Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xà Vương Tuyển Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.6 - Chương 15: Hắc Khi Phong Vs Huyên Trữ [15]
T
rong một căn phòng nhỏ âm u, không ngừng truyền đến âm thanh sột soạt.
Tại góc tường mốc meo, một thân ảnh yêu kiều nhỏ nhắn không ngừng giãy dụa trong không gian âm u.
“Hắc Khi Dạ chết tiệt, lại dám trói bổn công chúa như vậy.”
Huyên Trữ lắc lắc cổ tay, dây thừng thô ráp xát làn da trắng mịn của nàng đau rát, làm cơn tức trong lòng nàng càng thêm tăng cao.
Cho dù bị xát đến rách da, dây thừng trói chặt nàng vẫn như cũ không hề có dấu hiệu bị buông lỏng.
“Hắc Khi Dạ, ngươi ra đây, Hắc Khi Dạ… Ngươi như vậy thì hảo hán cái gì, ngươi ra đây…”
Ngay vào lúc này, cánh cửa phần phật một cái bị đẩy ra, khuôn mặt tuấn tú tà mị lạnh lùng của Hắc Khi Dạ ánh vào đáy mắt nàng.
Nhìn ánh sáng rung chuyển không tên trong mắt hắn, Huyên Trữ đột nhiên cảm thấy tim từng trận rét run.
Hắn từng bước một tới gần, nàng bỗng trở nên sợ hãi.
Ánh mắt hắn mang theo sắc tính, tựa như muốn nuốt sống nàng vào bụng, dưới ánh mắt đó, nàng nhịn không được co thân mình lại, run rẩy dịch ra sau.
Nhưng mà sau lưng nàng chính là góc tường, nàng căn bản không có đường thối lui.
“Ngươi… Ngươi muốn thế nào?”
Hắc Khi Dạ khoanh tay đứng thẳng trước mặt nàng, nhìn từ trên cao xuống, nhìn đôi mắt nàng tựa kinh cung chi điểu [1], hắn nở một nụ cười phóng đãng.
“Muốn thế nào? Công chúa cao quý không phải nói ta không phải hảo hán sao? Bây giờ… Ta sẽ cho ngươi biết thế nào gọi là hảo hán chân chính.”
Tiếp theo, hắn ngồi xổm xuống, con ngươi đen thiết tha bao bọc mặt nàng: “Nghe nói… Là ngươi cứu Hắc Khi Phong khi ở trên tường thành, sao thế, ngươi không phải thực chán ghét Hắc Phong quốc chúng ta sao, giúp Hắc Khi Phong như vậy, không phải là ngươi đã yêu hắn ta rồi phải không, hử?”
Sắc mặt của Huyên Trữ thay đổi, mạnh mẽ trấn định mình: “Bổn công chúa… Chuyện của bổn công chúa không đến phiên ngươi quản.”
“Không đến phiên ta quản sao? Ha ha…”
Hắn nhẹ nhàng đỡ cằm nàng, ngón tay thon dài nghịch hai má mềm mại của nàng: “Gương mặt mỹ miều như vậy, tên đệ đệ của ta cư nhiên không thích, đi thích Tô Bối Bối cái người không một điểm nổi bật, thật sự là sẽ làm tổn thương trái tim của công chúa a.”
Huyên Trữ nhíu chặt mày, mặt quay trái quay phải muốn tránh khỏi tay hắn.
“Buông ta ra, đừng dùng bàn tay bẩn thỉu của ngươi chạm vào ta!”
“Bẩn thỉu? Cách dùng từ của công chúa quả thật làm tim ta tổn thương, sao, đệ đệ của ta tổn thương tim ngươi, ngươi lại đi tổn thương tim ta sao?”
Ngay sau đó, cổ tay hắn chuyển sang siết cằm nàng, làm mặt nàng đối diện hắn, cười mỉa một cách ác liệt: “Ngươi tổn thương tim ta như vậy, có phải nên bồi thường ta một chút hay không?”
Nói xong, đôi mắt âm u của hắn ánh lên hai ngọn lửa, bàn tay còn lại đặt trên eo lưng mềm mại của nàng.
Huyên Trữ cả người run rẩy: “A… Đừng đụng ta! Đừng, buông tay…”
Nàng lắc eo, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, nhiệt độ cơ thể kịch liệt đánh xuống dưới.
Đừng… Nàng tình nguyện chết cũng không muốn bị Hắc Khi Dạ xâm phạm.
Hắc Khi Dạ phóng đãng cười lạnh, bàn tay đang đặt bên hông nàng dần dần hướng lên trên: “Nếu Huyên Trữ công chúa của Xích Diễm quốc thành nữ nhân của Hắc Khi Dạ ta, không biết Xích Diễm Vương sẽ phản ứng như thế nào?”
“Không… Buông, Hắc Khi Phong, cứu ta, Hắc Khi Phong…”
Huyên Trữ liều chết giãy dụa, cũng không thể ngăn cản bản tay dâm uế sờ loạn trên thân thể nàng.
“Đừng…” Nàng thét chói tai, nhưng giọt nước mắt hoảng sợ rốt cuộc không thể quật cường nhịn được nữa, toàn bộ rơi xuống.
“Hắc Khi Phong, cứu ta…”
Giọng nói của nàng vỡ vụn vừa khóc vừa gọi to, lệ theo từng lần giãy dụa của nàng không ngừng mà rơi xuống.
