Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 421: Vô Sỉ, Cẩu Nam Nữ
Q
uan Thuật
Tác Giả: Cẩu Bào Tử
Chương 421: Vô sỉ, cẩu nam nữ
Nhóm dịch: black
Nguồn: Vipvandan.vn
- Diệp tiên sinh, xin cứ nói.
Tiếu Nhân Hàm quả nhiên trúng kế.
- Điều này hơi đường đột, tôi lo lắng Tiếu cô nương sẽ tức giận.
Diệp Phàm tung lưới.
- Không có chuyện gì, cứ nói thẳng ra đi, tôi sẽ không giận đâu.
Thái độ của Tiếu Nhân Hàm tốt hơn rất nhiều.
- Lúc nhỏ tôi có học một chút y thuật cổ với một đạo sĩ trung niên nên có thể chữa được vài bệnh vặt. Đến sau đó thì gặp một đạo sĩ rách rưới, y cho tôi mấy viên thuốc tên là Hậu cung ngọc nhan hoàn, có hiệu quả tiêu mụn cực tốt. Tối qua phóng viên báo tỉnh Lan Điền Trúc có dùng qua, chỉ chốc lát sau đã thấy hiệu quả.
Diệp Phàm nói vẻ tự tin.
- Hừ!
Tiếu Nhân Hàm cũng không ngốc, đoán ngay được ý định của Diệp Phàm, nói vẻ u oán:
- Không có tác dụng đâu, tôi biết anh có ý tốt nhưng bệnh của tôi cũng không đơn giản, nếu là chỉ bên ngoài thì đi Hàn Quốc chỉnh hình một chút là được. Tôi đây thì không, thầy thuốc nói bệnh đã nhập vào da, thậm chí vào cốt tủy, ai, cảm ơn anh
Tiếu Nhân Hàm nói đến đây thì rươm rướm nước mắt, đáng lẽ cô là một cô gái xinh đẹp, chỉ vì một vết chàm mà phá hủy dung mạo, không đau thương mới là lạ.
- Sao không thử một chút, đâu có mất mát gì đâu. Nghe nói hoàn thuốc này là dùng cho hậu phi trong hoàng cung thời phong kiến, sau khi dùng xong thì da dẻ sáng như bạch ngọc nên mới có tên là Hậu cung ngọc nhan hoàn, hơn nữa tôi còn biết thuật châm cứu, phối hợp với nhau lại càng hiệu quả.
Diệp Phàm tiếp tục tán dương.
- Thật…thật có thể trị được không? Điều này không có khả năng, tôi cũng đã trị liệu qua châm cứu, lúc trước còn tìm một đại sư châm cứu nổi tiếng, ông ấy nói châm cứu chỉ có tác dụng thông máu và khí, không có tác dụng với vết chàm trên mặt.
Tiếu Nhân Hàm cũng hơi động tâm, tuy nhiên nghĩ đến lời của đại sư kia thì lại nguội lạnh.
- Cô không tin?
Diệp Phàm vẫn chưa từ bỏ.
- Không phải là không tin, mà không có tác dụng.
Tiếu Nhân Hàm lắc đầu, dĩ nhiên là không tin, chỉ e không trừ được vết chàm lại còn phá hủy gương mặt thì thảm hơn.
- Cô đưa tay ra, để tôi thử trước vào lòng bàn tay xem sao.
Diệp Phàm nói vẻ tin tưởng.
- Được! Thì thử một chút ở trên tay.
Tiếu Nhân Hàm hạ quyết tâm vì nếu thử ở đó thì cũng không ảnh hưởng đến mặt.
Diệp Phàm đã sớm chuẩn bị xong, lấy ra một bình ngọc rồi đổ ra hoàn thuốc, vừa thấy hoàn thuốc màu đen trông rất xấu xí, Tiếu Nhân Hàm nhíu mày.
- Đừng xem nó khó coi, mấu chốt là có dược hiệu.
Diệp Phàm nhìn thấu tâm tư, cười nói.
Hắn lấy một chút nước hòa tan hoàn thuốc rồi bôi vào tay Tiếu Nhân Hàm.
- Có cảm giác không vậy?
Sau đó không lâu, Diệp Phàm hỏi.
- Rất nóng, thật giống như có nóng lên, da dẻ thấy hơi ngứa.
Tiếu Nhân Hàm ngượng ngùng nói nói.
- Vô sỉ! Cẩu nam nữ.
