Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cẩm Y Vệ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 438: Tần Lâm Dạy Voi
- V
ì sao... Vì sao có thể như vậy?
Ôn Đức Thắng xoa xoa tay, gấp đến độ xoay mòng mòng. Y trông coi Tuần Tượng sở này là kham khổ nhất nhàm chán nhất trong cả hệ thống Cẩm Y Vệ, nằm mơ cũng không nghĩ tới có người lại nhắm vào Tuần Tượng sở như vậy.
Từ Tân Di đã trấn an Chu Nghiêu Anh xong, chân dài thong thả bước đi tới, nghe vậy liền nhíu mày một cái, tức giận nói:
- Làm sao ư, thật là vô dụng, ngươi là Chỉ Huy Thiêm Sự Cẩm Y Vệ, chẳng lẽ không hiểu phá án thế nào sao?
Mặt Ôn Đức Thắng nhăn nhó như khổ qua:
- Ôi, hạ quan chỉ biết dạy voi, đâu quản tới đại án nhân mạng? Liều thân già này, chỉ có thể đi tới Nam Trấn Phủ Ty báo lên… Ôi chao, Tần trưởng quan không phải là chưởng Nam Trấn Phủ Ty sao? Hạ quan hồ đồ, hạ quan hồ đồ!
Vị Ôn Chỉ Huy này gặp chuyện hốt hoảng, mãi đến lúc này mới nhớ tới, Tần Lâm chính là chưởng Nam Trấn Phủ Ty, chuyên quản điều tra nội bộ Cẩm Y Vệ!
Suy nghĩ ra điểm này, Ôn Đức Thắng liền hơi phục hồi tinh thần lại, lập tức cung kính thi lễ Tần Lâm.
Tần Lâm việc nghĩa không nhường ai, gật đầu một cái tỏ vẻ sẽ nhận lấy công việc điều tra phá án. Ôn Đức Thắng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù vẫn còn lo lắng trong lòng nhưng đã có Tần trưởng quan phá án như thần giúp một tay, tảng đá ngàn cân đè nặng trong lòng cũng chỉ còn chừng ba bốn trăm cân.
Tần Lâm nhìn kỹ một chút Hoa lão thung nằm trên đất bị đạp nát thân thể. Chuyện y bị giết chết tại chỗ là sự thật không cần tranh cãi, bản thân thi thể không cần kiểm nghiệm gì cả, bèn vẫy vẫy tay về phía sau.
Nửa ngày không thấy ai tiến lên, Tần Lâm mới nhớ tới Ngưu Đại Lực đi tới chỗ Du Đại Du học tập võ nghệ cùng phương pháp chiến trận, Lục mập cũng đi theo y dạo chơi một chút, hôm nay hai vị huynh đệ này cũng không đi theo hắn tới đây.
Mấy tên thân binh Hiệu Úy đều nhao nhao muốn thử, chẳng qua là trước kia đều là do Lục mập làm, bọn họ không được Tần Lâm chỉ thị rõ ràng, không dám tùy tiện tiến lên.
Tần Lâm chỉ chỉ hai tên cơ trí nhất trong đó:
- Hai người các ngươi lục soát thi thể một phen, trong túi áo có thứ gì móc ra hết.
Rất nhanh đồ trên người Hoa lão thung mang theo đã bị moi ra, nội dung rất đơn giản, chỉ có một xâu tiền đồng hơn hai mươi đồng, một chiếc khăn tay màu vàng nhăn nhúm, hai tờ biên nhận cầm đồ, một tờ là ‘một chiếc áo bông mọt đục chuột cắn, cầm một ngàn hai trăm tiền’, tờ kia ghi ‘hai cái lò sưởi bằng đồng xanh cũ nát, cầm sáu ngàn tám trăm tiền’.
Xem ra trong nhà Hoa lão thung này nghèo khổ, mùa Đông mới vừa qua, vẫn còn rất lạnh, y đã vội vàng mang vật chống lạnh như áo bông, lò sưởi đi cầm.
Nhìn lại y phục Hoa lão thung, áo kép rách rưới vá chằng vá đụp, ống tay áo bẩn thỉu vô cùng, trước ngực dơ bẩn một mảng lớn, vẫn còn vết chân bạch tượng đạp trúng khi trước.
Bản thân cái chết của Hoa lão thung cũng không có nghi điểm gì, Tần Lâm ra lệnh trả thi thể lại cho thân nhân. Chỉ chốc lát sau, hai vị lão nhân, một phụ nhân trung niên hơn ba mươi tuổi cùng hai tiểu hài tử bước chân vội vã đi vào, nhìn thấy Hoa lão thung bị chết thê thảm cũng bất chấp vết máu trên thi thể, lập tức phủ phục trên thi thể khóc rống, tình cảnh cực kỳ thê lương.
Trong lòng Tần Lâm khó chịu vô cùng, Hoa lão thung nghe danh tiếng mình phá án như thần, cho nên mới chuẩn bị gặp mình nói hết tâm sự trong lòng. Không ngờ rằng y lại bị người mưu hại ngay trước mặt mình, quả thật khiến cho người ta sinh lòng căm phẫn.
Con bà nó, nhất định lão tử phải tìm được hung thủ! Tần Lâm nghiến răng nghiến lợi.
