Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xà Vương Tuyển Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.5 - Chương 21: Thương Tuyệt Lệ Vs Hà Khả Y
N
hìn hắn, ánh nến leo lét bao phủ ở trên người hắn, tựa như vị thần trong bóng đêm, cao lớn như vậy, có cảm giác an toàn như vậy, có thể dựa vào như vậy.
Khả Y nức nở một tiếng, nước mắt chảy xuống càng nhiều.
“Tuyệt Lệ......”
Sau khi trải qua tuyệt vọng mà sống lại, cuối cùng nàng không thể áp chế được tình cảm trong lòng.
Nếu đây là mộng, nếu đây là cái nhìn trước lúc chia tay, nàng hy vọng mình “Chết không nhắm mắt”.
Thương Tuyệt Lệ chạy như bay vài bước đã đi đến bên giường:“Khả Y, Khả Y......”
Cánh tay tráng kiện của hắn duỗi ra, đỡ nàng lên khỏi giường mà ôm lấy, ôm chặt vào lòng.
Mãi cho đến giờ phút này, mãi cho đến khi cảm giác được nhiệt độ cơ thể của nàng, cuối cùng lòng của hắn mới lại sống lại.
Hắn nghe thấy được trái tim mình đập, cũng nghe thấy được trái tim của nàng đang đập.
Hồi lâu, hắn mới lưu luyến không rời thoáng buông nàng ra, bàn tay thô của hắn khẽ vuốt lau giọt lệ trên hai má nàng, đáy mắt thâm tình của hắn từ đầu đến cuối vẫn không tiêu tan.
“Thực xin lỗi, ta vẫn đến chậm, để cho nàng kinh sợ, thực xin lỗi......”
Giọng nói của hắn nhịn không được có chút nghẹn ngào, nếu đến trễ một bước, hắn nhìn thấy chính là xác......
Không dám suy nghĩ tiếp, trong mắt của hắn lại vẫn là nhịn không được vì khả năng kia mà xuất hiện nỗi đau sâu sắc.
Khả Y nhẹ nhàng khóc nức nở, chậm rãi lắc đầu:“Đừng nói thực xin lỗi, nên nói lời xin lỗi là ta, ta không nên do dự về tình cảm giữa chúng ta, ta không nên......”
Nàng đưa tay phủ lên mu bàn tay hắn, nắm thật chặt.
Trong lúc đó, tình cảm hai bên không còn có che dấu, như sức mạnh dời núi lấp biển trút về hướng đối phương.
Hắn dịu dàng lau nước mắt trên má nàng, sau đó giúp nàng tựa vào thành giường, mới đứng dậy chuyển hướng về tên hái hoa tặc vẫn còn đứng một bên.
Trong phút chốc, nhu tình trên mặt hắn không còn, cuồng phong bão táp như làn khói mờ tràn đầy khuôn mặt của hắn, ánh mắt lại như đao kiếm sắc bén muốn đem hái hoa tặc ra lăng trì.
Nhìn gương mặt kia giống như lệ quỷ muốn lấy mạng, hái hoa tặc sợ tới mức phát lạnh đến thấu xương.
“Không......đừng giết ta, đại hiệp tha...... tha mạng a, ta biết sai rồi, tha mạng a......”
Đôi mắt của Thương Tuyệt Lệ nhíu lại, đáy mắt lóe ra vẻ tàn nhẫn từ trước đến nay chưa hề có.
Lồng ngực của hắn phập phồng, tay mắm chặt thành quyền “rắc rắc” âm thanh rung động vang lên.
“Tha ngươi? Ta không chỉ có sẽ không tha cho ngươi, ta còn sẽ làm ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!”
Tiếng nói tàn khốc lạnh như băng tựa như từ trong địa ngục bay ra, lọt vào trong lỗ tai hái hoa tặc, lạnh đến thấu xương.
Hai chân hắn không trụ được mà phát run, đáy quần màu xám dần dần hiện ra một khối ẩm ướt, chỉ chốc lát sau, hắn liền ngã xuống trên mặt đất.
“Đại...... Đại hiệp, ta thật sự biết sai rồi, biết sai rồi......”
Hái hoa tặc cứng ngắc trên mặt đất, thân người không thể nhúc nhích, chỉ có thể nâng mí mắt cầu xin tha thứ nhìn Thương Tuyệt Lệ, khóc vừa nước mũi vừa nước mắt, hoàn toàn đã không có thái độ như trước, xấu như kẻ ăn xin.
Lòng bàn tay của Thương Tuyệt Lệ mở ra, một chưởng không lưu tình chút nào đánh về phía ngực của hái hoa tặc.
“A......” Hái hoa tặc đau rú lên, thân thể giống như diều đứt dây bay về phía ngoài cửa, thị vệ sớm đã chờ đợi ở cửa cầm đao lên vây lấy, lưỡi đao sáng quắc chĩa đầy vào cổ hái hoa tặc.
Thân hình nhẹ nhàng di chuyển, Thương Tuyệt Lệ “vèo” một cái đi ra đến ngoài cửa, lập tức lòng bàn tay chưởng ra gió, liền đóng kín cửa lại, ngăn cách khỏi tầm mắt.