Đột nhiên một tiếng quát dận giữ truyền đến, hai người kinh ngạc nhìn lại, phát hiện là Ngọc Kiều Long, chắc là cô ta thấy hai người đang làm gì đó dưới tàng cây nên hiểu lầm.
Vừa thấy Ngọc Kiều Long, Diệp Phàm lập tức cười lạnh:
- Cô xen vào đây làm gì, chuyện chúng tôi làm quan hệ gì đến cô.! Ăn cơm no không có chuyện làm à?.
- Anh, vô sỉ!
Ngọc Kiều Long tái mặt rồi vùng chạy.
- Không giải thích được sao!
Tiếu Nhân Hàm cũng dở khóc dở cười.
- Ha ha ha, mặc kệ cô ta, cô rửa tay đi.
- Diệp Phàm bảo.
- Cô ấy là bạn gái của anh?
Tiếu Nhân Hàm hỏi vẻ là lạ.
- Không phải.
Diệp Phàm cũng không quay đầu lại đáp.
- Không phải thì tại sao cô ấy lại quản anh, thật là buồn cười.
Tiếu Nhân Hàm tức giận.
- Ha ha. Một nữ nhân điên, chúng ta mặc kệ cô ta đi, chắc là cô ta thấy cô xinh đẹp nên đố kỵ
Diệp Phàm cười nói.
- Họ Diệp, anh dám mắng tôi là nữ nhân điên, cô nương đây sẽ không để yên cho anh, hừ, một đôi cẩu nam nữ. Hãy đợi đấy! Ta nhổ vào phì phì!
Ngọc Kiều Long nấp sau vách đá còn chưa đi nghe vậy thì giận đến suýt ngất, cảm giác rất oan ức, thầm nghĩ. “ Hắn cũng không phải là người thế nào với mình thì tức giận làm gì chứ, chẳng lẽ mình nghĩ đến hắn, phì phì phì! Mình mà thèm nghĩ đến hắn sao, đồ dâm tặc!”
Diệp Phàm thấy bước đầu đã lấy được tín nhiệm của Tiếu Nhân Hàm thì bắt đầu cẩn thận điều khí kiểm tra một phen, cảm giác vết chàm trên mặt của Tiếu Nhân Hàm có hiện tượng bế tắc kinh mạch, đoán chắc là nguyên nhân bệnh ở đây, nếu như phối hợp Kiền Nguyên kim châm thuật và Hậu cung ngọc nhan hoàn thì có thể nắm chắc sáu thành.
- Tôi có phương pháp trị được vết chàm kia cho cô, chỉ cần cô đồng ý thử.
Diệp Phàm ưỡn ngực, hiển lộ phong phạm đại sư khiến Tiếu Nhân Hàm cũng thấy rung động.
- Được, vậy thì thử một chút.
Tiếu Nhân Hàm vội vàng nói.
“Cá đã vào lưới thì chỉ cần từ từ thôi.”, Diệp Phàm lão luyện:
- Tuy nhiên tôi có một điều kiện, có lẽ cô cho tôi là giậu đổ bìm leo, tuy nhiên tôi cũng chỉ là bị ép buộc.
- Anh muốn bao nhiêu tiền, tôi sẽ trả cho anh.
Tiếu Nhân Hàm mỉm cười, sắc mặt lại trầm xuống, cảm giác thời giờ không ai có thể thoát khỏi một chữ tiền, làm quan càng không thể ngoại lệ.
- Không! Tôi chỉ lấy giá vốn thôi, tuy nhiên tôi cần cha cô bơm tiền đầu tư Nhà máy dệt thảm tơ Ngư Dương.
Diệp Phàm ném ra điều kiện.
- Không được, công ty có quy tắc của công ty. Ngư Dương điều kiện không tốt, có thể đầu tư thì cha tôi đã sớm làm rồi, dù sao tổ tiên chúng tôi cũng là người Ngư Dương.
Tiếu Nhân Hàm lập tức lắc đầu cự tuyệt, liếc mắt nhìn Diệp Phàm nói:
- Nếu như Diệp tiên sinh có thể chữa trị được vết nám cho tôi thì tôi sẽ trả cho anh 50 vạn.
Tiếu Nhân Hàm ném ra quả bom cỡ lớn, thầm nghĩ với số tiền bằng tiền lương cả đời này thì anh lại chẳng mừng đến ngất đi được.
