Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cổ Đạo Kinh Phong
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 452: Lâm Nguy Ứng Biến
S
ở Phong và Bàn Phi Phượng vừa vào Thập cửu chiết cốc, lập tức cảm thấy một hơi thở không bình thường, hai người nhìn nhau, đồng thời kẹp lấy bụng ngựa, Túc Sương, Hỏa Vân liền phóng vó chạy như bay.
Công chúa cũng phát hiện ra dị dạng, nhỏ giọng hỏi:
- Chuyện gì thế Sở đại ca?
- Không có việc gì! An tâm ngồi yên đi!
Chuyển qua chỗ ngoặt thứ 18, đã đi đến chỗ ngoặt cuối cùng, phía trước chính là cửa ra đúng lúc này, "Băng! Băng!" Hai sợi dây thừng cản ngựa to làm từ da tê giác đột nhiên bật lên từ mặt đất!
Sở Phong và Phi Phượng giật cả mình, vội đá vào bụng ngựa, Túc Sương và Hỏa Vân hí dài một tiếng, bốn vó tung lên, đằng không phóng qua, thật không hổ là thần câu. Tuy nhiên còn chưa đợi móng ngựa chấm đất, tại cửa ra phía trước đột nhiên loạt tiễn như mưa phóng tới, ngay sau đó là tiếng hò hét ngất trời, một đội binh sĩ đã cản ở trước cửa ra, tay mỗi người đều cầm cường cung ngạnh nỗ, nhắm thẳng vào ba người.
Sở Phong và Phi Phượng ghìm lại dây cương, vung trường kiếm kim thương gạt đi tên đang phóng tới, tiếp theo lại vang lên tiếng hò hét, phía sau một đội binh sĩ đã cản lại đường lui, hai bên sườn núi cũng xuất hiện một hàng binh sĩ, đều là cung đã cài tên chờ phân phó.
Chỉ thấy kẻ dẫn đầu trước mắt là một người mặc dù cưỡi một con ngựa cao to, nhưng đầu hoẵng, mắt chuột, dáng vẻ hèn mọn, tay cầm cây cương xoa, bên hông dắt một thanh đoản đao, tai trái dùng vải quấn lấy, chính là Giả Do, thiên tướng của quân Nhữ Nam, người mà vừa thấy Phi Phượng lập tức sợ hãi chết khiếp, không lâu lại bị Hoa Anh đánh cho 80 quân côn.
Gã không dám đứng lên phía trước, chỉ trốn ở phía sau binh sĩ và lớn tiếng quát:
- Phản tặc to gan, còn không mau mau xuống ngựa nhận lấy cái chết!
Sở Phong lập tức quát lại hỏi:
- Ta là tống giá tướng quân, đang hộ tống công chúa, ngươi lại dám ngăn cản?
Giả Do lớn tiếng quát:
- To gan! Ngươi bắt cóc công chúa, ý đồ phá hư hòa thân, nếu không xuống ngựa chịu trói, chuẩn bị chịu vạn tiễn xuyên tâm!
Sở Phong phẫn nộ quát:
- Láo xược, hòa thân công chúa ở đây, ngươi dám cả gan bắn cung!
Giả Do lấy ánh mắt mê đắm ngắm nhìn công chúa, lại cười khà khà nói:
- Công chúa kim chi ngọc diệp, sao lại làm bạn với phản tặc? Mời công chúa nhanh đi tới bên mạt tướng, bằng không, loạn tiễn vừa phát, sợ rằng sẽ tổn thương đến thân thể vạn kim của công chúa!
Công chúa nói:
- Ngươi thật to gan, thấy bản công chúa còn không quỳ xuống?
Giả Do nói:
- Thái sư có mệnh, kẻ làm bạn với phản tặc, giết không tha! Tốt nhất là công chúa dời bước qua đây, tiểu nhân nhất định sẽ bảo vệ công chúa chu toàn!
Nói xong hai mắt gã không ngừng nhìn lướt khắp thân thể công chúa, vẻ mặt thì bỉ ổi hết chỗ nói.
