Chương 146: Ma Quỷ Thực Nhân Hoa (1)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - banlong.us
Nhã Đình chĩa pháp trượng hướng phía trước, từng luồng sáng vàng như sợi tơ bay ra, quấn quanh đoàn sáng xanh bị Thánh Vệ số mười hai đánh bay, trói nó lại.
Chẳng qua, lực lượng phản kháng của đoàn sáng xanh không ngờ lớn đến thế, mấy lần suýt nữa tránh khỏi sợi tơ vàng.
Vì triệt để trói buộc nó, Long Hạo Thần nâng tay lên ấn sau lưng Nhã Đình, truyền linh lực của mình hỗ trợ cho Nhã Đình, thế này mới coi như giam cầm được đoàn sáng xanh.
Quá trình tiếp theo càng đơn giản. Con rắn to không thể lặn vào đầm lầy trốn thoát, đã bị thương nặng còn bị cướp mất đoàn sáng xanh, kết quả chỉ có thể là bị đánh chết.
Thải Nhi không ra tay nữa, chẳng qua, nàng nắm lưỡi hái tử thần trong tay, ngay cả đồng bạn cũng không dám quá tiếp cận nàng. Ai đều sẽ không nghi ngờ, thứ này có năng lực chém bất cứ thứ gì thành hai khúc.
Chính Thải Nhi cũng hiện ra mờ mịt, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Long Hạo Thần trên không trung. Nếu lúc này Long Hạo Thần có thể cẩn thận nhìn ánh mắt nàng, sẽ phát hiện, đáy mắt Thải Nhi, nguyên bản cảnh giác đề phòng bỗng chốc hòa tan.
Hình ảnh có thể giả tạo, nhưng sự thật thì không. Nếu không phải Long Hạo Thần đụng một cái, người chịu công kích của con rắn to kia chính là nàng. Lúc Long Hạo Thần đụng nàng ra căn bản không có chút do dự, thậm chí sắc mặt hy sinh cũng không có. Lực quan sát của Thải Nhi cũng khá mạnh, hiện tại nàng cùng là thần quyến giả, nàng thấy rõ lúc Long Hạo Thần đụng mình ra, giây phút bị con rắn to đưa lên không trung, hắn làm động tác trước nhất chính là ngoái đầu liếc nhìn mình một cái. Biểu tình của hắn rất bình tĩnh, dường như chỉ làm một việc cực kỳ bình thường. Khi hắn trông thấy mình không bị con rắn to dây dưa thì đáy mắt lộ vẻ nhẹ nhõm.
Nếu không có thể chất thần quyến giả, Thải Nhi vốn không thể nào nhìn rõ những điều này. Nhưng khi nàng trông thấy rồi, một số bình phong trong lòng bắt đầu hòa tan. Đối với lời Long Hạo Thần nói từ trước càng tin vài phần.
Không thể không nói, sức sống của con rắn thật quá dai. Bị mọi người đánh hội đồng chừng mười phút mới hoàn toàn trút hơi thở cuối cùng. Trên người nó, dường như không có nhược điểm trí mạng, đợi nó chân chính chết đi, thân thểgần như bị tách rời ra.
Long Hạo Thần và Nhã Đình rơi xuống mặt đất, hắn có chút vui sướng nhìn Thải Nhi. Thải Nhi chịu ra tay, đây đã là tin tốt. Long Hạo Thần hướng Thải Nhi giơ lên ngón cái, rồi mới đi tới trước mặt con rắn to.
“Các người có ai biết loại ma thú này không?” Long Hạo Thần hỏi đồng bạn.
Mọi người sắc mặt mờ mịt, ma thú rắn lớn cỡ này cũng là lần đầu tiên họ gặp phải.
Vương Nguyên Nguyên trầm ngâm nói.
“Đây chắc là ma thú cấp chín, tương đương với chức nghiệp giả cấp tám nhân loại chúng ta. Nếu không cũng sẽ không khó đối phó đến vậy. chẳng qua, kỹ năng của nó xem ra không nhiều lắm, trừ bắn ra đoàn sáng, thân thể khá mạnh. Hình như cách nó tấn công chủ yếu là dựa vào cơ thể. May mắn nó gặp phải chúng ta.”
Hàn Vũ cau mày, nói.
“Chúng ta đối phó nó khó khăn như vậy, khó trách nơi này kêu Vực Tử Vong. nếu gặp phải người đi một mình, chỉ sợ một ngụm bị nuốt sống. chỉ không biết rốt cuộc là loại ma thú gì.”
“Nó kêu Sâm Chu, là ma thú loại rắn lớn nhất trên đại lục. Mạnh nhất là Vua Sâm Chu, ma thú cấp mười. Chúng nó có thân thể dẻo dai cứng rắn, thích nhất sinh hoạt trong đầm lầy. Không có độc nhưng tính công kích cực mạnh, giỏi nuốt kẻ địch. Đoàn sáng xanh đó chắc là ma hạch nó tu luyện thành nội đan.”
