Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ma Thú Lãnh Chúa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 408: Điểm Thức Mỹ Nữ
V
ừa ăn thịt nướng, mọi người vừa bắt đầu nói chuyện. không lâu sau, Dương Lăng đã hiểu được không ít chuyện.
Đúng như hắn suy đoán, Liệp Ma tiểu đội trước mặt mặc dù có hơn 20 người, nhưng hầu hết đều không có chút kinh nghiệm nào. Có người là Võ sĩ đi du lịch, có Ma pháp sĩ mới vừa chấm dứt thân phận Ma pháp học đồ, có người là Dong binh và Mạo hiểm giả mới chuyển nghề, dưới sự mời mọc nhiệt tình của cô gái Phất La Luân Ti nên đều gia nhập đội Thợ săn.
Sau khi biết được Dương Lăng mua Ma thú với giá rất cao, bọn họ ngay chạy vào Đặc Lạp Tư rừng rậm ngay trong đêm, tìm kiếm tung tích Ma thú cao cấp, hy vọng kiếm được một món lớn. không ngờ rằng, Ma thú trung cấp thì không gặp được, nhưng vô ý gặp được một con Lôi Điểu vương cấp chín bị thương nặng, bay rất khó khăn. Mừng rỡ, nên bọn họ đuổi theo đến tận đây.
“Trong Đặc Lạp Tư rừng rậm có không ít Lôi điểu, các ngươi dựa vào cái gì để nhận ra con bị thương là Lôi Điểu vương cấp chín? Còn có, các ngươi không lo rằng sẽ bước vào tổ Lôi điểu, bị một đám Lôi điểu vây công sao?” Nhìn đông đảo Thợ săn cấp thấp mới sinh không sợ hổ, Dương Lăng lắc đầu.
Cho dù Thợ săn có thực lực cường đại và giàu kinh nghiệm, cũng không dám tiến vào sâu trong Đặc Lạp Tư rừng rậm. Đám Thợ săn trước mặt này, hầu như không có ai vượt qua thực lực ba sao, vừa không biết sống chết xông vào, còn vừa đi vừa lớn tiếng ồn ào. Có thể sống đến tận bây giờ, có lẽ là may mắn.
“Lôi điểu sau khi tiến giai đến cấp chín, thì lông sẽ biến thành màu vàng kim, nhìn một cái là biết” Dùng bàn tay nhỏ bé lau lau miệng, Phất La Luân Ti nói tiếp: “Vưu Lý huynh đệ, yên tâm, có hơn 20 người chúng ta ở đây. Có Kiếm sư cường đại, có Ma pháp sư xuất sắc, còn có Cung tiến thủ lợi hại hơn cả Tinh linh. Cho dù gặp phải một đàn Lôi Điểu cũng không làm sao hết. Gia nhập Liệp ma tiểu đội của chúng ta, tuyệt đối có thể đảm bảo sự an toàn của người. Mỗi tháng còn có không ít thù lao. Thế nào, tốt hơn việc suốt ngày ngươi đi tìm thuốc chứ”
Sau hơn 10 ngày ăn lương khô, Phất La Luân Ti nhìn thấy lương khô cứng ngắc đã không muốn ăn rồi. Nhưng trong Liệp Ma tiểu đội mặc dù có đội viên nữ, nhưng không một ái có thể làm ra thứ ăn được cả. Thịt nướng thì cháy đen, khét lẹt, ngay cả lông cũng không cạo sạch, vừa nhìn đã chẳng muốn ăn, còn khó ăn hơn cả lương khô. Sau khi thưởng thức tài nghệ nấu ăn của Dương Lăng, nàng nhất định phải nghĩ biện pháp kéo hắn vào, một người chuyên môn phụ trách việc nấu ăn cho đội ngũ, nói ra ngoài rất là uy phong.
“Ta nghe nói, ngay cả Thợ săn năm sao cũng không dám tùy ý tiến vào sâu trong rừng rậm, chúng ta cứ tiếp tục đi tới, có thể…” Dương Lăng cười cười, cố ý nhìn nhìn tiêu chí Thợ săn ba sao trên áo Phất La Luân Ti.
Mặc một áo giáp mỏng, thêm một cái dây lưng màu đen, nhìn rất là giản dị nhưng không mất đi vẻ tinh tế; mái tóc dài bay trong gió, lộ ra một cái cổ trắng nõn; đôi chân thon dài kết thật, cái eo thon nhỏ, làm một cô gái diễn thời trang trên sân khấu thì được; nhưng làm một Thợ săn hợp cách thì không dám đảm bảo.