Sở Phong thật hận không thể một kiếm chém chết gã, tuy nhiên không dám manh động, bởi vì một khi Giả Do hạ lệnh bắn cung, cho dù mình và Phi Phượng tránh được, cũng khó bảo toàn cho công chúa lông tóc không bị tổn hao gì.
Bàn Phi Phượng mở bừng hai mắt, đoạn huýt dài một tiếng, tuyết đọng ở hai bên sườn núi đều xao động, tiếng huýt gió qua đi, mơ hồ còn truyền đến một tiếng phượng minh vọng lại.
Bàn Phi Phượng lạnh giọng quát:
- Giả Do, ngươi dám can đảm phóng một tiễn, ta không chỉ cắt luôn cái lỗ tai phải của ngươi, người của Phi Phượng tộc ta chắc chắn sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn!
Giả Do nhất thời bị khí thế của Phi Phượng trấn nhiếp, tuy nhiên rất nhanh đã ổn định tinh thần, cười lạnh một tiếng:
- Phi Tướng Quân thật biết lên mặt nạt người! Ngày đó mối hận bị cắt tai trái chưa được báo, hôm nay bản tướng quân sẽ nhìn xem Phi Tướng Quân làm sao để bay ra khỏi sơn cốc này! Phi Tướng Quân chuẩn bị báo mộng cho tộc nhân của mình đi!
Gã vung tay về phía trước, cung tiến thủ từ bốn phương tám hướng lập tức giương cung đã cài tên, chỉ chờ Giả Do ra lệnh một tiếng.
- Chờ đã!
Công chúa bỗng nhiên lên tiếng, xoay người xuống Túc Sương.
- Công chúa!
Sở Phong hoảng hốt, đang muốn nhảy xuống ngựa thì công chúa đã lấy một tay đè hắn lại, nhỏ giọng nói:
- Sở đại ca, ta không có việc gì, huynh không nên cử động!
Nói xong xoay người chậm rãi đi về hướng Giả Do. Binh sĩ che phía trước Giả Do tất nhiên là tránh ra hai bên, Giả Do nhìn phong tư tuyệt đại quốc sắc thiên hương của công chúa, ba hồn cũng đã đánh mất bảy phách.
Công chúa đi thẳng đến trước Giả Do, đột nhiên thò tay vào người lấy ra một miếng kim bài to bằng nửa bàn tay, giơ lên phía trước và quát:
- Giả tướng quân còn không xuống ngựa hành lễ!
Giả Do đầu tiên là kinh ngạc, tiếp theo thấy giữa miếng kim bài trong tay công chúa có khắc tiêu chí bàn long Đông Thổ, tỳ ấn "Đông Chương" ở phía dưới, đây chính là kim bài mà hoàng thượng ngự ban!
Thấy kim bài như thấy hoàng thượng, Giả Do không tự chủ được lăn xuống ngựa, hai đầu gối quỳ xuống đất, cúi lạy nói:
- Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Binh sĩ bốn phía thấy chủ tướng quỳ xuống, đương nhiên cũng quỳ xuống theo.
Công chúa lại lấy từ trong người ra một tấm giấy:
- Hoàng thượng có sắc dụ ở đây, mời Giả tướng quân tiếp!
Giả Do kinh hãi, vội đứng lên hai tay tiếp nhận, vừa nhìn nhưng chỉ thấy là một tấm giấy trắng, trong lòng ngẩn ra, đúng lúc này, công chúa đột nhiên thò tay rút ra đoản đao dắt ở bên hông Giả Do, một đao đâm thẳng vào ngực Giả Do.
Hai mắt Giả Do như muốn lồi cả ra ngoài, hai tay nắm chặt tấm giấy trắng, thoát hơi rồi ngã xuống, cho đến chết gã cũng không thể tin. Binh sĩ bốn phía bất ngờ khi thấy biến cố này, sau khi giật mình đều đứng lên, véo cung cài tên nhắm ngay công chúa, Sở Phong và Bàn Phi Phượng.
- To gan!
