắt nàng.
Diệp Dương Thành dịu giọng nói:
- Ngoan, cho ta biết đi, rốt cuộc có chuyện gì?
Lâm Mạn Ny rối rắm:
- Ta...
Lâm Mạn Ny nhìn Diệp Dương Thành hơn mười giây sau nhỏ giọng nói:
- A Thành.
- Ừm?
- Ngươi... Có phải ngươi không muốn ta nhận lại phụ mẫu ruột không?
- A...
Diệp Dương Thành giật mình, trong phút chốc hiểu ra.
Diệp Dương Thành ôm hai bên mặt Lâm Mạn Ny, nghiêm túc nói:
- Nếu nàng muốn thì ta sẽ không phản đối.
- Thật không?
Hốc mắt Lâm Mạn Ny đỏ ửng, hiển nhiên lúc trước Diệp Dương Thành tỏ thái độ cứng rắn làm nàng thấy sợ.
Diệp Dương Thành không hề đỏ mặt hỏi ngược lại Lâm Mạn Ny:
- Ta đã lừa nàng bao giờ?
Diệp Dương Thành nháy mắt với Lâm Mạn Ny, cười nói:
- Nói đi, nàng đi Cù Hằng thị vì lý do gì?
- Mẫu thân ruột của ta mấy hôm trước gọi điện thoại cho Lâm mụ mụ.
Lâm Mạn Ny cắn môi nói:
- Nàng... Nàng nói muốn gặp ta.
Nghe Lâm Mạn Ny nói câu đó Diệp Dương Thành khẽ thở dài:
- Phù, là mẫu thân ruột của nàng sao?
Diệp Dương Thành cười thoải mái nói:
- Chỉ cần không phải phụ thân ruột vô tình vô dụng của nàng thì ta không phản đối nàng gặp mẫu thân ruột.
Đa số người đồng tình kẻ yếu, chuyện Lâm Mạn Ny sinh ra, mẫu thân ruột của nàng sắm vai kẻ yếu. Chỉ nhìn từ hành động nàng từ chối phụ thân Lâm Mạn Ny đưa tiền là thấy rõ nàng làm tình phụ của gã không đơn giản chỉ vì tiền.
Nếu không thì nàng cầm số tiền đỏ rồi vứt bỏ Lâm Mạn Ny chẳng phải là càng có lợi hơn?
Diệp Dương Thành không biết rõ chuyện xảy ra trong thế hệ trước, hắn cũng không muốn biết. Diệp Dương Thành chỉ biết rằng Lâm Mạn Ny thấy vui vẻ thì những việc khác không thành vấn đề.
Nói cách khác mẫu thân ruột của Lâm Mạn Ny cũng là người đáng thương, chỉ cần không gặp phụ thân ruột tuyệt tình của nàng thì Diệp Dương Thành không có ý kiến.
Nghe Diệp Dương Thành tỏ rõ thái độ, hốc mắt Lâm Mạn Ny ướt lệ, nàng nghẹn ngào lao vào ngực Diệp Dương Thành.
Lâm Mạn Ny nhỏ giọng nói:
- A Thành... Ta... Ta thật sự rất muốn có một mẫu thân.
Diệp Dương Thành không hiểu tâm tình cô nhi, nhưng hắn cảm nhận được Lâm Mạn Ny khao khát hai chữ mẫu thân. Nếu vậy thì còn cần nói gì thêm?
Diệp Dương Thành siết chặt đôi tay Lâm Mạn Ny, hắn không nói thêm chữ nào.
Hai người đi trên hành lang khu nằm viên, trò chuyện thân mật như chốn không người.
Ba phút sau Diệp Dương Thành nhẹ vỗ vai Lâm Mạn Ny, dịu giọng nói:
- Đi đi, chắc Lâm viện trưởng sốt ruột chờ.
Nghe Diệp Dương Thành nói câu đó Lâm Mạn Ny mới lấy lại tinh thần. Lúc trước Lâm Mạn Ny xuống lầu có nói với Lâm Đông Mai là đi đón Diệp Dương Thành, còn bảo sẽ quay về trong vòng nửa tiếng, bây giờ tính luôn lúc chờ hắn đã sắp bốn mươi lăm phút.
Lâm Mạn Ny đỏ mặt, lau giọt nước vươn khóe mắt, mỉm cười nói:
- Chắc Lâm mụ mụ còn đang ngủ, bác sĩ nói Lâm mụ mụ phải dưỡng thân thể thật tốt, không có việc gì nên nghỉ ngơi nhiều.