Mở miệng là Thánh Vệ số mười hai, giọng nó hùng hồn sang sảng, mang theo tiếng sắt thép va nhau. Chẳng qua nó đơn giản giới thiệu tình hình Sâm Chu xong xong im miệng không nói.
Long Hạo Thần nhìn nội đan trong tay Nhã Đình/ Chỉ thấy đó là tinh thể màu xanh ngọc to cỡ nắm tay, nhưng bề mặt dường như rất mềm mịn, bên trong có luồng sáng xanh như ẩn như hiện.
“Thánh Vệ số mười hai, nội đan này có tác dụng gì?” Long Hạo Thần hỏi.
Thánh Vệ số mười hai cung kính nói.
“Bẩm chủ nhân, nội đan của Sâm Chu có thể cải thiện thể chất nhân loại, trên diện rộng tăng cường ngoại linh lực. Là đồ tốt hiếm có. Có viên nội đan này, khí độc nơi đây chắc là không thể xâm thực chúng ta nữa. Còn nữa, mật rắn Sâm Chu cũng là vật đại bổ, có thể tăng cường ngoại linh lực. Tốt nhất là dùng chung với nội đan, như vậy nội ngoại kiêm tu, đối với thân thể có bổ ích rất lớn.”
“Dường như ta từng ở quyển sách cổ nào đó trông thấy phương thuốc như vậy.” Lâm Hâm đột nhiên lên tiếng, ánh mắt chợt biến kích động. “Không sai, ta nghĩ ra rồi! Chính là Sâm Chu, lấy nội đan và mật rắn cùng điều chế, thêm vào cánh hoa cúc tím, ba cánh Băng Tiên Quả, thêm mười loại dược liệu, là có thể luyện chế ra Sâm Chu đoàn thể đan. Công hiệu là hồi phục tinh lực, bài trừ tạp chất trong người, gia tăng tuổi thọ, tăng ngoại linh lực. Trong mấy thứ liệt kê ra, ở góc độ Ma Dược Sư thì ta thấy tăng hiệu quả ngoại linh lực chỉ là thứ yếu.”
Mọi người đều là người thông minh, Lâm Hâm mới đơn giản hình dung lập tức khiến họ hiểu rõ.
Mặc kệ là bất cứ chức nghiệp giả nào, trong quá trình không ngừng tu luyện, thân thể đều được linh lực bồi bổ. Nhưng thân thể mỗi người không giống nhau. Linh lực có thể bồi bổ cơ thể nhưng không hoàn toàn điều dưỡng, tu vi tăng cao thì thân thể càng dẻo dai cứng rắn. Nhưng đồng dạng, trong người sẽ gom thành một ít tạp chất. Chỉ có tu vi đột phá cấp chín rồi, linh lực mới quay lại bản thân, dần dần luyện hóa tạp chất. Bởi vậy nên tuổi thọ cường giả cấp chín mới vượt xa người thường.
Nếu Sâm Chu đoàn thể đan này thật có công hiệu bài trừ tạp chất trong người, có tác dụng bồi bổ, vậy, không thể nghi ngờ, tất nhiên trên diện rộng gia tăng tiềm năng tu luyện cho người dùng. So sánh này hiển nhiên tác dụng lớn hơn trực tiếp tăng ngoại linh lực.
Bởi vậy, nghe Lâm Hâm nói, mắt mọi người đều lộ ra vui mừng.
Hàn Vũ nói.
“Nếu đan dược này có hiệu quả như vậy, sao chúng ta chưa từng nghe nói?”
Lâm Hâm nhún vai.
“Bởi vì loại ma thú Sâm Chu ở trong ghi chép điển tịch thì đã sớm tuyệt chủng rồi! Cho dù là cách luyện chế Sâm Chu đoàn thể đan, ta chỉ thấy trong một quyển sách cổ quý hiếm, anh không nghe nói qua có gì mà kỳ.”
Long Hạo Thần nói.
“Anh còn nhớ cách dùng cụ thể và hiệu quả, số lượng của Sâm Chu đoàn thể đan không?”
Lâm Hâm ngẫm nghĩ, nói.
