Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đô Thị Thiếu Soái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 424: Nhược Điểm Của Người X
S
au khi Sở Thiên chọn ra hơn hai mươi mấy vị tộc trường, ngẩng đầu nhìn các thành viên trong thôn trại, hô:
- Bây giờ các người có Tộc trưởng mới, họ giảm cho các người hai phần phí qua đường. Hai phần đấy, đủ cho rượu của các người càng thêm tinh khiết và thơm ngon, lương thực càng dự trử nhiều, các người phải chăng nên cảm hơn họ?
Các thành viên của thôn trại bị Sở Thiên kích động reo mừng, đều hô to tên của Tộc trưởng mới. về vấn đề diệt Sở Thiên rồi có thể làm lương thực càng thêm dự trử phong phú lại hoàn toàn không có nghĩ tới. Bọn họ chỉ biết bây giờ không cần chết chiến, cũng không cần bị áp bức nữa. trong lòng vui vẻ vô cùng.
Sở Thiên nhìn người của các tộc reo hò vui mừng, lại thấy Tộc trưởng mới trên mặt dâng lên nhiệt huyệt, trong lòng hơi mỉm cười, nhẹ nhàng vổ tay, trong nháy mắt từ trại Thiên Lang chạy ra hai mươi mấy người anh em. Ở trước cửa trại dọn xong hai cái bàn vuông lớn. bưng lên rượu thức ăn sớm đã chuấn bị xong.
Sở Thiên biết mọi người đang suy đoán dụng ý của mình, thế là trên mặt treo nụ cười thiện ý. hướng về mười mấy vị tộc trường mới thành khẩn mời, nhàn nhạt nói:
- Các vị Tộc trưởng, mời. uống chén rượu, từ nay về sau mọi người chung sống hòa bình, không xâm phạm lẫn nhau.
Mười mấy vị Tộc trưởng mới nhìn rượu, ngẩng đầu nhìn Tộc trưởng cũ sắc mặt tái nhợt: chần chờ không quyết. Sở Thiên liền châm ngòi:
- Bây giờ các vị là Tộc trưởng rồi, còn phải nhìn sắc mặt những lão già này làm gì? Cho dù bọn họ trước đây chiếu cố bao nhiêu, nhưng bây giờ cũng chỉ là trường giả, rượu này tôi chỉ kính Tộc trưởng.
Oánh Tử Tử trong lòng thầm hô lợi hại trong lời nói của Sở Thiên, rõ ràng củng cố quyền lực của Tộc trưởng, thầm phân hóa quan hệ của bọn họ.
Mười mấy vị Tộc trưởng nhìn nhau mấy cái, bất đắt dĩ xuống ngựa theo sát Sở Thiên đi tới bàn rượu, cũng không dám nhìn đám Tộc trưởng cũ sau lưng nữa. Còn các thành viên của thôn trại lại không cho là đúng, với bọn họ mà nói, lợi ích thực tế mới là quan trọng nhất, ai làm Tộc trưởng chẳng sao cả.
Mười mấy vị Tộc trưởng mới cùng Sở Thiên liên tục uống ba chén rượu, mỗi chén đều làm mặt các Tộc trưởng cũ âm trầm thêm một chút. Tuy ai cũng biết rõ đây là kế khiêu khích ly gián của Sở Thiên., cũng biết rõ các Tộc trưởng mới khuất phục trước uy vũ của Sở Thiên. Nhưng trong lòng bọn họ chính là không đễ chịu, sinh ra ỷ người đi trà lạnh.
Rượu qua ba tuần, Sở Thiên vỗ vỗ vai của các Tộc trưởng mới. sang sảng nói:
- Tộc trưởng, hòa bình sau này chính là dựa vào các vị rồi. Có chuyện gì khó cứ nói, chỉ cần Sở Thiên tôi có thể làm được, bảo đảm làm hết sức mình. Nhưng cũng hy vọng trại Thiên Lang lúc gặp khó khăn, các vị có thể viện thủ.
Lời nói của cổ nhân thật là không sai, tiệc rượu sinh ra cảm tình.
Bất luận quan hệ tồi tệ thế nào, chi cằn cùng uống rượu, ăn cơm cùng bàn, cảm tình sẽ sinh ra biến hóa, ít nhất địch ý tiêu tán không ít. Cho nên các Tộc trưởng mới nghe thấy lời nói của Sở Thiên, đều sinh ra cảm giác được tôn trọng, trong tiềm thức đã xem Sở Thiên như anh em một nhà.
Thậm chí có vị Tộc trưởng mới đỏ mặt tía tai vỗ tay, nói:
- Có nạn cùng chịu, có phúc cùng chia!
Sở Thiên mỉm cười, không nói gì, mà tiếp tục giơ chén rượu lên uống với bọn
Mặt trời ngả về hướng tây. các Tộc trưởng mới dẫn người trại mình nối nhau rời khỏi. Bọn họ cũng không lo Sở Thiên xuống tay với các Tộc trưởng cũ, dù sao có Oánh Tử Tử và Thiết y thập bát kỵ bảo vệ, cho nên rời khỏi rất là vui vẻ. ít hơn hai phần phí qua đường đối với các thành viên thế nào cũng là tin mừng khó tan biến đi.