* * *
Lý Hiểu Lệ là thiếu nữ sinh trưởng tại Bảo Kinh Trấn, lúc trước thi rớt đại học được người nhà sắp xếp cho thi bằng kế toán, hiện làm kế toán một công xưởng đúc. Tiền lương không nhiều nhưng với thiếu nữ độc thân, tiết kiệm như Lý Hiểu Lệ thì đủ rồi. Trừ sinh hoạt hằng ngày ra mỗi tháng Lý Hiểu Lệ tiết kiệm được bảy, tám trăm, cuộc sống đơn giản mà đầy đủ.
Bảy giờ sáng, Lý Hiểu Lệ trước sau như một ra khỏi nhà đi công xưởng làm việc. Lý Hiểu Lệ mặc áo khoác len, đạp xe, tai nhét ống nghe, ngâm nga theo điệu nhạc.
Lý Hiểu Lệ là một thiếu nữ rất bình thường, điều iện trong nhà bình thường, bản thân nàng cũng bình thường, thuộc loại ném vào đám người không thấy nàng. Nếu có ai tìm ưu điểm trên người Lý Hiểu Lệ thì đó là rất nhiệt tình, có việc nhỏ cần giúp, miễn trong khả năng thì nàng ít khi nào từ chối ai.
Bởi vậy điều kiện bản thân Lý Hiểu Lệ bình thường nhưng nhân duyên rất tốt, trong vòng giao thiệp nhất định nàng được knhiều người yêu thích.
Lý Hiểu Lệ đạp xe nửa tiếng từ nhà đến công xưởng. Sau khi rời khỏi Bảo Kinh Trấn Lý Hiểu Lệ cưỡi xe đạp lên cây cầu lớn qua suối Kinh, sau đó quẹo vào một ngõ nhỏ khá vắng vẻ. Trước kia có người đùa là Lý Hiểu Lệ đi làm chỗ xa như vậy, trên đường đi đừng để bị chặn đường ăn cướp.
Lý Hiểu Lệ chưa từng để bụng lời nói đùa vô tâm của đám bằng hữu. Lý Hiểu Lệ cảm thấy nàng muốn sắc không có sắc, muốn tiền không có tiền, ai mù mắt đi trấn lột nàng?
Lý Hiểu Lệ ngâm nga đi vào ngõ hẻm đã đạp xe qua không biết bao nhiêu lần, khóe mắt liếc thấy một người ăn mặc kỳ lạ đứng bên cây cột điện. Người đó toàn thân trùm vải đen, bao tay đen cầm chủy thủ kỳ lạ, tay kia cầm tấm hình.
Khi thấy người áo đen này, trái tim Lý Hiểu Lệ bỗng đập nhanh, bản năng tăng tốc độ đạp xe. Lý Hiểu Lệ chưa đạp đi xa thì thoáng chốc người áo đen đã đứng trên yên sau xe đạp. Người áo đen giơ chủy thủ kỳ lạ xẹt qua gáy Lý Hiểu Lệ.
Trong phút chốc người áo đen nhảy xuống xe ngựa, xé tấm hình chụp Lý Hiểu Lệ thành mảnh vụn ném lên trời.
Trong mảnh nhỏ, người áo đen biến mất, Lý Hiểu Lệ cưỡi xe đạp chạy ra hơn mười thước thì ngã xuống đất, đầu lăn đi năm, sáu thước, máu nhuộm đỏ mặt đất.
* * *
- Đi đi.
Diệp Dương Thành cùng Lâm Mạn Ny vào phòng bệnh của Lâm Đông Mai. Như Lâm Mạn Ny nói, buổi sáng Lâm Đông Mai uống thuốc thiếp ngủ, đến bây giờ chưa tỉnh. Diệp Dương Thành ngồi trong phòng bệnh một lúc sau rón rén đứng dậy.
Diệp Dương Thành nói nhỏ với Lâm Mạn Ny:
- Nếu không có chuyện gì thì ta không ở lại đây quấy rầy Lâm viện trưởng nghỉ ngơi. Bốn giờ chiều nàng sắp xếp người đến thay ca, ta đón nàng được không?
Lâm Mạn Ny ngẫm nghĩ, thấy cũng ổn:
- Ừm!
Lâm Mạn Ny bản năng hỏi:
- A Thành đi đâu?
- Ha ha, căn hộ ta thuê quá bừa bộn, ta cần tìm một căn hộ khác.
Diệp Dương Thành cười khều chóp mũi Lâm Mạn Ny, nói:
- Ta tranh thủ làm xong trước bốn giờ chiều sau đó tới đón nàng, tối nay sẽ là thế giới của hai chúng ta.
Lâm Mạn Ny đỏ mặt, cúi đầu phản bác:
- Ai ở chung với ngươi...
Lâm Mạn Ny bỗng nhón chân khẽ hôn gò má Diệp Dương Thành rồi nhanh chóng xoay người, biến mất trong tầm mắt của hắn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chấp Chưởng Thần Quyền
Phục Túy
Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy
https://isach.info/story.php?story=chap_chuong_than_quyen__phuc_tuy