Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Gia Sủng Hôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
P2 - Chương 30: Lời Hứa Trong Gió (1)
P
2 – Chương 30: Lời hứa trong gió (1)
Hai giờ sáng, Sở Tư Nhan sớm đã mệt đến vừa dính giường đã ngủ mất, Đường Nhĩ Ngôn thì ngồi tựa vào thành giường, nương theo ánh sáng của ngọn đèn ngủ trên tường nhìn cô gái đang điềm tĩnh trong giấc ngủ say kia, không có một chút buồn ngủ nào...
Một lúc lâu sau, hắn chống tay ngồi dậy, cầm lấy áo ngủ mặc vào người, đi đến phòng sinh hoạt chung lấy một gói thuốc, vừa đi về phía cửa sổ sát đất vừa thuần thục châm thuốc.
Đêm ở Brisbane đèn muôn màu muôn sắc, rực rỡ chói mắt, cảnh sắc thật mê người.
Đứng ở ngoài ban công ở một độ cao như vậy, gió cực lớn mang theo một chút rét mướt thấm vào trong quần áo đơn bạc của hắn nhưng đứng ở trước gió hút thuốc, Đường Nhĩ Ngôn lại không hề cảm thấy lạnh lẽo gì, ngược lại miếng băng gạc trên tay lúc nãy bởi vì động tác kịch liệt ở phòng tắm mà ướt sũng, bị gió thấm vào lạnh buốt khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.
Rũ rũ tay mấy lần vẫn cảm thấy không thoải mái, thế là vừa ngậm thuốc vào đi vào trong phòng mở đèn lên, lúc này mới thấy trên lớp băng gạc máu đã tươm ra đỏ tươi.
'Chết tiệt!' Thấp giọng rủa thầm một câu, điếu thuốc ngậm ở trong miệng bởi vì vậy mà rớt xuống sàn chọc cho hắn càng thêm tâm phiền ý loạn, vốn đang định gỡ băng gạc ra nhưng giờ đành dùng chân dụi tắt đầu thuốc trên sàn trước sau đó lấy ra một điếu thuốc khác châm len rồi mới thong thả tìm cách xử lý băng gạc trên tay mình. Chỉ có điều, nút thắt mà cô gái nhỏ kia cột cho hắn khiến hắn loay hoay hồi lâu với một tay vẫn không gỡ ra được, cuối cùng bực dọc vung tay, ngay lập tức toàn bộ đồ đựng trong thùng thuốc gia đình đều đổ tung tóe trên sàn, hắn sờ soạng tìm được một cây kéo, sau đó cắt đứt băng gạc đi.
Cắt đứt băng gạc xong, hắn từng lớp từng lớp bóc nó ra, vết thương vẫn tươm máu không ngừng khiến hắn càng thêm bực dọc, vốn định lục tìm bông gòn để cầm máu không ngờ bởi vì động tác có chút thô lỗ mà khiến những chai lọ đựng thuốc ở trên sàn đụng nhau loảng xoảng.
Thật là chịu đủ rồi! Đường Nhĩ Ngôn quyết định không thèm để ý đến vết thương nhỏ xíu ấy nữa, cho dù nó còn tươm máu đến sáng mai cũng không chết được. Ném miếng bông gòn trên tay hắn định đứng lên thì Sở Tư Nhan bởi vì động tác quá lớn của hắn đánh thức, trên người cũng chỉ kịp khoác một chiếc áo ngủ chạy vội đến, 'Sao vậy?'
'Không có gì.' Hắn dụi tắt điếu thuốc trên tay đi đến khoác tay lên vai cô, 'Về phòng ngủ thôi.'
Hắn nói không sao nhưng Sở Tư Nhan đương nhiên không tin, liếc mắt nhìn một lượt những đồ vật tán loạn trên sàn, cô dưa tay bắt lấy bàn tay bị thương của hắn đưa đến trước mắt xem, băng gạc vốn được băng đàng hoàng đã bị cắt ra, vết thương đang không ngừng tươm máu.
Chắc chắn là vừa nãy bị ướt nên hắn mơi dậy tháo băng ra, haizz, rõ ràng là cô đã bảo hắn đừng xằng bậy ở trong bồn tắm rồi thế mà hắn một mực không nghe, thật là...
'Phải băng lại mới được.' Cô buông tay hắn ra đi đến bên giường, vừa nhặt một vài thứ cần thiết lên vừa liếc mắt nhìn về phía người đàn ông vẫn đứng nguyên đó, trong lòng thầm thở dài một tiếng, rõ ràng là hắn lớn hơn cô mười tuổi vậy mà có lúc cô có cảm giác như cô mới là người lớn tuổi hơn vậy.
'Bôi thuốc vào rồi băng lại, sẽ nhanh thôi.' Cô cũng đã rất mệt nhưng vẫn kiên trì muốn xử lý vết thương cho hắn.
Đường Nhĩ Ngôn ngồi ở sofa nhìn cô gái đang nửa quỳ nửa ngồi trên thảm, tình cảnh này tối hôm nay đã xảy ra lần thứ hai rồi, hắn yên lặng nhìn một bên sườn mặt với những đường nét thanh tú của cô, trong đầu một lần lại một lần hiện lên câu hỏi vừa rồi của cô.
Hắn là vì cô biết pha trà nên mới đưa cô đi gặp Long lão gia tử sao?
Hắn biết Long lão gia tử trước giờ luôn rất thích uống trà, đưa cô đến đó đích thực có một chút là vì nguyên nhân đó nhưng hắn biết, quan trọng nhất chính là muốn đưa cô ra ngoài chơi, bữa cơm ở nhà Long lão gia tử tương đối đơn giản, cho cô đến là thích hợp nhất.
