Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Vu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 426 : Mờ Mịt Và Bàng Hoàng
H
ễ là trận tháp đều biết phá giải trận pháp là học vấn thâm ảo nhất lĩnh vực trận pháp. Điều kiện thứ nhất là cần có tạo nghệ rất sâu, vu sư trung cấp bình thường, dù là đại trận sư muốn dấn thân vào dạo phá giải phải suy nghĩ xem tạo nghệ của mình có đủ không. Nếu không đủ thì khi đó không nhận ra được trận pháp làm sao phá? Biết trận pháp gì cũng phải hiểu rõ kết cấu, cách vận chuyển của trận pháp. Chỉ khi thỏa mãn các điều kiện đó mới có tư cách, nhưng chỉ là tư cách, quan trọng hơn là phải hiểu diệu dụng các loại phù ấn, phù văn mới phá giải được.
Chỉ có thế?
Không!
Còn thiếu rất nhiều.
Theo tình huống cần thiết, thường phá một trận pháp cần bày mười hoặc mấy trăm trận pháp phụ trợ. Bởi vì phá trận dù sao không phải chuyện sáng sủa gì, phải làm lén, vậy là phải có trận pháp khiên dẫn. Có lúc vì khiên dẫn một trận pháp cần bày rất nhiều trận pháp. Trong cuộc đời Trần Lạc có lúc vì khiên dẫn một trận pháp phải bày ra ba trăm trận pháp phụ trợ từng khâu.
Đây mới chỉ là kết nối, sau đó tìm lỗ hổng trận pháp cũng cần nhiều trận pháp hỗ trợ, tìm lỗ hổng rồi đến khâu phá giải, vẫn cần nhiều trận pháp. Vì vậy có người nói đạo phá giải là công trình khổng lồ, phức tạp.
Lần này nếu không phải Trần Lạc khá hiểu biết về pháp tắc thiên nhiên không biết hắn phải bày ra bao nhiêu trận pháp để khiên dẫn.
Thất bại! Lại thất bại.
Ba ngày nay Trần Lạc liên tục thất bại bảy, trám lần. Mỗi lần thất bại Trần Lạc lại phải điều chỉnh phù văn, sửa chữa trận pháp, rồi thử nghiệm, không ngừng lặp đi lặp lại. Mãi đến ngày thứ năm, sau khi Trần Lạc thất bại mười ba lần tình huống rốt cuộc có chuyển biến. Cửa cuối cùng ngăn cản linh thức xâm nhập trắc diễn thiên cực trận bị công phá.
- Đường Phi này không đơn giản, bày trắc diễn thiên cực trận có thể nói là hoàn mỹ. Nếu không phải ta có minh tưởng cầu chân thiên trợ giúp sợ là đành bó tay. Trắc diễn thiên cực trận chết tiệt này gần như là trận pháp hoàn mỹ nhất ta từng thấy.
Vân Du Tử sư phụ Trần Lạc từng nói một câu, phương thiên địa này không có trận pháp hoàn mỹ tuyệt đối. Hễ là trận pháp thì đều có lỗ hổng, khác nhau ở chỗ ngươi có phát hiện được không. Trần Lạc cũng nghĩ vậy, hắn phá giải nhiều trận pháp, bày nhiều trận pháp, thấy qua trận pháp nhiều vô sổ kể. Nhưng trắc diễn thiên cực trận Đường Phi để lại khiến Trần Lạc mở mắt, tuy không phải tuyệt đối hoàn mỹ nhưng cũng không chút tỳ vết.
Không biết có phải vì trong máu Trần Lạc bẩm sinh có tật phạm tội không mà mỗi lần săóp há một trận pháp là hắn rất kích động, lần này càng mãnh liệt hơn. Vì Trần Lạc rất tò mò, mong chờ. Đường Phi có còn ở bên trong không? Nếu có thì Đường Phi và Trần Lạc có quan hệ gì? Tại sao Đường Phi để lại tàn thức trong không gian hư vọng? Bí mật thế giới là gì? Rất nhiều thắc mắc Trần Lạc muốn biết đáp án.
Nhưng khi linh thức Trần Lạc thuận lợi xâm nhập vào trắc diễn thiên cực trận thì hắn ngây người.
Đây là một gian phòng hình tròn rộng rãi, trong gian phòng không dính hạt bụi, không có trang sức gì, sạch sẽ. Giữa gian phòng, trên không trung trôi nổi một vầng sáng nhạt như khói như sương như ẩn như hiện.
Một thanh âm kỳ lạ chợt vang lên:
- Là... Ngươi sao?
A?
Trần Lạc phát hiện ánh sáng nhạt đó bỗng run rẩy, rực cháy ngọn lửa.
- A... Ha ha, là ngươi! Ta cảm giác được là ngươi, nhất định là ngươi... A! Ngươi... Cuối cùng cũng đến.
