Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngũ Hành Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 452: Rối Loạn
D
ịch giả: Tiểu Băng
Biên: wildcat
Trong một căn nhà dân không có gì đáng chú ý.
Một lão già mù ngồi trong bóng tối, cơ thể tiều tụy ẩn trong màn đêm, càng tăng thêm vẻ thâm trầm. Đôi mắt không viền lấp lóe tia sáng như quỷ hỏa hoang dã, lặng lẽ chập chờn trong đêm.
Bàn tay già nua đầy nếp nhăn không ngừng vuốt nhẹ đằng trượng, những âm thanh sàn sạt như rắn bò trên lá khô vang lên, nghe sởn cả tóc gáy.
Nữ tử cao gầy ngồi cách khá xa, khuôn mặt luôn cười tủm tỉm, đôi mắt long lanh khiến ai không biết tưởng ả đang hoài xuân, nhưng cơ thể luôn căng ra, sẵn sàng bật dậy cho thấy ả ta rất kiêng kị lão già mù.
Lão già có tư cách này.
Thành danh mấy chục năm, tiếng tăm không hề thua kém Hỏa Sơn Tôn Giả. Người thường chẳng mấy ai biết đến lão, nhưng trong thế giới ngầm, lão là một cường giả mà ai cũng biết.
【 Bắc Minh ám vương 】, Đậu tiên sinh.
Không ai biết tên thật của lão là gì, nhưng lần nào lão ra tay cũng đều là đại án kinh thiên.
Trước khi lệnh khai hoang ban bố, đãi ngộ dành cho đại sư còn xa mới bằng được bây giờ, mỗi nhà giàu đều nuôi tới mấy đại sư. Nhiều đại sư không muốn sống dựa vào nhà giàu, tính cách của họ cứng rắn kiệt ngạo, lại có thực lực mạnh mẽ, một lời bất hòa là rút đao ra nói chuyện với nhau. Lúc đó, có không ít đại sư sống lẫn thế giới hắc ám, hành nghề ám sát, cướp của vân vân.
Nhưng bọn họ ai cũng rất biết điều, tính tình kiêu ngạo, bình thường chả thèm ra tay, khiến người ngoài không biết gì tới họ.
Nhưng các thế gia lại chẳng mấy nhà thoát được tay đám này.
Lai lịch Nữ tử cao gầy cũng thuộc dạng bất phàm, danh hiệu【 Thu Thủy 】. Hai năm vừa rồi Mục Thủ Hội phát triển cực nhanh, mời chào được một nhóm tinh anh cường hãn, chính là mười hai mục thủ tiếng tăm lừng lẫy.
Những người được gọi là mục thủ, chính là cấp tinh anh xuất sắc nhất của Mục Thủ Hội, ai cũng phải là đại sư.
Thu Thủy là vị mục thủ thứ chín.
Chỉ có những nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, mới phái mục thủ tiến hành.
Đây cũng là một nguyên nhân khiến Đậu tiên sinh đồng ý hợp tác, vì lão nhìn ra Mục Thủ Hội rất quyết tâm với vụ này.
Đậu tiên sinh lên tiếng: "Nghe nói Mục Thủ Hội các ngươi gần đây không được tốt lắm, Diệp phu nhân hình như không có ý giảng hoà, các ngươi đã chết mất mấy mục thủ rồi?"
Giọng lão khàn khàn, như giấy bìa cọ vào nhau, làm người nghe cảm thấy không thoải mái.
Thu Thủy bình thản: "Ba. Diệp quả phụ qua cầu rút ván, lòng dạ đàn bà đúng là bạc bẽo."
Vẻ mặt ả ta như chẳng hề quan hệ gì với những người đã chết.
Đậu tiên sinh vốn tưởng đối phương sẽ cực lực che giấu, tin tức này lão phải tốn rất nhiều công sức mới hỏi thăm được, không ngờ đối phương chẳng có ý giấu giếm chút nào, khiến Đậu tiên sinh không nhìn thấu được suy nghĩ của Thu Thủy.
