Chương 390: Trong Linh Mộ
hóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười, sau đó hắn lập tức buông lỏng tâm thần, mặc dù không trung đang rung chuyển kịch liệt vì kịch chiến, Nhạc Thành cũng không hề lo lắng, trừ khi có người phát hiện ra bí mật này nếu không thì Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc cũng đừng hòng làm gì được.
Nhạc Thành dự đoán bên trong, chỉ cần Yêu Huyên tiếp nhận xong truyền thừa lúc đó mình hợp sức với Yêu Huyên mặc dù không chống lại Hắc Ám Thần Điện và Tứ Đại Thú Tộc thì bọn họ cũng không làm gì được mình.
Nhạc Thành lấy lại bình tĩnh sau đó nói với Hỏa Lão:
- Hỏa Lão giúp vãn bối hộ pháp một chút.
- Được.
Hỏa Lão nhìn Nhạc Thành sau đó cũng không nói nhiều mà tiến tới cạnh Nhạc Thành vài bước.
- Xoẹt.
Nhạc Thành khoanh chân ngồi xuống, thủ ấn biến đổi sau đó tinh thần lập tức đi vào bên trong linh mộ.
- Xuy xuy.
Cửa linh mộ sau đó mở ra một lực lượng cường hãn ngăn cản Nhạc Thành lại, lực lượng cường hãn này khiến cho Nhạc Thành không cách nào tiến vào nửa phần.
Thủ ấn của Nhạc Thành hơi biến đổi, thần thức một lần nữa hướng về phía sức mạnh cường đại bên trong, trải qua một phen dây dưa, Nhạc Thành mới tiến vào bên trong được.
May mà linh hồn lực cua Nhạc Thành cũng không tệ, nếu không thì không thể tiến vào. Vừa tiến vào bên trong linh mộ, Nhạc Thành phát hiện ra ở trong đó trống rỗng một mảng, bên tron là một bình địa rất lớn.
Một khí tức tràn ngập toát ra, chính là của Yêu Huyên.
Thần thức của Nhạc Thành một lần nữa tiến vào, hắn cảm nhận bên trong có một bệ đá rất lớn, bệ đá có diện tích tròn hai nghìn thước vuông, rộng một nghìn thước.
Thần thức của Nhạc Thành cảm ứng một chút.
Khi Nhạc Thành dùng thần thức dò xét thì phát hiện ra có một thân thể khổng lồ hiện ra, chính là bản thể của Yêu Huyên, bây giờ bản thể của Yêu Huyên lấp lóe một màu xanh, toàn thân tràn ngập khí tức.
- Nhạc Thành, có phải ngươi đã đến, ta cảm giác được ngươi.
Ở bên trong thần thức của Nhạc Thành, thanh âm của Yêu Huyên quỷ dị thốt lên.
- Yêu Huyên, là ta, là ta đến, ngươi làm sao vậy?
Nhạc Thành ngạc nhiên lập tức hỏi.
- Ta không sao, ta đang tiếp nhận truyền thừa vương giả của bát sí linh mãng tộc, còn ba ngày thời gian nữa, trong ba ngày này ta không thể bị quấy rầy nếu không thì không chết cũng bị trọng thương. Dưới bệ thạch đá chính là bình chướng cuối cùng của gia tộc ta, nếu như không thể kiên trì ba ngày thì chỉ có thể dựa vào ngươi ngăn cản.
Thanh âm của Yêu Huyên cất lên.
- Ngươi yên tâm, cho dù có Đấu Thánh đến đây thì ta cũng giúp ngươi chống lại.
Nhạc Thành cất tiếng noi
- Đa tạ, hiện tại ta không thể phân tâm, ngươi đi trước đi.
Thanh âm của Yêu Huyên lại vang lên lần nữa.
- Ngươi cám ơn gì, giữa chúng ta không cần nói từ cám ơn.
Nhạc Thành nói xong đã rời khỏi linh mộ, miễn quấy rầy tới Yêu Huyên, đúng như hắn đoán, Yêu Huyên chính là đang tiếp thụ truyền thừa, xác định sau khi Yêu Huyên an toàn vô sự xong, Nhạc Thành cũng thở ra một hơi.
- Chúng ta không cần nói lời cám ơn, lời này của hắn là ý gì?
Nhạc Thành sau khi rời đi rồi, Yêu Huyên ở trong linh mộ lẩm bẩm nói.
- Xoẹt.
Nhạc Thành thu hồi thủ ấn, sau đó lập tức đứng lên, sắc mặt hiện ra một vẻ ngưng trọng.
- Nhạc Thành, thế nào rồi?
Hỏa Lão cất tiếng hỏi Nhạc Thành, tựa hồ như biết Nhạc Thành đang nhìn trộm cái gì đó.
- Hỏa Lão, Yêu Huyên thật sự đang tiếp nhận truyền thừa, chỉ còn ba ngày nữa, trong ba ngày không thể bị người khác quấy rầy.