Công chúa giơ lên kim bài, nhìn quanh bốn phía, từ từ nói:
- Giả Do dĩ hạ phạm thượng, chết chưa hết tội, đây là kim bài thiên tử ngự ban, thấy kim bài như thấy thiên tử. Các ngươi thân là binh sĩ triều đình, lẽ nào muốn cũng như Giả Do, dĩ hạ phạm thượng, tru di cửu tộc!
Binh sĩ bốn phía quả nhiên không dám manh động, nhưng cũng không buông cung tiễn xuống, song phương nhất thời bất động, trong cốc một mảnh tĩnh lặng.
"Lộc cộc lộc cộc!"
Một trận tiếng vó ngựa cấp tốc truyền đến, một con khoái mã xông thẳng vào trong cốc, trên ngựa ngồi hai người, chính là Hoa Anh và Thanh Nhi.
Chỉ thấy Hoa Anh mặc một bộ giáp trụ, tay ghìm chiến mã, hắn cao giọng quát binh sĩ bốn phía:
- Khốn khiếp! Các ngươi dám phạm thượng làm loạn, lại muốn gia hại hòa thân công chúa, không sợ hoàng thượng tru di cửu tộc các ngươi hay sao!
Binh sĩ bốn phía lập tức hai mặt nhìn nhau, đã cảm thấy khiếp sợ.
Hoa Anh lại quát lên:
- Cũng may ta chạy tới kịp thời, may mà chưa tạo thành sai lầm lớn, còn không theo ta hộ tống công chúa hồi doanh!
Nói xong Hoa Anh xoay người xuống ngựa, hướng về công chúa quì một gối nói:
- Đại quân của mạt tướng đang ở ngay ngoài cốc cung nghênh công chúa. Giả Do dĩ hạ phạm thượng, mạt tướng không biết cách cai quản, khiến công chúa bị sợ hãi, xin công chúa thứ tội!
Công chúa tự mình nâng Hoa Anh dậy:
- Hoa nguyên soái, kẻ phạm thượng chỉ một mình Giả Do, binh sĩ khác vốn là không có ý gia hại bản công chúa, giờ đây Giả Do đã đền tội, mọi việc hôm nay xóa bỏ, đừng truy cứu nữa!
Hoa Anh lập tức quát bọn binh sĩ mọi nơi:
- Còn không mau tạ ơn công chúa tha mạng!
Binh sĩ bốn phía thấy Giả Do đã chết, lại nghe Hoa Anh nói có đại quân đang ở ngoài cốc, hơn nữa công chúa nói sẽ không vấn tội, vội vàng thu hồi cung tiễn, đồng loạt quỳ xuống nói:
- Tạ ơn công chúa tha mạng!
Công chúa khẽ nhấc lên hai tay:
- Các ngươi đều đứng lên đi. Sau này phải nên anh dũng giết địch, đoái công chuộc tội!
Binh sĩ đồng thanh nói:
- Cẩn tuân mệnh công chúa!
Hoa Anh vung tay lên:
- Theo ta hộ tống công chúa hồi doanh! Mời công chúa khởi giá!
Sở Phong đã giục ngựa chạy qua, cúi người ôm công chúa lên ngựa, sau đó nói với Hoa Anh:
- Hoa huynh, chúng tôi phải lập tức chạy tới chỗ Tả Hiền Vương, cáo từ!
Nói xong kẹp lấy bụng ngựa, phóng ngựa chạy như bay, Phi Phượng cũng phóng ngựa đuổi theo.
Thanh Nhi vội kéo Hoa Anh:
- Chúng ta mau đuổi theo!
Hoa Anh nói:
- Chúng ta đi theo cũng không giúp công chúa được gì!
Thanh Nhi vừa vội vừa tức, giậm chân nói:
- Ngươi. . . ngươi. . . tham sống sợ chết!
Nói rồi nàng toan chạy đi về hướng công chúa, Hoa Anh lại kéo nàng lên ngựa, cũng mặc kệ nàng la hét ầm ĩ thế nào, trực tiếp chạy về doanh trại của đại quân.
o O o
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cổ Đạo Kinh Phong
Cổ đạo kinh hồng
Cổ Đạo Kinh Phong - Cổ đạo kinh hồng
https://isach.info/story.php?story=co_dao_kinh_phong__co_dao_kinh_hong