Oánh Tử Tử nhìn các Tộc trưởng cũ tinh thần buồn bã đau khổ, khóe miệng giương nụ cười đắc ý, nói:
- Các vị Tộc trưởng cũ, ờ trại Cáp Nhĩ mấy ngày nhé, điều kiện tuy rằng gian khổ. nhưng chén rượu lớn: khối thịt to vẫn có thể cung cấp. về phần an toàn của các ông cứ yên tâm. Thiết y thập bát kỵ sẽ bảo đảm các ông thật tốt.
Mấy Tộc trưởng cũ cũng nói không nên lời là oán hận hay là cảm kích, thở dài một tiếng, quay đầu ngựa đi, mười vị Thiết y cũng đi theo.
Sau khi bọn họ rời khỏi, Oánh Tử Tử đi tới bên cạnh Sở Thiên, cười khổ hỏi:
- Thiếu soái. Tử Tử có chuyện không rõ. Nếu anh muốn cướp đọat quyền lực của các Tộc trưởng cũ, tại sao lại để thân tín bên cạnh bọn họ làm Tộc trưởng mới chứ? Đây chẳng phải giống như lúc các Tộc trưởng cũ nắm quyền sao?
Sở Thiên mỉm cười, sờ sờ mũi, nói:
- Tử Tử, em nói. nếu anh tùy tiện lập người không có thế lực gì, không có uy tín gì làm Tộc trưởng mới, họ dám ngồi lên vị trí Tộc trưởng không? Cho dù ngồi rồi, lại có thể ngồi yên ổn không, ngồi được lâu không?
Oánh Tử Tử suy nghĩ chốc lát, rất kiên quyết lắc đầu nói:
- Sợ rằng không thể, không chừng vừa về tới thôn trại thì đã bị đoạt lại quyền lực rồi. Dù sao các Tộc trưởng cũ cũng đã thâm căn cố đế. thế lực to lớn. người không có mấy phần phân lượng khó mà chống đối với bọn họ.
- Em nói không sai, cho nên anh bão thân tín của Tộc trưởng củ làm.
Trên mặt Sở Thiên treo nụ cười xấu xa. Ý vị thâm trường nói:
- Những thân tín đó thường giúp các Tộc trường củ xử lý sự tình, thế lực và uy tín tất nhiên gần như Tộc trưởng, ngồi vị trí Tộc trưởng tất nhiên dễ dàng vô cùng.
Oánh Tử Từ suy nghĩ chốc lát gật đầu. cảm thấy Sở Thiên nói rất có lý, nhưng vẫn không hiểu hỏi:
- Vậy nếu bọn họ là thân tín của các Tộc trưởng cũ, tự nhiên sẽ nghe theo Tộc trưởng cũ, phân hóa của anh há chẳng phải không có tác dụng gì?
Sở Thiên lộ ra nụ cười mê người, sờ sờ mũi nói:
- Thế giới này chỉ có lợi ích là mãi mãi, không có bạn bè nào là mãi mãi. Lúc nãy anh rất nhiệt tình đối với các Tộc trưởng mới, nhưng lại lạnh nhạt đối với Tộc trưởng cũ, đủ để các Tộc trưởng mới cảm thấy sự đáng quý của quyền lực. các Tộc trưởng cũ cảm thấy bi thương của người đi trà lạnh.
- Nếu không nằm ngoài dự liệu của anh, ba ngày sau. các Tộc trưởng cũ trở về thôn trại sẽ phát hiện đã không phải thời đại của mình nữa.
Oánh Tử Tử tựa hồ nghĩ thông cái gì, trong mắt ẩn chứa ý cười, nói:
- Anh không sợ các Tộc trưởng mới cam tâm tình nguyện cúi đầu sao?
Sở Thiên kiên định lắc đầu, thản nhiên nói:
- Lấy vào thì dễ. bò ra thì khó! Quyền lực cũng giống vậy, sau khi có được thì rất khó bỏ xuống. Bất luận thế nào. các Tộc trưởng mới đều sẽ không giao trả quyền lực. Bây giờ em có thể tưởng tượng ra sự oán hận của các Tộc trưởng cũ sau khi trở về.
- Tranh quyền đoạt lợi của các Tộc trưởng cũ đủ để làm bọn họ hao tổn bên trong thời gian rất dài, cũng đủ cho trại Thiên Lang và trại Cáp Nhĩ nghỉ ngơi lấy lại sức.
•
Oánh Tử Tử không có nói gì, trong lòng vô cùng khiếp sợ, Sở Thiên đúng là phân tích tính người tới tận trong xương cốt rồi. Mấy ngày trước biết được cường thế và độc ác của hắn. hôm nay cuối cùng nhìn thấy tâm trí mưu lược của hắn, đúng là kỳ tài trăm ngăm. Nghĩ tới đây. cô dựng ngón tay cái lên. khen:
- Tuyệt!
