Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 445: Vân Hầu Uy Vũ
V
ân Diệp lòng đau nhói, thuyền của mình lớn nhất mà cũng tổn thất thảm trọng như thế, nhưng thương thuyền nhỏ hơn nhất định càng thê thảm.
Bật mình ngồi dậy, tới giày cũng không kịp đi đã bò lên sàn thuyền, vừa bò lên tới nơi thấy quan quân đứng kín mít, ai nấy khôi giáp chỉnh tề, nhìn thấy Vân Diệp, tất cả quỳ một gối xuống hô vang:
- Vân hầu uy vũ.
Tiếng hô truyền ra, tức thì trong eo biển hô lên rung trời:
- Vân hầu uy vũ! Vân hầu uy vũ!
Đó là lễ tiết long trọng nhất trong quân, không phải người đại trí đại dũng không được hưởng thụ.
Vân Diệp nhìn quan quân này, ngó quan quan khác, đấm vai người này, vỗ ngực người kia, rồi nhìn chiến hạm còn nguyên trong eo biển, nước mắt như mưa.
Trở về khoang thuyền yên tâm nằm xuống, cuối cùng đã hiểu ra, thì ra tai nạn hoàn toàn do chiếc Mộc Lan chu của Vân gia chặn lại, tên chó má Đông Ngư đó vì an toàn của hạm đội nên chuyên môn đặt chiếc Mộc Lan chu lớn nhất, vững chắc nhất ở chỗ đón gió, con mẹ nó còn là ngang gió, định dùng Mộc Lan chu chắn gió cho những chiếc thuyền nhỏ hơn đằng sau, trong eo biển vốn tương đối an toàn, thêm vào thân thuyền to lớn của Mộc Lan chu chặn vòi rồng, những chiếc thuyền nhỏ hơn vì thế liền bình an vượt qua tai nạt, từng người ở cửa khoang thuyền nhìn thấy Vân Diệp trói mình vào cột buồm, tay cầm dao miệng gào thét với trời, tư thế oai hùng, biểu hiện anh dũng đó khiến ai nấy kính phục dào dạt như lũ Hoàng Hà.
Thế nên mới có cảnh tướng sĩ quỳ bài sau này, trong mắt bọn họ, một lãnh đạo không tham tiền, biết kiếm phúc lợi cho cấp dưới là một lãnh đạo tốt. Sau khi đánh bại hải tặc, đem toàn bộ chiến lợi phẩm chia cho thủ hạ đã đủ chứng minh, rồi thêm ở trong eo biển, dùng thuyền của mình chặn cho mọi người, hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy, làm người ta cảm động khôn siết, hơn nữa thân phận cao quý, chủ tướng như thế tương lai không lo quân công của mình mai một.
Thế là đủ rồi, còn không hiểu đánh trận có liên quan gì không? Đánh trận là chuyện của quân tốt, không phải của thống soái, chỉ cần thống soái đừng chỉ huy bừa bãi, chiến đấu trên biển chẳng qua là áp sát, nhảy thuyền, giết người, cần kinh nghiệm và dũng khí chứ không cần trí tuệ.
Vân Diệp biết sau này hải quân thao diễn phức tạp ra sao, hơn ở trên biển nhiều, cần trí tuệ, nghị lực thực sự mới đảm trách được, có điều hiện là Đại Đường, mình thế nào cũng vào hàng có thể chấp nhận được.
- Vô Thiệt, thương lượng cái, giúp ta đánh Đông Ngư tới lão bà hắn cũng không nhận ra được, nếu ngươi thấy không đành lòng thì cứ nghĩ tới hai cái răng của ngươi.
Gặp lại Đông Ngư thì hắn nằm trên sàn thuyền như đống bùn, bề ngoài da không có một vết thương nào, Vô Thiệt không tiến hành hủy hoại vô nhân đạo với hắn theo lời Vân Diệp, chỉ nghe xác ướp Lưu Tiến Bảo nói:
- Hắn thà bị đánh tới mẹ cũng không nhận ra chứ không chịu nhận bí kỹ bất truyền trong cung do Vô Thiệt thi triển, một hán tử cứng cỏi như Đông Ngư mà bị chỉnh cho đái ra quần.
Đông Ngư gian nan đẩy một cái chậu đồng cho Vân Diệp, mặc dù bị khốc hình, cả người lại trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều, đẩy chủ soái vào hiểm cảnh, bản thân chỉ chịu chút đau đơn da thịt, hắn cảm thấy rất họp.
Trong cái chậu đầy nước, một con hoàng hoa ngư màu hoàng kim bơi đi bơi lại khoan khoái, kẻ thù giáp mặt, hai mắt đỏ dừ, nửa bên mặt trái của Vân Diệp sưng như đầu lợn, mắt chỉ còn một cái khe hở, tất cả là nhớ con cá khốn kiếp này ban cho. Chân tay thương tích, không tự xuống bếp được, bảo đầu bếp moi ruột lột da nó, làm canh cá, trừ mình ra không cho ai ăn.
Cá từ trên trời rơi xuống, đó là cảnh hiếm có, lớn nhất có cả cá mập, còn về phần bờ biển có mười mấy con cá kình phơi bụng nổi lềnh phềnh, không thấy người Oa, cuối cùng tìm thấy một cái mông vắt vẻo trên cây, không rõ là của ai, Hà Vũ Trung mặt đau thương tuyệt vọng.
Có cá là tốt, mang nguyên tắc không lãng phí, Vân Diệp hạ lệnh khi tu sửa thuyền, ai có thể lên đảo thì toàn bộ lên đảo, biến cá thành cá khô, chậc chậc lương thực ngon thế này mang tới Trường An là cả đống tiền.