Thần thức của Nhạc Thành truyền tới tai của Hỏa Lão, nơi này có tam đại nhân tộc và ma thú Cự Viên tộc, Nhạc Thành cũng không muốn cho bọn họ biết Yêu Huyên ở trong linh mộ. Đối với tam đại nhân tộc và Cự viên tộc, Nhạc Thành cũng không yên tâm.
- Ba ngày, thật khó khăn, thực lực của chúng ta khó lòng mà duy trì được.
Hỏa Lão cũng dùng linh hồn truyền âm cho Nhạc Thành.
- chúng ta chỉ cần ngăn cản bọn họ trong ba ngày là được, vãn bối có biện pháp.
Nhạc Thành do dự một lát rồi cất tiếng nói với Hỏa Lão.
- Địa Ma lão nhân hiện tại đã là bát tinh đỉnh phong Đấu Tôn, Hắc Ám Thần Điện cũng có một thất tinh Đấu Tôn, thật là khó đối phó, nếu như liên thủ với tam đại nhân tộc sẽ dễ hơn nhiều.
Hỏa Lão cất tiếng nói.
- Ầm ầm.
Ở trên không trung truyền tới tiếng nổ kinh thiên động địa không dứt, lúc này tứ đại thú tộc và Địa Ma lão nhân đã có biểu hiện tiêu hao thực lực, Địa Ma lão nhân đánh tan mấy con bát sí linh mãng ba lần mà không khiến cho chúng tổn thương chút nào.
Mặc dù như thế, sáu con Bát Sí linh mãng đã tỏ ra yếu nhược hơn một chút, chỉ là so với Tứ Đại Thú Tộc và Hắc Ám Thần Điện tiêu hao thực lực thì không đáng nhắc tới.
- Ầm.
Lại một tiếng nổ mạnh, Hắc Ám Thần Điện lại đánh tan một Bát Sí linh mãng.
Thực lực của Địa Ma lão nhân chính là mạnh nhất ở trong đám người, bát tinh đỉnh phong Đấu Tôn, đám linh mãng này chẳng đáng là gì với hắn.
- Chết tiệt.
Địa Ma lão nhân ở trên không trung lớn tiếng chửi bới, Bát Sí linh mãng quả thật đánh mãi không chết.
- A, hóa ra là như vậy.
Địa Ma lão nhân nở ra một nụ cười lăng lệ.
- Hóa ra là che giấu linh hồn lực ở bên trong, mọi người hãy đánh tan nơi ẩn giấu linh hồn lực của bọn chúng cho ta.
Địa Ma lão nhân lớn tiếng la ở trên không trung.
Tứ Đại Thú Tộc và Ma Tượng Thú tộc là cường giả dĩ nhiên là hiểu lời nói của Địa Ma lão nhân, bọn họ liền dùng sức công kích về phía cái đầu của Bát Sí linh mãng, tìm đúng mục tiêu dĩ nhiên là dễ đối phó hơn.
- Biến mất, phá cho ta.
Trong tay của Địa Ma lão nhân hiện ra một hắc mang quỷ dị, thân ảnh biến mất ngay trên không.
Địa Ma lão nhân xuất hiện lại thì trong tay đã có một quả cầu màu đen, ngay lập tức sau đó quả cầu này đánh về phía đầu của Bát Sí linh mãng.
- Ầm.
Một lực lượng khổng lồ rung động, khiến cho thiên địa cũng long lở.
- Ầm ầm.
Sau đó một tiếng, Địa Ma lão nhân của Hắc Ám Thần Điện đã đánh tan một con Bát Sí linh mãng, cuối cùng mấy con Bát Sí linh mãng đã hoàn toàn tiêu biến trong hư vô.
Thần sắc của Nhạc Thành hơi biến đổi, không ngờ Địa Ma lão nhân lại tiêu diệt đám linh mãng nhanh như vậy.
- Chết đi.
Tộc trưởng của ma Tượng Thú Tộc bản thể giống như là thiên trụ, hung hăng đá một cước lên trên mình của Bát Sí linh mãng, đồng thời một lực lượng cường hãn đánh về phía đầu của Bát Sí linh mãng.
- Xoẹt.
Rốt cuộc thân hình của Bát Sí linh mãng cũng tiêu tán, một mảng lực lượng khổng lồ phóng ra, Bát Sí linh mãng đã hoàn toàn biến mất.
- Chết đi, biến mất cho ta.
Ở trên không trung Phượng Kình la lớn, thân thể sau đó xẹt qua lập tức một luồng lực lượng cường hãn bổ về phía đầu của Bát Sí linh mãng.
- Ầm ầm.
Kế đó là những tiếng phá hủy, Bát Sí linh mãng cuối cùng cũng bay tán loạn.
- Ầm ầm ầm.
Ba luồng lực lượng cường hãn vang lên, từng thanh âm cuồng bạo tán loạn, mấy con Bát Sí linh mãng cũng bị U Minh lão đại cùng với Viễn cổ Hổ Tộc, Toan Nghê tộc đánh tan trên không trung.
-o0o-
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
o O o
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Vũ Phong Tu Chân Giả Tại Dị Thế