Hắn không muốn để cho bất kể kẻ nào nhìn thấy dáng vẻ yêu kiều khuôn mặt ửng hồng do dược tính phát tác của Khả Y bây giờ.
“Tha mạng a tha mạng a......”
Hái hoa tặc hoảng sợ nhìn lưỡi đao sắc bén trước mắt này, một dáng vẻ cầu xin tha thứ.
Thương Tuyệt Lệ một bước giẫm lên ngực của hái hoa tặc, ấn mạnh xuống, dường như muốn giẫm bẹp hái hoa tặc.
“Ngươi có biết có một kiểu chết phải trải qua ngàn đao cắt xẻo hay không, từng đao từng đao lưu lại vết cắt không sâu ở trên người ngươi, cho ngươi chảy máu từ từ, cho đến một ngàn đao mới có để cho ngươi máu chảy hết mà chết, cho nên...... cái này lại gọi là lăng trì!”
Nhìn ánh mắt khát máu của Thương Tuyệt Lệ, hái hoa tặc hoảng sợ đầu ong ong phát vang tiếng:“Không...... Không......đừng......”
“Đem hắn kéo xuống, khiến cho hắn từ từ nếm trải mùi vị lăng trì.”
Thương Tuyệt Lệ vung tay lên, sau đó lạnh lùng xoay người, đẩy cửa vào, cửa mở ra lại đóng chặt lại, ngăn cách tiếng kêu rên của hái hoa tặc.
......
“Khả Y, nàng cảm thấy thế nào?”
Thương Tuyệt Lệ luống cuống tay chân lấy khăn thấm lau mồ hôi trên trán Khả Y, nhưng mà, lại thủy chung không thể giúp nàng ngừng chảy ra mồ hôi nóng.
Khô nóng, thổi quét lý trí của Khả Y......
Khả Y không thể tự mình cởi bỏ vạt áo, môi hồng nhuận phát ra tiếng:“Nóng...... Thiếp nóng quá, cứu cứu thiếp, thiếp thật là khó chịu...... Tuyệt Lệ......”
Thuận theo bản năng của thân thể và tâm lý, nàng ngả dựa vào hắn, dùng hai má cọ xát lồng ngực rắn chắc của hắn:“Người của chàng rất lạnh, thật thoải mái, Tuyệt Lệ...... Thiếp thích dựa vào chàng như vậy, ôm thiếp một cái được không?”
Nàng nâng đôi mắt mơ màng lên, dịu dàng chân thành chăm chú nhìn hắn, đáy mắt xuất hiện ngàn vạn tình ý.
Thương Tuyệt Lệ thở gấp gáp, cố gắng áp chế phản ứng của thân thể theo bản năng.
Nữ tử âu yếm vào trong ngực, nhu tình ngàn vạn, kiều mỵ đến không ngờ, gọi hắn, như thế nào có thể làm Liễu Hạ Huệ.
Lắc lắc đầu, hắn muốn xua tan đi suy nghĩ kiều mị ẩn hiện trong đầu.
“Khả Y, đừng động đậy, nàng nhịn một chút, rất nhanh sẽ tốt thôi, Khả Y......đừng động nữa......”
Hắn vừa cố sức đỡ lấy thân hình mảnh mai nghiêng ngả của nàng, vừa không quên giúp nàng lau mồ hôi.
Cho dù đây là sự chăm sóc nhưng tra tấn người bao nhiêu, hắn cũng cam nguyện.
“Tuyệt Lệ...... Thương công tử......”
Nghe được của nàng thay đổi phương pháp, cả người của Thương Tuyệt Lệ chấn động, hạ tầm mắt nhìn nàng:“Nàng...... tỉnh táo lại chưa?”
Khả Y nuốt nuốt nước miếng, chớp chớp đôi mắt long lanh, thẹn thùng gật đầu:“Thiếp...... Thiếp còn biết mình đang làm những gì, chàng...... không cần thiếp sao? Thiếp...... Thiếp không muốn lại trốn tránh, thiếp...... thiếp......”
Nàng thẹn thùng không biết nên nói tiếp như thế nào, hơn nữa trong cơ thể khô nóng, làm cho tiếng nói của nàng cũng là mềm mại lại là vỡ tan, vỡ tan làm cho người ta muốn yêu thương luyến tiếc thật sâu sắc.
Thương Tuyệt Lệ trừng lớn mắt, mừng như điên nâng gương mặt của nàng:“Nàng...... Nàng thật xác định sao? Xác định muốn đi theo ta, không hề trốn tránh ta? Muốn ở bên cạnh ta?”
Nàng thở hổn hển một chút, cố gắng ngăn chận sự nóng bức trong cơ thể, kiên định nhìn chăm chú hắn, gật đầu:“Vâng.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xà Vương Tuyển Hậu
Bổn Túi Túi
Xà Vương Tuyển Hậu - Bổn Túi Túi
https://isach.info/story.php?story=xa_vuong_tuyen_hau__bon_tui_tui