Nghe hầu gia nói thế, đám thủy quân phấn chấn vô cùng, làm việc cho bản thân có khác, trên biển ăn cá phát ngán rồi, ai mà thèm mấy thứ này, nhưng tới Trường An lại thành thứ hiếm có. Cá khắp mọi nơi, moi ruột rửa sạch, bán cho thương nhân, không thẹn là người được gọi là tài thần, xem ra sau này cuộc sống tốt đẹp rồi.
Cá kình cắt thành miếng nhỏ, rắc muối, đem ướp ngon tuyệt. Nến cá kình thì Vân Diệp sao có thể bỏ qua được, đây là thứ làm nến tốt nhất. Da cá mập, da cá kình là thứ tuyệt hảo làm khải giáp, chỉ là không ngờ da cá kình dầy tới một xích, quân tốt phải dùng cưa xẻ thịt, còn chuyên môn để lại bộ xương to nhất, chuẩn bị đưa tới thư viện, để đám học sinh được mở mắt.
Ở lại eo biển tới sáu ngày, xử lý xong đám thịt cá, cả hạm đội bốc mùi tanh nồng nặc, gió thổi qua một cái làm người ta buồn nôn, nhưng vì tiền tài đám quân tốt không kêu ca lấy một câu, còn cẩn thận ngày đêm trông coi cá khô, không thể hải âu tha mất.
Chiếc Mộc Lan chu đi kẽo kẹt kẽo kẹt, tựa hồ có thể tan ra bất kỳ lúc nào, toàn bộ kiến trúc thượng tầng đã không nhận ra được nữa, tới ngay cả buồm cũng không giương lên được, đành do thuyền khác kéo nó chầm chậm tiến lên. Đăng Châu là mục tiêu của chuyến đi này, Vân Diệp không biết hoàng đế muốn mình mang năm nghìn hải quân lên bờ là vì sao, chỉ nói nhìn là biết.
Hiện giờ ý chỉ của Lý Nhị với Vân Diệp đã không nói rõ là muốn y làm gì nữa, chỉ nói cần làm gì làm nấy, cái khác tùy tiện, hoàn thành nhiệm vụ là hàng đầu, chuyện khác ông ta sẽ vờ như không thấy. Đợi tới khi về Trường An mới tính sổ một thể, Vân gia ở ngay dưới chân Ngọc Sơn, chạy không thoát.
Cảng Đăng Châu tụ tập toàn bộ quan viên của Trác Quận, đều ngồi trong chòi nghỉ mắt mong ngóng nhìn ra biển. Thứ sử năm châu Thâm, Hằng, Định, U, Yến có mặt toàn bộ, thứ sử Đăng Châu Nguyên Đại Khả bồi tiếp, mặc dù lòng như lửa đốt, nhưng vẫn bảo trì trấn tĩnh, nếu không đám hạ quan hoảng loạn và dân phu tới lấy lương thực sẽ loạn ngay.
- Nguyên huynh, đội thuyền của Vân hầu đã về muộn hơn dự định hai ngày, liệu có phải xảy ra chuyện trên biển rồi không? Mấy ngày trước nghe nói có rồng hút nước đáng sợ xuất hiện, không biết Vân hầu về muộn liên quan tới rồng hút nước không?
Người hỏi là Phùng Thái thứ sử U Châu, hiện U Châu đã hết lương hai ngày, hương dân kết đội lưu lãng hoang dã, vỏ cây cũng sắp bị ăn sạch rồi, may mà mình làm gương tốt, lấy lương thực trong phủ ra chẩn tai, nhưng dù thế cũng không ích gì.
- Phùng huynh chớ nóng ruột, trên biển gió to sóng lớn, còn có đủ các loại tai nạn khó lường xảy ra, Vân hầu từ xa xôi vạn dặm vận lương tới, hẳn không phải hạng người tầm thường, nhất định có biện pháp ứng phó hữu hiệu với khó khăn.
Nguyên Đại Khả mặc dù nói như thế, nhưng trong lòng đang than khóc, mấy con rồng hút nước đã làm thương gia trong địa bàn của ông ta tổn thất thảm trọng, thương thuyền cuối cùng nhìn thấy thủy sư triều đình là mười ngày trước, hiện giờ không còn báo cáo tung tích của bọn họ nữa. Nóng ruột không chỉ mỗi thứ sử nơi bị thiên tai, ông ta cũng sẽ không sống yên, Vân Diệp gặp chuyện, chẳng biết bệ hạ có trút giận lên người khác không?
- Vân hầu không tới, Tương Châu ta sẽ chết đói đầy đồng, thảm kịch giết con mà ăn sắp diễn ra lần nữa, lão phu thà đem bản thân nấu thành cháo, nếu có thể làm no dân, lão phu tiếc gì thân này.
Lương thực ở vùng Hà Bắc đã bị điều sạch, chỉ đành khẩn cấp chuyển từ Hà Nam, Quan Trung, kinh kỳ tới, ngay cả quân lương ở Liêu Đông cũng cấp cho một phần, chỉ tiếc nước xa không giúp được cơn khát gần. Tai họa này là điều không ai ngờ tới, khi hoa màu trổ bông cần nước nhất thì ông trời không cho một giọt nước nào suốt hai tháng, lúa mạch trong ruống sắp thu hoạch tới nơi rồi, nhưng kết toàn hạt lép, tuốt một cái chỉ có vỏ không, một hạt cũng không có.
Đây là tai họa chết người, Hà Bắc chiến loạn liên miên, nông hộ không có tích trữ, cho nên khi tai họa tới quá nhanh và mãnh liệt, làm Đại Đường trở tay không kịp.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2