Đậu tiên sinh tiếp tục thăm dò: "Vậy quý hội có còn đủ sức hoàn thành vụ làm ăn này hay không?"
Thu Thủy khẽ cười: "Còn một mục thủ sẽ tới trong vòng ba ngày nữa, lão gia ngài cứ yên tâm đi."
Đậu tiên sinh nhếch nhếch miệng, nhàn nhạt: "Vậy chúng ta cứ chờ thế vậy?"
Lão đã thấy hơi sốt ruột.
Thời gian kéo dài càng lâu, tin tức về Tuyết dung nham bay đi càng xa, kẻ nhòm ngó nó sẽ càng nhiều, miếng bánh ngon ai cũng muốn được chia phần,đạo lý đó lão cũng hiểu. Đến lúc đó họ sẽ phải đấu với nhiều kẻ cạnh tranh hơn. Đây cũng là lý do lão chọn địa điểm tấn công là ở Thanh Thủy Thành, chứ không phải trên đường về của đám Ngải Huy.
Ngải Huy xây thành ở đâu không ai biết. Đường về của hắn là đường nào, lão không biết. Mà dù đường nào thì cũng là nơi hoang dã, giả sử thằng bé này quyết tâm, vọt vào sâu trong Man Hoang thì lão có nên đuổi theo hay không?
Do đó phục kích trên đường về của Ngải Huy quá nhiều rủi ro, nhiều khả năng xuất hiện bất ngờ, không phải là lựa chọn tốt.
Thực lực Ngải Huy làm lão kiêng kỵ, thêm Sư Tuyết Mạn nữa, thêm nhiều phiền phức.
Thu Thủy tự tin mười phần: "Yên tâm, phủ thành chủ có người của chúng ta, bọn chúng có làm gì, chúng ta cũng biết hết. Ngải Huy còn đang bế quan, hắn bị thương không nhẹ, nhưng mà ta không đề nghị đối phó Ngải Huy."
Đậu tiên sinh hỏi: "Ngươi kiến nghị ai?"
Thu Thủy khẽ cười: "Tiểu nha đầu nhà Cung phủ."
Đậu tiên sinh cười gằn: "Bên cạnh con nhóc đó có Hỏa Sơn Tôn Giả, chưa nói tới việc trêu vào Cung phủ hậu hoạn vô cùng."
Thu Thủy thấy bất ngờ: "Chẳng lẽ lão gia ngài sợ Cung phủ? Đừng nha, nhớ ngài năm xưa, coi đám nhà giàu kia chẳng khác gì heo chó, muốn thịt là thịt, muốn giết là giết, sảng khoái thoải mái làm sao."
"Phạm vào đó không được." Đôi mắt Đậu tiên sinh tĩnh lặng, không hề có sinh khí: "Tuy ta muốn kiếm nhiều tiền, nhưng kết oán với Cung phủ, phải trả giá quá lớn."
Thu Thủy không tỏ rõ ý kiến: "Bây giờ Ngải Huy còn đang bế quan không ra, làm con rùa đen rút đầu, lão gia ngài có cách gì khác sao? Ra tay với thành chủ cũng được, nhưng mà Kiều Mỹ Kỳ với Ngải Huy giao tình chưa tới mức đậm đà, e là Ngải Huy không chịu giao ra cách luyện chế tuyết dung nham."
Đậu tiên sinh trầm mặc không nói.
Thu Thủy nói không sai, nếu phải chọn mục tiêu, Cung Dao Dao là mục tiêu thích hợp hơn cả. Giao tình giữa Sư gia và Cung phủ sâu đậm, Sư Tuyết Mạn chắc chắn sẽ không ngồi nhìn Cung Dao Dao gặp nguy hiểm.
Tuyết dung nham tuy mang lại nhiều lợi ích, nhưng chắc chắn Sư Tuyết Mạn sẽ lựa chọn Cung Dao Dao.
Nhưng nếu làm vậy, chuyện sẽ bị xé ra rất to.