Hắc Khi Dạ một tay đẩy nàng ngã, cười nhạo: “Hắc Khi Phong? Trong lòng hắn chỉ có Tô Bối Bối, ngươi thực cho rằng đệ đệ kia của ta sẽ vì cứu ngươi mà trở mặt với đại ca là ta sao, chớ nằm mơ, ngươi vĩnh viễn cũng không phải Tô Bối Bối, ngoan ngoãn theo ta, Hắc Phong quốc cùng Xích Diễm quốc nói không chừng tương lai sẽ trở thành minh hữu, mà ngươi, chính là Vương hậu cao cao tại thượng của Hắc Phong quốc, Vương hậu của ta.”
Nàng không ngừng lắc đầu, mắt thấy mặt hắn ngày càng áp gần trước ngực, nàng sợ hãi run rẩy.
Lời nói của hắn tựa như từng cây từng cây như thế mà đâm vào tim nàng, rất đau.
Đúng vậy, nàng là Cô Ngự Huyên Trữ, không phải đứa trẻ chống đối với Hắc Khi Dạ, nàng… phải tính làm sao bây giờ.
Nước mắt hoảng sợ pha lẫn cái đau tê tâm liệt phế, nàng không bỏ cuộc muốn thoát khỏi bàn tay ma quái của hắn.
“Vương huynh, Vương huynh, cứu muội, Vương huynh, hu hu…”
Nghe tiếng kêu của nàng, động tác Hắc Khi Dạ chậm rãi ngừng lại, hắn đùa cợt nhìn gương mặt nàng bao phủ bởi nước mắt, cặp mắt kia giờ phút này chính là thống khổ cùng thống hận.
Thống hận hắn xâm phạm, thống khổ vì Hắc Khi Phong.
Hắn nhíu mày, cong môi lạnh lùng mỉa mai: “Sao không gọi Hắc Khi Phong, tiếp tục gọi hắn, đây là Hắc Phong quốc, gọi hắn so với gọi Vương huynh của ngươi không phải càng thêm có ý nghĩa sao?”
Tiếp theo, giọng nói của hắn lạnh hơn, ánh mắt hung tợn tuyệt tình: “Nếu không phải là ngươi, Hắc Khi Phong vốn đã chết, ngươi… nên vì cái này mà trả giá đắt!”
Huyên Trữ phẫn hận nhìn hắn, ánh mắt chan chứa tuyệt vọng trữ vi ngọc toái bất vi ngõa toàn [2]: “Ta thà chết cũng sẽ không cho ngươi toại nguyện!”
Nhưng hắn chỉ cười lạnh một tiếng.
“Roẹt…”
Áo ngoài của nàng bị xé rách.
“A… Đừng, van ngươi buông ta ra, buông ta…”
Cái gì mà tính kiêu ngạo của công chúa, trong khủng hoảng cực độ thì không còn sót lại chút gì, nàng khóc mà cầu xin, nhưng không cách nào ngăn cản hắn xé rách y phục của nàng.
Không khí lành lạnh xuyên thấu qua vết rách của y phục xâm nhập vào da thịt, nhắc nhở nàng tình cảnh tuyệt vọng trong giờ phút này.
Đối với lời cầu xin của nàng, Hắc Khi Dạ chỉ cảm thấy máu toàn thân càng thêm sôi trào.
“Roạc… Ta thích nghe nhất chính là giọng cầu xin này của nữ nhân, chậc chậc, thực êm tai…” (BB: A… Cái tên này BT cực độ)
“Tên ma quỷ ngươi, ngươi không phải người, ngươi nên bị đánh xuống mười tám tầng địa ngục…” Huyên Trữ vừa khóc kêu vừa mắng rủa.
Giờ khắc này, nàng rất muốn chết…
Ngay tại lúc nàng kiên quyết bằng bất cứ giá nào muốn cắn lưỡi tự sát, hắn tựa hồ sớm đã biết rõ ý niệm trong đầu của nàng.
“Muốn chết? Thế ta còn chơi cái gì đây.”
Hắn tà cười phóng đãng, trong lúc ngón tay di động, đã chế trụ toàn bộ huyệt đạo trên người nàng.
Toàn bộ động tác của Huyên Trữ đều ngưng lại, chỉ có thể mở to hai mắt đẫm lệ đăm đăm nhìn hắn, nước mắt gần như không ngăn được mà tuôn ra.
Không thể nói, không thể động, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn cúi xuống cổ nàng làm chuyện xằng bậy.
Nước mắt, không ngừng mà tuôn rơi…
Trên thế giới này, chỉ có Vương huynh mới liều lĩnh cứu nàng, nàng không nên rời khỏi Vương huynh, nàng sai rồi, sai rồi…
______[1] Kinh cung chi điểu: thành ngữ – chim sợ cành cong, thấy ma ắt sợ tối (xuất xứ Quảng Đông)[2] Trữ vi ngọc toái, bất vi ngõa toàn: chết vinh còn hơn sống nhục.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xà Vương Tuyển Hậu
Bổn Túi Túi
Xà Vương Tuyển Hậu - Bổn Túi Túi
https://isach.info/story.php?story=xa_vuong_tuyen_hau__bon_tui_tui