Tuy nhiên Tiếu Nhân Hàm rất thất vọng bởi vì thấy Diệp Phàm không hề động tâm, lắc đầu:
- Không được! Tôi nói rồi, chỉ lấy một vạn đồng giá thành là đủ rồi. Tôi cần cha cô bơm tiền. Tập đoàn Phi Vân chuyên về vải dệt từ tơ, nhất định là có biện pháp làm sống lại nhà máy dệt tơ, chỉ là lợi nhuận quá ít không phù hợp với lợi ích công ty các người mà thôi
Diệp Phàm nói vào thực chất.
- Một trăm vạn.
Tiếu Nhân Hàm tăng giá, không đồng ý chuyện bơm tiền vì đã nghe cuộc nói chuyện vừa rồi giữa Diệp Phàm và cha mình.
- Không được! Đây là điều kiện duy nhất, cô cũng đừng nói tôi là thế nào, mọi người đều có chỗ khó xử của mình. Tuy nhiên về chuyện hoàn thuốc thì mong cô giữ bí mật, chỉ để cha mẹ cô và cô biết là được, tránh rước thêm phiền toái không cần thiết. Đi thôi Tiếu cô nương, tôi chắc là thức ăn chay điểm tân cũng đến giờ rồi đấy, nếm thử một chút điểm tâm đặc sắc của chùa Nam Thiên chúng tôi làm ra xem sao.
Diệp Phàm cười bảo Tiếu Nhân Hàm lên trở lại chùa Nam Thiên.
Vừa vào bàn thì gặp Ngọc Kiều Long đang ngồi với mấy bậc trưởng bối, cô ta vừa thấy hắn thì không khỏi hừ lạnh một tiếng.
- Sao vậy Kiều Long? Người nào chọc cháu à?
Ngọc Sử Giới mỉm cười hỏi.
- Một con chó. Một con chó họ Diệp!
Ngọc Kiều Long hừ lạnh, nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, ý tứ rất rõ ràng.
“ Ông đây từ lúc nào thành chó vậy, thật là một bà cô điêu ngoa, chẳng lẽ cô ta là Ngọc Kiều Long còn mình là La Tiểu Hổ trong phim sao mà khắc nhau đến vậy?”, Diệp Phàm không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ cười khổ chào hỏi mấy người Ngọc Sử Giới.
- Hảo tiểu tử, ngày đó chính là cậu khi dễ Kiều Long phải không?
Ngọc Sử Giới hừ lạnh vì y là người cưng chiều Ngọc Kiều Long nhất, hơn nữa còn ở địa vị rất cao.
- Chỉ là hiểu lầm thôi, trưởng ban Ngọc!
Diệp Phàm vội vàng giả là vì thấy mấy người ngồi cạnh Ngọc Sử Giới đều nhìn vào mình chằm chằm. Hôm nay tụ tập ở chùa Nam Thiên bao gồm cả bốn đại gia tộc, mình là đơn vị làm chủ tiếp đãi nên phải giơ đầu ra chịu đựng.
Đám người Phí Mặc và Chu Trường Hà dĩ nhiên là vui vẻ, thầm nghĩ, “ Mắng đúng quá, mắng thêm câu nữa để xem tiểu tử này còn dám ngang ngạnh không. Một Trợ lý Chủ tịch huyện nho nhỏ dám chọc vào Phó Trưởng Ban sở tài chính tỉnh a, cho dù là Vệ Sơ Tinh cũng không dám ra mặt giải vây, có trò hay để nhìn.”
- Hiểu lầm gì, sau này có hiểu lầm cũng phải chú ý một chút, hừ!
Trưởng Ban thống kê tỉnh Ngọc Mãn Đình cũng nhảy vào, chắc là gần đây Ngọc gia gặp chuyện xui xẻo không có chỗ phát tiết.
- Trưởng Ban Ngọc, ông là quan lớn nhưng cũng phải hỏi xem Kiều Long nhà các ông đã làm chuyện gì, tự vấn lương tâm xem chuyện ngày đó rốt cuộc ai đúng ai sai! Hừ!
Tượng đất cũng có ba phần hỏa khí, huống hồ lúc này toàn bộ quan viên đều nhìn vào, Diệp Phàm cũng nhịn không được nữa, lạnh như băng hỏi ngược lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Thuật
Cẩu Bào Tử
Quan Thuật - Cẩu Bào Tử
https://isach.info/story.php?story=quan_thuat__cau_bao_tu