Bắt cóc Cung Dao Dao, không phải chỉ là đắc tội Cung phủ, mà là kết nên thù sinh tử với Cung phủ. Cung phủ hiện tại với Diệp phu nhân và phái tân dân là ba thế lực lớn. Ai đắc tội với họ, nên sẵn sàng tâm lý trả giá đắt.
Thiên Ngoại Thiên hiện nay, không giống Ngũ Hành Thiên hồi trước nữa, tuy thế gia có nhiều ưu thế, nhưng cũng có rất nhiều ràng buộc. Thói đời bây giờ, thế gia cỡ Cung phủ có thể hoàn toàn không cần phải kiêng dè cái gì cả. Năm xưa có nhiều thủ đoạn không thể xài được, nhưng bây giờ có xách ra xài thả ga cũng chả ai quản.
Thế nên Cung phủ hiện nay không khác gì một con hung thú đã thoát khỏi gông xiềng.
Không phải vạn bất đắc dĩ, lão tuyệt không muốn trêu chọc vào con quái vật như vậy.
Nhưng nghĩ tới lợi ích tuyết dung nham mang lại, tim lão lại đập thình thịch.
Trầm mặc một lúc lâu, lão mới nói: "Vậy chờ thêm đi, chờ trợ thủ của ngươi tới rồi bàn tiếp."
Thu Thủy gật đầu: "Được, nhưng chúng ta phải tìm cách kéo dài thời gian giao dịch của bọn họ."
Đậu tiên sinh nói: "Ta sẽ xử lý."
Trong Phủ thành chủ.
Kiều Mỹ Kỳ đang đau cả đầu.
Vật liệu giao dịch tuyết dung nham vẫn chưa gom đủ, lão đã tung tiền ra, nhưng hiệu quả rất hạn chế, tiến độ vẫn chậm như cũ. Kiều Mỹ Kỳ xuất thân thương nhân, cực bén nhạy về hiệu suất. Từ các phản hồi, lão nhận ra hình như có kẻ đang ngấm ngầm thò tay, cản trở việc thu mua vật liệu.
Kiều Mỹ Kỳ đau đầu, là ai?
Suy nghĩ đầu tiên của lão chính là có người nhìn chằm chằm vào Tuyết dung nham. Lão đã phái người ngầm đi điều tra, nhưng tới giờ vẫn chưa có tin tức.
Lão cố gắng kiềm chế phiền não trong lòng, hỏi Dương Tiếu Đông: "Ngải Huy vẫn chưa ra?"
Dương Tiếu Đông lắc đầu: "Vẫn chưa, cho thấy lần này hắn có thu hoạch lớn."
Đột nhiên Cung Dao Dao và Hỏa Sơn Tôn Giả xông vào, sắc mặt cả hai người đều khó coi.
Kiều Mỹ Kỳ giật thót mình, vội đứng bật dậy: "Sao vậy?"
Cung Dao Dao cắn môi: "Đại trưởng lão đã tạ thế mấy ngày trước."
Kiều Mỹ Kỳ không nhịn được kinh ngạc "A" lên một tiếng, Dương Tiếu Đông cũng kinh sợ.
Ngay cả những kẻ ngu xuẩn cũng biết, Đại trưởng lão tạ thế, đồng nghĩa các tòa thành đã mất đi sợi dây thừng duy nhất cột trên cổ. Nhưng không có ai thấy vui, dù Đại trưởng lão công lao hay sai lầm nhiều tới bao nhiêu, ông ta vẫn là lãnh tụ cuối cùng có khả năng phục chúng.
Bây giờ ông ta đã từ trần, tuyên cáo thời kì của ông ta đã kết thúc.
Tương lai sau này sẽ ra sao? Không ai biết được.
Thanh Thủy Thành ở nơi quá hẻo lánh, tin tức truyền tới phải mất mấy ngày, bây giờ Thiên Tâm thành e là đã loạn tung xòe lên rồi.
Thiên Tâm thành quả thực đang trong hỗn loạn.
Rối loạn bắt nguồn từ việc tranh chấp giữa các đoàn sứ giả, tình hình càng lúc càng xấu.
Tối ấy, ánh lửa ngút trời, tiếng chém giết vang lên không dứt.
Sáng sớm khi thức dậy, ngoài đường toàn là xác chết và máu tươi.
Tình hình càng lúc càng kịch liệt, có hai gia tộc nhỏ bị tàn sát toàn gia, không còn một người sống, trong nhà khắp nơi bừa bộn, bị cướp bóc sạch sẽ.
Người ta nói có ác tặc lẫn vào trong sứ đoàn, trong đó có cả đại sư. Những này người hết sức giảo hoạt, né tránh không đối cứng với hai bộ Thiên Phong Binh Nhân, rất là giảo hoạt.
Hai bộ này lại đang quá trình xây dựng lại, thực lực còn yếu, chỉ có hai vị bộ thủ là đại sư. Hai người lại không biết cách phân thân, nhiều lần vồ hụt, nên bị Diệp phu nhân gọi hết về.
Đủ loại lời đồn bay đầy trời.
Có người nói là Diệp phu nhân muốn tiêu diệt những kẻ không cùng phe, nhưng không tiện công khai ra tay, nên dùng cách này.
Có người nói những đạo tặc này chỉ là lâu la dò đường, hơn mười lưu tặc thật sự còn đang tụ tập, chúng mơ ước Thiên Tâm thành to lớn nhất này từ lâu.
Người trong Thiên Tâm thành đều bàng hoàng, các thế gia không dám phái đại sư nhà mình tìm hiểu, sợ đại sư trong nhà đi rồi, bị người ta tới dọn cả nhà.
Phủ của Đại trưởng lão là nơi sang trọng nhất, cũng là nơi được thủ vệ nghiêm ngặt nhất của Thiên Tâm thành. Tinh nhuệ của hai bộ Thiên Phong Binh Nhân đều đóng ở đây, có cả hai vị bộ thủ tự mình tọa trấn.
Diệp phu nhân nhợt nhạt uống một hớp trà: "Điều tra ra hết chưa?"
Thuộc hạ cung kính nói: "Đã điều tra xong, có mấy vị trưởng lão tham gia vào việc này."
"Lưu tặc thì sao?"
"Đã tập hợp xong, chỉ còn cách Thiên Tâm thành 200 dặm."
Tin về lưu tặc là có thật, có rất đông lưu tặc đang tụ tập, hướng công kích đúng là Thiên Tâm thành. Tin An Mộc Đạt Tông Sư không còn đủ sức nhúng tay vào đã truyền lan lâu nay, giờ không còn ai ngăn được bọn chúng.
Không ít cư dân trong thành bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị chạy nạn.
Diệp phu nhân kích động: "Trong ngoài cấu kết với nhau, họ không ưa ta tới như vậy cơ?"
"Tầm nhìn chúng hạn hẹp, bị lợi ích làm mê muội..."
Diệp phu nhân lắc đầu, khóe miệng nhếch lên trào phúng: "Không phải đâu. Bọn họ chính là không tin ta có thể vãn hồi được cục diện, bởi vì ta là phụ nữ! Không lẽ họ nghĩ họ làm được?"
Bà ta cảm thấy rất buồn cười.
Những người đó sao không nghĩ rằng đạp bà ta xuống rồi, thì lấy ai ra để làm?
Đúng là một đám ngu xuẩn, mình không chiếm được thì không muốn người khác chiếm được mà thôi.
Điều làm bà ta thấy cô đơn và thất vọng là mấy trưởng lão trước vẫn ủng hộ bà ta, lần này đều đứng im mà nhìn, chính vì vậy, bà ta mới bị rơi vào thế bị động.
Không có trưởng lão nào ra mặt giúp đỡ cả.
Đã như vậy, từ nay về sau, sẽ không còn trưởng lão gì nữa.
Hai mắt bà ta lấp loé hàn quang, giọng nói vẫn rất dịu dàng: "Truyền lệnh cho ba bộ trung ương gia nhập, bình định cuộc tạo phản."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngũ Hành Thiên
Phương Tưởng
Ngũ Hành Thiên - Phương Tưởng
https://isach.info/story.php?story=ngu_hanh_thien__phuong_tuong