Từ Tân Di ngoài cứng trong mềm, thấy già trẻ Hoa gia khóc thê lương như vậy lòng nàng cũng cảm thấy sầu thảm, bèn móc ra hai trăm lượng ngân phiếu đưa cho bọn họ làm tiền tử tuất. Lại lệnh cho nữ binh tiến tới khuyên nhủ, còn nàng tới bên cạnh Tần Lâm hạ giọng hỏi:
- Có manh mối gì không?
Tần Lâm gật đầu một cái, lập tức ra lệnh gọi ba tên quản tượng còn lại phụ trách con bạch tượng này tới.
Từ Tân Di vỗ tay nói:
- Đúng vậy, chỉ có quản tượng có thể đến gần voi, huấn luyện nó, hung thủ có thể khống chế nó hành hung nhất định nằm trong ba tên quản tượng!
Ba tên quản tượng bị gọi ra rất nhanh, gọi là Nghiêm Tài, Tào Hỷ, Khổng Lượng, tuổi chừng giữa ba mươi đến bốn mươi tuổi, ăn mặc cũng rách rưới nghèo khổ như Hoa lão thung.
Tuần Tượng sở không thu được tiền cữ thường lệ, thu nhập bên ngoài duy nhất là ăn bớt chút thức ăn tài liệu cho voi, cũng chỉ trưởng quan mới có phần, không tới phiên quản tượng. Cho nên những quản tượng này cũng sống hết sức khó khăn, trong hệ thống Cẩm Y Vệ cũng có người khổ kẻ sướng không đồng đều.
Nghiêm Tài, Tào Hỷ, Khổng Lượng bị gọi ra, thần sắc ai nấy vô cùng kinh hoảng, đồng loạt quỳ trên mặt đất:
- Trưởng quan tha mạng! Chúng tiểu nhân vô tội, xin trưởng quan minh xét!
Tần Lâm cười hắc hắc, đi thong thả tới bên cạnh bạch tượng.
Lúc bạch tượng này đã được trấn an, ngoan ngoãn nằm trên mặt đất, nhìn qua ôn hòa thuần phục, mấy quản tượng ở bên cạnh vỗ về nó, cố gắng để cho nó bình tĩnh.
Ôn Đức Thắng không biết Tần Lâm muốn làm gì, cũng đi theo tới.
Không ngờ Tần Lâm đột nhiên lấy roi dạy voi từ trong tay y, vung lên quất mạnh xuống bạch tượng.
Roi dạy voi chính là gân bò pha với da cá sấu làm nên, cho dù là con voi da thô thịt dày, một roi đánh xuống cũng để lại vết hằn, rất đau.
Mọi người thấy Tần Lâm đột nhiên đánh bạch tượng mạnh như vậy, đều bị dọa sợ không ít: bạch tượng này mới vừa nổi điên giết chết người, Tần Lâm đánh nó như vậy chẳng phải làm cho nó nổi điên sao?
Chu Nghiêu Anh ở phía xa nhìn thấy bị dọa sợ tới nỗi nhắm nghiền mắt, không dám nhìn.
- Tần Lâm, chàng làm gì vậy... Ủa?
Từ Tân Di lên tiếng ngăn cản, đang muốn đoạt roi dạy voi trong tay Tần Lâm, lại thấy bạch tượng kia phủ phục dưới trên đất kêu lên xin tha, không có vẻ gì là nổi điên.
- Trưởng Công chúa, Trưởng Công chúa...
Thị Kiếm đẩy Chu Nghiêu Anh một cái:
- Tần trưởng quan không có sao, bạch tượng sợ hắn!
Chu Nghiêu Anh ở mắt nhìn, lúc này Tần Lâm giở hết uy phong, đã dùng roi đánh lên lưng bạch tượng thành từng vết máu. Bạch tượng đau đớn vô cùng kêu la không ngớt, nhưng chỉ có thể cố gắng lách người tránh né mà thôi, dường như đặc biệt kính sợ Tần Lâm, không dám đối nghịch với hắn chút nào.
Trời ơi, chẳng lẽ ngay cả con voi cũng sợ hung thần như Tần tỷ phu? Chu Nghiêu Anh không hiểu vì sao Tần Lâm lại đánh bạch tượng mạnh như vậy, chẳng lẽ là trừng phạt nó mới vừa rồi nổi điên giết chết người sao?
Dĩ nhiên không phải Tần Lâm so đo tức giận cùng súc sinh, hắn ném roi dạy voi đi, chỉ bạch tượng nói:
- Thấy không, thật ra con voi này bình thường hết sức hiền lành, đánh thế nào cũng sẽ không phản kháng, vì sao vừa rồi đột nhiên nó nổi điên giết người như vậy?
Ôn Đức Thắng dạy voi đã lâu, nghe vậy lập tức chợt hiểu ra:
- Nhất định là dùng biện pháp gì đặc thù kích thích nó, để cho nó nổi điên vào thời điểm chỉ định, chỉ có quản tượng ở gần sát nó mới có thể làm được.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cẩm Y Vệ
Miêu Khiêu
Cẩm Y Vệ - Miêu Khiêu
https://isach.info/story.php?story=cam_y_ve__mieu_khieu