Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nạp Thiếp Ký
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 408: Vạch Trần Chân Tướng
C
ửa hậu hoa viên bị mở ra, Dương Ứng Năng bị cắt cụt hai chân được mấy hộ vệ khiêng vào, phía sau còn có Đế Lạc bị cụt hai tay và một chân cùng các đệ tử khác của Đế Lạc bị xích sắt trói chặt áp vào trong. Khuông Di vừa nhìn thấy Dương Ứng Năng, Cường Ba và những người khác, sắc mặt tức thời đại biến. Dương Ứng Năng ủ rũ nhìn Khuông Di, lẩm bẩm: "Xin lỗi, Khuông công tử."
Dương Thu Trì hỏi: "Thế này thì Khuông công tử ắt biết cái gì là đồng đảng rồi phải không?"
Sắc mặt Khuông Di tái ngắt, nhãn thần lóe một tia kinh khủng, thân hình chợt động, định xông ra ngoài. Đoản kiếm của Tống Vân Nhi như hình với bóng, vội di động theo, thủy chung kề sát yếu hầu của Khuông Di. Khuông Di biết võ công của mình quá kém, không có cách gì đào tẩu, chỉ còn biết thở dài nhắm mắt. Khuông lão gia tử cả kinh kêu lên: "Tước gia, có thể là ngài nhận sai rồi, con trai ta làm sao mà là hung thủ giết chết Ngô Xảo Trinh chứ, chẳng thể nào! Lúc Xảo Trinh cô nương chết, con trai ta còn đang trên đường đi bái tế mẫu thân mà."
Dương Thu Trì ra hiệu, Nam Cung Hùng khống chế Khuông lão gia tử triệt hồi trường kiếm. Dương Thu Trì hô: "Mang ra đây!"
Hộ vệ hai người từ ngoài hậu hoa viên đưa vào. Dương Thu Trì nói: "Khuông đại nhân, để ta giới thiệu một chút. Hai vị này là chưởng quỹ và tiểu nhị của Phúc Lai khách sạn tại Mãnh Lương trấn. Bọn họ chứng minh đêm đó lệnh lang ăn cơm tối ở đó, đọc sách trong phòng suốt đêm không ra ngoài. Bánh ăn nhẹ trong đêm đặt ở ngoài cửa sổ, đêm đó điếm tiểu nhị nhân vì hiếu kỳ đã từng lén đến nhìn trộm qua song cửa, trong phòng không có người." Dương Thu Trì chuyển thân hỏi hai người đó: "Nhị vị, bổn quan nói có đúng không?"
Điếm tiểu nhị khom lưng thưa: "Dạ phải, canh năm hôm đó, Khuông công tử ở trong phòng bước ra, dường như là rất mệt mỏi. Còn nữa, lúc tôi cho ngựa ăn, phát hiện có một thớt ngựa toàn thân đầy mồ hôi, thở phì phì phún ra hơi."
Khuông lão gia tử đã từ từ minh bạch điều đó có ý nghĩa gì, nhìn về Khuông Di con trai lão. Khuông Di vẫn nhắm mắt, chẳng nói lời gì. Dương Thu Trì lại lên tiếng: "Lệnh lang rời khỏi Mãnh Lương trấn là vào giữa trưa, ăn cơm ở Tam Khỏa Lí trấn. Bữa ăn này ăn đến tối, sau đó tối đến họ ngủ ở Tam khỏa lí, sáng ngày hôm sau mới xuất phát. Khuông đại nhân, ngài có biết, lệnh lang vì sao ăn cơm trưa xong rồi không đi nữa không?"
Khuông lão gia tử cảm thấy toàn thân phát nhuyễn, dựa lưng vào tường, lắc đầu. Dương Thu Trì nói tiếp: "Nhân vì đến Tam Khỏa Lí xong, lệnh lang liền cưỡi ngựa li khai, đến nửa đêm mới trở về. Điểm này chúng ta đã tiến hành điều tra xác định rõ với chưởng quỹ và điếm tiểu nhị của khách sạn tại Tam Khoa Lý. Khuông đại nhân có biết lệnh lang hai lần thất tung là đi làm cái gì không?"