- A... Quả nhiên ngươi thật sự tồn tại, a... Quả nhiên...
- Tại sao ngươi tồn tại? Tại sao?
- Ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao ngươi tồn tại? Tại sao ngươi cứ quấn lấy ta? Ngươi là ai... Ta lại là ai...
Giọng điệu này giống y như nữ nhân điên trong không gian hư vọng, diên khùng, khiến Trần Lạc mờ mịt, bàng hoàng.
Cái gì gọi là rốt cuộc ta đến?
Cái gì gọi là ta thật sự tồn tại?
Cái gì gọi là ta quấn nàng?
Cái gì gọi là ta là ai?
Chẳng lẽ nàng không xác định ta tồn tại? Không phải nàng luôn quấn quýt ta sao? Nàng không biết ta là ai? Khoan, hình như nàng thậm chí không biết mình là ai?
Ánh sáng nhạt như đột nhiên bốc cháy, ánh sáng mơ hồ ngưng tụ thành thân hình sương khói, thanh âm điên lại vang lên:
- Ha ha... Tại sao ta phải chờ ngươi? Ta chờ ngươi làm gì? A... Hu hu... Rốt cuộc ngươi là ai...
Thanh âm đôi khi khùng điên cười to, đôi khi uấdt ức nức nở, giọng điệu cực kỳ phức tạp, ẩn chứa oán niệm lớn và vô tận thắc mắc, lửa giận ngút trời.
Trong phút chốc Trần Lạc không kịp phản ứng, vì nữ nhân này xuất hiện khiến hắn rất vui mừng, nhưng hắn không hiểu lời nàng nói.
Thân hình mơ hồ dần rõ ràng hơn, là một nữ nhân áo trắng tóc tai bù xù. Nàng thật sự rất giống nữ quỷ, cho ngườii cảm giác lạnh lẽo, hư vô. Trần Lạc chợt nhớ lúc mới vào Trung Ương học phủ, trong Long Xà viện từng gặp một bà điên như nữ quỷ, chẳng lẽ nữ nhân đó là Đường Phi?
Đang lúc Trần Lạc suy nghĩ thì nữ nhân ngẩng đầu lên, sợi tóc rũ xuống hai bên. Xuyên qua khe hở tóc dài Trần Lạc mơ hồ thấy khuôn mặt nữ nhân.
Đó là khuôn mặt đẹp làm người nát lòng, đẹp rất lạnh, rất thê lương, như đóa hoa cô đơn yếu ớt trên đỉnh núi tuyết vạn năm, thê lương nở rộ.
Trên khuôn mặt làm người nát lòng là đôi mắt đỏ rực tựa đóa hồng đẫm máu điên cuồng nở rộ, làm người say, như tiếng gầm biển máu khiến người run sợ.
Tóc đen, áo trắng, sắc đẹp thê mỹ, mắt đỏ.
Không hiểu sao Trần Lạc có cảm giác quen thuộc, dường như đã quen nàng từ lâu thật lâu về trước. Có người nói cảm giác này là vừa gặp đã yêu, có người bảo kiếp trước kiếp này. Trần Lạc không có khái niệm cụ thể, hắn đơn thuần cảm thấy quen thuộc.
Trần Lạc hỏi thử:
- Đường Phi?
Nữ nhân điên ngây ra, mắt đỏ phát sáng, giơ tay chộp linh thức Trần Lạc trong lòng bàn tay. Trần Lạc giật mình vội chống cự, nhưng hắn không thể nhúc nhích. Trần Lạc thầm kinh ngạc thực lực và thủ đoạn siêu mạnh của nữ nhân điên.
Đường Phi cười điên:
- A... Ha ha... Cảm giác rất quen... A... Thật sự quen... Tại sao ta có cảm giác quen thuộc này? Sao ta thấy như có quen biết ngươi...
Đường Phi cười tà khí, rồi bỗng nổi giận, ánh mắt khiếp người.
Đường Phi tức giận quát:
- Ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi là ai?
- Tên ta là Trần Lạc.
Trần Lạc không vùng vẫy, rất bình tĩnh nói:
- Tên nàng là Đường Phi?
- Đường Phi? Ta chính là Đường Phi.
Ngón tay Đường Phi nắm linh thức của Trần Lạc, mặt không biểu tình, chỉ có đôi mắt đỏ như đốt cháy.
Đường Phi hỏi:
- Tên ngươi là Trần Lạc? Trần Lạc là ai? Tại sao ngươi xuất hiện trong giấc mơ của ta? Chờ đợi thoáng chốc hai mươi lăm năm, tại sao ta phải chờ ngươi? Tại sao?
Ta xuất hiện trong giấc mơ của nàng? Hai mươi lăm năm? Sao có thể...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Vu
Cửu Hanh
Thiên Vu - Cửu Hanh
https://isach.info/story.php?story=thien_vu__cuu_hanh