Mặt Phất La Luân Ti đỏ lên, đang tìm cách nào để thuyết phục được Dương Lăng, nhưng tên Đại cá tử ngồi cạnh nàng bất bình nói: “Hừ kiểm tra Thợ săn thật sự không công bằng, căn bản là không xác định rõ được thực lực của bản thân. Ba năm trước ta đã là Kiếm sư sơ cấp, mà gia nhập Thợ săn Công hội chỉ cho ta là Thợ săn ba sao, nói cái gì là chưa hiểu rõ về các loài thú, quả thực thối lắm”
“Nghe nói, kiểm tra của Thợ săn Công hội là tổng hợp các loại năng lực. Ở bên trong rừng rậm Ma thú hoành hành, khí lực mạnh một chút hoặc là Ma lực nhiều một chút, không khẳng định là mạnh hơn” Dương Lăng ra vẻ do dự một lát, nói tiếp: “Tuy nhiên, nghe nói gần nơi ở của Lôi Điểu đều có không ít loài thuốc quý, có các ngươi bảo vệ, ta cũng có thể đi xem”
“Tốt, chúng ta lập tức đi ngay” Phất La Luân Ti lớn tiếng hạ lệnh, chỉ huy mọi người đi tiếp. Chỉ cần bắt được con Lôi Điểu vương bị thương, Liệp Ma tiểu đội sẽ được không ít Tinh tệ. Đến lúc đó, sẽ khiến cho tên Thương nhân nhỏ nhoi này vui mừng mà xin mình cho gia nhập.
Nhóm Phất La Luân Ti không có kinh nghiệm săn thú, nhưng bên trong đội lại có người đầu chó có cái mũi thính hơn cả chó săn. Lần theo mùi Lôi Điểu vương lưu lại và vết máu trên mặt đất, dẫn mọi người đuổi theo, vượt đồi vượt núi, hơn nửa ngày sau chạy đến một ngọn núi. Núi không phải quá cao, cũng không quá lớn, nhưng rất là dốc. Đừng nói là người, mà ngay cả khỉ sợ rằng cũng khó có thể bò lên trên. Đứng ở dưới chân núi, có thể nhìn thấy trên đỉnh núi có một huyệt động rất lớn, một vài con Lôi điểu to hơn cả Sư thứu không ngừng bay ra từ đó.
“Đội trưởng Phất La Luân Ti, làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ, cứ thế này xông lên?” Nhìn ngọn núi dựng đứng, lại nhìn đám Lôi điểu cấp bảy không ngừng bay qua bay lại trên không trung, Người đầu chó dẫn đường âm thầm kêu khổ.
Biết rõ Lôi Điểu vương bị thương ở trước mặt, nhưng ái có bản lãnh bò lên trên đỉnh núi tấn công đám Lôi điểu đó? Trước không nói có thể đối phó đám Lôi điểu cường đại, mà có thể bò lên được đến đỉnh núi hay không cũng là một vấn đề rất lớn.
“Hừ, đồ ngu, ta không trèo lên được thì không lẽ ngươi không biết để đám Lôi Điểu đó bay xuống sao. Chỉ cần bày nhiều cạm bẫy, ta không tin đám chim ngu ngốc này không mắc câu” Phất La Luân Ti xoa xoa đầu tên này, con ngươi chuyển động, nói với tên Đại cá tử ớ phía sau: “Người ngươi to nhất, phụ trách làm mồi câu nhé.”
“Tiểu thư Phất La Luân Ti, tiếng ta tuy lớn một chút, nhưng chạy chậm nhất, có thể thay ai khác được không?” Nghe nói phải làm mồi câu dẫn dụ đàn Lôi Điểu mắc câu, Đại cá tử tự xưng ba năm trước đã tu luyện đến Kiếm sư sơ cấp run lên cầm cập.
“Kêu cái gì, có ta ở đây, ngươi muốn chết cũng không chết được. Cùng lắm thì khi lĩnh Tinh tệ, sẽ chia cho ngươi thêm một ít mà mua rượu uống”
Phất La Luân Ti không để ý đến lời cầu khẩn của hắn, nói nhỏ vài câu bên tai một tên Hắc y nhân, tên này lắc đầu rồi lấy một đống đồ vật từ trong Không gian giới chỉ ra, chỉ huy mọi người bày mai phục và cạm bẫy. Đương nhiên, Phất La Luân Ti chỉ là ra vẻ mà thôi, còn người chỉ huy chính thức, hoàn toàn thuộc về tên Hắc y nhân ở sau lưng nàng.
Có chiếc đinh lớn dẫm phải máu chảy không ngừng, có tấm lưới cứng cỏi, có thuốc mê chỉ cần hít phải sẽ bị choáng váng đầu óc, thậm chí còn có cả cung tên lớn chuyên dùng cho quân đội. không ai biết, tên Hắc y nhân này lấy đâu ra nhiều đồ cấm đến thế. Vừa nhìn, nhóm Phất La Luân Ti không phai Thợ săn, mà có vẻ giống như một đám thổ phỉ.