Khuông lão gia tử thảm não lắc đầu, nhưng trong thâm tâm hi vọng kết quả này không ai hay biết. Nhưng Dương Thu Trì đã biết: "Lệnh lang lần đầu thất tung là trực tiếp trở về nội nha nha môn của bố chánh sứ, tiềm nhập vào phòng của Ngô Xảo Trinh tiểu thư. Trước khi đó, công tử Phương Tiệm của Mi châu tri châu Phương đại nhân ngẫu nhiên quen biết với Ngô Xảo Trinh tiểu thư, lòng sinh luyến ái, nhưng ấn tượng của Ngô Xảo Trinh tiểu thư đối với Phương Tiệm cũng không tệ. Do đó, đêm hôm đó, Phương Tiệm thân có võ công vượt tường vào trong, vừa khéo thấy lệnh lạng và Ngô Xảo Trinh tiểu thư thân mật. Trong lúc thương tâm, Phương Tiệm đã vượt tường bỏ đi. Sau đó, lệnh lang dùng chiêu số quái dị đột nhiên tập kích, đâm chết Ngô Xảo Trinh."
Nói đến đây, Dương Thu Trì thở dài: "Kỳ thật, lệnh lang vẫn thật lòng thích Ngô Xảo Trinh. Hắn đâm chết Ngô Xảo Trinh cũng là đau lòng tức giận bản tính dễ thay lòng đổi dạ của cô ta. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu còn là cái khác nữa. Do đó, sau khi hắn đâm chết Ngô Xảo Trinh, đã mang theo một chiếc hài của cô ta. Hôm sau, khi hắn đâm chết Phương Tiệm, đặt chiếc hài này trên thi thể của Phương Tiệm, để cho y biết hắn là vì chiếc hài rách này mà chết thôi - điểm này hơi có tính cách của trẻ con. Phụ thân của Phương Tiệm không biết, còn cho rằng đó là của một cô nương tâm ái nào đó của Phương Tiệm, nên đặt nó trong quan tài để bồi táng."
Dương Thu Trì quay đầu lại nhìn Tống Vân Nhi, mỉm cười: "Sau đó, xá muội nửa đêm thăm linh đường, phát hiện Phương Tiệm chết, rồi do không kịp đậy quan tài mà phải bỏ đi, dẫn đến mọi người cho rằng đó là hiện tượng sạ thi. Các bộ khoái tiến vào sắp xếp lại tử thi trong quan tài, dẫn tới chiếc hài này rơi ra, và những người khác do không biết lai lịch của chiếc hài thêu hoa này, cho rằng đó là hiện tượng có quỷ."
Dương Thu Trì móc từ trong lòng ra một vật, dùng tay nhón ra, dưới ánh đèn thì ra là một chiếc hài thêu hoa tinh xảo. Dương Thu Trì nói tiếp: "Trước khi bổn quan vào thành, đã tiến hành điều tra ngoại vi, tìm được Mi châu tri châu Phương đại nhân, hiểu rõ toàn bộ quá trình, và khai quan thu lấy chiếc hài hoa này. Kinh qua kiểm tra, dấu tay trên hài này là của lệnh lang Khuông Di. Kết hợp trí mệnh thương trên thi thể Phương Tiệm, bấy giờ bổn quan mới tin chắc Phương Tiệm là do lệnh lang đâm chết."
Khuông Hiền Giác không biết Dương Thu Trì dùng phương pháp gì mà biết dấu tay trên hài là của con trai mình, nhưng dù sao thì còn có một vấn đề lớn hơn mà ông ta cần biết. Khuông Hiền Giác kêu lên: "Toàn là hồ ngôn, nếu như khuyển tử yêu thương sâu sắc Ngô Xảo Trinh cô nương, chẳng lẽ chỉ đơn giản vì tính tình dễ thay dạ đổi lòng mà giết cô ta sao? Còn giết luôn cả Phương công tử, thật là nực cười!"