“Trên cơ bản thì nội đan và túi mật của Sâm Chu bình thường, có thể luyện chế ra từ tám đến mười hai viên Sâm Chu đoàn thể đan. Muốn đạt được hiệu quả trừ tạp chất trong người, ít nhất phải dùng tám viên mới được, dần luyện hóa dược hiệu. Luyện chế đan dược này không quá khó, mấu chốt là tài liệu khó kiếm. Lần này chúng ta thật may mắn. Đương nhiên, nếu chúng ta có thể giết chết một Vua Sâm Chu thì lại khác. Nội đan và túi mật của Vua Sâm Chu dùng để luyện chế ra Sâm Chu đoàn thể đan, chỉ cần hai viên là đủ cho một người sử dụng. Hơn nữa số lượng luyện chế ra Sâm Chu đoàn thể đan từ người nó nhiều hơn Sâm Chu bình thường. Trải qua Sâm Chu đoàn thể đan hoàn toàn tẩy rửa tạp chất trong người, bổ dưỡng thân thể, tương đương với tiến vào tu vi cấp tám trở lên, đột phá bình cảnh cấp chín cũng dễ dàng hơn chức nghiệp giả bình thường nhiều.”
Trần Anh Nhi liếc y một cái.
“Có dược ca, anh không bị sốt chứ. Vua Sâm Chu là ma thú cấp mười, tương đương với cường giả cấp chín chúng ta. Một Sâm Chu bình thường đã khó đối phó như vậy, chứ nói chi là Vua Sâm Chu. Anh vẫn là cầu nguyện chúng ta đừng gặp nó mới tốt.”
Lâm Hâm nhún vai.
“Ta chỉ là thuận miệng nói mà thôi.”
Long Hạo Thần nói.
“Lâm Hâm, anh phụ trách cất giữ nó. Chúng ta tiếp tục tiến lên, xem còn có thể đụng tới Sâm Chu không. Nhưng mọi người nên cẩn thận, Sâm Chu có năng lực che giấu trong đầm lầy cực giỏi, ta phải ở phạm vi cách chỗ chúng nó ba thước mới phát hiện được.”
Sâm Chu mang đến thu hoạch không thể nghi ngờ là khiến mọi người lên tinh thần. Nếu có thể giết đủ số lượng Sâm Chu, dù lần này họ không thể hoàn thành nhiệm vụ giết Xà Ma, họ cũng lấy lại số vốn. Chính bởi vì nguy hiểm càng lớn thì mới được kỳ ngộ càng nhiều. Thâm Uyên đầm lầy bị trở thành Vực Tử Vong không phải là như thế sao?
Long Hạo Thần không lập tức mang mọi người tiến lên, mà là ngồi dưới đất lạnh nghỉ ngơi. Lâm Hâm đem mật Sâm Chu bỏ vào túi gấm tản ra linh lực nhu hòa. Nội đan của Sâm Chu thì bỏ vào một cái trông giống túi lưới treo trước ngực.
Có nội đan trợ giúp, khói độc xung quanh quả nhiên tự tán đi, không tới gần bọn họ. Đây chính là năng lực thiên phú của Sâm Chu, giờ đây giúp cho họ. Nhưng chỉ một viên nội đan của Sâm Chu thì hiệu quả vẫn là có hạn, chỉ có thể xua tan khói độc trong phạm vi ba mươi mét, còn không bằng Thánh Vệ số mười một thi triển ra băng vụ.
Sở dĩ Long Hạo Thần ra lệnh nghỉ ngơi, chủ yếu là để Thánh Vệ số mười một hồi phục linh lực. Ở lần hành động trước đó, có thể nói là Thánh Vệ số mười một đem đến tác dụng quan trọng. Không có nó, mọi người chưa chắc khống chế được Sâm Chu này. Hơn nữa trong đầm lầy, tác dụng của Thánh Vệ số mười một rõ ràng tăng nhiều.
Nghỉ ngơi chừng một tiếng đồng hồ, mọi người mới tiếp tục lên đường. Có nội đan Sâm Chu xua tan khói độc, linh lực của Thánh Vệ số mười một đương nhiên tiết kiệm nhiều, chỉ cần ngưng kết mặt đất dưới chân. Hàn Vũ cũng triệu hoán ra đồng bạn tọa kỵ, Tà Nhãn Lĩnh Chủ. Con này là ma thú thuộc tính tinh thần hiếm thấy, cảm giác cũng cực mạnh. Hơn nữa, tùy theo tiến hóa, nó có thêm năng lực mới, chính là tăng cường cảm giác tinh thần. Đem ma pháp này thi triển trên người Long Hạo Thần, nguyên bản Long Hạo Thần có tinh thần lực mạnh, giờ gần như tăng gấp đôi.
Càng đi sâu vào trong đầm lầy, đường càng gập ghềnh. Lúc trước khi qua đầm lầy gặp phải thằn lằn lại xuất hiện vài con. Loại ma thú phổ biến cấp bốn, cấp năm này đối với mọi người mà nói, căn bản không có gì nguy hiểm. Nhưng tốc độ đi tới của họ liên tục giảm dần. Bởi vì thực vật trong đầm lầy ngày càng nhiều. Quang Chi Liên Y của Long Hạo Thần gần như không ngừng chém ra mới được.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa