Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Linh Chu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 447: Buộc Trên Cây.
O
anh!
Ngũ Hành chi khí đâm đặc đâm vào trên mặt tuyết tan vỡ, hai đạo nhân ảnh hiển lộ ra.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Bạch Như Tuyết mặc sa y màu trắng mang theo lông tơ, vạt áo khép mở, lạnh nhan và gợi cảm, đặc biệt là đôi chân dài lộ ra bên ngoài của nàng, quả thực giống như chạm ngọc vậy
Tóc dài màu trắng trên đầu nàng còn sắc hơn cả đao, giờ không còn tung bay trong không khí nữa.
Tay Phong Phi Vân đã nắm lấy toàn bộ tóc nàng, nàng chỉ cần dám nhẹ nhàng động một chút thì da đầu của nàng cũng sẽ bị giật xuống ngay.
- Đệ tử Vạn Tượng Tháp.
Phong Phi Vân kéo lấy tóc nàng kéo nàng đến bên người mình.
Nàng kia quả thật lãnh nhan, nhưng lại có vẻ yêu mị câu hồn đoạt phách.
- Ngươi biết ta là người thế nào không?
Bạch Như Tuyết cảm giác đỉnh đầu đau đớn, đau đến toàn thân co rút, thân là một hung nhân Tà Tông, nàng chưa từng nghĩ đến mình sẽ bị một người bắt lấy như vậy.
- Tuyệt đỉnh thiên tài của Sâm La Điện đệ tứ điện, truyền nhân Tà Tông, ta tự nhiên biết rất rõ.
Phong Phi Vân vươn tay bóp lên ngực nàng một cái cảm giác được một cổ mềm mại truyền đến, tựa như bóp lên một cục bông mềm mại vậy, nhưng lại có tính co dãn tốt hơn bông nhiều.
- Người chọc tới Tà Tông, cho tới giờ đều không được sống lâu. Ta khuyên ngươi tốt nhất là thả ta ra, sau đó quỳ xuống cầu ta, ta có lẽ sẽ thu ngươi làm nô lệ... Ngươi... A......
Hàm răng của Bạch Như Tuyết quả thật rất trắng, giống như vò sò sáng ngời nhất vậy.
Môi của nàng cũng rất óng ánh sáng long lanh, hơn nữa... Hương vị ngọt ngào ngon miệng, cắn môi của nàng, thật sự là một chuyện mỹ vị.
Phong Phi Vân khiến nàng thiếu chút nữa hít thở không thông, nàng muốn cắn đứt đầu lưỡi hung ác của Phong Phi Vân, nhưng hàm răng của nàng phát lực thì trên đầu đã đau đớn mãnh liệt, đau đến mức khiến toàn thân nàng không còn chút khí lực.
- Hương vị mỹ nhân Tà Tông thật sự khác biệt.
Phong Phi Vân ngẩng đầu lên, lau nước miếng nơi miệng.
- Ta chỉ cho là bị chó cắn đầu lưỡi thôi.
Đôi mắt màu đen của Bạch Như Tuyết mang theo sát ý điên cuồng, hai tay ngưng tụ ra hai mảnh vầng sáng màu trắng, đồng thời đánh ra "Tám ngưu chi lực".
Tám đầu hư ảnh kỳ ngưu từ trong lòng bàn tay của nàng đánh ra, tiếng ngưu hống chấn khiến màng tai Phong Phi Vân cũng thấy đau đớn, nàng đây là muốn dốc sức liều mạng rồi.
Bành!
Phong Phi Vân bóp nát "Tám ngưu chi lực" do nàng đánh ra, bàn tay niết lên cổ tay của nàng, mãnh liệt uốn éo, răng rắc, tay trái của nàng liền trực tiếp đứt gãy, mềm nhũn buông xuống.
Thân thể mềm mại của n run lên, nhẹ giọng kêu thảm thiết.
- Hỏa Ma Phương, hỗn đản này thật sự khinh người quá đáng, lại dám bất kính với Tà Tông truyền nhân như thế, chúng ta liên thủ đối phó hắn... Hỏa Ma Phương, ngươi đi đâu?
Hắc Phong Nham hướng về phía Thiên Mạc phương bắc gào thét một tiếng, chỉ thấy Hỏa Ma Phương giẫm trên một đám mây lửa, đã đào tẩu.
Phương xa, truyền đến một hồi cười dài mỉa mai!
- Hắc Phong Nham, ngươi thật sự là một tên đần độn, cho dù chúng ta liên thủ cũng khó mà địch lại hắn. Ngươi còn không nhận ra thân phận của hắn sao? Hắn chính là Thần Vương truyền nhân, Yêu Ma Chi Tử, Phong Phi Vân.
Thanh âm của Hỏa Ma Phương càng ngày càng xa, cuối cùng hoàn toàn biến mất trong gió rét, đã đến bên ngoài năm mươi dặm rồi.
- Yêu Ma... Yêu Ma Chi Tử.
Hắc Phong Nham nhìn chằm chằm vào xa xa thiếu niên nho bào màu trắng ở phương xa, ánh mắt từ trong thiết khải dày đặc bắn ra ngoài.