“Nhanh, nhanh mang đám rắn đến đây, bôi máu lên người bọn nó, nhanh” Phất La Luân Ti rất hưng phấn ra lệnh, rồi nhanh chóng lui lại. Kéo Dương Lăng ẩn vào sau một đám bụi rậm. Đám rắn đen trắng là món ăn mà Lôi Điểu thích nhất, sau khi ngửi thấy mùi của bọn chúng, đám Lôi Điểu trên đỉnh núi lao xuống rất nhanh, không lo bọn chúng sẽ không mắc câu.
Dưới sự chỉ huy của Hắc y nhân, đông đảo Thợ săn thấp kém mặc dù khẩn trương, nhưng động tác cũng coi như là nhanh, rất nhanh hoàn thành cạm bẫy, bôi thuốc mê lên trên người đám rắn. Lập tức nhanh chóng ẩn ở xung quanh, chỉ có tên Đại cá tử đang run lên phải đứng ở giữa đám rắn.
“Kêu lên, nếu mà không kêu ta sẽ dùng tên bắn thủng mông đít ngươi” Thấy Đại cá tử kinh hoàng không phát ra được một tiếng, Phất La Luân Ti nhíu mày, bắn tên đến cạnh chân hắn, khiến hắn nhảy dựng lên. Đầu mũi tên đen bóng, rõ ràng bôi chất kịch độc.
“A, giết người, không, rắn…”
Đại cá tử vốn đã kinh hoàng, bị Phất La Luân Ti dọa như vậy, lập tức kêu lên như lợn bị chọc tiết. Tiếng kêu rung trời, như là tiếng pháo đánh vào tai mọi người, không hổ danh là kẻ có giọng hét lớn nhất trong đội, rất nhanh đã khiến đám Lôi Điểu trên đỉnh núi chú ý.
Ngao…
Sau một tiếng kêu chói tai, một đám Lôi Điểu lao xuống như tia chớp. Một con, hai con, càng lúc càng nhiều. Hai mắt lợi hại, móng vuốt sắc bén, tốc độ kinh người khiến cho Đại cá tử mất hồn. Kêu lên một tiếng rồi vứt ngay sự uy hiếp của Phất La Luân Ti ra khỏi đầu, bỏ chạy như điên, không để ý hết thảy lao về phia rừng cây rậm rạp nhất.
“Tiểu thư Phất La Luân Ti, tình huống có vẻ không ổn, chúng ta có nên tạm lánh trước không?” Nhìn cô gái khẩn trương cầm chặt cung tên, Dương Lăng cười cười.
Ngồi cạnh cô gái, nhìn chiếc cổ trắng ngần ngợi cảm của đối phương, ngửi mùi hương mê người, lại cảm giác một ít da thịt mềm mại của nàng, cảm giác được sức sống của nàng.
Một cô gái thanh xuân tràn đầy sức sống.
Nhìn dáng người lả lướt của Phất La Luân Ti, Dương Lăng nhớ đến Thi vu vương háo sắc. Nhớ đến ba điều mà hắn thích ở Mỹ nữ. Đầu tiên là mông đít phải lớn, thứ hai là eo nhỏ, thứ ba là hai chân phải thon dài kết thật, chỉ có Mỹ nữ như vậy, mới có thể đại chiến ba trăm hiệp hàng đêm được.
“Hừ, ta còn không sợ, ngươi sợ cái gì?” Cảm giác ánh mắt khác thường của Dương Lăng, mặt Phất La Luân Ti đỏ lên; nhưng nằm ngoài ý muốn của Dương Lăng, nàng không giống như người đàn bà bình thường sẽ tránh khỏi ánh mắt của mình, ngực lại còn tự tin ngẩng đầu ưỡn ngực. Đôi ngọc thố đầy đặn càng cao lên, không cam lòng yếu thế trừng mắt nhìn mình.
Nhìn cô gái Phất La Luân Ti đầy sức sống mà tự tin giảo hoạt, Dương Lăng cười cười, nhìn nhìn tên Hắc y nhân ở bên cạnh. Cô gái xuất thân từ gia đình bình thường, thì bình thường sẽ thích hư danh, nên cô gái giảo hoạt, tự tin và hào phóng như thế này rất là hiếm có. Bên người có một tên Võ sĩ mà ngay cả mình cũng không nhìn rõ, càng là hiếm có.
Lần này, không những có thể bắt được một con Lôi Điểu vương, có lẽ còn có thể bắt được một Hồ ly.
Nhìn đàn Lôi Điểu từ trên trời lao xuống, nhìn Phất La Luân Ti bên cạnh, Dương Lăng cười cười, lén lút thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén ra.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ma Thú Lãnh Chúa
Cao Pha
Ma Thú Lãnh Chúa - Cao Pha
https://isach.info/story.php?story=ma_thu_lanh_chua__cao_pha