Dương Thu Trì chẳng bực mình gì "Điểm này có nguyên nhân phải nói lại từ đầu. Bổn quan tra án của Thuyền bang, gần như người trong toàn bộ tỉnh Tứ Xuyên này đều biết, Khuông đại nhân xem ra là biết chứ?" Khuông Hiền Giác gật đầu. "Bổn quan chỉ một lần hành động là diệt gọn Thuyền bang ở Bảo Ninh phủ, do đó Thuyền bang hận bổn quan thấu xương, vẫn luôn muốn giết bổn quan cho nhanh. Lệnh lang dối lão tham gia Kiến Văn dư đảng, nhận lệnh lập kế hành thích bổn quan. Hắn lợi dụng sự luyến ái của Ngô Xảo Trinh tiểu thư, nhờ Ngô Xảo Trinh nói với cha cô ta là Ngô Từ Nhân, thỉnh biểu thúc Bành Hạ Hỉ đến Thành đô bàn bạc về vụ mời thỉnh bổn quan đến Ân Dương trấn tham gia Tiên nữ tiết. Theo Bành Hạ Hỉ còn có một nha hoàn tên gọi là Thúy Hoàn. Đây cũng là người của Thuyền bang. Lệnh lang viết một phong mật tín của Thuyền bang. Bọn họ đều sử dụng liên hệ đơn tuyến, nên vì ẩn giấu thân phận của mình, đã thông qua Ngô Xảo Trinh giao cho Thúy Hoàn. Phong thư này ra lệnh cho Thúy Hoàn lợi dụng cơ hội bổn quan đến Ân Dương trấn, hành thích bổn quan..."
"Chờ đã!" Khuông Hiền Giác phảng phất phát hiện một hỗ hở vô cùng trọng đại, vội hỏi "Nếu như khuyển tử là Kiến Văn dư đảng, sao có thể chỉ huy người của Thuyền bang là Thúy Hoàn? Ngươi nói vậy chẳng phải là nói bậy hay sao?"
Dương Thu Trì nhìn nét vui mừng lóe lên trong mắt Khuông Hiền Giác, một sự vui mừng vì hi vọng mong manh. Chỉ có điều ông ta không muốn nhen nhóm quá cao đốm lửa hy vọng này, vì đó chỉ là một đốm lửa đơn côi đầy tuyệt vong, cuối cùng cũng bị hiện thực tàn khốc dập tan mà thôi. Dương Thu Trì thở dài: "Khuông đại nhân, Thuyền bang câu kết với Kiến Văn đảng. Thuyền bang vận tải muối lậu cùng làm nhiều việc xấu để kiếm tiền, và đại bộ phận tiền đó đều cấp cho Kiến Văn dư đảng làm quân lương cho sự mưu phản trong tương lai!"
Mắt Khuông Hiền Giác ánh tia hoảng sợ, hỏi dồn; "Dương tác gia nói lời này có gì làm căn cứ?"
Nếu như đã nói đến nước này, Khuông Hiền Giác đã từng là hàn lâm viện đại học sĩ, không phải là nhân vật tầm thường, Dương Thu Trì phải nói ra cho ông ta rõ, dù khi ông ta biết rõ mọi chuyện, thì tia hi vọng cuối cùng cũng bị dập tắt. Dương Thu Trì quay đầu lại nhìn Nam Cung Hùng. Nam Cung Hùng gật đầu, chạy ra cửa sau hậu hoa viên, lát sau mang theo các hộ vệ áp giải một người bị xích tiến vào. Khuông Hiền Giác nhìn kỹ người này, không biết, không khỏi nghi hoặc nhìn Dương Thu Trì.
Dương Thu Trì nói: "Khuông đại nhân có thể không biết người này, nhưng người này ở Bảo Ninh phủ có danh rất lớn. Y tổ chức vận chuyển muối lậu, phái người giết chết vợ con của Ba châu tri châu tiền nhiệm, tụ tập chúng đảng bao vây và tập kích Cẩm y vệ, lại phái người toan tính bắt cướp tiểu thiếp của ta, đánh người thiếp đang mang thai của ta thành trọng thương, suýt mất một lúc hai mạng. Hắn chính là kẻ bị Cẩm y vệ truy nã toàn quốc - Phân đà chủ Lục Tiệm Ly của Thuyền bang ở Bảo Ninh phủ!"