Bạch Như Tuyết tự nhiên cũng đã nghe được lời Hỏa Ma Phương nói khi đào tẩu lời..., chăm chú nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, nói:
- Ngươi chính là Yêu Ma Chi Tử?
- Ta chính là Phong Phi Vân!
Phong Phi Vân cười nói.
Răng rắc!
Tay phải của nàng cũng bị bẻ gãy, lần nữa phát ra một tiếng kêu thảm.
- Phong Phi Vân... Ngươi chết không yên lành, cho tới bây giờ chỉ có Tà Tông chúng ta khi nhục Vạn Tượng Tháp, cho dù ngươi hôm nay giết ta, điện hạ cũng sẽ lấy mạng ngươi thôi.
Bạch Như Tuyết kêu lên.
- Ngươi xinh đẹp như vậy, ta sao nỡ giết ngươi chứ? Ta chơi ngươi!
Phong Phi Vân kéo lấy tóc dài của Bạch Như Tuyết, liền đi tới chỗ cây ngô đồng:
- Tà Tông các ngươi kiêu ngạo như vậy, giết thiên tài Vạn Tượng Tháp ta, nhục nữ tử Vạn Tượng Tháp tam hôm nay cũng phải để Tà Tông các ngươi cũng nếm thử tư vị khi bị khi nhục.
Bành!
Phong Phi Vân lôi Bạch Như Tuyết đến đằng sau cây ngô đồng, đặt trên cành cây, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mắt nàng, tà tà cười, sau đó dùng tóc trắng dài ba mươi trượng trên đầu nàng cột nàng lên cành cây
Nàng dù có giãy dụa thế nào cũng vô dụng, chỉ khiến da đầu của mình càng thêm đau đỡn, đều đau chảy ra mauí, nhưng nhưng không cách nào giãy giụa ra được.
- Phong Phi Vân, ta sớm muộn cũng giết ngươi, đánh gãy hai tay của ngươi, chém đứt hai chân của ngươi, móc mắt ngươi. Cắt đầu lưỡi của ngươi, cho ngươi phơi nắng dưới ánh mắt trời chói chang...
- Thù này bất cộng đái thiên, nam nhân dám đụng vào một sợi tóc của Bạch Như Tuyết ta thì sẽ bị ta cắt thành mười vạn khối.
......
...
Phong Phi Vân mặt lạnh lấy, tát một cái lên mặt nàng, nàng lập tức liền yên tĩnh lại, trên khuôn mặt tuyệt mỹ còn in dấu một bàn tay đỏ tươi.
- Tà Tông các ngươi chẳng phải rất thích loại cách chơi này sao, ta cũng thích.
Phong Phi Vân nói.
- Phong Phi Vân, uổng cho ngươi là truyền nhân Thần Vương, khi dễ một nữ nhân thì có bổn sự gì chứ?
Lúc Phong Phi Vân cởi hết quần áo nàng, nàng rốt cục cảm thấy bất an, cũng có chút mềm yếu rồi.
Hai mắt Phong Phi Vân đã biến thành màu đỏ như máu, Yêu Ma chi huyết trong thân thể đều sôi trào lên, phương thức cởi quần áo rất thô bạo, xoẹt xẹt một tiếng liền xé nát một khối lớn sa y, lộ ra nội y lụa bố màu ngã sữa bên dưới.
Trên nội y kia thêu lên vài tia ngân nhung, tản ra một cổ mùi thơm như hoa lan, thập phần khiến người mê tình.
Nội y trắng sữa bao lấy hai ngọn núi ngọc bạch của nàng ở bên trong, chỉ lộ ra một chút tuyết trắng tinh tế tỉ mỉ, mà ngay cả lụa trắng rộng bằng bàn tay cũng không thể bao hết bộ ngực ngạo nhân của nàng.
Băng thiên tuyết địa, bị người xé nát quần áo, còn bị trói trên tàng cây, cảm giác này tự nhiên cực kỳ không thoải mái.
Nhưng Phong Phi Vân lại cảm thấy rất thoải mái, cách chơi nữ nhân này, đều là nhờ tên Tà Tông truyền nhân Hoàng Đạo Nam kia dạy hắn, cái này gọi là gậy ông đập lưng ông.
- Hắc hắc, nữ nhân Tà Tông ăn mặc làm dáng như thế, đoán chừng không biết đã bị bao nhiêu nam nhân xài qua rồi.
Ma khí trên người Phong Phi Vân quá nặng, một bả nhấc lên đùi ngọc mảnh khảnh của Bạch Như Tuyết vách lên trên vai.
- Phong Phi Vân, nàng là nữ nhân của điện hạ chúng ta, nếu ngươi dám động đến nàng, cho dù ngươi chạy ra cả vạn dặm cũng sẽ không có sơ hội sống sót đâu.
Oanh, oanh, oanh!
Trọng giáp trên người Hắc Phong Nham nặng đến mấy vạn cân, hắn chạy tới trong cánh đồng tuyết, mỗi một bước đều giẫm khiến mặt đất rạn nứt, trên người hơn mười đạo cửu hàn tỏa liền giống như độc xà gào thét lao đến.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Linh Chu
Cửu Đương Gia
Linh Chu - Cửu Đương Gia
https://isach.info/story.php?story=linh_chu__cuu_duong_gia