Sở Thiên lười biếng duỗi lưng, có chút áy ngạy nói:
- Tử Tử, sợ còn phải làm phiền em nữa. Mấy trăm người già yếu bệnh tật đã có gần trăm anh em trại Thiên Lang trông coi. cần em đi làm người trung gian, hợp nhất những thôn dân đó, nghĩ cách bổ sung vào trại Cáp Nhĩ.
Oánh Tử Tử lại lần nữa dựng ngón tay cái lên:
-Cao! ~
Sau đó lật người đạp ngựa dẫn tám tên thiết y bỏ đi.
Bọn A Mộc Đồng nhìn thấy chiến sự đã xong, toàn bộ hoan hô lên.
Sở Thiên cũng nổi cảm tính, đáp lại:
- Giết dê ăn mừng!
Ánh mặt trời phía chân trời ấm áp khoan khái.
Lúc mọi người vội vàng giết dê ăn mừng. Khuynh Thành nhìn ánh mặt trời đẹp đẽ. kéo Sở Thiên dắt ngựa rong ruỗi.
Gió đêm thổi, hai người cùng cưỡi ngựa Cáp Nhĩ chạy về phía xa. Chiến Thiên Tường muốn phái mấy người theo bọn họ, nhưng bị A Mộc Đồng ngăn cản. trên mặt mamg vẻ đen tối:
- Không cằn phái anh em đi quấy rầy nhã hứng của Thiếu soái, với thân thủ của anh ấy ai có thể đả thương được anh ấy?
Chiến Thiên Tường nhìn nụ cười của A Mộc Đồng, nặng nề vỗ vai của y:
- Nếu ở triều Thanh, cậu chính là phiên bản của Tiểu Lý Tử!
A Mộc Đồng đầu tiên là sửng sốt. liền sau đó phản ứng lại. xách đao bổ về phía anh ta:
- Nha, anh mới là thái giám đó, xem đao.
Chiên Thiên Tường trở tay rút đao ngăn lại, cười hì hì nói:
- Ai bảo cậu cả ngày vỗ mông ngựa chứ?
Lúc hai người đùa giỡn, bọn Sở Thiên đã nằm trên đám cỏ bên hồ trắng nhỏ. dựa sát vào nhau ngước nhìn bầu trời. Nước hồ trong suốt tản đậm ý thâm tình của bọn họ. Mấy con chim nhỏ kiếm ăn chần chờ chốc lát, vẫn là giương cánh bay đi.
Khuynh Thành ôm cổ Sở Thiên, si ngốc nói:
- Nếu thời gian có thể dừng lại. để khoảnh khắc này mãi mãi thì tốt biết bao.
Sở Thiên cúi đầu cười khẽ. nhàn nhạt nói:
- Mỗi một vĩnh hằng đều là do vô số chớp mắt xinh đẹp tạo thành. Có hồi ức, đó chính là vĩnh hằng.
Khuynh Thành từ trong lòng Sở Thiên đứng dậy, trên mặt mang nụ cười trong trẻo:
- Thiếu soái, để Khuynh Thành nhảy một điệu cho anh xem nhé.
Sở Thiên nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt ồn nhu bình thản, không sinh ra nửa chút dục vọng.
Gió mát từng trận thổi qua, thổi lay váy của Khuynh Thành. Giống nhưđóa hoa thảo nguyên nỡ rộ, lập tức truyền đến ám thành dịu đàng.
Ai, nắm tay tôi. nhặt nửa đời điên cuồng của tôi. Ai hôn môi tôi, che chờ nửa đời lưu lạc cửa tôi.
Ai, vuốt lên mặt tồi, an ủi nửa đời đau thương của tôi. Ai hề lòng tôi. chạm vào nửa đời trong sạch của tôi!
Trong vũ đạo và tiếng ca của Khuynh Thành, Sở Thiên quên mất ưu sầu, quên mất chém giết, quên mất hục hặc với nhau. Rất lâu rồi lòng không được nghỉ ngơi thoáng chốc được yên tĩnh, không có sát cơ lệ khí, không có xoi mói nói xấu. Sông núi chỉ có khoảng không yên tĩnh, tế thủy trường lưu.
- Một hòn đá ờ bờ vong xuyên, viết tam sinh, một bộ dung nhan, đời này kiếp này, Khuynh Thành vì quân.
Khuynh Thành hạ xuống một nốt nhạc cuối cùng, xoay người xinh đẹp. cả người dừng trong gió mát mặt trời diệu, như tiên nữ trên trời.
Sở Thiên nhẹ nhàng vổ tay. chân thành khen ngợi:
- Khuynh Thành, chính là khuynh quốc rồi!
Khuynh Thành ngã vào lòng Sở Thiên, không chờ bão thực, môi đỏ mọng đồ tới, đầu lưỡi vụng đại sôi trào hồn.
Sở Thiên nhìn khuôn mặt kiều diễm động lòng người, ánh mắt đần dần mê say, trở tay trải áo choàng của mình lên cỏ, sau đó nhẹ nhành đật Khuynh Thành lên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đô Thị Thiếu Soái
Nhất Khởi Thành Công
Đô Thị Thiếu Soái - Nhất Khởi Thành Công
https://isach.info/story.php?story=do_thi_thieu_soai__nhat_khoi_thanh_cong