Khuông Hiền Giác lập tức chết điếng người. Lão đã từng là hàn lâm viện đại học sĩ, thông minh hơn người, sao không biết Dương Thu Trì hiện giờ đem người này lộ ra là với dụng ý gì. Nhưng ông ta không chịu thua, nhìn Dương Thu Trì, chỉ có điều không còn sức để cất tiếng hỏi nữa. Tuy ông ta không hỏi, nhưng Dương Thu Trì vẫn giải thích: "Bổn quan lần này tương kế tựu kế, mạo hiểm thâm nhập sào huyệt của phản tặc là Niên Bảo Ngọc Tắc thần sơn, bủa một lưới bắt hết phản tặc, không ngờ phát hiện kẻ thù bất cộng đái thiên của bổn quan. Quả thật là trời không phụ ta!" Chuyển thân, hắn nhìn Lục Tiệm Ly trừng trừng, lạnh lùng hỏi: "Lục chưởng quỹ, ngươi biết vị Khuông Di Khuông công tử này hay không?"
Lục Tiệm Ly từ từ ngẩng đầu, nhìn Khuông Di, gật gật đầu.
"Ngươi đem chuyện ở Niên Bảo Ngọc Tắc thần sơn nói ra trước mặt Khuông đại nhân một lượt, để cho Khuông đại nhân biết rốt cuộc đó là chuyện gì."
Lục Tiệm Ly nói: "Thuyền bang chúng ta kỳ thật... kỳ thật vì Kiến Văn Đế, không, Kiến Văn dư đảng mà vận chuyển muối lậu để chuẩn bị tiền của cho công cuộc mưu phản. Dương tước gia phá Thuyền bang của chúng ta ở Bảo Ninh phủ, vẫn luôn truy theo chúng ta. Ta được Dương Ứng Năng an bài trốn đến Niên Bảo Ngọc Tắc thần sơn. Để báo thù, và để phòng ngừa tra phá Thuyền bang án rồi thuận đầu mối tìm tới người của Kiến Văn, chúng ta mới bày ra kế... kế sách thích sát Dương tước gia... Chuyện này ta cùng Dương Ứng Năng, Đế Lạc pháp vương ba người bày ra kế hoạch cụ thể, giao cho tục gia đệ tử của Đế Lạc là Khuông Di thực thi cụ thể..."
Khuông Hiền Giác vô lực kêu lên: "Các ngươi vì sao lại lôi kéo con trai ta...? Con trai ta dù sao cũng là tiến sĩ!"
Mắt Dương Thu Trì thoáng tia thương xót, chuyển thân nói với Khuông Di: "Khuông công tử, hay là ngươi cho lệnh đường biết vì sao mà liên lụy vào chuyện này. Được không?"
Khuông Di vẫn nhắm mắt không nói gì. Dương Thu Trì hừ lạnh, đề cao âm thanh: "Đồng lõa của ngươi đều đã bị bắt, ngươi chẳng lẽ còn mong qua được cửa ải này sao? Cho ngươi biết, ngươi tham gia mưu phản cùng Kiến Văn dư đảng, là tử tội tru diệt cửu tộc, đã có đầy đủ chứng cứ xác đáng, tai kiếp khó thoát! Cha ngươi sẽ vì ngươi mà liên lụy bị chém đầu. Chẳng lẽ ngươi không muốn cho cha ngươi biết vì sao mà ông ta bị chém đầu hay sao?"
Khuông Di chấn động toàn thân, từ từ mở mắt, thở dài một hơi, nhìn Dương Thu Trì nói: "Không sai, ta là người của Kiến Văn đế. Ngô Xảo Trinh và Phương Tiệm đều là do ta giết. Hành thích ngươi cũng là do ta chủ yếu phụ trách an bài."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nạp Thiếp Ký
Mộc Dật
Nạp Thiếp Ký - Mộc Dật
https://isach.info/story.php?story=nap_thiep_ky__moc_dat