Chính hắn cũng không ngờ ông lão đó lại thích cô đến như vậy, bởi vì cô, chuyện công sự phức tạp bỗng trở nên đơn giản dễ thương lượng hơn nhiều.
Một cô gái thông minh, nhu thuận như vậy, hắn làm sao có thể không thích?
Vừa nãy cô hỏi hắn câu hỏi kia, tâm tư của cô hắn làm sao không nhìn ra được?
Trước giờ Đường Nhĩ Ngôn luôn rất tự tin vào bản thân, muốn một cô gái mê đắm mình đúng là một chuyện rất dễ dàng, càng đừng nói là cô gái nhỏ trước mặt hắn đây.
Trước giờ hắn chưa từng nghĩ sẽ giữ một cô gái ở bên cạnh mình lâu như vậy, hoặc nói đúng hơn là, hắn trước giờ chưa từng cho phép cô gái nào lưu lại bên cạnh mình quá một ngày, Sở Tư Nhan là ngoại lệ duy nhất.
Lúc đầu sở dĩ đồng ý thu lưu cô chẳng qua cũng chỉ vì nhất thời lương tâm trỗi dậy, bởi vì ánh mắt cầu khẩn của cô lúc đó khiến hắn nhất thời mềm lòng.
Trong nhận thức của Đường Nhĩ Ngôn, Sở Tư Nhan không phải là phụ nữ, chỉ là một thiếu nữ, dù rằng hắn sớm đã ăn cô đến xương cốt không còn, dù rằng cô bây giờ đang bắt đầu trưởng thành dần lên. Hắn nhớ lúc đó tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng cô đã lộ ra nét đẹp trời sinh của mình khiến người ta không khó đoán ra dung mạo diễm lệ của cô sau này. Thực tế đã chứng minh, cô gái nhỏ đang bắt đầu dần lộ ra nét thuần chân và mị hoặc trời sinh của mình, mà điều này, tin rằng đủ để khiến cho bất kỳ người đàn ông nào vì một nụ cười của cô mà mê đảo. Ngay cả người sớm đã nhìn quen đủ loại nữ nhân như Long lão gia tử cũng không kiềm chế được mà thích cô.
Cái thích của Long lão gia tử là thưởng thức và đau tiếc, còn cái thích của hắn...
Trong suốt những ngày sớm chiều gần gũi hắn phát hiện ra sự đáng yêu và đơn thuần của cô, những điều này khiến cô ở trong lòng hắn chiếm một vị trí càng lúc càng quan trọng, đó là điều mà trước giờ chưa từng có bất kỳ cô gái nào khác làm được.
Tương lai, hắn không quá muốn suy nghĩ nhiều, hắn chỉ biết hiện tại hắn muốn có cô, vậy cô là của hắn, nếu cả đời này hắn muốn cô, vậy cả đời này, cô cũng chỉ có thể là của hắn.
Cho dù hắn không cho cô bất kỳ hứa hẹn nào cũng vậy.
'Sao vậy? Đau sao?' Băng bó xong, Sở Tư Nhan ngẩng đầu lên, thấy người đàn ông đang trầm tư thì buột miệng hỏi.
'Không sao.' Hắn kéo cô đứng dậy, bởi vì lực kéo hơi mạnh mà thân thể mảnh khảnh của cô thuận thế lọt thỏm vào lòng hắn.
Đường Nhĩ Ngôn cúi xuống nhìn vẻ ngọt ngào điềm tĩnh của cô, bàn tay với những ngón thon dài xuyên qua những sợi tóc dài óng ả của cô, hưởng thụ sự mềm mại trơn bóng của những sợi tóc khi trượt qua đầu ngón tay mình, thật lâu vẫn không nỡ buông tay.
Sở Tư Nhan buồn ngủ lắm ròi, đôi mắt trước giờ trong trẻo như nước giờ hiện lên những sợi tơ máu rõ ràng nhưng cô vẫn cố chống lại cơn buồn ngủ không ngừng cuốn lấy mình, ngoan ngoãn tựa đầu vào ngực hắn, để mặc hắn đùa nghịch mái tóc mình.
Không muốn suy đoán hắn muốn làm gì, nghĩ gì, cứ để mặc hắn ôm lấy mình.
'Về phòng ngủ đi.' Đường Nhĩ Ngôn làm sao không nhận ra cô gái nhỏ đã rất mệt mỏi và buồn ngủ? Hắn nói rồi dứt khoát khom người bế bổng cô lên, ôm thẳng vào phòng ngủ.
'Tay của anh...' Cô lo lắng vết thương của hắn bởi vì dùng sức mà lần nữa vỡ ra.
Đường Nhĩ Ngôn trước giờ nào có để ý mấy vết thương cỏn con này, đối với lời của cô chỉ làm như không nghe thấy, chỉ sải mấy bước là đã ôm cô đến bên giường, đặt cô xuống xong chính mình cũng nằm xuống.
'Ngủ đi.' Kéo chăn phủ lên hai người rồi kéo cô vào lòng, nếu như không phải sợ cô thở không nổi, hắn thực sự muốn đem cả người cô nhốt ở trong chăn.
Sở Tư Nhan đúng là đã rất buồn ngủ, cũng không nghĩ nhiều những hành động khác thường của hắn tối nay, đầu gối trên cánh tay rắn rỏi của hắn, tay vòng qua eo hắn, rất nhanh đã chìm vào mộng đẹp.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Gia Sủng Hôn
Thịnh Hạ Thái Vi
Độc Gia Sủng Hôn - Thịnh Hạ Thái Vi
https://isach.info/story.php?story=doc_gia_sung_hon__thinh_ha_thai_vi